Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Isogai là người đầu tiên nhìn thấy bọn họ, anh bước tới đập tay với Nagisa rồi vỗ vai Karma: "Hai con người luôn trốn những buổi tụ tập giờ cũng chịu xuất hiện rồi..."
Câu nói như châm ngòi cho một quả đạn bộc phá, những thành viên lớp 3-E đang tề tựu cũng nhanh như chớp bao quanh Karma cùng Nagisa lên tiếng phàn nàn
"Phải đấy! Lần nào họp lớp cũng chẳng thấy mặt hai cậu, có phải đều không xem bọn này ra gì rồi không?" Terasaka đã lâu không gặp giờ cũng ra dáng chính trị gia thành đạt, cậu ta hếch mặt với Karma, đầy thách thức
"Nhất là cậu đấy, Nagisa! Karma làm công chức rất bận bịu thì không nói làm gì rồi còn giáo viên như cậu có thời gian thế mà bấy lâu mặt mũi vẫn không chường ra nổi một lần ấy hả?" Yada cũng nói chen vào, cô bạn tuy đã bỏ xuống mái tóc đuôi ngựa và ra dáng một thương nhân nhưng vẫn nắm lấy vai Nagisa lắc lấy lắc để
Mọi người xung quanh cũng nhanh chóng hưởng ứng, tuy nói mồm đều là chỉ trích hai kẻ thích mai danh ẩn tích kia song trong thâm tâm ai cũng vui mừng vì lần hội ngộ.
Bị vây làm tâm điểm của tiếng ồn khiến Nagisa có chút choáng váng lại thêm "vài" cái lắc vai mạnh bạo của Yada, chẳng mấy chốc mặt cậu đã biến xanh như màu tóc. Đương lúc sắp không chịu đựng được nữa thì Karma giữ lấy cậu, chậm rãi gỡ bàn tay cô bạn đang quá khích ra khỏi vai Nagisa.
Hắn đỡ lấy cậu, lấy mình làm điểm tựa giúp cậu ổn định lại rồi nở nụ cười ác ma quen thuộc với mọi người song nội dung câu nói lại khiến Nagisa rất đỗi ngạc nhiên: "Er? Nghề giáo viên bây giờ không đơn giản như mọi người nghĩ đâu....."
Thấy Karma bào chữa cho Nagisa, các thành viên lớp 3-E cũng thoáng đơ ra một chút nhưng ai cũng nhớ tới quan hệ thân thiết của họ trước đây nên không lấy làm kì quái. Duy chỉ có Itona muốn trêu Karma một chút, cậu kĩ sư điện tử nhướng mày hỏi vặn lại: "Karma, cậu lấn lề sang ngành giáo dục từ khi nào thế?"
Nhìn thấy thằng bạn hợp rơ đã lâu không gặp lên tiếng, Karma cũng cao hứng hẳn song hắn không để tâm đến câu hỏi xỉa xói của Itona mà chỉ nhếch môi tiếp tục câu nói bỏ lửng ban nãy: "Tên nhóc này ấy à, hôm nào mà chẳng về muộn rồi thức khuya để soạn giáo án....." Karma lợi dụng chiều cao của mình gác tay lên tóc Nagisa, xoa đầu cậu
Một câu nói nghe bình thường nhưng lại có sức công phá cực mạnh, cả sảnh cưới duy chỉ có khu vực lớp 3-E là náo nhiệt hẳn lên
"Cái gì! Karma có vẻ biết rõ thời gian biểu của Nagisa như vậy? Hai người đang sống cùng nhau sao?!..." Má mì của lớp 3-E – Hara reo lên kinh ngạc. Với vai trò là một bà nội trợ, cô khá nhạy cảm với những vấn đề giờ giấc hàng ngày...
Toàn thể xung quanh cũng như bừng tỉnh, lại tiếp tục nháo nhào cả lên.
"Hai người đang sống chung thật sao?" Kanzaki giờ đã trở thành vợ của Sugino từ tốn hỏi
Nagisa nãy giờ im lặng, được hỏi như vậy liền như bị chọc trúng chỗ ngứa nhưng vừa mới mở miệng ra thì ai đó đã cắt ngang
"Đúng vậy...." Đôi mắt hổ phách của con sói nào đó vì thỏa mãn mà híp lại thành một đường hẹp dài
"Nagisa cậu cuối cùng cũng 'cắt' rồi sao?" Khỏi nói cũng biết câu hỏi dễ khiến người ta liên tưởng này là xuất phát từ mồm của tên biến thái hạng nặng lớp 3-E – Okajima
"Không có" Nagisa nghe được thì đỏ tía cả mặt này, cậu gần như nhảy cẫng lên
Bầu không khí bỗng chốc vỡ òa, mọi người cười ầm lên xung quanh khiến cậu chỉ muốn đi đầu xuống đất. Xấu mặt quá đi – Nagisa nghĩ, sao Karma khi không lại thừa nhận chuyện đó chứ......
"Được rồi, đừng trêu Nagisa nữa..." Nhưng đối tượng cậu vừa oán thán vừa rồi lại biện minh cho cậu bằng một giọng điệu rất chi sủng nịch, nuông chiều
"Ồ ồ! Hai người các cậu đáng nghi quá đó nha.......Xem cái giọng bảo vệ kìa" Kimura đứng bên cạnh huých Karma một cái nhưng chỉ nhận lại được nụ cười bí hiểm của ai kia
Các thành viên lớp 3-E cũng theo câu nói của Kimura mà chợt im lặng quan sát hai người họ, khi phát hiện hai bộ tây trang cùng kiểu khác màu thì ai nấy liếc nhìn nhau đầy ẩn ý.....
"'Ăn' chưa đấy Karma?" Okajima cười dâm tà
Nghĩa bóng gió của câu nói lọt vào tai những người xung quanh đều được xử lí, duy chỉ có đại não của Nagisa ngây thơ bị tắc nghẽn lại.
Karma cùng cậu đến đây là chờ tiệc của Maehara, hắn tất nhiên là chưa có gì vào bụng rồi, sao Okajima lại hỏi một câu hỏi hiển nhiên như thế?
Song trái ngược lại với suy nghĩ của cậu, Karma không bày bộ dạng ác ma ra khiêu khích mà vô cùng nghiêm túc trả lời: "Tớ rất xem trọng quá trình...."
"Ồ...." Ra là thế - mọi người nghĩ. Họ rất sốc, có trời mới biết người "cong" trước lại là Karma, trông Nagisa mặt vẫn còn ngơ ra thế kia hẳn là vẫn chưa tới tay rồi.
Các thành viên bắt đầu quay sang thương cảm cho Nagisa, không biết cái số quạ đen gì mà một tiểu bạch thuần khiết thế kia lại rơi vào tầm nhìn của con lang đói. Hai kẻ này, dây dưa với nhau lâu như vậy, chẳng lẽ trước đây cũng có một đoạn "drama" gì mà họ không biết chăng....
Đương lúc hội bạn cũ đang tự đoán già đoán non thì thông báo vang lên nhắc nhở các vị khách quan ổn định chỗ ngồi để cử hành hôn lễ, ai nấy liền sực nhớ ra mục đích đến đây của mình, nhanh gọn ổn định vị trí.
Nagisa vốn muốn ngồi cạnh Sugino cùng Isogai để ôn lại chút chuyện cũ nhưng những ghế ngồi nhanh chóng đã bị lấp đầy, trừ một ghế trống bên tay phải Karma có tầm nhìn khán đài cực tốt....
Thôi để hôm khác vậy, Nagisa cũng không suy nghĩ nhiều mà bước vào chỗ kia. Chẳng mảy may để ý rằng vị trí ấy là do toàn thể cật lực chừa ra cho riêng cậu.
Những ngọn nến được châm lên và ánh đèn tắt ngóm, tiếng nhạc hôn lễ vang vọng khắp cả sảnh phòng, cánh cửa bật mở, cô dâu Okano xuất hiện trong bộ váy cưới tinh khiết lộng lẫy.
Đây hẳn là lí do Maehara từ bỏ hẳn một "vườn hoa" để giữ cô lại bên mình. Vì khi hành lễ ở nhà thờ Maehara chỉ mời người thân đến dự nên bữa tiệc này cũng là lần đầu bọn họ thấy cô dâu của cậu ta trong trang phục cưới, không khỏi có chút ngỡ ngàng.
Ai mà ngờ được cô bạn năng nổ ngày nào khi tĩnh lặng trong chiếc váy cưới lại có thể toát ra khí thế xuất thần đến thế. Ánh đèn trên trần men theo bước chân cô tiến từng bước một vào sảnh, phản chiếu lấp lánh trên những viên pha lê tinh xảo được đặt làm.....
Khi Okano tiến đến gần khán đài, Maehara bước xuống đỡ cô, hình ảnh đôi bàn tay hai người đặt lên nhau tựa như một bức tranh hoàn mĩ vẽ nên hạnh phúc viên mãn, lòng Nagisa thoáng nổi lên chút ngưỡng mộ lại có ghen tị, khoảnh khắc ấy như khảm sâu vào tâm trí cậu, đến tận mãi về sau.
.......
Buổi lễ kết thúc, các thành viên lớp 3-E nháo đôi uyên ương một lúc rồi mới lần lượt ra về. Nakamura có việc nên đến trễ vì thế để bù lại, cô là người nhiệt tình nhất trong buổi tối đó, bá chiếm micro và trêu đùa mọi người.
Kayano cũng đến nhưng cô ngồi cách rất xa, không thèm nhìn Nagisa đến một cái khiến lòng cậu khó xử muôn phần. Cậu biết yêu cầu như vậy là có hơi quá đáng vì cậu chính là người đã tàn nhẫn từ chối tình cảm của cô bạn nhưng cậu hi vọng họ có thể trở về như trước đây, là những người bạn tốt của nhau, chia sẻ mọi nỗi niềm.
Cậu nhìn đồng hồ thấy đã muộn, khách khứa cũng rời đi gần hết liền có dự định muốn quay về. Không biết Karma bị lôi đi đâu rồi, không khéo lại bị chuốc cho say khướt thì lại thêm phiền phức – Nagisa lo lắng nghĩ, cậu rời vị trí bắt đầu đi tìm tên đầu đỏ kia mà không chú ý đến đôi mắt của nữ minh tinh tóc xanh đang nhìn cậu đầy u buồn.
........
"Cậu sao thế Kayano?" Okuda lo lắng hỏi. Cô rất tinh ý thấy mắt cô bạn cụp xuống hẳn khi Nagisa vừa bước vào sảnh tiệc
"Không có gì đâu...." Nữ minh tinh cố gắng khống chế biểu cảm gương mặt, nở một nụ cười
"Ồ!" Okuda trầm ngâm một tiếng rồi tiếp "Nagisa đã đến rồi kìa, lâu lắm không gặp Karma và cậu ấy, thật không biết phải bắt chuyện thế nào.... Mà chẳng phải cậu chơi thân với Nagisa lắm sao? Sao lại không ra chào một tiếng?"
Okuda đẩy lưng Kayano về phía đám đông đang quây quần bên hai cái đầu xanh đỏ nhưng cô lại giãy giụa không ngừng: "Đừng như vậy Okuda, buông tớ ra..."
"Cậu sao vậy?" Okuda thấy cô bạn chống cự kịch liệt thì nghi hoặc hỏi – chỉ là chào một tiếng thôi mà, sao cô bạn lại phản ứng dữ dội đến thế!?
Mặc cho sự tò mò của cô Kayano chỉ im lặng nhưng Okuda đã thấy những giọt nước mắt sắp chực rơi ra
"Sao thế? Cậu sao thế Kayano? Giữa cậu và Nagisa đã xảy ra chuyện gì à?" Okuda cuốn quýt nhét khăn giấy vào tay cô bạn
"Cậu ấy.....Nagisa đã cự tuyệt tớ.." Nhớ tới chuyện đau lòng, Kayano thổn thức cúi gằm mặt
"Cậu nói sao?" Okuda suýt nữa đã không khống chế được cảm xúc mà thét lên "Nagisa từ chối cậu, từ chối một cô gái như cậu?..." Okuda nhăn mày liếc nhìn Nagisa đang loay hoay trong đám đông "Thật quá đáng!"
"Đừng! Không phải lỗi của cậu ấy...." Kayano lau nước mắt, lắc đầu "Là tớ vốn đã biết mà vẫn cứ cố chấp với tình cảm của chính mình....."
"Nhưng cậu ta cũng thật là không có mắt nhìn người, một người con gái tốt như cậu mà cũng đi từ chối!" Nhìn Okuda bất bình thay cho mình Kayano ngược lại có chút khó chịu, đúng là cô đã bị cự tuyệt nhưng trong thâm tâm vẫn còn rất để ý đến con người kia, Okuda nói như vậy tuy biết là muốn an ủi cô nhưng nữ minh tinh vẫn cảm thấy tai mình ngưa ngứa.
Đúng lúc đó thì giọng của Kimura ồ lên và thêm vào đó là dáng vẻ Karma ngầm thừa nhận. Kayano có chút bất ngờ, Nagisa chuyển đến ở cùng Karma ư, bầu không khí ái muội đó giữa hai người, cô cảm thấy tim mình có chút nguội lạnh.
Đến câu nói của Okajima thì không chỉ một mình Kayano mà cô bạn đang nhiệt tình an ủi bên cạnh cũng thoắt biết sắc.
"Tớ rất xem trọng quá trình...." – Câu trả lời của Karma như quả bom dội thẳng vào hai cô gái, Kayano thẫm thờ còn Okuda thì xiết chặt nắm tay.