Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kế Hoạch Tán Đổ Cố Thủ Trưởng Của Tôi
  3. Chương 62
Trước /91 Sau

Kế Hoạch Tán Đổ Cố Thủ Trưởng Của Tôi

Chương 62

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Vi Khiết lê lết thân mỏi về giường của mình sau khi tắm xong, cô đi ngủ diện hẳn cho mình một bộ pizama màu be hiệu Cotton. Tay cầm khăn tắm liên tục lau khô đầu mình. Nằm ngã ra chiếc giường kí túc êm ái, cô muốn chợp mắt ngay tức thì điện thoại ở đầu giường liên tục kêu vang làm rung hết gối của cô. Nhíu mày không thể chịu nổi cô thầm nguyền rủa người gọi tới, giờ đã gần 11 giờ khuya rồi đấy. Bắt máy.

"Alo". Cô nàng Đường uể oải

"Cô Đường, cảm ơn cô, rất cảm ơn cô thời gian qua đã hợp tác và đóng góp cổ phiếu vào sàn của tôi. Bây giờ nó rất phát đạt. Nguồn tiền tháng này về đang tăng gấp 3, gấp 4. Chiến lược đầu tư thông minh đến nỗi chúng ta không để lọt lưới con cá nào". Lâm Thấm phấn khích vui mừng, nói một tràng dài không ngừng nghỉ ( người hợp tác với nữ chính ở chương 38)

Vi Khiết nghe nhưng chẳng thèm trả lời lại, cô đợi anh ta nói xong, mồm liên tục ngáp. Đang trong lúc vui sướng vì tiền về thì có kéo anh ta xuống cũng chẳng được, chi bằng đợi anh ta sướng xong đã.

"Tiền lợi nhuận tháng này cô tính đầu tư tiếp hay là gửi luôn về tài khoản. Dù sao cổ phần cũng chỉ có hai chúng ta thôi, nếu cô...".

"Không cần đâu, anh cứ giữ lại đi. Sàn đang lên thiếu vốn là điều chẳng tránh khỏi nên cứ hùn vốn vào đã". Vi Khiết lại ngáp dài thêm mấy cái nữa, vừa tỉnh vừa đề nghị, việc làm chứng khoán lên xuống thế này không thể nói tham tiền là luôn được, cô không vội lẻ tẻ.

"Được. Tôi sẽ làm như lời cô bảo. À,.... bây giờ đã hơn 11 giờ rồi, gọi điện cho cô giờ này khiến cô phiền lắm phải không...thực xin lỗi, tôi cúp máy đây". Đang trong cơn vui mừng Lâm Thấm mới dật mình nhìn đồng hồ trong phòng, chết thật, nửa đêm nửa hôm lại bàn đến công việc thực không lịch sự.

Ài, bây giờ anh ta mới nhận ra. Vi Khiết vứt máy lên giường rồi quay thẳng người, vùng vằng đắp chăn chuẩn bị đi vào giấc ngủ đẹp.

- -------------☆☆☆☆☆☆☆------------

Sáng hôm sau

6'30'

"Cheng...cheng.... cheng....Dậy đê, dậy đê...chúng ta có 30 phút để đến hội trường tập chung". Vệ Ảnh không biết kiếm đâu ra cái chảo chống dính và mui cơm đập liên thanh từng đầu giường một

Cô nàng chuối nùn Nhật An dật mình suýt ngã từ tầng giường xuống, cô như đứa bé nũng nịu bị gọi dậy thôi mà mắt đã dơm dớm nước mắt. Nhu Thanh có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, cô chỉ nhíu mày nhẹ rồi dứt khoát ngồi dậy xuống giường, uống một cốc nước lọc rồi tiện thể thân thiện chào buổi sáng mọi người. Vi Khiết đặc biệt không có mấy thiện cảm với hành động này lắm, nhưng cô chẳng biểu lộ gì chỉ chùm chăn vào tiếp tục giấc ngủ của mình trong im lặng.

Ba cô gái giải tán đi vệ sinh cá nhân, họ xong xuôi và sử dụng đúng 30 phút còn lại hợp lý. Cô nàng Đường vẫn vậy, vẫn trong giấc ngủ say nồng tình thắm. Vệ Ảnh lắc đầu cho sự lười biếng của cô bạn thân, đành chèo hẳn lên giường bỏ chăn ra giúp Vi Khiết tỉnh lại.

"Khiết Nhi, muộn giờ tập chung rồi đấy, dậy đi".

"Cậu đi trước đi, tớ ra sau. Đảm bảo". Vi Khiết nửa mơ nửa tỉnh trả lời, kéo chăn lại, uể oải đáp

"Nhanh lên nhé. Tớ cùng Nhật An với Nhu Thanh đi trước đây, gặp lại ờ hội trường". Vệ tiểu thư bất lực nhìn đồng hồ, đành ra dấu cho hai người kia đi thôi, mặc xác cô bạn lợn kia

Sau khi ba người trong phòng đi, Vi Khiết ngủ thêm được 10 phút buổi sáng quý giá nữa, cô thề việc đi học trở lại kiểu như này khiến cô muốn bỏ trường, bỏ lớp sớm. Lịch lên lớp quá sớm đi. Cô dẫy chăn ra, xoa xoa tóc làm cho nó rối bù, bất cần xuống dưới giường, mở tủ, lấy bộ đồng phục ra, lết thân mảnh khảnh vào nhà tắm, mở cửa ra vệ sinh cá nhân cho mình mà ngáp liên tục.

Đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo chỉnh tề, cô nhanh gọn buộc tóc đuôi ngựa ra phía sau rồi ra khỏi nhà tắm, nhét bừa vài quyển vở mới vào cặp sách bước khỏi phòng kí túc. Nhìn đồng hồ điện thoại lúc này là 7h30 phút, cô nàng tặc lưỡi nghĩ sớm. Nói không phải kể giờ giấc đi học kiếp trước của cô chứ, giáo viên cũng phải sợ. 8 giờ vào lớp chắc tầm 9 giờ 30 phút cô mới mò đến cửa điểm danh mặt.

Vác cặp chéo lưng, cô ung dung đến căng tin ăn bánh mì xong mới đến hội trường điểm danh. Lúc cô đến cả hội trường đông kín người, không ai đến muộn cả, Vi Khiết mở cửa lớn, lần lượt các sinh viên quay lại nhìn cô như kiểu người ngoài hành tinh. Họ thì thầm, bán tán cái gì đó rồi nhanh chóng rút máy ra chụp ảnh cô, hơ, đang chơi trò minh tinh nổi tiếng sao? Vụ lùm xùm hôm qua nghe anh nhà(Cố Mặc) bảo rất hot trên diễn đàn.

Vi Khiết cười nhẹ, làm ngơ bọn họ, nhanh chóng đến chỗ Vệ Ảnh đang vẫy tay rồi bỏ cặp xuống ghế ngồi.

"Cậu không thấy có gì lạ lẫm à? Cậu đang hot như chảo lửa trên diễn đàn nhà trường đấy. Minh tinh Đông Thành cũng phải gọi cậu một tiếng cụ". Vệ Ảnh nói thầm vào tai bạn

"Chẳng phải chỉ mỗi đánh nhau thôi à, chẳng nhẽ trong trường chưa từng xảy ra những vụ như thế". Vi Khiết cúi xuống buộc lại dây giày bị tuột

"Đánh nhau thì có. Nhưng nữ sinh chân yếu tay mềm như cô Đường đây đi đánh đại ca năm ba khoa Âm Nhạc thì chưa". Vệ ảnh khẳng định

Nấm nùn ra dấu number one về hướng Vi Khiết: "tiểu tiên nữ, cậu là soái nhất trong lòng tớ"

Nhu Thanh: "kệ bọn họ đi, đề tài mang hướng thịnh hành chẳng được bao lâu đâu. Bàn tán mang ý nghĩ sướng miệng thôi".

Vi Khiết tán dương: "ừm, đồng nhất quan điểm"

Quảng cáo
Trước /91 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Copyright © 2022 - MTruyện.net