Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn
  3. Chương 15: Dưỡng Linh Đan
Trước /52 Sau

Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn

Chương 15: Dưỡng Linh Đan

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chỗ tốt của phiếu cơm trói định thật nhanh liền hiển hiện ra rõ ràng.

Vân Thanh Việt vẫn luôn không biết mở miệng thế nào mắt thấy chưởng môn cùng Bạch Hổ đạt thành nhận thức chung, lòng liền hoàn toàn an yên tâm, lại thấy Tiểu Bạch Hổ thế nhưng lựa chọn đi theo mình, càng có một chút vui sướng ập đến trái tim —— Nàng tất nhiên là vui mừng, này cũng không chỉ bởi vì mình mang về thần thú, vì tương lai của tông môn mà thêm một phần trợ lực, càng là bởi vì Tiểu Bạch Hổ này thật sự thích mình.

Tốt xấu gì cũng là thần thú, hẳn là sẽ không có yếu ớt như những linh thú khác, tùy tùy tiện tiện nuôi liền chết đi? Xem Tiểu Bạch Hổ này đều đi theo bên cạnh mình nửa tháng rồi, còn tung tăng nhảy nhót, khẳng định không có việc gì!

Vân Thanh Việt trong lòng bỗng nhiên kinh hỉ, tay ôm Tiểu Bạch Hổ không tự giác cọ cọ bộ lông mềm mại của hổ con, cảm giác đó giống như cuối cùng cũng có được búp bê tha thiết ước mơ khi còn nhỏ. Mà búp bê này nàng đã nhớ thương nhiều năm, ngoại trừ yêu thích đơn thuần ra, kỳ thật còn có chấp niệm không sâu không cạn...

Đương nhiên, trong lúc vui sướng, trong lòng Vân Thanh Việt cũng dâng lên một tinh thần trách nhiệm.

Vì thế còn không đợi Giang Mạch nhắc nhở, Vân Thanh Việt liền chủ động mở miệng nói dị thường của Bạch Hổ với Thanh Tiêu, cuối cùng suy đoán nói: "Chấp Minh Thần Quân vẫn chưa nhìn ra không ổn, nhưng đệ tử cho rằng thân thể hiện giờ của Tiểu Bạch Hổ quá mức suy yếu, có lẽ khó có thể chịu đựng linh lực ẩn chứa trong Thanh Nguyên Linh Tủy, lúc này mới bản năng lựa chọn Dưỡng Nguyên Đan càng thêm vô hại lại ôn hòa."

Thanh Tiêu cẩn thận nghe nàng nói xong, cuối cùng gật gật đầu, xem như đồng ý suy đoán của nàng. Tuy rằng Thanh Nguyên Linh Tuy đã xem như linh bảo tương đối ôn hòa, nhưng trạng thái hiện giờ của Tiểu Bạch Hổ còn không thể so với Luyện Khí kỳ, hư bất thụ bổ [1] cũng là có.

[1] Hư bất thụ bổ: Này là một từ trong đông y, có nghĩa là cơ thể quá yếu không thể hấp thu được chất bổ.

Vậy Chấp Minh Thần Quân có suy xét đến những điều này không? Nếu là có, lại vì sao còn để lại Thanh Nguyên Linh Tủy?

Trong lòng Thanh Tiêu sinh ra chút nghi ngờ, nhưng trên mặt lại chưa lộ ra, mà là hào phóng mở miệng nói: "Nếu Dưỡng Nguyên Đan hữu dụng, nói vậy cũng còn có đan dược khác có thể dùng. Thanh Nguyên Linh Tủy có thể đợi đến tương lai lại nói, trước mặt Thanh Việt ngươi có thể trước đi Quỳnh Hoa Phong một chuyến, đi đến chỗ của Thanh Lam sư thúc ngươi nhìn xem, đan dược gì có thể dùng, cứ việc cho Giam Binh dùng."

Vân Thanh Việt chờ chính là những lời này, lập tức cũng không trì hoãn chối từ, trực tiếp lĩnh mệnh cáo từ —— Hôm nay nàng tới Lăng Vân Điện chính là vì Tiểu Bạch Hổ, hiện giờ mọi chuyện đã được quyết định, việc nhỏ còn lại cũng liền không đáng nhiều lời.

Quả nhiên Thanh Tiêu cũng không giữ nàng lại, chỉ nhìn nàng rời đi, trước khi đi thấy Tiểu Bạch Hổ còn quay đầu lại vẫy vẫy móng vuốt với hắn, không khỏi mỉm cười.

Giang Mạch rất có hảo cảm với phiếu cơm dứt khoát hào phóng còn lớn lên đẹp này, vì thế trước khi đi vẫy móng vuốt chia tay với hắn: "Tạm biệt phiếu cơm, ngươi thật là người tốt, chờ sau này ta cấp bậc cao, nhất định báo đáp ngươi và Huyền Thanh Tông thật tốt!"

Đương nhiên, Tiểu Bạch Hổ nói chưa chắc Thanh Tiêu nghe hiểu được, bởi vì nàng mở miệng vẫn là mang theo thanh âm non nớt "Ngao ô". Chỉ có hệ thống nghe được nàng tuyên ngôn, vì thế quang đoàn nhấp nháy lại tiến đến trước mắt nàng, nhân cơ hội khuyên giải nói: "Ký chủ, cắn dược tuy tốt, nhưng cấp bậc rất yếu. Nếu tương lai người phải làm chỗ dựa cho Huyền Thanh Tông, chiến lực không đủ làm sao được? Nghe ta, đi giết quái đi."

Thật vất vả tìm được phiếu cơm, mắt thấy liền phải sống cuộc sống cá mặn áo cơm không lo tốt nhất, tại sao phải tìm phiền phức cho bản thân? Giang Mạch không chút suy nghĩ vung móng vuốt, một cái tát bay hệ thống quang đoàn lắc lư trước mắt.

Không khéo, lúc này Vân Thanh Việt đã ra Lăng Vân Điện, triệu ra phi kiếm chính là nhất phi trùng thiên [2].

[2] Nhất phi trùng thiên: Bay một cái vọt lên trời.

Hệ thống bảo bảo theo thường lệ phối hợp biểu diễn với ký chủ, sau khi bị đánh bay lăn vài vòng mới ổn định thân hình, lại vừa thấy liền trợn tròn mắt. Sạn phân quan ôm ký chủ bay đến chỉ còn một điểm nhỏ, vì thế nó một bên điên cuồng đuổi theo, một bên gọi: "Ký chủ, ký chủ, đợi ta tới..."

Giang Mạch nằm trong lòng Vân Thanh Việt, cái đầu nhỏ nhô ra khỏi đầu vai nàng, đúng lúc nhìn thấy hệ thống quang đoàn đuổi theo không bỏ phía sau. Lại phối với tiếng kêu đáng thương vô cùng của hệ thống, trong lúc nhất thời không nhịn được, trực tiếp ngã xuống đầu vai Vân Thanh Việt cười —— Nàng từ trước đã đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, trong tiểu thuyết có đủ loại kiểu dáng hệ thống, khôn khéo, cứng nhắc, tàn nhẫn, xảo trá... Nhưng con trước mắt này, tuyệt đối là ngu xuẩn nhất!

Nhận ra được nội tâm nhẹ nhàng sung sướng của ký chủ, hệ thống quang đoàn nhấp nháy một chút nhỏ đến không thể phát hiện, sau đó tiếp tục điên cuồng đuổi theo không ngừng.

Hệ thống nó vẫn là bảo bảo, có thể có cái ý xấu gì đâu? Nó chỉ là lo lắng ký chủ đối với mình quá mức phòng bị, gần nhất tìm được sạn phân quan liền không quá yêu để ý mình, vì thế bán chút ngu xuẩn hòa hoãn bầu không khí cũng tốt.

...

Quỳnh Dương Phong ở phía Bắc Thiên Dương Phong, phong chủ Thanh Lam tôn giả là luyện đan sư nổi danh, đan dược ở nơi đó của hắn cũng là đầy đủ nhất trên toàn bộ Huyền Thanh Tông, bảo đảm Tiểu Bạch Hổ có thể đủ sự lựa chọn

Khi Vân Thanh Việt ôm Tiểu Bạch Hổ đi đến Quỳnh Hoa Phong, Thanh Lam đã sớm được chưởng môn truyền tin, chờ các nàng đến.

Chỉ là Thanh Lam là đan si, ngoài việc luyện đan ra không có hứng thú gì với việc khác, nếu không phải chuyện thần thú liên quan đến tông môn, hắn cũng sẽ không để ý hai người. Hiện giờ bớt chút thời giờ gặp hai người, hắn cũng không có vô nghĩa, trực tiếp mang các nàng đi vào nhà kho của hắn, sau đó vung tay áo lên chỉ vào bên trong nói: "Nhất phẩm đến bát phẩm, phàm là đan dược mà ta có thể luyện nơi này đều có, các ngươi tự đi lựa."

Hắn nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng cho dù là Vân Thanh Việt hay là Giang Mạch đều bị nhà kho trước mắt làm cho kinh sợ. Đặc biệt là Giang Mạch, một đôi mắt hổ trợn tròn, một bộ dạng chưa thấy qua cảnh đời.

Nhà kho trước mặt thực sự rất lớn, chỉ sợ chiếm diện tích còn muốn lớn hơn mười sân bóng. Ngoại trừ đan dược được luyện chế tốt nhất ra, bên trong vẫn còn có các loại đã xử lý qua, hoặc là linh tài còn chưa có xử lý. Nhưng tuy là như thế, đan dược đã luyện chế tốt nhất cũng chiếm ít nhất một phần ba vị trí, đan dược rực rỡ muôn màu, chủng loại nhiều đến làm người ta hoa cả mắt.

Tiểu Bạch Hổ nuốt nuốt nước miếng, tâm tình kích động tìm kiếm đồ ăn ban đầu bỗng nhiên liền khô héo, thậm chí còn có một chút bối rối —— Đan dược nơi này nhiều chủng loại như vậy, nàng sẽ không phải đến ăn từng viên để lựa chứ? Ai biết bên trong có đồ vật kỳ kỳ quái quái gì không?!

Hệ thống không kết nối internet cũng không đáng tin cậy, Tiểu Bạch Hổ không tự giác dùng móng vuốt ôm lấy cánh tay Vân Thanh Việt, tìm kiếm chỗ dựa.

May mắn sư tỷ vẫn là rất đáng tin cậy, nàng nhìn đan dược tồn kho vượt qua khỏi tưởng tượng trước mắt, chỉ trầm ngâm một lúc, liền lập tức đi khu vực cất giữ đan dược tam phẩm trở xuống. Sau đó chỉ thấy nàng quanh quẩn trước giá đựng đan dược một hồi, cuối cùng chọn một bình ngọc, sau khi lấy xuống nói với Giang Mạch: "Đây là Dưỡng Linh Đan, có muốn thử không?"

Nghe tên có chút giống Dưỡng Nguyên Đan, có lẽ là bản thăng cấp của Dưỡng Nguyên Đan chăng?

Dù sao Giang Mạch đối với kho đan dược này cũng không có đầu mối, đương nhiên nghe theo Vân Thanh Việt đề cử, đầu nhỏ gật gật. Vì thế Vân Thanh Việt liền tự mình lấy ra một viên Dưỡng Linh Đan đưa tới trước mặt Giang Mạch.

Tiểu Bạch Hổ nhìn viên đan dược trong lòng bàn tay trắng nõn, chẳng biết tại sao ánh mắt lại không rơi vào trên Dưỡng Linh Đan. Ánh mắt nàng lơ đãng một lúc, không kịp lĩnh hội tâm tình vào giờ phút này, tiếp theo cúi đầu liền ngậm viên đan dược vào trong miệng.

Ngay sau đó, dòng nước ấm quen thuộc lan khắp toàn thân, thanh âm nhắc nhở của hệ thống cũng liên tiếp vang lên ——

"Đinh, chúc mừng ký chủ + 500 giá trị kinh nghiệm."

"Đinh, chúc mừng giá trị kinh nghiệm của ký chủ thỏa mãn, đạt đến điều kiện thăng cấp, chúc mừng ký chủ thăng lên cấp 10."

"Đinh, chúc mừng ký chủ đủ cấp 10, nhiệm vụ hằng ngày mở ra..."

Quảng cáo
Trước /52 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tam Quốc Khai Cục Trảm Quan Vũ (Tam Quốc Khai Cuộc Chém Quan Vũ)

Copyright © 2022 - MTruyện.net