Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một tuần nữa là đến ngày tổ chức hôn lễ của cô và Dương Tử. Mọi việc đều xảy ra quá nhanh đến mức làm cô không thích ứng kịp. Chỉ mới ba tháng trước, hắn đối với cô cũng chỉ là tình nhân trên hợp đồng, vậy mà giờ cô đã trở thành một thứ không thể thiếu trong cuộc đời hắn. Thật không thể tin nổi. Nhưng cô đã rất vui bởi vì cuối cùng cô đã có thể cùng hắn trở thành bạn đời của nhau, cùng nhau tạo nên một cuộc sống mới cho riêng bọn họ. Như vậy cũng có thể nói, ước mơ sáu tháng trước của cô đã thành hiện thực.
Tư Diệp vui vẻ nhìn ngắm ảnh cưới của hai người trên tay. Trong ảnh, cô mặc trên người một chiếc váy cưới kiểu công chúa màu trắng tinh ngồi trên ghế, còn hắn đứng bên cạnh cô, mặc trên mình một bộ vest đen. Hai người hướng mắt về phía đối phương, trong mắt đều là sự yêu chiều và hạnh phúc. Tư Diệp vuốt ve gương mặt của hắn trên ảnh, nhịn không được mà nâng khoé môi mỉm cười. Trong người đột nhiên có cảm giác thành tựu, người đàn ông mà mọi cô gái đều ao ước, bây giờ đã là của cô rồi.
Đúng lúc này, một bàn tay vòng qua eo làm Tư Diệp giật mình, trên tai còn phảng phất hơi thở của hắn. Hắn vùi đầu vào cổ cô hít ngửi rồi thoải mái dụi vào trong, đặt lên cổ cô một nụ hôn nhẹ làm Tư Diệp bị nhột liền rụt cổ lại.
- Dương Tử...
- Hửm?
- Anh làm em nhột.
- ...
Thấy hắn không trả lời, cô sợ hắn giận nên quay đầu nhìn thử. Còn chưa kịp phản ứng, gương mặt của hắn đã phóng đại trước mắt cô, đôi môi mềm mại cũng bị hắn chiếm giữ. Tư Diệp thả lỏng người, nhắm mắt lại ôm lấy cổ hắn. Bọn họ đã lâu rồi chưa từng có những hành động thân mật như thế này, hơn nữa bây giờ cơ thể cô cũng rất đầy đặn. Nếu không phải cô bị thương, không được vận động mạnh thì chắc chắn hắn đã không kiềm chế được mà đè cô xuống, làm những chuyện nên làm rồi. Nhưng vì tình trạng hiện giờ của cô vẫn chưa ổn định nên hắn chỉ đành dồn hết tâm tư của mình vào nụ hôn này rồi luyến tiếc rời khỏi.
Nhìn gương mặt ủ rũ của hắn không khỏi khiến Tư Diệp cảm thấy buồn cười, cô xoa xoa đầu hắn rồi nhẹ nhàng hỏi.
- Hôm nay có chuyện gì buồn à?
- Không có. Anh chỉ đang lo về vết thương của em thôi.
- Vết thương đã khép miệng rồi, anh đừng lo.
- Vậy ư? Đưa anh xem nào.
Nói rồi, hắn xoay người cô lại, tùy tiện vén áo cô lên nhìn vết thương. Quả nhiên nó đã liền lại rồi nhưng vẫn còn sẹo để lại, vết sẹo có chút đỏ. Dương Tử đau lòng, chạm nhẹ vào nó làm Tư Diệp giật nảy.
- Còn đau sao? Anh xin lỗi.
- Không phải đâu, em chỉ là có chút giật mình thôi.
- Ngủ thôi.
- Vâng.
Tư Diệp chui vào ngực hắn mà ôm chặt, cảm giác an toàn nhanh chóng ru cô vào giấc ngủ. Chỉ còn hắn lặng lẽ nhìn cô, vén lọn tóc trên má cô lên tai, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, thì thầm.
- Anh yêu em, bảo bối.
Tại sân vườn của một khu resort sang trọng, một lễ cưới được tổ chức một cách long trọng, khách mời đều là những thương nhân giàu có trong nước, không chỉ vậy còn có các nhà báo, đoàn truyền hình đến ghi hình.
Sau khi khách mời đã ổn định được chỗ ngồi, một vị MC khoảng chừng 25 tuổi bước lên sân khấu. Anh đứng thẳng người, hướng mắt về những vị khách mời đặc biệt, nở một nụ cười trang trọng rồi giới thiệu về buổi lễ.
Giới thiệu xong, mọi người phía dưới đều vỗ tay cho anh. Sau đó, MC lại tiếp tục nói.
- Bây giờ, xin mời chú rễ Dương Tử lên sân khấu.
Dương Tử từ từ bước lên, dáng đi vô cùng cao ngạo, nhìn xuống khách mời. Hôm nay hắn mặc một bộ vest trắng, trên cổ có một cái nơ màu đen, mái tóc được vuốt ngược ra đằng sau lộ ra một gương mặt vạn người mê đắm, khoé môi hơi nhếch lên cho thấy hắn đang rất vui vẻ.
- Được rồi. Chú rễ đã có mặt tại sân khấu và đang đợi cô dâu của mình xuất hiện. Còn chờ gì nữa, chúng ta cùng quay mặt hướng về phía sau để chào đón cô dâu Trương Tư Diệp nào!
Mọi người đều đồng loạt quay đầu nhìn ra phía sau, ai cũng tò mò về nhan sắc của cô dâu, người có thể chinh phục được trái tim của một con người trăng hoa.
Khúc nhạc du dương lại nổi lên, Tư Diệp cùng Tư Khải bước lên thảm đỏ, từng bước từng bước hướng về sân khấu. Cô nhìn những máy quay bên phải rồi lại nhìn bên trái, sau đó là nhìn về phía sân khấu, trong lòng có chút khẩn trương. Không ngừng thầm nhủ bản thân tuyệt đối đừng vấp té, cố gắng nở một nụ cười tự nhiên hết sức có thể nhưng tay chân cô vẫn run rẩy không ngừng.
Tư Khải cảm nhận được con gái đang lo lắng nên nhẹ nhàng vỗ lên tay cô, nhỏ giọng nói.
- Đừng lo lắng, có ba ở đây. Hôm nay là một ngày rất quan trọng đối với con, vì vậy cứ thoải mái đi, đừng quan tâm những thứ xung quanh.
- Vâng.
Tư Diệp nhỏ nhẹ đáp lại, hít một hơi thật sâu bình ổn nhịp thở của mình. Đến khi hai người bước lên sân khấu, tay cô được ba đặt lên tay hắn, trái tim không ngừng nhảy loạn của cô mới bình tĩnh lại được.
- Cô dâu Trương Tư Diệp, cô có đồng ý lấy Dương Tử làm chồng dù cho có nghèo đói, bệnh tật hay không?
- Tôi đồng ý._Cô ngước mặt lên nhìn hắn, bàn tay to lớn nắm lấy tay cô, truyền đến cho cô sự ấm áp và an toàn tuyệt đối, làm Tư Diệp cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
- Chú rễ Dương Tử, anh có đồng ý lấy Trương Tư Diệp làm vợ dù cho có nghèo đói, bệnh tật hay không?
- Tôi đồng ý._ Hắn vừa nói vừa yêu chiều nhìn cô, nở một nụ cười ấm áp.
- Vậy tiếp theo hai người hãy trao cho nhau nhẫn cưới đi nào.
Hai người trao nhẫn cho nhau rồi đặt lên môi đối phương một nụ hôn nhẹ, nhìn nhau đầy trìu mến.
- Được rồi. Tôi xin tuyên bố, từ giờ hai người chính thức trở thành vợ chồng của nhau. Chúc hai người trăm năm hạnh phúc.
Khách khứa phía dưới đều vỗ tay chúc mừng cho hai người, hai bên máy ảnh liên tục loé sáng, chụp lại những khoảng khắc hạnh phúc của bọn họ. Tư Diệp đỏ mặt nhìn xuống dưới, nơi đó có ba và mẹ cô cũng đang nhìn về phía cô, gương mặt xúc động nhìn con gái cưng đã lấy chồng.
Nhạc nổi lên, buổi tiệc chính thức được bắt đầu. Tư Diệp cùng Dương Tử bắt đầu đi tiếp chuyện với những thương nhân khác. Nhờ đó mà cô biết rằng, quan hệ của hắn thật sự rất rộng! Mặc dù đã từng làm trong công ty của hắn nhưng cũng chỉ có bốn tháng, hơn nữa, làm thư ký của hắn cũng vô cùng nhàn rỗi, chỉ khi nào hắn nhờ mới được làm, còn không thì tuyệt đối không được làm việc gì khác. Vì vậy, cô rất ít khi được tiếp xúc với những đối tác của công ty.
Sau khi tiếp chuyện xong, cô cùng hắn trở về phòng để thay đồ rồi cùng mọi người dự tiệc. Bởi vì đây là hôn lễ của con trai duy nhất của Dương gia nên mọi người đều rất hào hứng mà ở lại rất lâu, tiện thể tham quan khu resort của hắn.
Ngày hôm sau, tin tức đại thiếu gia của Dương gia kết hôn được lan truyền khắp cả nước. Các cô gái đã từng tình một đêm với hắn đều tiếc nuối không ngừng, cảm thấy Tư Diệp thật may mắn và cũng thật chướng mắt. Nhưng giờ cô là đã người của Dương Tử hắn nên ai cũng không thể đụng vào cô, trừ khi họ đã từ bỏ ý niệm sống.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và đọc truyện của mình. Đây là tác phẩm đầu tay nên không tránh khỏi những sai sót và số chương ngắn. Mong mọi người thông cảm.
Tư Mãn
15/06/2021