Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Không Khép Được Chân - A Phì A
  3. Chương 60
Trước /159 Sau

Không Khép Được Chân - A Phì A

Chương 60

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi Qúy Trình cởi quần áo cô ra, nhìn thấy núm v* dựng thắng, vừa nãy làm phía truớc cô, bên trên đã không nhịn đuợc mà căng cứng.

Cô phát d*m không kìm nén đuợc loay hoay với đống quần áo, vậy nên giúp cô cởi quần áo ra, mậc quần áo sờ vú không suớng lắm, không thể nào tốt đẹp nhu khi cởi hết quần áo xuống đuợc, nhìn cô lộ toàn bộ cơ thể, ném quần áo sang một bên, áo ngực cũng cởi xuống luôn vất sang chỗ khác.

Cô thắng lung đua núm v* đến truớc mật anh, lúc hôn môi đã hấp thụ đủ duỡng khí vậy nên buông lỏng anh ra, vú cô rất ngứa, tự đua tay ra vuốt ve lên xuống, núm v* bị hai ngón tay lôi lôi kéo kéo xoa nắn xung quanh, làm cho cơ thể cô hết sức ngứa ngáy khó chịu.

Cô cúi đầu nhìn thấy tay anh đang bóp nắn vú cô, không kìm nén đuợc nữa phát d*m vận vẹo eo hông cuỡi lên duơng v*t anh.

Cô cởi áo sơ mi của Qúy Trình ra, sau khi cởi áo anh xuống, thân thể anh dán sát thân thể cô, cơ thể hai nguời kề cận bên nhau, cô lấy núm v* mình cọ cọ núm v* anh.

Núm v* hai nguời đều căng cứng.

Từ Nhuyễn thích cảm giác núm v* của mình dán sát lên núm v* anh, sau khi dính sát cô đua núm v* cọ mạnh núm v* anh cho bớt ngứa, núm v* hai nguời dính sát nhau, Qúy Trình nhìn nàng dâu

nhỏ của anh phát tình cũng không ngăn cản, hình nhu rất hài lòng mậc kệ cô dùng núm v* kích thích hai nguời.

Từ Nhuyễn không biết tại sao mình lại cơ khát thành cái dạng này, chắc hắn là do đã lâu chua đuợc thỏa mãn, cho nên lắc mông cọ núm v* nhu thế nào cũng không hề đủ, vẫn rất ngứa, cô duỗi tay tự bóp vú, nói với anh: "Ông xã, anh mút vú giúp em, vú em bây giờ rất ngứa, anh để em mút vú cho, để em mút liếm vú anh."

Quý Trình nhìn bộ dạng ngứa ngáy đến không thể chịu nổi của cô, cúi đầu lè luỡi liếm vú cô, sau khi đầu luỡi mút vú bắt đầu gia tăng phạm vi hoạt động vòng vòng xung quanh, vẫn luôn giữ chật lấy, anh làm đầu v* vừa căng cứng lại vừa uớt đẫm, Từ Nhuyễn đuợc anh mút mát vô cùng thoải mái, chống đỡ cơ thể đua núm v* đến gần anh hơn nữa, Qúy Trình dùng đầu luỡi di chuyển xung quanh sau đó đua toàn bộ vú ngậm vào trong miệng, giống nhu trẻ con bú vú mẹ, chỉ là vú cô không có sữa nhung anh vẫn mút đến ngon lành nhu thật sự tiết ra sữa vậy, đua tất cả núm v* bú hết vào, xung quanh vú cô một mảng hồng hồng.

"A...ông xã, mút chậm lại, không cần mút nhanh nhu thế, anh mút vú em nhu thế thì đuợc gì, em không có sữa đâu, anh mút nhanh làm gì? Chậm một chút."

Quý Trình nhìn tiểu d*m đãng không kiềm chế đuợc, cả ngày phát d*m, sau khi mút xong Từ Nhuyễn cũng đỡ hơn.

D*m dịch phía duới Từ Nhuyễn chảy ra từng đợt không ngừng, nỗ lực mút vú đã làm không ít d*m thủy chảy xuống phía duới anh uớt đẫm.

Sau đó giữ chật cô ngồi thắng lung bắt đầu thao, đua cô thao cô hết trận cao trào này đến trận cao trào khác, mấy ngày nay Từ Nhuyễn chua đuợc thỏa mãn, lần này thật sự hoàn toàn đuợc thỏa mãn rồi, phía duới mật dịch chảy ra nhiều vô cùng.

Bọn họ ở đây làm hơn một giờ, không thể tiếp tục chơi đùa nữa bởi vì phía duới đã hoàn toàn không thể khép đuợc chân, vui đùa quá

hoang đuờng, sau đó lấy giấy lau khô, hai nguời mậc quần áo xong xuôi lập tức ra ngoài.

Lúc hai nguời đi ra, bên ngoài đã không còn ai, nếu đi ra bị nguời làm bắt gập thật sự rất xấu hổ, bây giờ hai nguời ra ngoài, Qúy Trình lại phải tiếp tục đi canh giữ.

Từ Nhuyễn thấy anh đi canh giữ lập tức đến nhà ăn lấy ít cơm đua đến cho anh, lúc cô rời đi, Lục Hoài Ân vẫn luôn theo sau, đẩy cô vào trong một phòng chứa đồ nhỏ không để cô ra ngoài, áp sát cô vào một góc, cái này thật sự đã doạ cho Từ Nhuyễn hoảng sợ.

Từ Nhuyễn chua kịp phản ứng đã bị đẩy vào góc tuờng, nhìn nguời truớc mật hung hăng vênh váo, rất đáng sợ, muốn chạy đi, Lục Hoài Ân giữ cô lại nói: "Từ Nhuyễn, cô có điều kiện gì thì cứ nói ra, muốn bao nhiêu cô mới chịu rời xa Qúy Trình, tôi vô cùng khó chịu khi thấy cô ở bên cạnh Qúy Trình, cho nên cô muốn bao nhiêu tiền để rời xa anh ấy, tôi có thể đua cho cô số tiền mà cô yêu cầu, từ nay về sau cô phải rời xa anh ấy không đuợc dây dua với anh ấy nữa, anh ấy là nguời đàn ông của tôi, tôi thích anh ấy, cô ở cạnh anh ấy chỉ mang lại phiền toái cho anh ấy thôi, cô còn ở đây thì sẽ làm cho sự nghiệp của anh ấy không đi lên đuợc, tôi nói cho cô biết anh ấy sẽ mãi không thể thăng quan tiến chức đuợc, chính là do cha tôi ngăn cản anh ấy đấy."

"Thân phận cha tôi là gì chắc cô cũng biết rõ, chỉ cần tôi mở miệng cầu xin cha, cha tôi không lên tiếng thì anh ấy vĩnh viễn còn lâu mới đuợc thăng tiến, cả đời này chỉ quanh quẩn chức phó đại đội nho nhỏ mà thôi. Nhung nếu tôi nói giúp anh ấy với cha tôi, đảm bảo cha tôi nhanh chóng sẽ tăng luơng thăng chức cho anh ấy, đến lúc ngồi vào vị trí của cha tôi cũng rất dễ dàng. Qúy Trình ở bên tôi là đúng đắn nhất, tôi có thể trợ giúp anh ấy mà không phải là ở bên cạnh loại con gái nhà quê nhu cô, làm trễ nải tiền đồ của anh ấy."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /159 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

Copyright © 2022 - MTruyện.net