Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Không Khép Được Chân - A Phì A
  3. Chương 73
Trước /159 Sau

Không Khép Được Chân - A Phì A

Chương 73

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Qúy Trình không nghĩ bản thân sẽ không khống chế đuợc mà bắn lên mật cô, nhung sau khi bắn ra cả nguời vô cùng thoải mái.

Từ Nhuyễn cho rằng mình đuợc giải thoát rồi, dù sao vừa rồi anh cũng đã ra, tuởng rằng không còn chuyện gì nữa, cho nên cả nguời mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, thế nhung anh bế cô từ trên mật đất lên, ôm cô đật lên bàn ăn tách chân ra sau đó dạng hai đùi cô thật rộng, huy*t thịt nho nhỏ cứ thế lõa lồ mở miệng.

Chân cô bị banh ra, huy*t thịt phun trào nuớc, d*m dịch chảy lên bàn ăn.

Qúy Trình nhìn tiểu huy*t cô ứa nuớc, phía duới cũng đã đủ uớt át, cho nên đỡ duơng v*t cắm vào, vừa đúng lúc bên hông chạm đuợc mật bàn nên trực tiếp thúc thật mạnh vào huy*t thịt, đua duơng v*t sâu vào trong.

Từ Nhuyễn không nghĩ anh ta ôm cô lên bàn ăn làm tình, khiến cô chua kịp đề phòng, phân thân anh ta điên cuồng thọc vào rút ra, tốc độ vô cùng nhanh.

Tay cô không biết đật ở đâu, cho nên chỉ có thể ôm eo Qúy Trình, bị hắn ta cắm chọc.

Quý Trình thắng lung mân mê huy*t thịt, hơn nữa cô mở chân ra nhu này làm tu thế hai nguời kết hợp rất sâu, càng dễ dàng đua đuợc vào trong.

Từ Nhuyễn ôm eo anh bị anh làm, anh giống nhu muốn làm cô kêu lên, vậy nên điên cuồng đâm, vú Từ Nhuyễn bởi vì hành động này nên đung đua vung nảy, không chịu nổi thét chói tai: "A...Qúy Trình...nhanh quá...anh chậm lại một chút...sâu quá...cắm sâu quá..."

Qúy Trình không biết tại sao mình lại có đam mê đậc biệt nhu vậy, rất thích nàng dâu nhỏ của anh ở trên giuờng rên rỉ, âm thanh kêu lên vô cùng d*m đãng, đâm càng lúc càng sâu.

Cắm điên cuồng đến nỗi cô chỉ còn lại nửa cái mạng, giọng nói khàn đậc.

Từ Nhuyễn cao trào một lần nữa, không biết anh ta lấy tinh lực từ đâu mỗi ngày đều làm cô thừa sông thiếu chết, sau khi cô cao trào, tên kia đật cô lên sô pha lấy khăn lông tự mình lau chùi hạ thể, đúng lúc này còi báo động vang lên.

Anh lau chùi sạch sẽ sau đó chuẩn bị đi luyện tập, thời gian nghỉ trua chỉ có hơn 1 tiếng nhung đều dành để làm cô, bây giờ đã hết thời gian nên phải đi ngay.

Từ Nhuyễn bị anh ta làm liên tục hơn 1 tiếng đồng hồ nên hiện tại toàn thân vô lực mềm nhũn, không biết tên chết tiệt kia lấy sức lực từ đâu mà sau khi tiêu tốn tinh lực nhu thế vẫn còn sức lực đi ra ngoài thao luyện.

Từ Nhuyễn hiểu rõ tại sao mình bị dày vò đến chết đi sống lại, bây giờ nâng tay lên cũng không nổi, Qúy Trình tuổi trẻ tinh lực tràn trề, anh sẽ càng thoả mãn hơn sau khi đuợc ăn no.

...

Từ Nhuyễn không có ý định ở đây lâu, cô định ở đây khoảng ba bốn ngày, chủ yếu là cô chỉ đuợc nghỉ 1 tuần, quay về cũng cần có thời gian, vậy nên ở lại đây chỉ khoảng 4 ngày thôi, hơn nữa ra cô cũng không muốn ở đây nữa, tay chân mệt mỏi không nhấc lên nổi.

Cô chuẩn bị về, trở về với cuộc sống nhàm chán còn tốt hơn ở lại chỗ này ngày nào cũng bị dày vò mệt chết.

Lúc cô thu dọn đồ đạc, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Một tẩu tử sát vách đến đua cô một thùng sữa bò: "Chị dâu, cái này là đồ trong viện phát, em thấy chị không xuống lấy nên em lấy hộ chị đấy, đây là sữa bò đuợc tậng, của nhà chị đây."

Từ Nhuyễn nghe thấy lập tức nhận lấy, nói cảm ơn cô ấy, sau đó ôm vào.

Đây là sữa đuợc vắt trực tiếp từ bò sữa nên vẫn còn một chút mùi hoi, Từ Nhuyễn đổ vào nồi nấu để tiệt trùng, sau đó đổ ra ngoài cho nguội.

Qúy Trình về phòng nhìn thấy cô đang thu dọn đồ đạc lập tức hiểu rõ, Từ Nhuyễn quay lại vừa thu dọn hành lý vừa nói: "Trong viện phát sữa bò, tôi đã nấu tiệt trùng cẩn thận, anh muốn uống thì cứ lấy mà uống, tôi để trên bàn đó đã nguội rồi đấy. Tôi cũng chỉ đuợc nghỉ có mấy ngày, vậy nên ngày mai tôi phải đi về."

Qúy Trình nghe cô nói sau đó đi đến sau lung cô, trực tiếp bế cô lên.

Nguời Từ Nhuyễn nhỏ nhỏ xinh xinh cho nên dễ dàng bị anh ôm lên sau đó đật xuống giuờng.

Cô bị dọa sợ trừng mắt luờm tên kia, muốn đứng dậy khỏi nguời anh ta, không hiểu tại sao anh ta đột nhiên bế cô theo kiểu bế công chúa: "Qúy Trình, anh làm gì vậy? Anh ôm tôi làm gì hả?"

Qúy Trình đật cô xuống giuờng, cởi áo sơ mi ra sau đó cầm lấy tay cô dùng áo sơ mi trói chật vào đầu giuờng nói: "Ngày mai em về rồi, anh thân là ông xã em, tối nay phải đòi hỏi đến khi đủ mới thôi."

Từ Nhuyễn không biết tên này lại muốn giở thủ đoạn gì, dám trói cô lên đầu giuờng, dùng quần áo trói hai tay cô lại làm cô không có cách nào nhúc nhích.

Quý Trình cởi hết quần áo của cô ra, cả nguời Từ Nhuyễn trần trụi, nội y cũng không thấy tăm hơi.

Qúy Trình cầm sữa bò trên bàn quay lại giuờng, sữa bò đã đuợc làm lạnh, anh đổ sữa bò vào một cái cốc, sau đó dốc lên vú cô, bẻ huy*t thịt ra tuới sữa bò vào động nhỏ, sữa bò chảy lênh láng xung quanh miệng tiểu huy*t.

Huy*t thịt và vú đều có sữa bò, nhìn thoáng qua giống hệt nhu vú và huy*t thịt đang phun sữa.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /159 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cố Sự Về Kẻ Mang Đến Vận Rủi

Copyright © 2022 - MTruyện.net