Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lưu Khiết nghe vậy liền thở dài nhìn về phía lễ tân khi nãy cũng nhanh chóng nói sự thật: " Lão đại, thật sự tôi cũng không biết phu nhân sẽ gửi bưu kiện cho anh.
Hơn nữa lúc tôi vừa về đã thấy lễ tân có thái độ không tốt với bên giao hàng vì thế mới làm chậm trễ thời gian.
Xin lão đại trách tội! "
Nhân viên giao hàng nhìn thấy anh liền ú ớ không thôi, đây có là ngày làm việc cuối cùng của anh không? Khi đã nhìn thấy chủ tịch đứng sau tập đoàn Trương Thị chưa bao giờ lộ mặt thế này?
Như thể anh muốn nhanh chóng rời khỏi đây khi đã biết đến những thứ không nên biết rồi.
- ---------------
Trương Gia Huy nghe Lưu Khiết nói liền nhíu mày nhìn nhân viên lễ tân, khí lạnh quanh anh ngày một tăng cao hơn làm cho toàn bộ nhân viên có mặt tại đây chịu cái áp bức chết người từ tổng tài nhà mình.
Hic hic tại sao mọi người lại chịu khổ khi cô ta làm sai thế?...
Nhân viên giao hàng đúng kế bên anh cũng cảm thấy bản thân sắp đóng băng luôn rồi, nhưng vì nhiệm vụ anh phải can đảm lên tiếng: " Trương....! Trương tổng, xin lỗi đã quấy rầy đến ngài.
Hy vọng ngài có thể ký tên để xác nhận là mình đã nhận được bưu phẩm không ạ? "
Giọng nói của nhân viên giao hàng khi đứng trước khí lạnh lẽo quanh người của anh liền run rẩy đến lợi hại.
Trương Gia Huy nhìn người trước mắt anh chỉ gật đầu chứ không đáp lại, đưa tay lấy quyển sổ của cậu giao hàng rồi lấy cây bút ở túi áo ra ký tên.
Chưa đầy ba giây anh liền đưa lại quyển số cho nhân viên giao hàng, cậu ta vừa nhận được chữ ký liền cuối người chào anh rồi nhanh chóng chạy ra khỏi tập đoàn Trương Thị.
Nhìn thấy nhân viên giao hàng rời khỏi anh mới xoay người đi vào thang máy, trước khi đi anh để lại một câu cho Lưu Khiết: " Cậu biết nên giải quyết chuyện này thế nào rồi chứ? Tôi không muốn lập lại chuyện này thêm một lần nào nữa! "
Lưu Khiết thư ký thân cận cũng là cánh tay đắc lực của anh đơn nhiên sẽ biết câu đầu tiên của lão đại nhà mình có ý nghĩa gì chứ, nên anh lạnh giọng lên tiếng: " Các cô nên lấy cô ta làm gương đi có biết không? Tránh để cho tương lai sẽ không có tập đoàn hay bất kỳ công ty nào dám nhận mình, hơn thế nếu có công ty nào giám nhận các người thì họ sẽ phải đối đầu với tập đoàn Trương Thị.
"
Dứt lời anh liền nhìn cô lễ tân khi nãy nói: " Cô đến phòng kế toán lãnh lương tháng này rồi Cut khỏi tập đoàn đi! "
Vừa dứt lời Lưu Khiết cũng đi về phía thang máy chuyên dụng lên phòng làm việc của mình.
Ở trong phòng làm việc của anh, sau khi lên tới anh liền mở gói bưu kiện mà cô vợ nhỏ đã gửi cho anh.
Như thể anh rất tin mắt vừa nhìn thấy thông tin người gửi và thời gian gửi liền mỉm cười, đây không phải là thời gian anh vừa xuống máy bay và duy chuyển đến Trương Thị luôn không phải sao?
Hơn nữa địa chỉ gửi kiện hàng cũng chính là khu Trung tâm thương mại lớn nhất tại Paris, cũng chỉ cách tập đoàn Trương Thị anh chỉ có một đoạn đường thẳng đến Trương Thị là được.
Anh cũng không nghỉ nhiều liền mở gói bưu điện ra liền thấy được điện thoại là hãng OPPO Reno 3 Pro 5G màu đen, cô vợ nhỏ của anh luôn thích dùng đồ đôi nhưng hình như đây là lần thứ hai anh thấy cô mua điện thoại thì phải.
Cũng đúng mất tích ba tháng, vật dụng cá nhân như điện thoại của cô hình như khi đó đã được bỏ lại tại bệnh viện, sau đó thì mọi tung tích của cô đều được xóa sạch.
Xem ra bây giờ cô vợ nhỏ của anh có thể đã khỏe lại nên mới tìm cách để liên lạc với anh đây mà.
Lúc này anh mới chú ý đến miếng giấy nhỏ đi kèm bên trong hộp điện thoại, liền đưa tay mở ra với lời nhắn: [ Ông xã, em vẫn bình an.
Chỉ là Daddy và Babi lo lắng cho sức khỏe của em nên mới cấm em dùng thiết bị điện thoại vì nó có bức phóng xạ rất lớn.
Cuối cùng đây là số điện thoại của em, làm âm số với số điện thoại của ông xã đó.
Đúng rồi nhớ giúp em xóa hình ảnh lúc mua sắm điện thoại ở Trung tâm thương mại nha.
Đúng rồi ông xã, ba ngày nữa Vũ tộc sẽ mở tiệc công bố thân phận mới của bà xã.
Đến lúc đó sẽ gặp lại ông xã.
Yêu ông xã nhiều ️️️ ]
Sau khi anh đọc xong giấy nhắn của cô vợ nhỏ xong liền mỉm cười, anh biết thế nào cũng sẽ có chuyện như thế mà.
Vậy thì ba hôm nữa anh sẽ tham gia tiệc của Vũ tộc vậy.
Nhưng trước hết, anh phải giúp cô vợ nhỏ xóa sạch dấu vết lúc cô mua điện thoại vậy.
Sau đó anh liền mở máy tính của mình rồi đăng nhập camera giám sát của Trung tâm thương mại xóa sạch dấu vết giúp cô trước.
Sau khi đăng nhập, anh liền nhìn thấy được cô vợ nhỏ của mình trong rất gầy, đã vậy bên cạnh còn có rất nhiều vệ sĩ và người giúp việc đi theo đỡ lấy cô mọi lúc.
Đều này làm cho anh thấy rất nghi ngờ, nhưng chắc không đâu, đến khi anh xem đoạn video tiếp theo liền thấy cô bước vào chính là đồ dùng cho mẹ và bé.
Vừa nhìn thấy tên của hàng bất giác anh nhìn vào bụng phẳng lì của cô mà nghi ngờ, nhưng vẫn không dám xác định.
Thôi thì ba hôm nữa anh sẽ biết được đáp án vậy, khi đó mọi nghi ngờ anh sẽ được giải đáp.
Rất nhanh thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó đã hết một ngày, mọi thứ vẫn diễn ra rất bình thường, lúc này ở dinh thự tách biệt với bên ngoài.
Vũ Ánh Tuyết sau khi đi mua sắm xong liền được vệ sĩ đưa cô về, quản gia vừa nhìn thấy cô liền mỉm cười đáp: " Tiểu thư, cô có muốn dùng bữa luôn không? "
Vũ Ánh Tuyết chỉ lắc đầu đáp: " Không ạ, cháu cảm thấy hơi mệt nên sẽ quay về phòng tắm rửa rồi nghỉ ngơi một lúc.
Đến giờ cơm tối hãy kêu cháu dậy! "
Quản gia nghe cô nói liền gật đầu, rồi nhanh chóng dìu cô về phòng ngủ để Tiểu Lộ giúp cho cô tắm rửa.
Mọi thứ xong cô mới lên tiếng: " Được rồi chị xuống dưới nhà đi, từ giờ đến lúc cơm tối đừng lên làm phiền em.
Hiện tại trong người em rất mệt nên muốn nghỉ ngơi một lúc! ".