Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đợi cô ngủ say rồi thì anh mới nhanh chóng đắp chăn cho cô, rồi đi đến tủ đồ lấy áo khoác mà anh hay mặt đắp lên tiếng cô.
Anh biết ốm nghén là tùy thể chất của mỗi người, nhưng nếu vợ nhỏ của anh phản ứng sớm như thế e rằng trong mấy tháng tới sẽ phải chịu khổ rồi.
Cho dù là vậy anh vẫn rất đau lòng nha, Vũ Ánh Tuyết gát tay lên trán nuốt nước bọt đè nén cảm giác muốn buồn nôn cứ dân trào, mới đó khoé mắt của cô đã ươn ướt.
Trương Gia Huy vừa nhìn cô như vậy liền đau lòng, anh cuối đầu xuống hôn nhẹ lên khóe mắt của cô rồi nhanh chóng ra ngoài gọi điện hỏi mẹ Trương và mẹ Lê xem có cách gì hay không.
- ---------------
Chưa đến nửa tiếng, đoàn xe của Vũ tộc đã dừng trước cửa tập đoàn Trương Thị.
Người đàn ông thần bí nhất của Paris cuối cùng cũng đã xuất hiện tại tập đoàn Trương Thị làm cho nhân viên của công ty anh một lần nữa hoan mang.
Vì sự xuất hiện lúc sáng của cô đến giờ họ vẫn chưa thấy cô rời đi đã cảm thấy rất hoang mang giờ thêm đoàn người màu đen trước mắt càng làm cho họ cảm thấy sợ hãi.
Lưu Khiết và Phong Vân đều là những cánh tay đắc lực của anh cũng đã có mặt trong sảnh tập đoàn, vừa nhìn thấy đoàn người màu đen xuất hiện họ liền đi đến chào hỏi ngay: " Vũ tổng, Quan tổng! Huy Gia nhà chúng tôi đang đợi hai vị ở phòng tiếp khách! "
Vũ Khải Phong nhìn hai người trước mặt chỉ gật đầu, sau đó cả hai người cùng nhau đi theo sự hướng dẫn của Lưu Khiết và Phong Vân.
Lên đến tầng 80 phòng tiếp khách nằm ngay bên cạnh phòng làm việc của anh, Trương Gia Huy vẫn cứ đứng ngay cửa trầm ngâm kể từ lúc tận tai nghe thấy giọng nôn ói của cô đến giờ anh đã rất kiềm chế mọi cảm xúc.
Thật sự lúc này anh không thể nào mà không lo lắng cho cô được, bởi vì ở Kinh Thành chỉ có một Lê Anh Thi đồng thời ở Pháp cũng chỉ có mỗi Vũ Ánh Tuyết hai thân phận nhưng chỉ là một người.
Vì thế anh thật sự không thể mất cô, cô chính là sinh mạng của anh, là nguồn sống của anh nên anh không thể nào sống thiếu cô được.
Lúc này cánh cửa phòng tiếp khách vang lên tiếng gõ cửa, anh chỉ lạnh giọng bảo họ vào nhưng bản thân anh vẫn đứng yên nhìn ngắm thành phố từ phía cửa sổ sát đất kia.
Giọng nói lạnh lẽo của anh phát ra: "Hai vị cứ ngồi tự nhiên! "
Vũ Khải Phong và Quan Khánh Phương nghe vậy cũng rất bình thản mà ngồi xuống ghế, Phong Vân cũng đem trà mời hai người rồi lặng lẽ luôi ra sau nhìn ba người trước mắt mà cảm thấy được không khí rất căn thẳng.
Vũ Khải Phong lãnh đạm nhìn người thiếu niên trước mắt cất giọng nói: " Huy Gia, cậu đây là ý gì? Sau cậu lại biết số điện thoại của tôi? Hơn nữa tại sao con bé lại ở cùng cậu? Có thể giải thích cho hai người ba ba như chúng tôi hiểu không? "
Trương Gia Huy vẫn luôn âm trầm từ lúc rời khỏi phòng làm việc để đến đây cuối cùng anh cũng đã lên tiếng hỏi lại: " Vũ tổng, ngài nên hiểu lý do tôi điện cho ngài chứ? "
Vũ Khải Phong cười nhạt đáp: " Oh, không ngờ chỉ mới có ba tháng mà cậu đã tìm ra con bé, đã vậy cậu còn đến đây để công tác hơn thế cậu còn có thể đều tra mọi thứ về con bé tất tầng tật trong cùng một lúc nữa? Vậy cậu có biết lý do tại sao tôi phải âm thầm đưa con bé rời khỏi cậu không? Chính là kẻ thù của cậu đã ngấm ngầm tìm cách để giết con bé nếu tôi còn không ra tay, có lẽ bây giờ con bé đã mồ xanh cỏ rồi đó! "
Trương Gia Huy nghe Vũ Khải Phong nói mà cả kinh, anh cho dù đã phát hiện có kẻ muốn tấn công anh nhưng không ngờ những kẻ đó lại muốn nhắm vào cô.
Nếu không phải Vũ Khải Phong cho người âm thầm bảo vệ cô và giết sát thủ trước khi họ động thủ thì e là cô không phải chết vì bệnh mà là chết do sát thủ ám sát.
Lưu Khiết và Phong Vân thư ký thân cận cũng là cánh tay đắc lực của anh nghe thấy lời của Vũ Khải Phong mà chấn động, hai người không ngờ rằng vẫn có kẻ chán sống muốn ám sát con của ông trùm mafia châu á đúng là tự tìm đường chết mà.
Quan Khánh Phương nảy giờ ngồi bên cạnh chồng mình mà cảm thấy lo lắng cho bé con nhà mình, anh liền nhìn người trước mặt hỏi: " Hiện tại con bé thế nào? Sao khi không lại buồn nôn? "
Trương Gia Huy lạnh lẽo đáp: " Do cô mang thai, với lại tùy vào thể chất của mỗi người mà dẫn đến ốm nghén! Hiện tại thì cô ấy đã ổn, giờ đang nằm nghỉ trong phòng! "
Hai vị ba ba của cô nghe thấy vậy liền thở phào, họ không ngờ chỉ mới hai tháng rưỡi mà cô đã nôn nghén rồi vậy ngày tháng sau này không phải con bé rất khổ sở sau.
" Tôi có thể vào thăm con bé không? " Quan Khánh Phương hỏi.
Trương Gia Huy quay lại nhìn hai người an tỉnh ngồi trên ghế sofa, một người trầm lặng còn một người với vẻ mặt đau lòng muốn gặp cô anh liền nhíu mày đáp: " Không được! Từ giờ đến lúc cô ấy hết nôn nghén tôi sẽ chăm sóc cho cô ấy! "
Anh dừng một lúc lại nhìn về phía Vũ Khải Phong nói: " Vũ tổng, hi vọng ngài hiểu ý của tôi! "
Vũ Khải Phong đơn nhiên sẽ hiểu được cảm giác của anh, nhưng ở đây là Paris là địa bàn của anh nên anh có thể cho người bảo vệ bé con nhà mình mọi lúc.
Vì vậy anh chỉ gật đầu chấp thuận rồi nhìn anh lên tiếng: " Tôi hiểu ý của cậu, nhưng tôi có một điều kiện! "
Trương Gia Huy gật đầu chờ nghe điều kiện từ Vũ Khải Phong, anh thấy vậy liền gật đầu đưa ra điều kiện: " Rất đơn giản, ngoài mặt tôi và cậu sẽ hợp tác với nhau, còn về vợ của tôi cậu ấy rất yêu thương bé con nhà mình cho nên hi vọng cậu có thể cho cậu ấy đến thăm con bé mọi lúc.
Được chứ? "
Trương Gia Huy chỉ gật đầu, dù sao thì tập đoàn Trương Thị cũng sẽ hợp tác với Vũ Thị trong rất nhiều lĩnh vực, và những hợp đồng đó đều rất có lợi cho đôi bên.
Còn về việc gặp mặt còn phải xem tình trạng nôn nghén của cô như thế nào nữa chứ?.