Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em
  3. Chương 173: 173: Ông Xã Sẽ Cố Gắng Về Sớm Với Em
Trước /226 Sau

Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 173: 173: Ông Xã Sẽ Cố Gắng Về Sớm Với Em

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mỹ Lệ nhìn bé con liền cười tươi,xoa bóp hai má hồng hào của cô rồi liếc Trương Gia Huy: " Con không biết con bé đang mang thai sao? Đã vậy buổi sáng tụi con đã ngồi trên xe hết mấy tiếng đồng hồ giờ lại muốn con bé phải ngồi thêm bao lâu nữa? "

Nghe bà nói anh liền hiểu được nên chỉ để cô ở lại đây vài ngày vậy, dù sao cô cũng đã ở trong tầm mắt nên cũng không gì nguy hiểm cả nên mới đồng ý.

" Được rồi bọn con sẽ ở lại đây.

" Trương Gia Huy ôm cô vào lòng, cuối mặt xuống hôn lên trán cô.

- ---------------

Dù con trai bà đã đồng ý để cô ở lại với mình, nhưng bà không ngờ tới mọi hành động của cô được Viên Hoa giám sát nhất cử nhất động làm cho bà tức đến ối máu.

Cùng lúc này, Lưu Khiết không biết từ đâu xuất hiện đi đến phòng khách cuối người nói nhỏ vào tai anh, Trương Gia Huy nhíu mày rồi ôm lấy cô nhẹ nhàng nhỏ giọng cưng chiều: " Bảo bối nhỏ, em ngồi ở đây chơi với mẹ đi.

Anh ra ngoài có chút chuyện.

"

Lê Anh Thi từ trong ngực anh chui ra, ngước mắt nhìn anh khẽ gật đầu: " Vâng ạ, ông xã đi đi.

"

Trương Gia Huy ghì gáy của cô hôn nhẹ lên môi anh đào đỏ mọng kia, khẽ cười: " Ừ, ông xã sẽ cố gắng về sớm với em.

"

Dứt lời anh nhìn ba mẹ mình giọng lạnh hẳn đi: " Ba mẹ, hai người nhớ chăm sóc cho vợ nhỏ của con đó.

"

Mỹ Lệ mẹ của anh buồn cười nhìn anh khẽ trách mắng: " Thằng nhóc thối, con tưởng mẹ không biết chăm sóc cho con dâu mình à? Nếu mẹ không biết chăm sóc vậy con từ đâu mà chui ra vậy? "

Bà hừ lạnh hai tiếng, rồi nhìn cô con dâu nhỏ đáng yêu kia mà ngui giận không ít, cũng không thèm nhìn anh dù chỉ một chút: " Bé con, mẹ con chúng ta ra khu vườn phía sau dạo đi.

Mẹ nhớ ở ngoài vườn đúng lúc mùa dâu đang có trái chín đó, chúng ta ra ngoài vườn ăn dâu đi.

"

Lê Anh Thi nhìn anh đôi mắt đã ngập nước mắt, nói trào liền có thể trào ra luôn, cả tuần nay cô chưa hề xa anh nên giờ cô thật sự không nỡ.

Trương Gia Huy bắt được ánh mắt của cô, khẽ gật đầu như bảo với cô anh sẽ cố gắng xong việc để về sớm: " Bảo bối, chẳng phải em rất thích ăn dâu tây sao? Đi cùng với mẹ đi, hôm nay cho em ăn dâu thoải mái đó.

Ông xã sẽ cố gắng về sớm với em.

"

Nghe anh nói cô chỉ gật đầu rồi nhìn Mỹ Lệ mẹ chồng mình: " Vâng ạ.

"

Cô vừa dứt lời Mỹ Lệ liền nắm tay cô đi ra ngoài vườn dạo.

Trương Gia Huy nhìn Viên Hoa lạnh giọng bảo: " Chăm sóc cho cô ấy.

"

" Rõ, lão đại.

" Viên Hoa gật đầu nhanh chóng rời đi theo hướng Lê Anh Thi đã ra ngoài vườn.

Trương Gia Khang ba của Trương Gia Huy từ lúc dùng xong bữa tối cũng chỉ quan sát hành động của con trai mình, ông khẽ lên tiếng: " Nếu con lo lắng cho con bé thì có thể không đi mà.

"

Trương Gia Huy kín đáo nhìn ba ruột mình, khẽ cười: " Nếu con không xuất hiện, ba nghỉ bọn ve sầu kia đang núp trong bóng tối có buông tha cho vợ con không? Con đã từng mất cô ấy một lần rồi...!" con thật sự không thể nào sống thiếu cô ấy được.

Cũng vì bọn họ, ngay lúc cô mang thai mà đang hôn mê sâu, khi đó anh đã không ở bên cạnh vợ mình được nhưng trong tương lai anh sẽ ở bên cạnh mà dùng cả tính mạng để bảo vệ cho cô.

Còn đứa bé chưa ra đời kia à, anh không quan tâm đến nó đâu.

Bé con đang lớn dần trong bụng cô kiểu: " … "

Hai cha con các anh tuy lời ít ý nhiều nhưng chung quy họ đều hiểu nhau cả.

Sau lời nói vừa rồi, Trương Gia Huy cũng đã rời khỏi Trương Gia, đoàn xe Lamborghini Aventador của anh cứ vậy mà lái thẳng đến căn cứ.

Ở căn cứ được gọi là Hắc Long này nằm sâu dưới lòng đất, nơi hội tụ tinh anh với máy móc hiện đại, họ đều là những người đàn em đã được anh đào tạo.

Vệ sĩ và những đàn em vừa nhìn thấy anh liền cuối người đồng thanh hô: " Hắc chủ.

"

Trương Gia Huy cao lãnh, khuôn mặt đầy sự lạnh lùng xa cách dẫn đầu đi vào bên trong cứ địa.

Lưu Khiết và Phong Vân hai người cũng rất nghiêm túc đi sau lưng anh, khuôn mặt của hai người cũng không kém anh là bao.

Ở bên trong căn cứ địa, Lê Anh Quân " Kay " và Mã Trường Bắc " Win " đã ngồi ở trên ghế sofa nhắm nháp ly cocktail trong lúc chờ anh tới.

" Kay, cậu nghỉ tên tảng băng có tới không? " Mã Trường Bắc " Win " lắc ly cocktail trong tay khẽ cười.

Lê Anh Quân " Kay " khẽ cười cười ly rượu sâm banh trong ly đưa lên mũi ngửi hương thơm từ rượu, nhếch mày nhìn cậu bạn thân: " Sau cậu không thử gọi hỏi tên tảng băng đi.

"

" Không dám, nếu lỡ gọi ngay lúc người ta đang ôm bảo bối có phải chẳng khác nào tự động há mồm ăn cơm chó đâu.

" Mã Trường Bắc " Win " lắc đầu phản ứng ngay, anh đâu có ngu tới mức đó.

Hừ có cho ông đây mượn gan trời cũng không dám đâu.

" Nếu đã biết vậy sao còn hỏi.

" Giọng nói lạnh lẽo phát ra từ phía cửa phòng làm việc, Trương Gia Huy một thân tây trang đen kèm áo choàng dài tới mắc cá chân cùng màu có lông vũ ở phía trên cổ áo, được anh phối hợp mặc lên người anh trong chúng rất lạnh lùng xa cách.

Nghe được giọng nói đầy sương lạnh từ phía sau cánh cửa, Mã Trường Bắc " Win " không khỏi rét mà run: " Úi, lão đại anh tới thật rồi?.

"

Lê Anh Quân " Kay " nhìn Mã Trường Bắc " Win " bĩu môi: Đồ không có tiền đồ.

Trương Gia Huy liếc mắt nhìn Mã Trường Bắc " Win " như loài sinh vật lạ cũng chẳng thèm để ý, anh đi đến bàn làm việc lạnh lẽo nhìn hai người các anh: " Có chuyện gì mà hai bên các cậu lại mạo hiểm đến đây? ".

Quảng cáo
Trước /226 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Gió Lay, Động Lòng

Copyright © 2022 - MTruyện.net