Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong lúc dùng bữa, có ba vị khách không mời mà đến biệt quyển của hai người, cả ba xe bản kỉ niệm đều lần lượt chạy vào sân biệt quyển.
" Anh Quân, Anh Dũng, Anh Mã mọi người đến kiếm lão đại sao? " Phong Vân vừa nhìn thấy ba người liền chào hỏi.
Lê Anh Quân " Kay " gật đầu, đi vào trong phòng khách nhìn một lượt: " Ừ, hai người họ còn ngủ sao? "
" Không có, lão đại đang đút đồ ăn sáng cho mợ cả ở phòng ăn.
" Phong Vân nói đúng sự thật làm cho ba người nghe mà không khỏi giật giật khoé môi.
- ---------------
Lê Anh Dũng rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nhìn vào phòng ăn rồi lại nhìn anh trai: " Anh Hai, em không biết con bé bị chiều quá nên hư hay là do từ nhỏ đã không có tay để ăn nên cần đút vậy? "
Nghe thấy lời của Lê Anh Quân mà anh chỉ giật giật khoé môi không biết trả lời thế nào, ngay cả anh cũng không biết nên giải thích sao.
Kể từ lúc gặp được bé con tên đó đã một mực sủng cô rồi.
Ba người họ cũng chẳng thèm khách sáo mà đi thẳng vào phòng ăn, vừa vào phòng ăn đã thấy một màn bong bóng màu hồng phấp phới bay giữa hai người đang ngồi ở trên ghế.
Lê Anh Quân đi đến bàn ăn lấy mũi chân kéo ghế ra ngồi trước mắt họ nhìn một màn cảm giác no ngan: " Khụ khụ..."
Lê Anh Thi và Trương Gia Huy không hẹn cùng nhau nhìn những kẻ trước mắt như không khí, anh lại tiếp tục sự nghiệp chăm vợ mà không thèm ngẩn đầu nhìn: " Ba người các cậu rảnh rỗi quá hả? Tin tức chúng tôi mới ở biệt quyển mới có một đêm đã được ba người biết rồi.
"
" Không hẳn là tin tức của chúng tôi nhanh, là do cậu ta có việc đến bệnh viện đã nhìn thấy cậu ôm bé con vào bệnh viện với vẻ mặt khó ở đó.
" Vừa nói Lê Anh Quân " Kay " ( anh của Anh Thi) chỉ về phía Mã Trường Bắc " Win " đang dùng bữa rất tự nhiên.
Mã Trường Bắc " Win " bỏng dưng bị gọi tên liền ngước mắt nhìn anh rồi nhìn lại Lê Anh Quân gật đầu: " Đúng vậy, là hôm qua tôi trong lúc làm nhiệm vụ đã để tên tiết lộ chỗ chúng tôi diễn tập cho giới truyền thông biết được, nên tôi đã đuổi theo và thấy hắn bị thương nên đã đưa đến bệnh viện để băng bó.
Vừa lúc nhìn thấy cậu đó, tảng băng.
"
Đôi ba câu giải thích làm cho Trương Gia Huy nhìn lại cô vợ nhỏ đang sửng người trong lòng anh, anh hiểu cô không muốn gia đình cha mẹ mình biết bản thân bị dị ứng trong lúc mang thai lại còn bị cảm nữa, làm họ lo lắng thật sự không tốt.
Bàn tay anh khẽ xoa sống lưng để cô thả lỏng người, tay vẫn tiếp tục đút cháo cho cô, Trương Gia Huy trầm giọng giải thích: " Không phải như cậu thấy đâu, mình chỉ đưa cô ấy kiểm tra lại xem nhóc thối trong bụng cô ấy đã được mấy tháng rồi.
Để xem thử cô ấy có thiếu chất dinh dưỡng không để biết còn bồi bổ cho kịp.
"
Ba người họ nghe anh giải thích đơn nhiên sẽ tin tưởng rồi, vì dạo này bé con nhà họ thật sự đã gầy hẳn một vòng rồi nên cần phải bồi bổ thêm để mẹ và bé đều có thể tiếp thu đầy đủ các chất dinh dưỡng.
Rất nhanh buổi sáng mọi người đã dùng xong, anh liền ôm cô trở ra phòng khách, ba người họ cũng nhanh chóng đi theo.
Khi vừa ngồi xuống ghế sofa, anh đã đặt cô ngồi trên đùi, trên bàn lúc này còn có một ấm trà thảo mộc và bốn tách trà cùng với một ly sữa bầu.
Lê Anh Thi được anh đặt ngồi trên đùi liền nhìn ba người vừa đến, cô có cảm giác họ có chuyện bí mật không muốn để cho cô biết nên cô nhìn khẽ cười: " Ông xã em muốn ra ngoài vườn dạo.
"
Trương Gia Huy một tay ôm lấy vòng eo thon gọn của cô khẽ xiếc chặt, trầm giọng nói vào tai của cô: "Em có chắc mình đã hết cảm và dị ứng hả? "
Không đợi cô trả lời anh đã xiếc chặt vòng tay của mình, không cho cô rời khỏi anh dù chỉ một chút.
Rồi anh lại nhìn những tên kia: " Có chuyện thì nói trước mặt cô ấy đi.
"
Lê Anh Dũng " Lucky " ( anh trai của Anh Thi) cũng chỉ lắc đầu trước độ bám dính vợ như keo năm lẻ hai mà buồn cười: " Cậu đó, trước mắt vợ thì yêu thương chiều chuộng.
Sau lưng vợ thì tàn sát bốn phương.
"
" Ừ, dù gì tôi theo đuổi cô ấy rất lâu mới được mà, nên phải yêu thương chiều chuộng vợ mình thôi.
" Trương Gia Huy không phủ nhận chỉ gật đầu nhìn cô trong lòng đầy vẻ cưng chiều.
Lê Anh Quân " Kay " và Mã Trường Bắc " Win " biết được chuyện đó nên đã sớm ngấy cơm chó do hai người họ phát khắp nơi.
Lê Anh Quân " Kay " như nghỉ đến vấn đề gì đó rất hay ho liền lên tiếng: " Đúng rồi Gia Huy, tôi không biết đã có thể lực nào đó đã ra tay thao túng thị trường chứng khoán mà Ngọc Tử Song luôn cho mình là bà hoàng chứng khoán, trong một tháng trở lại đây, mỗi một chứng khoán mà cô ta bán ra thì có một công ty xiên quốc gia đã thu mua dồn ép cô ta đến nỗi gánh một số nợ khổng lồ đó.
"
Trương Gia Huy nghe vậy chỉ mỉm cười, bất giác anh nhìn thấy vẻ mặt tự nhiên của cô rồi nhìn xuống đã thấy cô nắm bàn tay anh xoa nắng như đứa nhỏ đang học điếm số vậy.
" Ừ, còn gì nữa không? " Trương Gia Huy cưng chiều nhìn hành động của cô lên tiếng hỏi lại anh.
Mã Trường Bắc " Win " nghe vậy cũng gật đầu lên tiếng, nói về tình trạng của người bà con xa của anh hiện tại rất chật vật rất có thể sẽ đến nước Hoa để nương tựa anh và hy vọng anh sẽ thương tình ra tay giúp họ trả món nợ khổng lồ kia.
Lê Anh Thi ngồi trong lòng anh nghe mọi người kể lại đôi mắt nai của cô thoáng chốc đã trở nên rét lạnh, dù cô không lên tiếng nhưng Trương Gia Huy vẫn luôn để ý đến cô dù chỉ là một cử động nhỏ xíu..