Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lê Anh Thi nghe chị Chu nói cũng chỉ gật đầu mà không hỏi thêm gì nữa, với lại ở đây đồ dùng cá nhân cho cô rất đầy đủ, sữa tắm mà cô thường dùng cũng đã được tên kia chuẩn bị rồi.
Xem ra cô phải sống ở đây lâu dài rồi, mà cô cũng không biết khi nào tên tảng băng đó mới cho cô rời khỏi đây nữa?
Càng nghỉ cô càng thấy tức á!!!
Qua một lúc lâu thì chị Chu lại tiếp tục lên tiếng: " Bà chủ, giờ cũng không còn sớm nữa tôi đưa người xuống dưới nhà dùng bữa nha?" dừng một lát chị Chu vẫn không quên lấy ông chủ của mình ra làm cái cớ để đưa người xuống: " Hơn nữa ông chủ cũng đã ở dưới nhà đợi cô xuống dùng bữa tối chung đó! "
- ---------------
Cho dù cô có tức đến mấy cũng phải dùng bữa tối nếu không ba mẹ và anh hai sẽ lo lắng cho cô, vì thế cô cũng chỉ gật đầu và đi theo chị Chu xuống dưới nhà.
Trong lúc đi theo chị Chu, Lê Anh Thi cũng có quan sát mọi thứ bên trong ngôi biệt quyển của tên khó ở nào đó.
Quả đúng là căn biệt quyển này rất là xa xỉ nha, đồ trang trí cho căn biệt quyển này chắc cũng đã lên đến hàng chục triệu rồi, còn chưa kể đến đồ nội thất ở đây đều là đồ tốt nhất, không chỉ có vậy phong cách và kiểu dáng theo lối phong cách Châu Âu, còn nữa đồ nội thất đều là công nghệ hiện đại không thôi.
Đến khi cô xuống được dưới tầng trệt cũng phải mất khoảng mười phút chứ đâu hề gì đâu.
Đã vậy ở đây giống như một cái mê cung được anh thu nhỏ vậy, mà cho dù cô không mù đường thì khi ở đây cô có thể dám chắc mình sẽ bị lạc ở xóa xỉn nào trong ngôi biệt quyển to đùng này.
Cho dù dinh thự Lê gia có lớn đến mấy khi được nằm cạnh căn biệt quyển của tên kia thì cô thể dám chắc vẫn là không nên so sánh sẽ không có đau thương đâu ha?
Khi vừa xuống tới thì đập vào mắt của cô chính là bộ quần áo trên người của tên kia rất giống với bộ quần áo mà cô đang mặc, nhưng cô vẫn không dám chắc đây chỉ là " trùng hợp " thôi đúng không?
Nhưng khi nhìn thấy tên kia mặt cô lại cảm giác được hình như vẫn không hề mất đi vẻ lạnh lùng, cao lãnh và đẹp trai vốn có nhưng khi tên đó mặc lên sao lại nhìn quyến rũ thế nhờ?
" Ông chủ, tôi đã đưa bà chủ xuống rồi! " Chị Chu cung kín nhìn anh báo.
Trương Gia Huy vừa nghe thấy tiếng động thì đã ngước lên nhìn, tờ báo trên tay cũng dẹp sang một bên lên tiếng: " Được rồi chị vào bếp bảo họ dọn đồ ăn lên đi! "
Dứt lời thì anh cũng đứng dậy đi thẳng đến chỗ của cô đang đứng mà nắm tay cô đi vào phòng phòng ăn.
Đến khi cả hai người đều ngồi vào bàn thì thức ăn cũng đã được chị Chu và quản gia Châu sắp xếp đã được xong xui, bây giờ họ chỉ im lặng mà đứng lùi về phía sau chờ lệnh của ông chủ của mình.
Hai người đến khi ăn xong là việc của một tiếng sau, anh đã để cho chị Chu và Tiểu Uyên đưa cô đi dạo xung quanh biệt quyển cho tiêu cơm, còn bản thân anh thì đi đến thư phòng xem xét các hạng mục và dự án phát triển khu đất ở trung tâm thương mại ở thành phố H mà anh đã cho dự án đó bước vào khai thác giữa hai tập đoàn Trương Thị và Lê Thị, vừa mới một tiếng trước thư ký Hà mới đưa đến trong ngày hôm nay cho anh.
Ở trong thư phòng lúc này anh vẫn còn cuộc họp quan mạng với các lãnh đạo cấp cao ở nước ngoài.
Cuộc họp quay quanh về các hạng mục lớn, các vấn đề khó giải quyết đều sẽ được trưng cầu ý kiến của anh để đưa ra phương án giải quyết tốt nhất.
Cùng với đó ở ngoài vườn cô được chị Chu và Tiểu Uyên đưa đi dạo và thấy được hình như đều rất hợp ý của cô.
Đây rất giống với căn nhà dành cho tân hôn của hai người vậy.
" Bà chủ, sao cô có thể thuần phục được ông chủ vậy? " Tiểu Uyên nhìn cô hỏi.
Lê Anh Thi nhìn nha đầu bên cạnh mà không khỏi buồn cười, cô chỉ lắc đầu đáp: " Tiểu Uyên sau này đừng gọi tôi là bà chủ nữa nha, tôi đây chỉ mới có 14 tuổi thôi mà sao mọi người lại gọi là bà chủ vậy? Nghe già lắm đó! "
Tiểu Uyên nghe cô nói mà cũng không mấy bất ngờ cho lắm, vì lúc cô vừa được ông chủ bế về phòng đã nhìn thấy khuôn mặt dễ thương của Lê Anh Thi nên cô chỉ phỏng chừng là khoảng 15 - 16 tuổi thôi ai ngờ ông chủ lại muốn ngồi phía sau song sắt mà bốc lịch à.
" Vâng ạ, vậy tôi sẽ gọi người là Anh Thi tiểu thư nha! Còn muốn tôi gọi thân mật hơn nữa thật sự tôi không dám đâu! "Tiểu Uyên vừa nói ra cũng rất sợ ông chủ nhà mình nha, bởi vậy ở biệt quyển này có kẻ nào chán sống lắm mới dám đến gần anh.
Một tiếng sau thì cô được hai người họ đưa vào nhà, khi cô vừa vào thì hình như anh đã họp quan máy tính với lãnh đạo cấp cao vừa xong mà vừa đi vào thì đã thấy anh ngồi ở sofa đọc báo nữa thì phải.
" Bảo bối nhỏ đến đây ngồi đi! " Trương Gia Huy ngoảnh đầu lại nhìn thấy bảo bối nhà mình mà lên tiếng.
Cô nghe anh nói cũng chỉ gật đầu và đi đến ngồi bên cạnh, nhưng vẫn cách xa hai cái ghế sofa nha.
Nhưng hiện tại cô cũng đã ngui giận phần nào nên nhìn anh lên tiếng: " Anh Gia Huy em có thể xem TV được không? Với lại điện thoại của em cũng đã bị anh tịch thu rồi nên chỉ còn có thể xem TV để giải trí thôi! "
Trương Gia Huy buồn cười nhưng vẫn đưa điều khiển TV cho cô, cô cũng chỉ mỉm cười nhận lấy và bấm TV.
TV được nối nguồn và cô cũng chuyển kênh để xem tin tức thị trường, chị Chu và Tiểu Uyên cũng đem trà hoa quả và ít trái cây cho hai người rồi cũng nhanh chóng lui vào bếp làm việc tiếp.
.