Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trương Gia Huy nghe cô nói liền gật đầu: " Được thôi anh sẽ chắp em chạy trước 1 phần ba sân rồi anh sẽ đuổi theo cô được không? "
Lê Anh Thi nghe anh nói cảm thấy bản thân bị anh khinh thường mà đáp ngay: " Anh đang khinh thường em phải không? Sao phải chấp em chạy được một phần ba rồi mới đuổi theo.
"
Trương Gia Huy bất lực nhìn cô, anh thật sự: không biết bên trong cái bộ não nhỏ síu kia của cô đang mắng chửi anh không biết sao cho đã đấy: " Không phải là anh khinh thường em, mà là em thân là con gái nên anh sẽ nhường như vậy.
Có biết chưa? "
- ---------------
Lê Anh Thi nghe anh nói vậy cũng không quan tâm mà chạy trước, còn anh vẫn cứ ung dung đứng đó nhìn theo khi thấy cô chạy được một phần ba sân thì anh mới đuổi theo.
Một tiếng sau thì cuộc thi kết thúc, cô đã giành được thắng lợi còn anh tuy thua nhưng lại rất vui vẻ nha.
Chỉ đối với cô anh đã thua mà không một lời oán trách, còn đối với người khác thì người khác đừng hòng mà thắng được anh nha, vì ngày đó sẽ không bao giờ có đâu nên đừng mơ tưởng nhá.
Trời cũng đã bắt đầu đã ửng nắng lên, anh và cô cùng nhau tảng bộ quay trở lại biệt quyển để tắm rửa, ăn sáng xong anh và cô sẽ đến trường.
Khi về đến nhà, cô đã được Tiểu Uyên lấy đồng phục của trường cho cô trước: " Tiểu thư đồ đi học của cô đây, sau khi cô thay xong thì Tiểu Uyên sẽ dẫn cô xuống dưới nhà dùng bữa sáng ạ! "
Lê Anh Thi mỉm cười lên tiếng: " Cảm ơn em Tiểu Uyên.
"
Cô nhận đồ rồi mặc lên sau đó cùng Tiểu Uyên đi xuống dưới nhà dùng bữa, còn chị Chu thì tranh thủ đi đến phòng đồ chọn cho cô áo khoác để giữ ấm cho bà chủ của mình.
Chọn xong chị Chu liền đem xuống cho cô mặc, không biết có phải vô tình hay cố ý mà chị Chu lại chọn đúng kiểu áo khoác mà anh đang vắt bên ghế ngồi của cô.
Lê Anh Thi vừa nhìn đã biết là ý đồ của tên kia nhưng vẫn không hề mở miệng hỏi, cho dù cô có hỏi thì tên tảng băng đó có chịu lên tiếng trả lời không?
Một lần hai lần thì cô có thể xem như trùng hợp, nhưng cô lại để ý vật dụng cá nhân còn là đồ đôi thì chỉ có thể là do tên kia dở trò rồi!
Ăn sáng xong xuôi thì anh cũng rất thoải mái mà cầm cặp sách giúp cho cô, và hôm nay anh lái con xe bản kỉ niệm 100 năm BMW đưa cô đến trường.
Trong suốt chặng đường đến trường cả hai đều không lên, cô chỉ chăm chú nhìn cảnh vật hai bên đường, đôi khi cô lại nhìn về phía anh mà cảm thán không thôi.
Lái xe được hai mươi phút cũng đã đến trường, cô cũng rất bình thường mà được anh mở cửa xe cho cô đi xuống để vào lớp.
" Bảo bối nhỏ, đi học vui vẻ nha.
Buổi trưa tan học anh đưa em đi ăn.
" Trương Gia Huy xoa đầu cô dịu dàng lên tiếng.
Lê Anh Thi mặt mỏng bị anh xoa đầu trước đám đông làm cho cô xấu hổ không thôi, nhưng cô mỉm cười lên tiếng: " Anh Gia Huy, ở trường phải làm đúng chức trách nha! Còn ở nhà anh dám bắt nạt em, em sẽ mách anh hai đó! "
" Được rồi không chọc em nữa, mau vào lớp đi! " Trương Gia Huy mỉm cười lên tiếng, sau đó anh trở lại xe và chạy thẳng chỗ giữ xe giáo viên mà đậu.
Lưu Ảnh lúc này vừa đến trường đã thấy cô bạn thân thiết của mình đang đứng đó liền đi đến chỗ của cô: " Này bạn yêu, sau lại đứng ở đây một mình vậy? Người nào đó thường dính như sam của cậu đi đâu rồi? "
Lê Anh Thi buồn cười nhìn Lưu Ảnh mà trả lời: " Người mà cậu hỏi hiện tại đã cho xe đi đến chỗ giữ xe rồi, còn lý do mình đứng ở đây là do tên khó ở đó làm mình ngượng chín mặt với lời sến súa và anh ấy vừa mới nói kìa! "
Lưu Ảnh nghe cô nói mà buồn cười, cả hai cứ vậy trò chuyện xoay người trở về lớp học, trên đường về lớp Lưu Ảnh nhìn bạn mình từ trên xuống dưới mà chắc chắc miệng: " Ôi trời cậu lại trở thành đại gia sau ba ngày thi đấu giành giải cho trường à? "
Lê Anh Thi nghe bạn mình mà cảm thấy khó hiểu: " Là sao? "
Lưu Ảnh nghe cô hỏi mà đưa mắt nhìn Lê Anh Thi từ trên xuống dưới một lần nữa lên tiếng: " Thì cái áo khoác trên người của cậu cũng đã 200 triệu USD rồi đó chưa kể đây là mẫu áo khoác tình nhân đó, không chỉ có áo đâu mà đôi giày mà cậu đang mang cũng đã chục triệu tệ cùng một mẫu với với áo khoác mà cậu đang mặt đó! … "
Lê Anh Thi nghe cô nói mà há hốc mồm nhìn Lưu Ảnh mà trong lòng thầm mắng nhiếc tên Trương Gia Huy này có phải là tiêu tiền quá hoang phí rồi không?
Đã vậy hình như số quần áo ở nhà đều đã có trước khi cô đưa đến, mà hình như đều là mẫu tình nhân mỗi thứ đều chỉ có khoảng 5 đến mười món được đưa ra thị trường, mà tên đó lại là một trong số đó đã sở hữu mà phải chi cho mỗi lần mua đồ có thể lên đến chục tỷ mỗi tháng hoặc có thể hơn cũng không chừng.
Khi vào đến lớp học thì thời gian bắt đầu học là 7 giờ 30 và kết thúc lúc 11 giờ 45.
Tiết học đầu tiên là môn Xác suất thống kê [ 1 ]( một phần nhỏ của môn Toán học, môn học chủ yếu sẽ chỉ cho chúng ta tính về xác suất thị trường) môn này sẽ do giáo sư Huỳnh phụ trách giảng dạy.
*[1] Xác suất thống kê là nền tảng quan trọng của các mô hình học máy và phân tích dữ liệu.
Xác suất là tất cả về cơ hội.
Trong khi số liệu thống kê thiên về cách chúng tôi xử lý các dữ liệu khác nhau bằng các kỹ thuật khác nhau.
Nó giúp biểu diễn dữ liệu phức tạp một cách rất dễ hiểu và dễ hiểu.
Thống kê là nghiên cứu về việc thu thập, phân tích, giải thích, trình bày và tổ chức dữ liệu.
Nó là một phương pháp thu thập và tổng hợp dữ liệu.
Điều này có nhiều ứng dụng từ quy mô nhỏ đến quy mô lớn.
Cho dù đó là nghiên cứu về dân số của đất nước hay nền kinh tế của nó, số liệu thống kê được sử dụng cho tất cả các phân tích dữ liệu như vậy.
Thống kê có phạm vi rộng lớn trong nhiều lĩnh vực như xã hội học, tâm lý học, địa chất học, dự báo thời tiết, … Dữ liệu được thu thập ở đây để phân tích có thể là định lượng hoặc định tính.
Dữ liệu định lượng cũng có hai dạng như: rời rạc và liên tục.
Dữ liệu rời rạc có giá trị cố định trong khi dữ liệu liên tục không phải là dữ liệu cố định mà có phạm vi.
Có rất nhiều thuật ngữ và công thức được sử dụng trong khái niệm này..