Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai ông bà hai bên chỉ gật đầu rồi nhìn về phía sau lưng của anh, Mỹ Lệ vừa nhìn thấy cô con dâu vàng bạc của mình hai mắt bà phát sáng bật dậy nắm tay của cô kéo đi đến chỗ ngồi bên cạnh của mình.
Lê Anh Thi lúc này mới kịp hoàn hồn lên tiếng chào hỏi: " Bác trai, bác gái mới tới chơi a! "
Trương lão gia mỉm cười đáp: " Anh Thi con không cần câu nệ tiểu tiết đâu, dù sao chúng ta cũng sẽ trở thành người một nhà nên cứ bỏ qua nghi thức chào hỏi đó đi! "
Mỹ Lệ nghe chồng mình nói xong liền gật đầu tán thành: " Đúng đó Anh Thi, con đó dù sao thì cũng sẽ trở thành con gái của mẹ mà có thế thì mẹ càng vui hơn khi có người cùng với mẹ đi tiêu tiền của thằng nhóc thối kia! "
- ---------------
Lê Anh Thi nghe bà nói chỉ mỉm cười chứ không đáp lại, còn anh thì ngồi ở bên cạnh cô cũng chỉ biết cười khổ mà thôi.
Vợ anh còn chưa theo đuổi được mà mẹ anh đã tính tới tương lai sẽ cùng cô tiêu tiền của mình rồi! Đúng thật là sau khi nhận con dâu thoáng chốc anh đã thành con rẻ của ba mẹ mình luôn.
Lê Anh Quân ngồi bên cạnh mẹ anh mà không ngần ngại cười trên nỗi đau của tên bạn thân mình.
Đúng thật là chuyện của anh thật khôi hài mà, làm bạn thân thì không muốn đã vậy còn yêu luôn em gái của anh nữa.
Đời này chuyện hồ đồ nhất của anh chính là đã cho bạn thân về nhà mình để rồi anh cướp luôn cô em gái bảo bối của mình về làm vợ.
Càng nghỉ anh càng thấy tức mà!
Mọi người đều đang trò chuyện rất vui vẻ thì quản gia Chương đi đến lên tiếng: " Thưa! Ông bà chủ, đồ ăn đã được dọn lên bàn rồi! Mời mọi người vào ăn luôn! "
Ông bà Lê nghe quản gia nói xong liền gật đầu rồi nhìn mọi người: " Được rồi Mỹ Lệ, chúng ta vào dùng bữa tối thôi! Sau khi dùng xong thì trò chuyện tiếp được không! "
" Cũng được, vậy chúng ta vào trong dùng bữa thôi! " Mỹ Lệ gật đầu lên tiếng, sau đó cả nhà đều đi đến bàn ăn.
Đến được bàn ăn cô định qua bên cạnh ngồi kế anh trai mình nhưng nào ngờ cô chưa kịp đi Mỹ Lệ đã nắm tay cô lại giọng nhẹ nhàng lên tiếng: " Anh Thi con ngồi kế bên ta đi! "
Rồi bà nhìn sang con trai mình giọng không được dịu dàng như nói với cô:v" Còn thằng nhóc như con sang ngồi kế bên Anh Quân đi! "
Dứt lời Mỹ Lệ nắm tay cô ngồi vào bàn trước sự chứng kiến và cách đối xử rất chi tình cảm với Trương Gia Huy nha.
Vợ chồng Lê gia chủ bất ngờ trước hành động của Mỹ Lệ, ngay cả Trương gia chủ thì ông đã quá đỗi quen thuộc với hành vi của vợ mình rồi.
Cũng có đôi khi Mỹ Lệ cho ông ngủ ở phòng dành cho khách với các lý do rất vô lý, nhưng ông cũng đành chịu thôi.
Ai biểu ông rất thương vợ mình nên không dám bật nóc.
Một loạt hành động của bà đã làm cho Lê Anh Thi vẫn chưa kịp thích ứng, hơn nữa cô không ngờ có một ngày mà cô lại chứng kiến cảnh mẹ anh không thèm cho anh một chút mặc mũi nào cả.
Trương Gia Huy đi đến bàn ăn nhìn mẹ mình đầy oai oán nói: " Mẹ...!rốt cuộc con mới là con ruột của mẹ hay là cô ấy vậy? "
Mỹ Lệ không thèm nhìn anh mà cất giọng nói: " Không phải con ruột, hơn nữa mẹ hình đã lụm con gần thùng rác thì phải! "
Lời của bà nói xong ai nấy đều rất bất ngờ, ngay cả quản gia nghe xong cũng nén cười, ông không ngờ bà Trương lại thẳng tính đến như thế.
Nghe xong khoé môi anh giật giật nhìn mẹ mình, nhưng cũng không sau nha.
Dù sao khi cưới được cô anh cũng không cần phải lo lắng cảnh mẹ chồng nàng dâu hai người họ, với lại anh cũng không buồn khi mẹ anh đối xử như vậy.
Mặt dù bà ngoài miệng thì cứng nhưng trong lòng bà, anh vẫn là con trai được bà yêu thương nhất.
Nữa tiếng sau mọi người đều đã dùng xong bữa tối thì họ đều rũ nhau đi dạo quanh dinh thự, còn cô lúc này cũng với anh ở trong nhà bếp gọt trái cây.
" Bảo bối, ngày mai em không có tiết học phải không? " Trương Gia Huy đứng bên cạnh rửa trái cây giúp cô lên tiếng hỏi.
Lê Anh Thi nhận trái xoài từ tay anh và bắt đầu tỉa hoa quả để bài ra đĩa,khi nghe anh hỏi cô gật đầu trả lời: " Đúng vậy, mai có tiết tự học nên em sẽ đến sớm một chút để điểm danh các bạn! "
Trương Gia Huy gật đầu trả lời, nhưng tay anh vẫn rất thuần thục mà rửa thêm một mớ hoa quả khác nhau: " Ừ, sao khi tiết tự học kết thúc lên phòng chờ anh có biết không! "
Lê Anh Thi nghe anh nói liền nhíu mày khó hiểu nhìn anh hỏi: " Có việc gì sao? "
Anh nghe cô hỏi cũng chỉ lắc đầu nhưng không trả lời, một lúc sau anh giúp cô bưng hai đĩa hoa quả ra ngoài mái đình cho mọi người ăn tráng miệng.
Cô cũng chỉ không muốn cang thiệp vào chuyện của người lớn nên mới đi đến vườn hoa hồng ở phía đối diện với mái đình kia.
Nhà họ Trương ở lại thêm một lúc lâu thì mới quay trở về nhà, sau khi tiễn khách ra về thì mọi người ai cũng về phòng phòng mình tắm rửa rồi nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, cô vẫn như đồng hồ sinh học mà tự động thức dậy chuẩn bị xong mọi thứ thì cô cũng đã đi ra khỏi cổng dinh thự bắt đầu chạy bộ.
Nữa tiếng sau thì cô mới trở về thì đã thấy mọi người từ cầu thang đi xuống ai nấy cũng đều một thân tây trang, còn mẹ cô vẫn là bộ đồ truyền thống là sườn xám màu đen và vài hoạ tiết đơn giản.
Lê gia chủ vừa nhìn thấy bảo bối nhà mình liền lên tiếng: " Bảo bối con vừa chạy bộ trở về sao? Có mệt lắm không? "
Lê Anh Thi lấy khăn được vắt trên vai mà lau mồ hôi rồi mới trả lời: " Vâng ạ, con không thấy mệt! Hơn nữa chạy bộ con thấy có thể rèn luyện sức khỏe nữa đó.
"
Phương Huệ Lan mỉm cười đi đến trước mặt của cô lên tiếng: " Được rồi bảo bối, con mau lên lầu tắm rửa đi rồi xuống dùng bữa sáng! ".