Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sáng sớm, Mộc Chiêu mang tâm sự nặng nề trở về căn nhà nhỏ tồi tàn của Ngu Hề.
Đi tới cửa, nhìn ánh đao sáng loáng trong vỏ, hắn hơi do dự. Tối hôm qua, công chúa thật sự đã tạo cho hắn ấn tượng quá sâu sắc, so với những công chúa ương ngạnh kiêu ngạo thì nàng kiên trì và đầy nghị lực. Hai tháng qua, nàng đã trưởng thành thật mạnh mẽ và phi thường… Không, không được suy nghĩ lung tung, hắn phải giết nàng.
Nắm chặt đao, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, hắn cho nàng cái chết thật thanh thản trong giấc ngủ.
Cửa mở ra, trong nhà trống rỗng.
Có một mảnh vải được vắt trên giá lửa, là bức thư nàng gửi cho Mộc Chiêu.
‘Mộc Chiêu, đa tạ ngươi. Ta và hoàng thúc đã rời khỏi kinh thành. Ngươi cùng chủ tử Niếp Phong hãy tận hưởng đêm trăng tròn tối nay nhé.”
…
Trong hoàng cung, Niếp Phong đọc xong bức thư, lập tức lật bàn.
“Tối nay, hoàng cung giới nghiêm, một con ruồi cũng không được phép vào!” Bức thư này chính là chiến thư, chắc chắn tối nay bọn họ sẽ hành động.