Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Khương Đường - Xuân Miên Nhược Thuỷ
  3. Chương 23
Trước /60 Sau

Khương Đường - Xuân Miên Nhược Thuỷ

Chương 23

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cúp điện thoại xong, hoàn toàn không kiêng dè chút nào, Tiêu Tắc không đợi cô kịp phản ứng lại, phụt một tiếng, cắm thêm một ngón tay nữa vào.

“A.” Khương Đường nhíu mày.

Đêm qua làm quá nhiều, trong huyệt nhỏ vẫn còn sưng, hai ngón tay cũng trở nên quá thô ráp. Miệng huyệt vẫn còn đau âm ỉ, tận sâu bên trong ngứa đến không chịu nổi, muốn anh lại đi vào cho đỡ ngứa.

Hàm răng Tiêu Tắc ngậm đầu v* đứng thẳng, cắn nhẹ, lần sau cắn mạnh hơn lần trước, thăm dò ranh giới cuối cùng của cô.

Căng thẳng và tê dại hai tầng kích thích một lúc, Khương Đường hít thở hổn hển nức nở, vừa nãy cô thật sự sợ anh sẽ cắn rơi chỗ non mềm kia, nhưng rồi lại chờ mong anh cắn mạnh hơn nữa để mang đến khoái cảm.

Tiêu Tắc hỏi: “Muốn sao?”

Ngón tay dừng lại ở miệng huyệt thản nhiên chọc vào rút ra, từ đầu đến cuối chỉ cắm vào một đốt ngón tay.

Khương Đường nũng nịu mềm mại rên rỉ, một lúc lâu sau hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Hơi đau.”

Tiếng nước dần dần vang lên to hơn, ngón tay Tiêu Tắc trơn thẳng, rất nhiều lần suýt nữa chọc thẳng vào. Thịt bên trong vừa mềm vừa khít, chọc nhẹ một cái đã chảy nước, trời sinh nên bị người ta làm.

Anh cố nhẫn nại hỏi: “Vậy chị nói xem nên làm thế nào bây giờ?”

Khương Đường bị anh trêu chọc đến mức đầu óc mơ hồ choáng váng, rên rỉ nói: “Anh cắm nhẹ một chút.”

Tiêu Tắc rút ngón tay đã sũng nước ra, chất lỏng bắn đầy lên bụng anh. Anh đổi sang dùng ngón giữa, dùng tốc độ cực kỳ chậm rãi cắm vào bên trong, tinh tế nghiền ép qua từng nếp uốn bên trong, cho đến khi tất cả đều đã cắm vào, miệng huyệt mấp máy mút lòng bàn tay anh, giống như một cái miệng nhỏ tham lam không có điểm dừng.

Sau khi Tiêu Tắc đi vào cũng không vội vàng chuyển động ngay, chậm chạp gấp khúc đốt ngón tay, nhẹ nhàng moi móc phần thịt non đang nhanh chóng bao vây lại.

“Thế này sao?”

Khương Đường rên rỉ, môi đỏ hé ra thở dốc. Đau thì không đau, nhưng mà còn ngứa hơn vừa nãy.

Muốn bị thứ thô hơn nữa to hơn nữa cắm vào, muốn thứ cứng rắn nào đó hung dữ chọc mở cửa tử cung.

Cô không nói câu nào, anh không làm gì hết, vẫn để một ngón tay cắm vào moi móc bên trong. Đầu lưỡi quấn lấy đầu v* mút hai cái, phun ra đỉnh hồng sáng lấp lánh, trên vú trắng như tuyết mút thật mạnh ra mấy vệt đỏ, mút đến mức vú lắc lư qua lại, lúc này mới tiếp tục đi ngược lên trên, quanh quẩn liếm hôn trên cổ người con gái.

Khương Đường vội trốn đi, hơi thở không ổn định từ chối: “Đừng để lại dấu vết trên cổ, a ưm... Sẽ bị người ta nhìn thấy, a...”

Còn chưa nói dứt câu, vừa mới nói xong, người đàn ông đã mút vào thật mạnh, còn dùng cả răng, giống như muốn cắn rách da cô, rồi muốn uống máu cô.

“Sợ bị ai nhìn thấy hả.” Tiêu Tắc nhả ra, nắm cằm cô, ánh mắt sâu sắc nhìn thẳng vào cô: “Đường Đường?”

Giọng nói trầm thấp lộ ra tình dục và nguy hiểm rất nhỏ.

Thật ra cô cũng chẳng nghe thấy giọng nói của Chu Ngang phía bên kia, tất cả lực chú ý đến dùng để kiềm chế bản thân mình không phát ra tiếng vang kỳ quái. Xưng hô đã lâu khiến cô giật mình, miệng huyệt càng co rút vừa nhanh vừa chặt hơn nữa, gần như muốn đẩy ngón tay kia ra ngoài, lại giống như muốn kéo nó vào tử cung.

Ngón tay thô dài và vết chai mỏng cọ xát vách thịt cũng cọ xát lên thần kinh của cô.

Khương Đường run lên khe khẽ, từ khóe môi tràn ra tiếng than thở khó mà nhịn được.

Chu Ngang không biết dùng loại giọng điệu này gọi cô.

Khi bọn họ còn hòa thuận, anh ta dịu dàng, cưng chiều, từng tiếng Đường Đường đều ngọt ngào như đường vậy.

Mãi đến tận khi bị đập một đòn phủ đầu mới phát hiện ra chẳng qua chỉ là vở hài kịch của một mình cô.

“Trong điện thoại là ai?”

Khương Đường kiềm chế dục vọng vặn vẹo eo mình, nói: “Là người đại diện của tôi.”

Ngón tay đột nhiên cắm vào huyệt nhỏ, hung dữ chọc thẳng vào chỗ nhạy cảm của cô, chọc đến tận cùng rồi vẫn tiếp tục chọc mạnh hơn, giống như muốn chọc xuyên qua vách thịt trơn mềm vậy.

“A ưm...”

Khoái cảm mãnh liệt đánh úp lên xương cùng, ngón chân Khương Đường cuộn cả lên, chỉ cần thêm một chút nữa là có thể cao trào, nhưng mà anh lại không cử động nữa, khôi phục tiết tấu moi móc thờ ơ như trước.

Cuối cùng Khương Đường cũng không kiềm chế được nữa, vặn vẹo eo, rên hừ hừ thành tiếng: “Vẫn muốn nữa.”

Tiêu Tắc híp mắt, vành môi mím chặt: “Muốn cái gì?”

Khương Đường cũng không phải người không biết giận là gì, tuy rằng muốn, nhưng cũng không đến mức vì dục vọng mà nói hết mọi chuyện.

Lại nhiều lần bị người đàn ông này làm cho mất khống chế, thật ta cô cũng đã kiềm nén cơn giận rồi, cảm thấy bực bội vì sự phóng đãng của chính mình.

Một lần thấy sắc đẹp nổi lòng tham còn chưa đủ, bây giờ còn phát triển thành thấy sắc đẹp trở nên lẳng lơ rồi.

Trong lòng trở nên giận dữ, đột nhiên cô nâng mông lên rút ra. Động tác quá nhanh làm tăng khoái cảm cọ xát, huyệt nhỏ lập tức siết chặt, cắn chặt ngón tay không nhả ra, thịt mềm đỏ sẫm bị kéo ra khỏi miệng huyệt mới lưu luyến phát ra tiếng vang “Phụt”.

Ngón giữa của người đàn ông vẫn duy trì tư thế cắm vào, dựng thẳng tắp giữa hai chân cô, dính đầy chất lỏng bóng loáng.

Nhìn hình ảnh này, miệng huyệt co rúm lại hai cái, phụt một tiếng phun ra một lượng chất lỏng tràn trề, tí tách ướt nhẹp giữa háng Tiêu Tắc.

Đầu Khương Đường nổ ầm ầm, gương mặt nóng bừng đến mức bốc khói.

Người đàn ông nhếch miệng thành nụ cười ý tứ sâu xa, nhét toàn bộ ngón tay dính đầy d*m thủy của cô vào trong miệng, đầu lưỡi cuốn lấy liếm láp, cố tình phát ra âm thanh tiếng nước quấy đảo.

Anh dựa vào sô pha, bình thản hé miệng, cho cô xem chất lỏng đang tích tụ trong miệng, chuyển động đầu lưỡi quyến rũ: “Đến đây nếm thử vị lẳng lơ của mình đi nào.”

Tưa lưỡi đỏ tươi dính chất lỏng dính nhớp lộ ra ngoài, giống như lưỡi câu, câu chặt ánh mắt Khương Đường.

Vẻ mặt anh càng lạnh nhạt hơn nữa, dục vọng càng thối nát hơn nữa.

Cảm giác tê dại từ da đầu truyền xuống đầu ngón tay, Khương Đường vừa mắng mình bị sắc đẹp mê hoặc, lại vừa nhắm mắt liều mạng xông lên.

Người đàn ông này thật sự có độc.

Khương Đường không biết rằng Tiêu Tắc cũng cảm thấy cô có độc.

Nếu chỉ muốn làm cô mà thôi, cần gì phải quan tâm người đàn ông trong điện thoại là ai chứ, lại cứ phải hỏi.

Cô không trả lời thành thật, anh lại càng để ý.

Môi đỏ tách ra, ngậm lấy đầu lưỡi người đàn ông liếm nhẹ, vị tanh ngọt xa lạ truyền vào khoang miệng, là hương vị của chính cô.

Tay anh lại bắt đầu xoa nắn mông cô, mạnh đến mức dường như muốn xoa nắn đến mức vỡ nát, lôi kéo huyệt nhỏ và cúc huyệt cũng mở miệng thay đổi hình dạng.

Không nói rõ được là vì trả thù hay là vì muốn trút hết khoái cảm không chỗ phát ra, Khương Đường càng hôn càng chìm đắm, cuối cùng biến thành ngậm lấy đầu lưỡi người đàn ông, lưỡi cô quấn lấy đầu lưỡi thô dày mạnh mẽ của anh vừa mút vừa liếm, nuốt nước bọt của hai người đến mức vang lên tiếng vang chậc chậc.

Đầu lưỡi vẫn luôn mặc cô đòi hỏi cuối cùng cũng chuyển động, từ bị động chuyển thành chủ động, quấn lấy cô kéo về khoang miệng của mình, nuốt mạnh.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /60 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ma Vương Ngổ Ngáo Đi Học

Copyright © 2022 - MTruyện.net