Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kiếp Sau, Yêu Lại Từ Đầu Nhé
  3. Chương 5: CHƯƠNG 5: ĐỜI NGƯỜI CÓ MẤY CÁI CHÍN NĂM
Trước /30 Sau

Kiếp Sau, Yêu Lại Từ Đầu Nhé

Chương 5: CHƯƠNG 5: ĐỜI NGƯỜI CÓ MẤY CÁI CHÍN NĂM

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hạ Thiên Tường thô bạo kéo Lưu Giai Ninh vào nhà, nới lỏng cà vạt rồi lạnh lùng nói: “Tôi vừa nói xong thì em đã có thể bịa ra chuyện mình bị ung thư máu rồi, Lưu Giai Ninh, đầu óc của em nhảy số nhanh thật đấy!”

Lưu Giai Ninh cứng đờ người, nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tường bằng đôi mắt đen trầm tĩnh, đột nhiên không có sức đi giải thích. Anh không hề thấy đau lòng khi cô nói mình bị ung thư máu”, chỉ có sự nghi ngờ và châm chọc. “Có tin hay không thì tùy anh, anh ta đúng là bác sĩ, cũng sẽ không thích một người phụ nữ đã có chồng như tôi” Lưu Giai Ninh thản nhiên nói.

“Đây là lý do em muốn ly hôn ư? Vì muốn trở về cuộc sống độc thân để tiện đến với người khác đúng không?” Hạ Thiên Tường trợn mắt nhìn cô, kinh hãi nói không nên lời.

“Hạ Thiên Tường, anh đừng nghĩ ai cũng để tiện như mình” Xương của Lưu Giai Ninh lại bắt đầu đau đớn khiến cô không khỏi nhíu mày.

“Tôi đê tiện? Có phải tôi nuông chiều em quá khiến em chuyện gì cũng dám làm phải không? Đến cả ly hôn mà em cũng dám nói ra rồi!” Hạ Thiên Tường gần như kéo người phụ nữ ném lên giường, liều mạng xé quần áo của cô.

VietWriter

“Đừng mà!” Lưu Giai Ninh quay đầu kêu la thảm thiết, cảm giác lạnh lẽo ở thân dưới khiến cô rất khó chịu, động tác của Hạ Thiên Tường càng khiến người ta khó chịu hơn, tình cảnh của cô bây giờ còn thảm hơn cả gái gọi bị đàn ông bao ở bên ngoài nữa.

“Hạ Thiên Tường, đừng ép tôi phải hận anh” Lưu Giai Ninh nghiến răng nói. Động tác của người đàn ông hơi khựng lại, sau đó càng mạnh mẽ đâm vào người cô, hành động không mang theo chút tình cảm nào mà chỉ có sự cướp đoạt vô tình và độc chiếm bá đạo.

Lưu Giai Ninh không nói thêm gì nữa, các ngón tay nắm chặt lấy ga trải giường, răng cắn mạnh lên cánh tay, cảm giác da thịt bị cắn rách cũng không làm giảm đi sự đau đớn trong tim.

Trước giờ cô biết Hạ Thiên Tường ở trên giường rất thô bạo, nhưng trước đây người đàn ông này luôn kiềm chế yêu thương cô, nhưng chỉ một hiểu lầm

1/3

nho nhỏ đã khiến anh lộ nguyên hình.

Có lẽ bản thân đã không khác gì với những người ở bên ngoài của anh nữa rồi. Hạ Thiên Tường ở phía trên nhìn xuống Lưu Giai Ninh, nghiêm túc hỏi: “Em còn muốn ly hôn nữa ư?” Lưu Giai Ninh không đáp lời. Anh nhíu mày, cúi người xoay mặt người phụ nữ lại, nhưng khi nhìn rõ cô, máu trong người anh như ngừng chảy. Nửa khuôn mặt dưới của người phụ nữ đều là máu, cánh tay cũng bị cắn đến mức máu thịt lẫn lộn nhưng cô vẫn bướng bỉnh không chịu lên tiếng. “Em điên rồi!” Hạ Thiên Tường giật mình la lên, vội vàng lùi khỏi người cô, cầm điện thoại lên muốn gọi điện. “Hạ Thiên Tường, tôi không đi bệnh viện” Lưu Giai Ninh cố sức hét lên. “Em đừng làm loạn...” "Tôi nói là TÔI KHÔNG ĐI BỆNH VIỆN!” Lưu Giai Ninh đột nhiên thét đến chói tai.

Hạ Thiên Tường bị cô làm cho giật mình liền đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, một lát sau, anh cầm hộp y tế đi vào rồi nhẹ nhàng khử trùng, bôi thuốc cho cô.

Lưu Giai Ninh nghiêng đầu nhìn anh, cố gượng cười: “Hạ Thiên Tường, khi nãy anh có thấy thoải mái không?” Cơ mặt của người đàn ông giật giật, cổ nhịn không nói gì.

Lưu Giai Ninh cũng không thèm quan tâm, tự lẩm bẩm: “Tôi nhớ lúc mới ở bên anh, tất cả mọi người đều cười anh vì anh cưng chiều tối như ngọc ngà châu báu vậy, tôi thấy rất tự hào, rất kiêu ngạo, vui mừng vì mình không chọn làm người”

Hạ Thiên Tường nắm lấy ngón tay cô, tim như bị ai đó bóp lấy: “Đừng nói nữa, Giai Ninh”

“Anh nói tôi sợ đau nên bảo tôi không cần sinh con, nhưng tôi không ngờ mình không sinh thì lại có người khác chịu sinh con cho anh, anh nói có đúng không?”

“Giai Ninh, là lỗi của anh, em đừng nói nữa.” Hạ Thiên Tường ôm cô vào lòng, anh cảm thấy mình không nên để Lưu Giai Ninh nói gì thêm nữa.

Đôi mắt Lưu Giai Ninh trống rỗng, tựa như anh không tồn tại vậy: “Hạ Thiên Tường, lần đầu tiên anh có phụ nữ bên ngoài tôi đã biết rồi, tôi nhẫn nhịn suốt ba năm là vì tôi không buông bỏ được chín năm ở bên nhau của chúng ta”

“Nhưng đời người có thể có mấy cái chín năm? Cho nên anh có bao nhiêu phụ nữ ở bên ngoài tôi đều không quan tâm, anh đưa cổ phần cho ai thì tôi cũng chẳng có ý kiến” Lưu Giai Ninh đẩy anh một cái, nói: “Nhưng Hạ Thiên Tường, tôi mệt rồi, tôi không yêu anh nữa rồi”

Người Hạ Thiên Tường run lên một cái, trong lòng liền cảm thấy trống rỗng.

Quảng cáo
Trước /30 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nhất Phẩm Giang Sơn

Copyright © 2022 - MTruyện.net