Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kim Chủ Sủng Trong Lòng Bàn Tay
  3. Chương 47: Tắm Yêu
Trước /57 Sau

Kim Chủ Sủng Trong Lòng Bàn Tay

Chương 47: Tắm Yêu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trong không gian yên tĩnh lúc nửa đêm, căn phòng tắm đầy hơi nước, ánh đèn sáng choang, chỉ có tiếng rên rỉ nỉ non, nhẹ nhàng ngọt ngào và dụ hoặc.

Một chiếc bồn tắm rộng rãi với một người hiện giờ phải miễn cưỡng chứa một người đàn ông vạm vỡ và một cô gái mảnh mai, nên trông khá chật chội.

Sau khi tắm xong, cơ thể mềm mại của Ninh Uyển giống như một tấm pha lê mới ra lò, trắng nõn mịn màng, trơn bóng không thể cầm được.

Chiếc cổ thon trắng ngần của cô đang ngửa ra sau như một con thiên nga, ánh mắt đê mê, đôi môi khẽ mở, hàm răng trắng và chiếc lưỡi hồng như ẩn như hiện..

Tấm lưng trần như ngọc của cô tựa vào khuôn ngực màu mật ong của Lệ Minh Đình, mái tóc xõa tung trên cổ anh, để mặc cho chiếc lưỡi nóng rực của anh cắn liếm chiếc cổ thanh tú đến bờ vai trơn bóng và xương quai xanh tinh xảo của cô.

Tiếng rên rỉ mê hoặc của cô đầy khoái cảm và thoải mái, đắm chìm trong sự ẩm ướt của môi lưỡi anh, khi hàm răng sắc nhọn cắn vào da thịt mình, một cảm giác ngứa ran lạ thường xông lên trong cô.

Bàn tay nóng bỏng nhào nắn nơi đẫy đà mềm mại của cô, áp vào giữa, như muốn nhào thành một quả bóng, ngón cái và ngón út lần lượt ấn vào đầu ngực đỏ hồng, xoa bóp.

Dường như giây tiếp theo sẽ bùng nổ, đầu ngược bị ngón tay thô ráp đè vào gần như thụt vào trong, khi cô vừa đau đớn, đầu ngón tay anh sẽ thô bạo ma sát vào nụ hoa anh đào đỏ, khiến người cô như có dòng điện nhanh chóng biến cơn đau thành sướng cảm khoái râm ran.

Bàn tay nhỏ bé của Ninh Uyển vốn muốn ngăn cản đối phương làm bậy, nhưng trong thoáng chốc đã mất hết sức lực, mềm mại đặt ở trên cánh tay của anh, rên rỉ ngân nga, dịu ngọt quyến rũ.

Vật to dài nóng bỏng của anh cứng rắn dựng đứng chọc vào bên dưới cô, chạm vào môi âm hộ, làm nó nhẹ nhàng co lại.

Bàn tay anh ở dưới nước vẫn đang thật cẩn thận rửa ráy m.u cô.

Mỗi nếp gấp ở hai cánh môi âm hộ đều được anh dùng ngón tay xoa xoa rửa sạch, đầu ngón tay vân vê rãnh thịt, ngay nơi đi tiểu, âm đạo cũng không bị bỏ quên, được đầu ngón tay nhẹ nhàng tắm táp.

Nước giữa ngón tay anh càng lúc càng trơn đục, không biết là nước trong bồn tắm hay là nước mật phun ra từ cô.

Cơn say của Ninh Uyển giảm đi đôi chút, tuy rằng còn mơ hồ, nhưng đã có thể ý thức, trên dưới trong ngoài cơ thể đều bị anh trêu chóc, làm cô ham muốn không chịu được, hoa tâm ngứa ngáy cực hạn.

Cô vội vàng quay ra nói bên tai Lệ Minh Đình ở sau lưng: “Ngứa… ưmm, Lệ tổng… a vào đi… ngứa quá…”

Nghe thấy cô không gọi nhầm người, tâm trạng u ám của Lệ Minh Đình mới giảm bớt chút ít, nhưng vẫn muốn dạy dỗ cô một trận.

Anh đút nửa ngón tay vào trong, vừa chậm rãi khuấy động, vừa nghiêm nghị nói: “Anh còn chưa rửa sạch bên trong, em gấp cái gì.”

Thấy anh không chịu giúp mình, Ninh Uyển không khỏi ngứa ngáy, vặn vẹo mông cọ môi âm hộ vào quy đầu, làm ngón tay anh đút vào sâu hơn. Cô sung sướng di chuyển eo.

Lệ Minh Đình làm sao có thể cho cô như ý, chỉ để cô cử động mấy cái, anh đã rút ngón tay ra, đặt ở miệng hoa, mặc cho cô ma sát, ngón tay thon dài vẫn không chịu vào sâu.

Anh chỉ khuấy ở miệng hoa, khuấy động một lúc lại đút thêm một ngón tay, ba ngón tay vào, sau đó khép ba ngon lại hờ hững ra vào, khiến cô muốn mà không được.

Sau khi nếm trải cảm giác thoải mái thoáng qua, lại chịu sự tra tấn của anh, cô càng trở nên khó chịu hơn, bên dưới co rút lại, dục vọng dâng cao, đến cả xương cốt cũng ngứa ngáy. Ninh Uyển ham muốn đến múc làm càng, nắm lấy cổ tay anh, ấn mạnh nó vào hoa huyệt.

“Ah ưm… ưm…” Cô sảng khoái ngâm nga, ngay lập tức thỏa mãn, cho nên tư thế, nắm tay anh tự an ủi, không học mà thông, vừa kéo vừa đẩy, khát khao được thoải mái hơn.

Dòng nước ấm áp trong bồn tắm theo động tác của cô chảy vào trong, tràn ngập sâu trong hoa huyệt, nơi mà ngón tay không thể chạm vào, dòng nước lắc lư quanh hoa huyệt lại mang đến cảm giác ngứa ngáy khó tả, càng thêm điên cuồng.

“A … ưm cho em đi… em khó chịu…” Ninh Uyển khua loạn hai chân trong nước, khóc lóc cầu xin.

Lệ Minh Đình đặt ngón tay cái lên điểm nhô ra của cô, xoa nắn trái phải, chà xát xoay tròn, kích thích các giác quan của cô, dụ dỗ, “Uyển Uyển, em muốn gì?”

Cô rùng mình dữ dội, hoa huyệt ngứa ngáy vô cùng, Ninh Uyển run rẩy đáng thương nói, “Em muốn anh vào.”

“Ngoan.” Lệ Minh Đình kéo mạnh âm đế một cái, khiến cô thở gấp. Anh hôn lên đôi môi đỏ hồng của cô, nâng eo cô lên, cầm lấy vật sưng đỏ căng cứng của mình, chống vào nơi ướt át của cô, rồi đột nhiên ấn xuống hông cô xuống, xuyên mạnh qua vào cô.

Ninh Uyển thoải mái kêu lên, cảm giác được cơ thể trống rỗng đã được lấp đầy, cô nâng eo lên như rắn nước, hoàn toàn giải phóng một mặt rất nhiệt tình của mình.

Lệ Minh Đình lên xuống cắm vào cô, đôi chân dài móc chân cô kéo ra, dán sát vào bồn tắm, để nơi riêng tư của họ dính chặt vào nhau, cũng để anh dễ dàng phát lực hơn, điên cuồng va chạm, biên độ động tác mỗi lúc một mạnh, từng đợt từng đợt nước văng ào ào ra khỏi phòng tắm.

“Uyển Uyển chỉ để anh làm thôi, có phải không?” Lệ Minh Đình tàn nhẫn đâm vào thật nhanh thật mạnh hơn chục cái, làm nước trong hoa huyệt chảy ào ào ra, nguy hiểm hỏi.

Bộ ngực trắng tuyết của Ninh Uyển nảy lên nảy xuống nhấp nhô quyến rũ, hai tay nắm chặt thành bồn tắm hai bên, thân thể lắc lư nói: “A… ưm chỉ cho… Lệ tổng… làm.”

Lệ Minh Đình mỉm cười, quỳ xuống, kéo tay cô chống lên bồn tắm, quỳ gối đưa lưng về phía anh, để anh nhào nặn.

Đáy bồn tắm quá trơn, anh ra vào hơn chục lần, Ninh Uyển dần trượt tới phía trước, cứ như vậy trượt đến đầu bồn tắm.

Cô tự mình điều chỉnh tư thế, cong eo nâng mông lên để anh vào, Lệ Minh Đình đánh lên cặp mông trắng nõn mềm mại của cô một cái, hỏi: “Ai đang làm em?”

Nước trong bồn tắm tràn ra sàn nhà, Ninh Uyển bị anh làm mệt hết hơi, tâm hoa đã sắp nát, cô run rẩy nói: “A ưm… ưm, Lệ tổng…”

Trả lời mấy lần liên tục mới làm Lệ Minh Đình hài lòng, vật dưới càng lúc càng hưng phấn, anh như con ngựa hoang đứt dây cương, không ngừng nghỉ chà đạp nụ hoa mềm mại, đâm mấy chục cái vào cô, coi bầu ngực cô như cục bột trắng.

Anh lại thay đổi tư thế, để Ninh Uyển hai chân dạng rộng như chẻ đôi.

Anh ngồi trên thành bồn tắm, nắm lấy cái eo thon của cô, di chuyển hông nhanh như động cơ, ra vào thật sâu thật mạnh, đâm thọc liên tục.

Ninh Uyển vòng hai tay ôm cổ anh, mượn anh làm nơi trụ, vì sợ rơi vào bồn tắm.

Chất lỏng chảy ra hoa huyện rơi tích tắc xuống bề mặt bồn tắm, tạo thành gợn sóng nước.

Làm như thế một lúc, cô ấy cao trào phun nước nhiều lần, cuối cùng Lệ Minh Đình mới bắn lần đầu tiên trong đêm nay.

Anh bế Ninh Uyển ra khỏi bồn tắm, áp cô vào bức tường sứ ẩm ướt tiếp tục làm, cho đến khi tay chân cô mềm nhũn ra, vật trong hoa huyệt cô hết cứng lại mềm, hết mềm lại cứng. Mà anh lại không hề quan tâm, chỉ biết làm không ngừng nghỉ.

(~  ̄ ▽  ̄) ~ (~  ̄ ▽  ̄) ~ (~  ̄ ▽  ̄) ~

Quảng cáo
Trước /57 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ở Tranh Đất Người Chết

Copyright © 2022 - MTruyện.net