Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Dandelion
"Tôi nguyện ý!" Cúc Như Khanh giọng nói trước sau như một trầm thấp cùng lãnh khốc.
Nhất thời tiếng vỗ tay như sấm, các tân khách thỏa thích hoan hô lên, đặc biệt dưới đài mặt khác năm vị thiên thần như nhau hàng tỉ quý công tử, tựa hồ so với chính bọn họ kết hôn còn cao hứng hơn.
"Khanh, anh từng nói qua ngoài em ra anh sẽ không cưới bất kì ai!" Bỗng nhiên dưới đài Chu Tiểu Kiều thét lên, đặc biệt lúc nàng nhìn thấy khuôn mặt Mặc Thiên Trần.
Chu Tiểu Kiều một tiếng này, không thể nghi ngờ là một quả bom có lực nổ cực lớn, làm cho tân khách dự tiệc hai mặt nhìn nhau.
Mặc Thiên Trần hiểu rõ ra, Cúc Như Khanh ngày ấy ở trong phòng làm việc nhận được điện thoại, nhất định là cùng nữ nhân này có liên quan. hắn muốn kết hôn với nàng, đơn giản cũng chính là hôm nay chờ cô ấy đến! ( Dan : Anh thật ti bỉ, thật thất vọng với anh mà )
Thế nhưng, vì sao? hắn còn muốn nói hắn nguyện ý đâu!
Nàng không biết nguyên nhân. ( Dan : tới đây mà tỷ cón hk bjk, tỷ đang bị lợi dụng đó, ngốc// )
Thế nhưng, nàng lại bị hắn nắm trong tay, trong lúc các tân khách vẫn còn đang kinh ngạc thì hắn đã vì nàng đeo lên nhẫn kết hôn, chiếc nhẫn kim cương lập lòe ánh sáng chiếu lên trên tay , ánh mắt của nàng bị đâm vào một trận một trận đau, đau đến thật là muốn thật là rất muốn chảy nướ.c mắt.
một hôn nhân không tình yêu, nhưng lại nhất định phải đặt mua cuộc đời vô tận, bị người khác coi là kim cương đại biểu vĩnh hằng, nó chỉ là khế ước hạ xuống một hồi tuẫn táng thôi ( Dan : ý tiếng Việt là « chết theo thôi » nhưng dịch ra rất phô nên để nguyên).
Nếu là cuộc hôn nhân tổ chức vì trăm năm vọng tộc của Cúc gia, vô luận là ai tới náo loạn, rất nhanh liền bị đè ép xuống. Chờ Mặc Thiên Trần lại ngẩng đầu nhìn phía dưới đài, Chu Tiểu Kiều đã không thấy thân ảnh.
Mà Cúc Như Khanh biểu tình là vạn năm bất biến ( ko đổi) thâm trầm, thâm trầm đến có chút đáng sợ. Mặc dù hiện trường là phi thường náo nhiệt, nhưng Mặc Thiên Trần chỉ cảm thấy từ đầu đến chân cảm giác cô đơn càng đậm.
Hoàn hảo, Cúc Như Khanh rất nhanh liền mang theo nàng rời đi hiện trường hôn lễ, sau đó đưa đến vịnh Aegean. Vừa tới nơi này sau, hắn không nói bất cứ gì liền lái xe rời khỏi .
hắn không nói, nàng cũng không hỏi.
Nàng một người đứng ở cửa sổ, nhìn cảnh cuối mùa xuân trong lành, tia sáng mặt trời ấm áp chiếu vào trên mặt biển, đính vào một màu xanh lam của trời.
Màu xanh này, có cảm giác yên tĩnh đến cực điểm, làm cho lòng của nàng chậm rãi bình tĩnh lại.
Toàn bộ quá trình hôn lễ theo bắt đầu đến kết thúc, hắn và nàng cũng chỉ nói có ba chữ ( ta đồng ý ), thời gian khác nữa không nói thêm bất cứ gì, ngay cả ngôn ngữ thân thể cũng không từng nói quá.
Mà tân hôn theo đêm tối phủ xuống, cũng từng giây từng phút tới gần đến.
Mặc Thiên Trần rửa mặt chải đầu xong , thay một bộ áo ngủ sạch sẽ thuần khiết, tùy ý cầm một quyển sách ngồi ở trên sô pha chậm rãi nhìn.
**¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Lái xe chạy ở trên đường, Cúc Như Khanh đốt một điếu thuốc, xe của hắn chạy với tốc độ rất nhanh, gió thổi phất mạnh, rất nhanh phiêu tán không đấu vết.
hắn đi tới biệt thự ở giữa núi , một nữ nhân lệ rơi đầy mặt như là vọng phu ( Các tình yêu ai có xem qua hòn vọng phu thì sẽ hiểu ^^♥) , đang chờ đợi hắn.
Nàng, chính là Chu Tiểu Kiều.
Nàng ngóng nhìn hắn, nghẹn ngào đến không kiềm chế được."Xin lỗi, ta ở hiện trường hôn lễ không khống chế được !"
Nàng cho rằng, hắn vĩnh viễn là Khanh của nàng, hắn sẽ không đối với nữ nhân khác nói hắn nguyện ý.
Thế nhưng, kết quả lại căn bản là không như mong muốn.
Cúc Như Khanh vẫn đứng ở tại chỗ, hắn cưới Mặc Thiên Trần, là bởi vì biết nàng ngày đó về nước.
Sáu năm không có thấy nàng, lúc này gặp lại, bừng tỉnh ngày hôm qua.
Năm đó, nàng ôm lấy nam nhân khác cùng hắn vẫy tay từ biệt. Hôm nay, hắn nắm tay nữ nhân khác đính xuống « kim cương khế ước. »
"Khanh ──" Chu Tiểu Kiều phát đủ cuồng chạy vội tới, sau đó nhào vào trong ngực của hắn.
hắn vẫn là một bộ trang phục chú rể tuyết trắng mà cao quý, trên mặt có hương vị của ngày vui hôm nay .
"Em yêu anh ──" nàng ôm thật chặt hông của hắn, "Khanh, em vẫn yêu anh!"
Cúc Như Khanh thân thể không động, khóe môi chưa động, ngay cả ánh mắt cũng thâm thúy không có bất kỳ động tác nào ——
Tiểu Lam nói cho thân môn, nam chính tuyệt đối cường đại phúc hắc mà chỉ đối nữ chủ thâm tình, thích thân môn mau động động ngón tay đầu cất giấu về nhà đi! Tiểu Lam vừa mới khai văn cũng rất nhiều thân tặng quà cùng tiền lì xì, đặc biệt cảm tạ đáng yêu tích con vịt, du lan cùng lanh canh hạnh phúc nha!