Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào
  3. Chương 26: Anh bạn này, cũng thật biết cách đấy!!
Trước /113 Sau

Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Chương 26: Anh bạn này, cũng thật biết cách đấy!!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đối mặt với dáng vẻ trông chờ hóng bát quái của Khúc Liệu Nguyên và thái độ “Bát quái” có chút âm dương quái khí của Kim Húc——

Thượng Dương lấy di động ra, tìm một bức ảnh mà cục trưởng Vương từng xuất hiện trong một tin tức chính thức trước đó, đưa cho Kim Húc xem.

Sau đó lại nhìn Khúc Liệu Nguyên nói: “Minh tinh này, chính là Bách Đồ.”

“Đệch! Sao lại là cậu ta?” Khúc Liệu Nguyên rất kinh ngạc kêu lên.

Anh ta vốn tưởng rằng đại khái chỉ là một ngôi sao nhỏ nào đó, như là mấy tiểu thịt tươi lưu lượng thường xuất hiện trên các trang báo giải trí linh tinh cả ngày.

Hoàn toàn không ngờ tới, người ủy thác lại là một vị nhà nhà đều biết, diễn viên điện ảnh có cấp bậc nam thần.

Mà Kim Húc bên này, sau khi nhìn chằm chằm tấm ảnh trên tin tức kia, liền không cho là đúng nói: “Cái này mà gọi là soái sao? Cũng chỉ có như vậy.”

Thượng Dương nói: “Như vậy còn không soái? Vậy sao mới gọi là soái?”

Kim Húc liếc anh một cái, ý tứ kia rõ ràng chính là có điều bất mãn.

Trong lòng Thượng Dương dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ mà vi diệu, đây gọi là ái muội thả thính sao? Có hơi quá rồi đi.

“Cậu đừng có ăn nói chua như vậy, có phải là ganh tỵ người ta soái hơn cậu không?” Khúc Liệu Nguyên gặp chuyện bất bình liền lên tiếng bảo vệ cho khuôn mặt soái ca của cục trưởng Vương, nói, “Chụp bằng máy ảnh của các phóng viên truyền thông chính thức còn trông dễ nhìn như thế, vậy người thật còn không phải là đến cấp bậc nhan sắc của thần luôn rồi sao. Khác xa không thể so sánh a, anh ta ngoài đời thật cũng không kém Bách Đồ là bao đâu.”

Kim Húc lại nói: “Vậy thì không thể nào, tôi cũng biết Bách Đồ mà.”

Thượng Dương có chút cố ý, giống như khiêu khích nói: “Thật không đơn giản nha, đến Bách Đồ cũng biết, còn tưởng rằng cậu chỉ biết mỗi Châu Nhuận Phát và Thành Long thôi chứ.”

Kim Húc nói: “Muốn nói tôi quê mùa đúng không? Vừa rồi không nên xem thủy tinh của cậu thành đồ pha lê rẻ tiền, xin lỗi nhiều nha.”

Thượng Dương: “……”

Khúc Liệu Nguyên vội vàng chen ngang hòa giải mâu thuẫn, nói: “Hai người các cậu mới người lớn được bao nhiêu lâu đâu. Sao lại cãi nhau nữa rồi? Thật là, nói chuyện cho đàng hoàng đi, đừng có mà âm dương quái khí nữa.”

“Hừ, ai thèm cãi nhau với cậu ta.” Thượng Dương nghĩ thầm, tôi mới không thèm hòa với loại người ưa chấp nhặt nhỏ mọn này.

Anh đưa tay gắp viên thịt viên, thịt viên nấu chín vừa đàn hồi vừa trơn, gắp hai lần vẫn chưa gắp được.

Một đôi đũa khác đưa vào, sau đó vững vàng gắp viên thịt viên đó ra, lại là Kim Húc.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Thượng Dương chuyển tầm mắt trước.

Anh quả thật là chưa từng yêu đương, nhưng lại không phải đồ ngốc a, đối với cục diện trước mắt ít nhiều cũng cảm giác được một hai phần.

Nhưng mà, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

Chẳng lẽ là bởi vì đêm trước khi rời khỏi Bạch Nguyên hơn một tháng trước, anh mượn rượu làm càn hôn Kim Húc, hiện tại Kim Húc đến đòi anh chịu trách nhiệm sao?

Nếu không thì lời trong lời ngoài dò xét đủ đường của người này là từ đâu mà đến?

Đã vậy còn đứng trước cửa đơn vị để chờ anh trong ngày mùa đông lạnh như vậy nữa, đây là có ý gì chứ?

Đến đây học tập, muốn hẹn gặp mặt bạn học cũ, hoàn toàn có thể điện thoại trước, hẹn gặp ở một chỗ nào nào đó. Còn như kiểu tạo ra tiết mục bất ngờ xuất hiện ở trước mặt đối phương như thế này? Lại là ý tứ gì?

Chỉ có thể là ý tứ kia thôi.

Trong một tháng anh từ Tây Bắc trở về này, mỗi không có việc gì liền nhắn tin WeChat cho anh nói chuyện phiếm, mà hai ngày nay cố ý không tìm anh, chính là vì muốn kích thích khẩu vị của anh nha.

Anh bạn này, cũng thật là biết cách theo đuổi đâu!

Khúc Liệu Nguyên hỏi tới: “Bách Đồ làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

Thượng Dương nhìn Kim Húc, anh đã đồng ý với cục trưởng Vương là phải giữ bí mật, đã quyết định nhờ Khúc Liệu Nguyên hỗ trợ điều tra, thì sớm hay muộn Khúc Liệu Nguyên cũng phải biết tình hình cụ thể rõ ràng. Hơn nữa, anh tin tưởng với cách làm người của Kim Húc, cũng tuyệt đối không có khả năng mang chuyện này ra xem như đề tài bát quái mà nói cho người khác biết.

Bất quá, Thượng Dương vẫn nói trước một câu: “Chuyện hôm nay tôi nói, chúng ta đừng nhắc đến với người thứ tư đấy.”

Khúc Liệu Nguyên trịnh trọng gật đầu, Kim Húc nói: “Đương nhiên.”

Vì thế, Thượng Dương mới yên tâm nói: “Trong mấy tháng gần đây, Bách Đồ bị anti-fan cực đoan liên tục quấy rầy, khiến cho công việc và cuộc sống của cậu ta đều bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng, nhưng nếu công khai báo công an lại lo lắng về những tin đồn tiêu cực không đáng có. Không có biện pháp nào tốt hơn nên bất đắc dĩ phải nhờ cục trưởng Vương đi đường vòng, tìm công an đáng tin cậy hỗ trợ điều tra một chút.”

Khúc Liệu Nguyên giật mình nói: “Bách Đồ còn có anti-fan? Đó chính là Bách Đồ nga. Ngoại trừ thời gian tuyên truyền cho phim mới ra mắt, thì ngày thường đều rất ít khi xuất hiện tin tức cá nhân nào, loại diễn viên gạo cội tuyến thực lực này, cũng không phải là mấy tiểu thịt tươi nổi nhờ lưu lượng đâu, sao lại có anti-fan chứ?”

Thượng Dương nói: “Cho nên Bách Đồ và người bên cạnh của cậu ta cũng rất ngạc nhiên, cậu ta làm diễn viên đã lâu như vậy, còn chưa từng gặp loại chuyện này bao giờ đâu.”

“Vậy quấy rối ở mức độ nào?” Kim Húc nói, “Mà phải làm ầm ĩ đến cần công an hỗ trợ.”

Thượng Dương thầm nghĩ tại sao tôi lại phải trả lời câu hỏi của cậu chứ? Cũng đâu phải tìm cậu hỗ trợ nha.

“Hiện tại cũng chỉ biết là anti-fan không rõ thân phận, gã đã gửi cho Bách Đồ rất nhiều thư đe dọa nặc danh.” Anh cố gắng né tránh đối thoại trực tiếp với Kim Húc, nhìn Khúc Liệu Nguyên nói, “Lúc ban đầu Bách Đồ và người bên cạnh cũng không xem trọng chuyện này. Chính là vào mấy ngày trước, lúc cậu ta tham gia buổi họp báo trước khi chính thức khai máy về bộ phim mới do mình đóng vai chính. Buổi sáng hôm đó, khi đi ra từ công ty, lúc đó có mấy fan điện ảnh biết tin tức nên tới cổ vũ, còn tặng quà cho cậu ta. Trong số những quà tặng đó, có một hộp, sau khi mở ra thì phát hiện một con dao dính máu tươi ở bên trong, trên hộp còn dùng máu ghi hai chữ‘’ Chết đi’.”

Khúc Liệu Nguyên nói: “Biến thái thật.”

Kim Húc hỏi: “Máu thật à? Là máu người sao?”

“Không phải, bên kia nói là đã tìm người xét nghiệm qua, là máu mèo.” Thượng Dương đáp.

Khúc Liệu Nguyên không đành lòng nói: “Bé mèo đã làm gì sai chứ?”

“Sau đó chính là trong buổi họp báo,” Thượng Dương nói, “Lại có người nhân lúc phóng viên và fan điện ảnh nhiều người hỗn loạn, bỏ dị vật vào trong chai nước của cậu ta, may mà trợ lý của cậu ta kịp thời phát hiện ra trong nước có thứ gì đó đang trôi lơ lửng, cho nên cậu ta mới không uống.”

Kim Húc lập tức hỏi: “Xác định là độc vật sao? Đây cũng là một phương hướng để điều tra.”

“Không phải độc vật.” Thượng Dương tạm dừng một chút, mới nói, “Là dịch thể của đàn ông.”

Khúc Liệu Nguyên: “…… Thật sự là biến thái.”

Anh ta nhìn Kim Húc, đột nhiên hâm mộ lại bội phục nói: “Ở tiền tuyến thời gian dài thật sự có khác. Bản thân tôi còn quá thiếu kinh nghiệm thực tế đi. Chỉ bằng tốc độ và góc độ suy nghĩ của cậu về vụ án, tôi đã phải học hỏi từ cậu rất nhiều đây.”

Thượng Dương: “……”

Kim Húc nhìn Khúc Liệu Nguyên nói: “Cậu nói mấy câu này, chủ nhiệm Thượng còn tưởng rằng cậu là do tôi tiêu tiền mướn thuỷ quân đâu.”

Khúc Liệu Nguyên nở nụ cười. Thượng Dương đành phải nói: “Đâu có nha? Vốn dĩ cậu phá án đã rất lợi hại rồi, tôi cũng rất phục điểm này của cậu nga.”

Kim Húc nói: “Tôi còn nhiều chỗ lợi hại lắm, cậu phải cho tôi cơ hội, để tôi biểu hiện cho cậu xem.”

Thượng Dương: “……”

Khúc Liệu Nguyên thấu hiểu nhân tâm, liền nói ngay: “Vậy không phải là cơ hội tốt sao? Đúng lúc cậu đang ở Bắc Kinh, không bằng hợp tác với tôi đi, bắt tên anti-fan cấu thành hành vi phạm pháp này.”

Trong nội tâm Thượng Dương rít gào, lớp trưởng, cậu sao lại thế này?! Là thật sự nhận tiền rồi hả?!

“Bất quá, rốt cuộc làm sao mà phán đoán được đó là anti-fan vậy?” Kim Húc rất tự nhiên mà tiếp tục thảo luận về những manh mối có liên quan đến vụ án, “Muốn cho nam thần uống dịch thể của chính mình, điều này cũng rất giống với hành vi của những người hâm mộ cuồng nhiệt, quá mức mê muội thần tượng đi. Còn gửi đến con dao cũng có khả năng là vì muốn cho nam thần chú ý đến, hơn nữa hành vi gửi con dao cùng dị vật ở trong nước, cũng có khả năng hoàn toàn không phải là cùng một người.”

Thượng Dương nói: “Hẳn là cùng một người, con dao được gửi và dị vật ở trong nước, hai sự kiện này đều có thư nặc danh gửi đến thông báo trước đó. Trong bức thư nặc danh được gửi đến trước khi cuộc họp báo bắt đầu, đối phương nói muốn cho Bách Đồ ăn đồ của gã …… Đó không phải là giọng điệu của fans, một fan đơn thuần có ý dâm với thần tượng và cuồng biến thái vẫn có sự khác biệt rất lớn đâu.”

“Còn có tình huống nào khác hay không?” Khúc Liệu Nguyên nói, “Thật ra muốn tìm một anti-fan xen lẫn trong một đám người, cũng không phải là rất khó, nơi nơi đều là camera an ninh, vậy mà lại không quay được chút gì sao?”

Thượng Dương nói: “Thật đúng là không quay được cái gì. Lúc đó người nhiều nên rất hỗn loạn, ngoài ra tôi nghĩ, tên biến thái này cũng có một ý thức phản trinh sát nhất định.” Khúc Liệu Nguyên hiểu rõ nói: “Loại chuyện này ngược lại, đúng là không nên công khai báo án, một khi bị truyền thông biết, có thể sẽ bị viết đến lung tung rối loạn, sẽ rất khó coi.”

“Còn những tình huống khác hay không, cục trưởng Vương cũng chưa nói, bởi vì có một số việc anh ta cũng không phải quá rõ ràng.” Thượng Dương nói, “Phải đợi cuối tuần gặp người ủy thác, tìm hiểu lại sự việc cặn kẽ một lần nữa.”

Trời ngày càng tối, đến lúc Khúc Liệu Nguyên phải tạm biệt đi về, buổi sáng ngày mai anh ta còn phải lên lớp giảng bài đâu.

Mà với mục đích đến Bắc Kinh là để học tập nên sáng mai Kim Húc còn phải đi học, những công an địa phương từ khắp nơi trên cả nước qui tụ về đây để nâng cao kỹ năng, đều được sắp xếp ở trong khách sạn theo chỉ định.

Khúc Liệu Nguyên nói: “Tôi lái xe tới, tiện đường đưa cậu trở về trước. Tôi đi WC một cái rồi chúng ta cùng đi.”

Anh ta đi toilet.

Còn lại hai người, Thượng Dương nhất thời không biết nên nói gì với Kim Húc, anh bưng ly trà lên uống từng ngụm nhỏ, đôi mắt nhìn chăm chú vào TV LCD không mở.

Kim Húc cũng xuất thần nhìn anh một lát, mở miệng nói: “Không phải tôi chỉ lấy của cậu một viên thịt viên thôi sao? Cậu định cả đêm cũng không muốn nói chuyện với tôi luôn à.”

Thượng Dương nói: “Sao không nói chuyện với cậu? Vừa rồi không phải vẫn đang nói sao, đã nói với cậu rất nhiều còn gì.”

“ Thật sự là cố tình không để ý đến tôi nga, còn đếm số lần?” Ngữ khí của Kim Húc rõ ràng là đang trêu chọc anh, “Lãnh đạo, cậu không thích hợp nga.”

Thượng Dương nói: “Cậu mới không thích hợp.”

Kim Húc cười rộ lên, thanh âm cực nhẹ nói: “Đúng vậy, bây giờ cậu mới phát hiện ra sao?”

Thượng Dương nhịn không được nhìn về phía hắn, vẻ mặt Kim Húc mang ý cười, dưới ánh đèn vàng ấm áp, khuôn mặt phảng phất như có chút đỏ ửng.

Cái này……

Thượng Dương ngạc nhiên nghĩ, không phải đâu, là thật sao? Khoan hãy nói tôi có phải là đồng tính luyến ái hay không, nhưng bản thân cậu hẳn là không phải nha…… Tôi cũng không phải mà!

Đúng lúc này, Khúc Liệu Nguyên từ phòng vệ sinh ra tới, cũng không ngồi nữa, anh ta cầm áo khoác mặc vào, nói: “Chúng ta đi thôi, Thượng Dương đi công tác mới trở về, để cậu ta ngủ sớm một chút đi.”

Thượng Dương đứng dậy, lảng tránh ánh mắt của Kim Húc, nói: “Tôi tiễn các cậu.”

Ba người đều mặc áo khoác vào, đi xuống dưới lầu.

Bất ngờ nhìn thấy hôm nay Khúc Liệu Nguyên lái đến là một chiếc Tesla.

Thượng Dương trêu chọc anh ta nói: “Thầy Khúc à, sa đọa như vậy là không thích hợp đâu?”

“Là xe của anh tôi,” Khúc Liệu Nguyên biết là anh không có ý gì khác, nhưng vẫn giải thích nói, “Ngày thường tôi đi làm đều chạy xe đạp.”

Anh của Khúc Liệu Nguyên công tác ở một công ty khoa học kỹ thuật, làm nghiên cứu chế tạo máy bay không người lái, cho nên mức sa đọa này còn tính là hợp lý đâu.

Thượng Dương từng gặp anh trai của Khúc Liệu Nguyên, cho nên thuận tiện cũng hỏi hai câu về tình hình gần đây của anh ấy, Khúc Liệu Nguyên đều đáp lại.

Kim Húc im lặng đứng ở bên cạnh, không có ý muốn nói chen vào.

Thượng Dương cảm giác được ánh mắt của hắn vẫn luôn nhìn chính mình, nhưng lại làm bộ như không phát hiện ra, vẫn cười nói tự nhiên với Khúc Liệu Nguyên hai câu, sau đó đối xử bình đẳng mà nhìn về phía hai người bọn họ chào tạm biệt.

“Lớp trưởng, vậy cuối tuần gặp lại nha.” Anh vẫy vẫy tay với hai người trong xe.

Chiếc Tesla lái đi rồi.

Thượng Dương đứng dưới lầu nhìn theo một lát mới trở về.

Hiện tại, cảm xúc của anh đang mắc kẹt nửa vời, vẫn luôn lơ lửng ở giữa không trung, nhưng lại không phải là không nhìn ra một chút manh mối nào.

Cái này còn có thể trách ai được a? Chỉ trách anh sau khi uống rượu vào thì lại thấy sắc nảy lòng tham, mạnh mẽ làm ra hành vi thân mật vượt rào với Kim Húc, dẫn tới cục diện không bình thường như hiện tại.

Kim Húc có ý tứ gì thì anh còn chưa hoàn toàn hiểu, nhưng bản thân mình có ý tứ gì thì ngược lại anh đã hiểu rõ đến bảy tám phần.

Không được, anh lại không phải là đồng tính luyến ái.

Không phải anh có thành kiến đối với quần thể này, chỉ là bản thân anh lại chưa từng có hứng thú đối với đề tài này.

Nếu như có, thì anh nhất định đã có thể sớm thoát khỏi cảnh cô đơn rồi.

Khi còn học đại học, anh đã từng tham gia hẹn hò trực tuyến.

Có một khoảng thời gian anh từng trò chuyện với các học muội bên trường cao đẳng qua QQ, anh còn bị một em gái thích dùng những câu nói ngọt ngào đốt lên hormone thiếu niên, làm cho anh mê mẩn. Khi đó anh thật hưng phấn mà quyết định gặp mặt, chỉ cần người thật không quá xấu thì có thể sẽ tiến xa hơn vào lúc đó.

Không ngờ, khi gặp mặt đã để lại cho anh một tổn thương tâm lý khó quên, từ nay về sau đều mang thái độ hoài nghi đối với tất cả các cư dân trên mạng.

Học muội đáng yêu biến thành học đệ cơ bắp, là một nam sinh chạy điền kinh còn cao hơn Thượng Dương nửa cái đầu. Cậu ta là đồng tính luyến ái, bởi vì xem qua ảnh của Thượng Dương, cảm thấy Thượng Dương đang học ở trường công an là loại hình mà cậu ta thích, lại sợ tùy tiện bày tỏ tình cảm sẽ thất bại, cho nên mới hao tâm tổn sức giả dạng thành nữ sinh để tiếp cận Thượng Dương, với ý định bồi dưỡng tình cảm.

Lúc ấy, học đệ còn biểu hiện ra dáng vẻ, “Em chân thành như vậy, còn vì anh mà tốn nhiều tâm tư như thế, anh mà không chịu cong là anh không đúng rồi”.

Thượng Dương:??????

Vị học đệ này hẳn là nên cảm tạ quy định nghiêm ngặt của đại học công an, ẩu đả đánh nhau nhất định sẽ bị xử phạt nghiêm khắc, nếu không, với tính tình và giá trị vũ lực của Thượng Dương trong mấy năm đó, hai người bọn họ có thể sẽ phải cùng nhau lên tin nóng của báo pháp luật xã hội rồi.

Lần này cũng giống như lần đó … Bản chất không khác nhau lắm.

Dù sao anh cũng không thể bị lật xe hai lần trên cùng một con đường được, đúng không?

Cho nên anh không thể lại tiếp tục đắm chìm trong cảm giác ái muội vi diệu này mãi được, vẫn nên tỉnh táo lại nhanh hơn một chút thôi.

Có lẽ là do anh độc thân đã lâu lắm, nên cái cảm giác ái muội này mới có thể kích thích đến cảm xúc liên quan đến tình yêu như vậy, làm cho người ta sinh ra ảo giác nào đó không nên có.

Anh như thế, có lẽ Kim Húc cũng là như vậy.

Ít gặp mặt, bớt liên lạc, đừng nghĩ đến phương diện này nhiều nữa, thì không lâu sau đó, ảo giác này sẽ bị thời gian hòa tan, từ từ liền quên thôi.

Cuối tuần, hôm nay là ngày hẹn với Khúc Liệu Nguyên.

Địa điểm hẹn gặp mặt với Bách Đồ ở gần nhà của Thượng Dương hơn, nên Khúc Liệu Nguyên liền lái xe tới đón anh, sau đó lại cùng đi gặp Bách Đồ.

Khúc Liệu Nguyên gọi điện thoại kêu anh xuống lầu, nói là đã đến rồi.

Anh đi đến chiếc Tesla nhìn có vẻ quen mắt kia, sau khi nhìn rõ được bên trong thì bước chân chợt ngừng lại.

Khúc Liệu Nguyên đang ngồi ở ghế phó lái. Vậy vị đang ngồi trên ghế điều khiển không phải là Kim Húc thì còn là ai?

Không đợi anh đưa ra nghi vấn, Kim Húc đã chủ động nói: “Là lớp trưởng kêu tôi tới, nếu cậu cảm thấy không tiện, thì tôi sẽ không vào gặp mặt minh tinh, cũng sẽ không nhúng tay vào việc điều tra của các cậu, chỉ chuyên tâm phụ trách việc làm tài xế cho các cậu thôi.”

Thượng Dương không được tự nhiên, nói: “Cậu…… Cậu, cậu không có chuyện gì khác để làm à?”

Kim Húc lại nói: “Đúng là không có thật. Tôi chỉ phải học tập ở cơ quan, trong một tháng này đều có thể hưởng thụ như ngày nghỉ bình thường, hoặc là ở khách sạn ngủ, hoặc là đến tìm cậu chơi. Đúng rồi đó, là tôi chọn tìm cậu chơi nga.”

Thượng Dương: “……”

Khúc Liệu Nguyên nhạy cảm đã nhận ra áp suất thấp giữa hai người bọn họ, không hiểu nổi hệ thống tương tác giữa hai người này lại bị lỗi ở chổ nào, mà cứ chợt lạnh chợt nóng, chợt tốt chợt xấu, chợt gần chợt xa.

“Thật ra là như thế này,” Khúc Liệu Nguyên muốn hòa hoãn lại bầu không khí, cũng nhân tiện giải thích một chút lý do vì sao mình lại gọi Kim Húc cùng tới, “Tôi không có kinh nghiệm điều tra phá án chuyên nghiệp bằng Kim Húc, hơn nữa hiện tại đã gần đến thời điểm thi cuối kỳ rồi, mà tôi còn phải làm báo cáo đánh giá giảng viên nữa. Cho nên tôi lo lắng không thể gánh vác hết tất cả các việc được. Việc chuyên nghiệp thì càng phải giao cho người chuyên nghiệp, có như thế thì hiệu suất sẽ càng cao a. Với lại, đây là Kim Húc nha, cậu còn không tin được cậu ta sao? Cậu ta là người đáng tin cậy nhất đó.”

Ý của anh ta là, Kim Húc có năng lực xử lý tốt chuyện này, đồng thời cũng kín tiếng nên nhất định sẽ giữ kín như bưng, sẽ không rảnh rỗi đến mức đi lan truyền bát quái lung tung đâu.

Về mặt lý trí, Thượng Dương biết anh ta nói đúng, chỉ là……

“Cậu còn không tin tưởng được tôi sao?” Kim Húc nhàn nhạt nói, “Con người tôi giỏi nhất là tự biết mình nga.”

Hô hấp của Thượng Dương tức khắc cứng lại.

Kim Húc lại nói: “Lãnh đạo, cho thêm một cơ hội đi, ít nhất cũng cho tôi biểu hiện một chút chứ, chỉ như vậy thôi cũng không được sao?”

Thượng Dương thầm nghĩ, biểu hiện cái gì? Biểu hiện cái gì a?!

Một người không có vai diễn gì trong này lại thần kỳ xuất hiện hát phụ họa theo, Khúc Liệu Nguyên nói: “Đúng rồi đó, cho thêm một cơ hội đi mà, lãnh đạo ơi.”

Quảng cáo
Trước /113 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Linh Khí Phục Tô: Ức Vạn Bội Thiên Phú

Copyright © 2022 - MTruyện.net