Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Biên tập: Thanh Thanh Thúy
***
Ầm!
Một đoàn hỏa diễm cháy hừng hực xuất hiện trong sân, nhiệt độ cực cao tạo thành khí áp quét sạch tứ phương, khiến tất cả đám học sinh đang vây xem vô cùng kinh ngạc.
"Hỏa Độn? Thằng ngốc này sao có thể học được Hỏa Độn?! Gạt người, đúng, nhất định là Ảo thuật, khốn nạn, mơ tưởng giấu diếm được đôi mắt của ta sao!!!"
Kinh mạch quanh mắt của Hyuga Shinshū nhô lên càng dữ tợn, toàn bộ thế giới đều bị chia cắt thành hai màu xám trắng, nhưng đoàn hỏa diễm kịch liệt thiêu đốt kia, vẫn như cũ tỏa ra khí tức khủng bố, nhanh vùn vụt tiếp cận hắn!
Hyuga Shinshū rốt cục cũng hoảng sợ: "Đây là thật, là thật, đáng chết, dừng lại, mau dừng lại cho ta!!!"
Nhưng nãy hắn dùng hết toàn lực lao lên, lúc này có muốn cũng không dừng được, sắc mặt hắn nháy mắt cắt không còn giọt máu, hai cánh tay càng là không thể kìm chế mà run rẩy.
"Cái gì? Cậu ta..." Sarutobi Asuma ở ngoài sân biểu cảm như nuốt phải ruồi, miệng không khép lại được, từ hôm khai giảng đến nay, Uchiha Fūhi hết lần này đến lần khác đánh vỡ phòng tuyến trong lòng hắn, lại còn lần sau giật mình hơn lần trước!
"Hỏa Độn? Uchiha Fūhi học được Hỏa Độn rồi á?" Những học sinh khác cũng kinh hãi đến không biết làm sao, một Uchiha Fūhi nằm trong top đếm ngược của lớp, vậy mà đã học được Hỏa Độn, đây quả thực là kỳ tích!
"Thật lợi hại!" Rin và Kurenai tròn mắt nhìn, hô hấp dồn dập.
"Không xong!" Chỉ có Seino Shin trong rung động mang theo ba phần buồn bực, "Sử dụng Hỏa Độn ở khoảng cách gần như thế... Tuy rằng quyết đấu cần phải công bằng, nhưng cũng không còn cách nào khác! Thổ Độn - Thổ Lưu Bích!"
Ầm!
Nháy mắt, một bức tường đất to lớn dựng thẳng lên, ngăn cách Fūhi và Shinshū.
Đùng!!!
Hào Hỏa Cầu của Fūhi cùng Bát Quái Nhị Chưởng - đã biến dạng nghiêm trọng vì hoảng sợ của Hyuga Shinshū gần như đồng thời đánh vào hai bên tường đất, khiến nó nổ tung dữ dội.
Sóng xung kích của vụ nổ cùng lúc hất tung Fūhi và Shinshū, nhưng lửa từ Hào Hỏa Cầu cùng đất đá từ Thổ Lưu Bích lại đồng thời bay về phía Hyuga Shinshū.
"Không!" Hyuga Shinshū đã sử dụng Nhu Quyền - Bát Quái Nhị Chưởng hai lần, chakra đã hao hết, ở giữa không trung ngay cả giữ vững thân hình cũng không nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn lửa cùng đất đá nhăm nhe sắp nuốt chửng bản thân.
"Giật cả mình!"
Fūhi bị cuốn bay, nhưng nhanh chóng giữ được thăng bằng, vững vàng đáp đất.
Trong khi đó, Seino Shin cũng đã thông qua Thuấn Thân Thuật đi ra sau lưng Hyuga Shinshū, một lần nữa sử dụng Thổ Lưu Bích bảo vệ hắn.
"Được cứu rồi." Khuôn mặt nhỏ của Shinshū trắng bệch, sau đó cảm thấy dưới mông một trận nóng ướt, có loại cảm giác thoải mái dễ chịu như ngâm mình ở suối nước nóng, nhưng khi hắn hiểu ra, khuôn mặt nhỏ lập tức từ trắng bệch chuyển thành đỏ tía tai, chỉ muốn tìm lỗ nẻ nào chui vào.
"Lợi hại!"
"Quá đặc sắc!"
"Thật tuyệt, đây chính là Ninja chiến đấu nha."
Đám học sinh kích động la hét, phảng phất những thanh âm chế giễu Fūhi trước đó đã tan tác cùng với vụ nổ hết.
Mizuki trốn đằng sau đám người, hai mắt như sắp bốc lửa, gắt gao nhìn Fūhi, hiển nhiên là lại lên cơn đố kị, trong lòng không thể bình tĩnh.
"Ha ha, Fūhi, làm tốt lắm!" Uchiha Obito phấn khởi cho Fūhi ngàn like.
Fūhi đứng giữa sân, nghe những tiếng tán thưởng và chúc mừng bên ngoài, bỗng cảm thấy mất hết cả hứng.
'Hình như mình nhập tâm quá mức rồi thì phải, ai lại lớn đầu vẫn đi đánh nhau với một thằng bé sáu tuổi bao giờ.'
"Trò Uchiha Fūhi, trận quyết đấu này, em thắng!" Seino Shin đi tới tuyên bố kết quả, chăm chú nhìn Fūhi, sau đó nhìn về phía ‘tàn tích’ bị Hào Hỏa Cầu phá hoại, lắc đầu bật cười, "Em đúng là khiến thầy phải bất ngờ đấy!"
"May mắn thôi ạ." Fūhi nhún nhún vai, "Gần đây vận may của em cũng không tệ lắm."
"Vận may thôi sao?" Seino Shin không tiếp tục truy hỏi, mà là nhìn về phía Hyuga Shinshū vẫn đang co quắp trên mặt đất, "Được rồi, trận quyết đấu kết thúc, Uchiha Fūhi, Hyuga Shinshū, mời hai trò kết ấn hoà giải!"
'Ấn hoà giải' tên sao nghĩa vậy, là biểu tượng của sự hòa thuận mặc cho ngăn cách lớn như thế nào giữa Ninja với Ninja, trong nguyên tác, Naruto đã từng cùng Sasuke kết ấn hoà giải.
Chỉ là...
Fūhi nhìn Hyuga Shinshū, cực kỳ ghét bỏ lắc đầu: "Em không muốn."
"Hả? Vì sao?" Seino Shin kỳ quái hỏi.
"Khai lắm." Fūhi nói xong xoay người bỏ đi.
"Khai?" Seino Shin một mặt quái dị.
Đám học sinh bên ngoài cũng không hiểu ra sao, sau đó, vang lên một tiếng cười trên nỗi đau của người khác.
"A ha, mau nhìn mau nhìn, quần Hyuga Shinshū ướt kìa!" Uchiha Obito cố ý lớn giọng.
"Há, cái gì, thật sao?"
"Đổ máu? Không, là tè ra quần, mất mặt quá nha."
"Mặt mũi tộc Hyuga coi như bị vứt sạch rồi."
"Đánh không lại liền tè ra quần sao?"
Đám học sinh trước đó tán dương Hyuga Shinshū giờ lập tức trở mặt, thừa cơ bỏ đá xuống giếng.
"Khốn nạn, tất cả im miệng hết cho ta! Các ngươi, khốn kiếp, ngu ngốc!!!" Hyuga Shinshū kẹp chặt hai chân, mặt đã đỏ muốn bốc khói, tức đến nỗi Byakugan cũng sắp biến xanh.
Seino Shin đến là đau đầu, lên tiếng trách mắng: "Thôi thôi, đừng nói gì nữa, Asuma, em đưa các bạn đi khởi động trước, thầy mang trò Hyuga đến phòng y tế!"
Dứt lời, Seino Shin trực tiếp dùng Thuấn Thân Thuật mang Hyuga Shinshū rời đi.
Fūhi đi tới một bên, tựa vào một cái bia ngắm, buồn bực ngán ngẩm ngáp một cái, trong lòng lại tính toán từ nơi nào có thể học được 'Ảnh Phân Thân Thuật'.
Lúc này, Obito, Rin, còn có Kurenai đi tới.
"Làm tốt lắm Fūhi, không làm tớ mất mặt, ha ha ha ha!" Uchiha Obito rất vui vẻ, cứ như thể chính mình được công nhận, phấn khởi vỗ bôm bốp bả vai Fūhi.
"Bạn Fūhi, cậu thật lợi hại, có thể học được nhẫn thuật Hỏa Độn khó như vậy." Yuuhi Kurenai ngây ngốc tròn mắt, trên khuôn mặt hồng hào trắng trẻo tràn đầy nhựa sống lộ ra mấy phần ánh sáng sùng bái.
"Ừm? Cậu biết nhẫn thuật này à?" Fūhi cười hỏi.
"Ừa! Cha tớ từng đề cập qua, rằng Hào Hỏa Cầu Thuật là nhẫn thuật Hỏa Độn đặc trưng của tộc Uchiha, rất khó học, ngay cả Hạ Nhẫn cũng chưa chắc học được đâu." Kurenai chăm chú trả lời.
Nhìn vẻ mặt tiểu loli vừa chân thành vừa ngây thơ, Fūhi nhịn không được đưa tay nhéo nhéo hai má mập phì của nàng.
"Nè nè Fūhi, tớ đang chúc mừng cậu cơ mà, sao cậu không để ý tới tớ." Uchiha Obito rất không có nhãn lực chen tới làm bóng đèn, nghiến răng nghiến lợi.
Fūhi khóe mắt co quắp, chẳng trách Rin thích Kakashi chứ không thích mi, với trình độ này của mi á, nếu có thể tìm được bạn gái thì từ nay về sau ông theo họ mi luôn!
Nói lời giữ lời!
Yuuhi Kurenai mới sáu tuổi, đúng chuẩn một tiểu loli, bị bóp mặt cũng không hề tức giận, dù sao papa của nàng cũng hay làm vậy lắm.
Chỉ là, một màn này rơi vào mắt Sarutobi Asuma, thì tâm can tỳ phổi thận đều chua chết được.
"Trước khi thầy Seino Shin trở về, tất cả mọi người chạy vòng quanh sân tập!" Trong ngực Sarutobi Asuma kìm nén một luồng khí, chỉ có thể trút lên đầu đám học sinh, sau đó hắn đường đường chính chính kêu gọi bọn Fūhi, để bọn hắn cùng gia nhập đội hình chạy bộ.
"Chà, xin lỗi, vừa nãy quyết đấu nên tớ bị thương, cần nghỉ ngơi." Fūhi không muốn chạy bộ với một đám con nít sáu tuổi tí nào, quá phiền!
"Tớ muốn ở lại chăm sóc Fūhi!" Uchiha Obito nhanh trí hô.
Kurenai cùng Rin liếc nhau, hai người đều là học sinh ngoan, cho nên nghe lời trở về chạy bộ.
Sarutobi Asuma lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.