Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Konosuba Của Tui
  3. Chương 26: Arc 2 epilogue (kết arc 2)
Trước /31 Sau

Konosuba Của Tui

Chương 26: Arc 2 epilogue (kết arc 2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Emilia chan! Có hai con đang lao về đằng sau cô đó.” Một mạo hiểm giả la lên và mình bật người xoay vòng trên không né cú chém của hai con goblin đang định cắn lén

“Bọn goblin chúng mày quả không chút lịch sự gì hết, đánh lén đã xấu rồi mà còn lại đánh lén một cô gái dễ thương xinh đẹp như Emilia chan đây lại càng không lễ phép. Vậy nên, nhân danh tất cả các cô gái dễ thương xinh đẹp, ta sẽ trừng phạt ngươi. Hãy đỡ, Cuties Punch. Một cú đấm cực mạnh được tung ra sau một loạt động tác múa cực kỳ dễ thương của mình đã đánh thẳng vào đầu của một con goblin.

Emilia tấn công, goblin bị mất 500, HP hiện tại 10/510. Hiệu ứng tiêu cực bất tỉnh.

*Éc!!!!*

Thấy đồng đội bị đánh ngất, con goblin còn lại hét lên nhảy tới lao vào mình.

Thiệt là, bọn bay kêu như lợn vậy. Khó chịu quá đi! Cuties Kick.

Emilia tấn công, goblin bị mất 580, HP hiện tại 20/600. Hiệu ứng tiêu cực bất tỉnh.

Yay! One hit, one out, Emilia chan vừa dễ thương vừa tuyệt vời, quả thật là đúng đắn khi cùng các mạo hiểm giả tham gia các nhiệm vụ hằng ngày mà. Vừa có thể giúp cho mọi người vừa có thêm chút thu nhập, lại vừa có thể chiến đấu tập luyện việc kiểm soát sức mạnh nữa chứa. Một công ba việc quá sức tiện lợi rồi còn gì đúng không các bạn.

Sở dĩ có sự việc này là do mình biết được vấn đề về chỉ số của mình nên mình đã nghĩ ra cách như vậy. Theo như lời Baren nói thì nhiệm vụ sẽ bắt đầu trong 3 ngày tới nên mình cần phải tranh thủ luyện tập cách khống chế sức mạnh đòn đánh một cách hiệu quả nhất.

Và nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ săn goblin, một nhiệm vụ bình thường như cân đường hộp sữa, thậm chí có người nói là bạn không thể coi mình là mạo hiểm giả khi chưa từng làm nhiệm vụ này.

Và hôm nay mình đi chung với một nhóm mạo hiểm giả 5 người cấp E và 2 người cấp E+ để truy quét bọn chúng.

“Quả là Emilia chan có khác, hạ gục bọn goblin chị bằng một chiêu, tuy bọn này chỉ khoảng cấp F+ nhưng luôn tấn công theo nhóm cho nên cũng là sự phiền toái.” Một mạo hiểm giả lên tiếng trong khi giơ ngón cái lên trước mặt mình

“Quá khen rồi! Cho dù không không có tôi hẳn các anh cũng làm được điều này đúng không.”

“Đúng vậy! Nhưng không nhanh bằng thế này vì dù sao nơi đây mà gặp số lượng goblin nhiều gần trăm con thế này thì chỉ có một trường hợp…”

Mình gật đầu, theo kiến thức Konosuba thì nếu một lượng lớn quái yếu tập trung gần nơi thành phố này chỉ có là một con quái vật mạnh nào đó xuất hiện lùa chúng ra khỏi nơi chúng cư trú và ở trong Konosuba thì đó là sát thủ tân binh, một con hổ cao to đen hôi và quả lấc mộng của những tân thủ mạo hiểm giả.

“Chúng ta có nên điều tra không!.”Mình lên tiếng hỏi “Ý tôi là nếu không làm rõ nguyên nhân thì sẽ có những quái yếu bị lùa đến gần thành thị hơn, như vậy không quấy nhiễu mọi người à.”

Quả là mình không muốn nghĩ đến cái cảnh vừa khai thác gỗ lại phải đi lùa cầu thỏ hay goblin đâu, điều đó sẽ khiến Harina và mọi người ở đó phiền nhiễu lắm.

Đội mạo hiểm giả trầm tư một chút và người thủ lĩnh cấp E+ lên tiếng

“Sâu trong khu rừng này thì ngoài Goblin còn có cầu thỏ vậy khả năng cao là chắc có Thỏ Vương ra đời.”

Cầu Thỏ Vương! Một thể zoom out 1000% của con cầu thỏ thường, ngoài ra không còn gì khác biệt cả.

“Nhưng không phải cho dù là Cầu Thỏ Vương thì nó cũng rất hiền mà, làm sao có vụ nó đuổi goblin đi được.”

Mình lên tiếng bênh vực các chú thỏ dễ thương. Dễ thương là chân lý, mình không thể tin được cái cảnh một chú thỏ lại đuổi theo cắn người bao giờ cho dù là Cầu Thỏ Vương đi chăng nữa. Và ngay khi đó….

* Myui!!!!. Myui!!!!. Myui!!!!. Myui!!!!. Myui!!!!. Myui!!!!.*

Hàng loạt tiếng kêu vang lên và một bầy cầu thỏ chạy ngang chúng tôi với vẻ kinh hãi trên khuôn mặt.

“Emilia! Em định đi đâu.!!!”

Một mạo hiểm giả nữ cấp E lên tiếng khi thấy mình vội vàng phóng ngược hướng bọn cầu thỏ đang chạy trối chết kia.

“Những con cầu thỏ chạy trối chết như thế thì khả năng có kẻ truy đuổi chúng ở hướng ngược lại và rất có thể là chủ mưu của lý do quái vật chạy đến gần thị trấn. Em sẽ đi chặn nó lại”

“Chúng ta đều nghĩ như vậy.”

Một mạo hiểm giả lên tiếng “Nhưng khu rừng này chỉ có 2 quần thể sinh sống mạnh mẽ đó là goblin và cầu thỏ nhưng xem ra cả hai bọn chúng đều bị truy đuổi, vậy chắc hẳn có một loại mới mạnh mẽ xuất hiện. Và loại này chúng ta đều không nắm rõ về chúng.”

Anh ta nói với vẻ mặt nghiêm trọng, quả là đối đầu với một loài quái vật không có thông tin thì độ nguy hiểm hơn hẳn thông thường.

“Clena! Cô và Emilia đi trinh sát. Skill của cô có thể ẩn thân thêm một người nữa đúng không. Nếu gặp nguy hiểm thì rút lui hoặc khi cần thiết Emilia cũng có thể bảo vệ hai người toàn thân trở ra.”

Clena cô gái khi nãy kêu mình dừng lại gật nhẹ đầu, sau đó rút một con dao ngắn ra.

“Nắm lấy tay chị, đừng buông ra kẻo ẩn thân mất tác dụng.”

Mình gật đầu nắm lấy tay cô ấy, quả là tay con gái có khác a, mềm thật.

“Skill Hidden. Active! Skill Open Mind! Active!”

Ồ, cô ấy phát động skill rồi. Mình có cảm giác toàn bộ cơ thể như được bao bọc bởi làn nước mát đó nhỉ. Xem ra hai skill này một skill là ẩn thân nhưng nó sẽ tốn Mp theo thời gian. Thế nên cô ấy mới sử skill tiếp theo là hạn chế lượng Mp tiêu tốn của skill trước đó.

‘Xong rồi chúng ta đi…. Kyaaaa!!!!!. Em làm gì vậy.”

Sở dĩ có điều trên là sau khi chị ấy ẩn thân định phóng đi thì mình đã kéo tay chị ấy lại bồng trên tay như bế công chúa. Nhẹ thật đó, cảm giác đùi chị ấy, mái tóc chị ấy đúng là một cảm nhận mới mẻ.

“Walk!” Mình hô lên sau đó nhảy lên trên không.

“Đây là…!” Chị ấy kinh ngạc khi thấy mình và chị ấy đều đang đứng trên không như đất bằng

“Chị di chuyển qua những cành cây thì khả năng bị phát hiện vẫn không ít vì tiếng động nhưng nếu chúng ta quan sát từ trên cao thì điều đó sẽ giảm thiểu đi rất nhiều, là lớp đạo tặc hẳn chị có tầm nhìn rất tốt đúng không.”

Chị ấy gật đầu “Nhưng em bỏ chị ra được không, như vậy xấu hổ quá.”

“Có sao đâu, chúng ta đều là con gái cả thôi, ngại làm chi.”

Mình nở nụ cười thanh thuần ngây thơ khi nói câu đó. Kyaaaa!!! Trí tưởng tượng mình lại bay xa rồi…

‘Với lại nếu bỏ chị xuống chị sẽ không theo kịp em đây, tốc độ em nhanh lắm đấy.” Nói rồi mình phóng đi nhanh như chớp.

“Đây là tốc độ của cấp B sao! Quá nhanh.” Chị Clena kinh ngạc nhìn mình khi mình phóng băng băng trong khu rừng.

“Xem ra khu rừng này bắt đầu có chút không ổn rồi.” Mình lên tiếng khi quan sát mọi thứ chung quanh.

“Chị không cảm thấy gì cả, ý em là sao.”

“Chị nên mở bảng trạng thái của chị để kiểm tra đi, nếu em không nhầm thì chị đang bị hiệu ứng tiêu cực đó.”

Clena gật đầu tập trung mở bảng trạng thái…

“Không thể nào! Độc! Nhưng….”

“Ý chị tại sao chị hoàn toàn không cảm nhận được đúng không?”

Clena gật đầu.

“Về bản chất độc này không mạnh! Nó chỉ khoảng cấp F+ không đủ uy hiếp cấp E như chị, nhưng độc này thì khác nó có thể vô thanh vô thức khiến máu chị giảm dần mà chỉ dựa vào cảm nhận cơ thể chị sẽ không biết được và cho tới khi máu chị trở về zero thì…”

Clena xanh mặt ngay lập tức uống thuốc giải và thuốc kháng độc. Nguy hiểm thật đó, may mà mình có bảng chỉ số xịn make in Japan có hiệu ứng tiêu cực là nó báo liền không như những mạo hiểm giả ở đây chỉ kiểm tra khi thấy sự bất thường của cơ thể. Tất nhiên những với những người cấp cao thì sự cảnh giác của họ mạnh hơn nhiều nên có thể không cần bảng trạng thái nhưng với mạo hiểm chưa đến cấp D này thì nó đúng là chí mạng.

“Xem ra chúng ta đã đến gần nơi thủ phạm gây ra sự việc rồi.” Mình chỉ về một đạo khói đen cách khoảng 100m. Và khi đến gần và hạ xuống đất thì….

Kyaaaaa!!!!!! Thật kinh tởm quá….. Mình muốn về nhà. Cái thể loại này thì bất cứ cô gái nào cũng sẽ bị sợ chạy trối chết rồi. Mình có thể cảm thấy huyết áp mình đang tuột xuống. Nhưng thật kỳ diệu là chị Clena vẫn nhìn thứ đó mà không biểu lộ gì nhiều

“Em làm sao vậy! Mặt xanh lét thế, có bị trúng độc gì không.”

“Chị….. Chị không thấy nó kinh tởm hay sao!!! Từng mảng da thịt bị lồi ra ngoài, máu me nhớp nháp cùng những sợi gân tím ngắt như vậy a, em không biết lúc trước nó dễ thương ra sao nhưng cái nó hiện tại quả là cực kỳ kinh tởm.”

“Emilia em…” Chị Clena tròn mắt nhìn “Chẳng lẽ em chưa bao giờ đụng phải những sinh vật bị biến thành undead sao.”

“Undead thì em có nghe nhưng độ kinh tởm của nó thì đây là lần đầu em thấy được đó. Đừng nói là em, bất cứ cô gái nào cho dù cấp A nếu lần đầu mà thấy thứ này cũng muốn sợ khóc thét.”

Mình vừa nói vừa run rẩy tay chỉ vào con Cầu Thỏ Vương Undead đang gặm một con cầu thỏ khác. Và nghe được câu nói đó, Clena nhẹ thỏ ra nhưng sau đó mỉm cười

“Cuối cùng thì em cũng chỉ là một cô gái mới lớn không trải qua chiến đấu mà thôi… Nhưng…. Như vậy mới hợp với độ tuổi chứ.”

Sau khi nói câu đó Clena rút ra một con dao khác. “Vậy hãy để cho đàn chị hướng dẫn cho em làm sao để đối phó với những sinh vật thế này.”

Chị ấy lên tiếng đầy tự hào ra vẻ đàn chị, nhưng mà hình như quên mất lớp nghề đạo tặc của chị ấy không thiên về chiến đấu cho lắm thì phải.

“Đúng là lớp nghề của chị không thiên về chiến đấu nhưng….” Clena cắm thanh dao của mình xuống đất và ngay lập tức một vòng tròn ma pháp to bằng nửa lòng bàn tay xuất hiện rồi nhanh chóng biến mất.

“Nếu nói đến việc trinh sát cùng thăm dò mục tiêu thì lớp đạo tặc là nhất đó.”

Clena lên tiếng và ngay khi đó mình thấy sâu trong mắt chị ấy cũng xuất hiện một ma pháp trận. Và rất nhanh sau đó…

“Sức mạnh của con undead này không mạnh chỉ khoảng cấp E, nhưng đáng ngại là toàn thân phủ độc khó cho việc cận chiến, chưa kể đang ở trạng thái cuồng bạo nên chị nghĩ nên khống chế nó lại trước sau đó gọi mọi người đến dùng cung bắn chết.”

“Sugoi!!!!Quả là một skill lợi hại đó chị Clena.”

Mình nói với biểu hiện ánh sao trên mắt, có thể phát hiện được tình trạng mục tiêu ở khoảng cách này chả trách chức nghiệp đạo tặc là không thể thiếu với bất cứ đoàn đội nào. Không phải chỉ riêng mạo hiểm giả mà tất cả mọi người đều không muốn phải vô cớ đụng độ nguy hiểm cho dù là cấp bậc cao đi chăng nữa.

“Hah!!! Ha!!!. Em quá khen rồi! Skill này coi vậy chứ chỉ có thể quan sát nếu có mặt phẳng và không thể quan sát nếu mục tiêu cách hơn 50m.”

“50m cũng đủ thay đổi tình hình chiến trận rồi, nhưng bây giờ là sao chúng ta khống chế được con Cầu Thỏ Vương này.”

Thành thực mà nói nếu mình ra tay thì sẽ đập chết được nó ngay nhưng mà… Không đâu a! Emilia chan không muốn đụng vào cái cơ thể kinh tởm đó đâu a. Các bạn chắc cũng chẳng muốn hai tay mình đính đầy máu của thứ kinh tởm kia a.

“Vẻ mặt em nói rõ là cho dù là em cũng không muốn đánh với nó a, nhưng đừng lo là đàn chị sao có thể để cho đàn em mình chiến đấu khi cô ấy chưa có nhiều kinh nghiệm được a.”

Clena cười sau đó lấy ra một sợi dây nhỏ và quăng về phía con cầu thỏ

“Bind!!!!.” Ngay lập tức sợi dây biến lớn và quấn quanh cơ thể trói chặt con cầu thỏ.

“Myui!!!!. Myui!!!!!!” Con cầu thỏ kêu lớn giãy giụa nhưng không thể thoát khỏi.”

“Được rồi! Em mau về báo cho mọi người tới hỗ trợ. Chị sẽ ở đây canh chừng nó.”

“Không! Em sẽ canh chừng, chị đã làm tới mức này thì hãy để em canh nó phòng bất trắc.”

Clena sau khi một lúc suy nghĩ gật đầu “Cẩn thận nhé, nếu nó thoát được chớ có liều lĩnh, độc tố quanh cơ thể nó cũng rất phiền toái đó.”

Mình gật đầu biểu thị em biết rồi, yên tâm, em sẽ canh giữ nó cẩn thận và sau đó chị Clena cũng chạy đi thông báo đồng đội.

Được rồi, tuy mình quả thật không thích đến gần nó nhưng đã nhận nhiệm vụ thì cũng phải hoàn thành mới được. Nghĩ vậy mình tiến tới gần con Cầu Thỏ Vương.

*Phụt!*

Kyaaa!!! Mình giật bắn cơ thể né sang một bên. Con thỏ này đúng là chơi bẩn mà, nó phun một bãi chất nhầy màu tím ngắt về phía mình. Và khi đám chất nhầy đó rơi xuống đất một luồn khói cùng màu bốc lên và mặt đất bị đốt cháy một cách kì dị

Quả nhiên a, con thỏ này tỏa ra độc tố khá mạnh đó, bằng bảng chỉ số đã nêu rõ chất độc này nếu cho dù cấp C chạm vào thì cũng sẽ vô cùng phiền phức nhất là nó lại không chút dấu hiện gì. Nhưng tại sao nó lại bị trúng độc mình không nghĩ quanh đây có sinh vật nào có được độc tính chí mạng như vậy cả. Hay là có sinh vật nào mới xuất hiện ở đây ta, nếu thế chắc trên cơ thể của con thỏ còn chút dấu vết.

Nghĩ vậy mình quan sát khắp cơ thể của con thỏ…

“Myui!!!!. Myui!!!!!!” Nó cứ kêu gào lên như vậy và phun chất nhầy về phía mình

“Mày nằm im cho tao.” Sau một hồi né tránh cuối cùng thanh kiên nhẫn của mình đã đạt điểm nổ.

*Rầm!!!*

Mình giơ nắm đấm đập nó một phát cho nó im lặng không giẫy giụa nữa.

Emilia tấn công cầu thỏ tấn công cầu thỏ, cầu thỏ bị mất 1400HP, HP hiện tại 100/1500, bị hiệu ứng tiêu cực bất tỉnh.

Thiệt tình á, tại sao mình có lòng tốt xem bệnh cho nó mà lại bị đối xử như vậy ta. Mình thầm nghĩ khi ngó vào những ngón tay đang chuyển màu tím vì độc nhưng rất nhanh sau đó nó nhạt dần và tay mình đã trở lại bình thường.

Hi!!! Hi!!!!!Đúng là kháng tất cả hiệu ứng tiêu cực có khác a, mình hoàn toàn không bị gì luôn. Được rồi vậy thì tiếp tục xem xét tình huống con thỏ này chút nào. Nghĩ vậy mình tiến hành quan sát con thỏ một lúc và khi tới phần lưng của nó….

“Emilia!! Con thỏ sao rồi!!.”

Giọng Clena vang lên và mọi người trong đoàn cũng đã tới.

“Em đánh gục nó à. Chị tưởng em sợ nó chứ.” Clena nhìn con thỏ đang bất tỉnh trên đất ngạc nhiên lên tiếng

Mình gật đầu! “Em sợ nó chứ nhưng…” Sau đó mình chỉ lên đất những chỗ cháy đen còn bốc khói kia.

“Khi em tới gần canh chừng, con thỏ phun độc dữ quá nên không có cách khác đành phải đập nó bất tỉnh.”

Nhìn những mảng đất bị cháy kia mọi người ở đây cũng rùng mình, đội trưởng nhíu mày

“Sự việc này quả là kì lạ, cầu thỏ trở thành undead mang độc tố chết người, hẳn có một loại quái vật mới xuất hiện chúng ta nên báo cho công hội nhằm điều tra sự việc.”

“Em nghĩ cái này là do người làm đó.”

“Em phát hiện được điều gì à, Emilia.”

Mình tiến về đằng sau lưng con thỏ chỉ vào một thứ nơi tập trung những gân máu dày đặc nhất

“Đây là…” Mọi người nhìn vào vật đó và kinh ngạc lên tiếng.

“Đúng, chiếc trâm bằng ngọc này hẳn rất đắt tiền, tuy không thể dựa vào nó mà phán định chủ nhân nó là ai nhưng người đó phần lớn là quý tộc. Và độc tố trong chiếc trâm này cũng là thứ biến đổi con thỏ này thành undead.”

“Độc tố có thể biến sinh vật thành undead sao… Khó tưởng tượng được a.” Vẻ mặt mọi người ở đây đều lộ ra một cảm xúc khó tin và miệng không khép lại được.

“Nếu là người…” Đội trưởng của đội trầm tư

“Thì khó rồi đây… Mạo hiểm giả công hội không nhận nhiệm vụ điều tra liên quan đến con người. Nếu quái vật thì dễ rồi nhưng đằng này…”

‘Nhưng đội trưởng à, nếu chũng ta không làm gì để giải quyết thì sau này có thể sẽ có nhiều thứ như vậy xuất hiện, một con Cầu thỏ vương đã mang độc tố phiền phức như vậy rồi, huống chi lỡ sau này nguyên một đàn thì sao.”

Clena nói với một vẻ như đang gặp phải vấn đề phiền phức. Nhưng quả là như vậy a, mình không tưởng tượng được nguyên bầy thỏ hay goblin undead xồ vào thị trấn như đại dịch zombie trong phim Mỹ đâu.

“Bình tĩnh đi Clena, chúng ta chắc chắn sẽ báo lại và còn phải mang con thỏ này về để khu rừng phục hồi nguyên trạng của nó. Thậm chí phải đề nghị công hội mở ra một cuộc điều tra lớn nhằm tìm kiếm xem còn có con nào bị chất độc ảnh hưởng và chuẩn bị trở thành undead nữa không. Chúng ta phải làm những việc có thể, còn việc điều tra người nào đứng sau vụ này thì sau khi điều tra tình trạng khu rừng thì sẽ nhờ hội lính đánh thuê điều tra vụ này, bọn họ khác chúng ta có thể nhận những nhiệm vụ kể cả khi liên quan đến chính trị hoặc quý tộc.”

Uhm! Suy nghĩ cũng thấu đáo đấy chứ, là đội trưởng có khác, mình và mọi người cũng gật đầu tán thành.

“Được rồi nếu không ai có ý kiến gì thì tôi sẽ ra tay hạ sát con thỏ này rồi mang về.”

Mọi người gật đầu và người đội trưởng rút thanh kiếm lớn của mình ra.

“Skill! Ground Slasher II” Hét lớn tên skill người đội trưởng tung mình lên xoay vòng như một chiếc bánh xe rồi trảm thanh cự kiếm xuống đất.

*Rầm!!!!!* Mặt đất bị chẻ đôi cùng với thân thể con thỏ. Nhìn thấy bãi máu chảy ra loang trên mặt đất, lồng ngực mình có chút bị thắt lại. Quả là khó chịu a, tuy mình biết đây là chuyện không thể tránh khỏi khi sống ở thế giới này nhưng khi thấy một người xuống tay kết thúc một sinh mạng thì vẫn không thể thấy bình thường được.

“Nếu khó chịu thì em cứ về trước đi Emilia chan!”

“Chị Clena!”

“Chị biết em không thích kết liễu sinh mạng kể từ khi em tham gia làm nhiệm vụ với chị rồi. Em luôn luôn chỉ đánh bất tỉnh quái vật chứ không bao giờ giết chúng cả.”

“Em xin lỗi!” Mình cúi đầu lí nhí trong miệng

“Chị không thể nói điều đó là không sao, nhưng bắt một cô bé chưa trải qua chiến đấu nhiều như em phải lập tức làm quen với việc hạ sát đối phương thì đúng là khó. Nhưng nếu không làm được việc đó thì đừng nghĩ đến việc theo cái nghề này.”

Nghe chị Clena nói vậy tuy mình rất muốn phản bác nhưng không hiểu sao mình không thể thốt lên lời nào cả. Hay là bởi vì mình biết cho dù mình phản bác thì những điều đó chỉ là ngụy biện của một kẻ sống trong thời bình chưa hề trải qua biến cố gì lớn trong cuộc đời liên quan đến việc sinh tử tồn vong. Liệu có phải như vậy chăng, liệu có phải tư tưởng không muốn hạ sát sinh linh ở thế giới này là sai chăng. Mình không biết không biết nữa.

Mắt mình vẫn nhìn chẳm chằm vào những mạo hiểm giả đang cắt nhỏ con thỏ ra để dễ chuyển nó lên xe chở về.

…..

‘Được rồi mọi người! Chúng ta đến rồi.”

Cuối cùng cũng đến cổng công hội, người đội trưởng lên tiếng ra hiệu cho mọi người dừng lại và bước vào tòa nhà để báo cáo và làm thủ tục trả nhiệm vụ.

‘Emilia chan!” Chị Alicia lên tiếng khi thấy mình

“Em có biết Satou kun đang ở đâu không! Có người muốn gặp cậu ấy.”

“Vâng! Em có thể hỏi đó là ai được không ạ.”

“Ông Carden! Ông ấy muốn gặp Satou kun nên chị nói nếu gặp sẽ nhắn, em có biết cậu ấy ở đâu không.”

“Chị đừng lo, em sẽ gặp ông ta. Ông ấy còn ở đây chứ.”

Chị Alicia gật đầu “Để chị đưa em gặp ông ấy.”

Và sau đó Alicia dẫn mình đến phòng chờ nơi Carden đang ngồi ở đó, trông vẻ mặt ông ấy rất bồn chồn khó xử.

“Nghe nói ông muốn gặp bạn tôi Satou kun.”

“Vâng! Cô là…?”

“Emilia, bạn của Satou, có chuyện gì ông nói với tôi là được.”

Nghe mình nói vậy ông ấy có vẻ do dự nhưng cũng quyết định mở lời

‘Chuyện là như vầy, tôi dến để xin lỗi cậu ta.”

…. Mình im lặng không nói tiếp tục lắng nghe

“Tôi không thể bán cho cậu ta cô gái nô lệ Josephine Rosenkreuz được nữa mặc dù đã hứa vào lần trước.”

“Có thể nói cho tôi lý do không.?” Mình trả lời và đôi tay đã nắm chặt lại.

“Vâng! Chẳng là ông Ravis đột nhiên muốn mua thêm cô ấy bảo là thể chất bất tử của cô ta có người ở đế đô thấy hứng thú và muốn mua về để thử nghiệm chất độc, cho nên Ravis san…

*Rầm!!!!!* Chỉ bằng 1 phát dậm chân, cả căn phòng rung lên như muốn sập.

“Hiiiii!!!” Cổ họng của Carden phát ra âm thanh của sự sợ hãi

“Ông cũng gan lớn thật đó, biết Satou có quan hệ với gia tộc Chloé mà vẫn dám thất hứa ư.”

“Tôi thật sự không dám nhưng người này có bối cảnh mà cho dù là tộc trưởng gia tộc Chloé cũng phải nể nang một phần, nên một thương nhân như tôi thì làm được gì chứ.”

Có vẻ như ông ta cũng không còn sự lựa chọn nào khác nên mới làm vậy, nếu cứ truy cứu ông ta ở đây thì không được gì cả nên mình chỉ đành thở dài

“Được rồi, ông về đi. Ta sẽ chuyển lời cho Satou, xem như vụ này có người xui xẻo vậy.”

“Vậy làm phiền cô chuyển lời đến với cậu ấy là tôi thật sự xin lỗi, và lần tới nếu cậu ấy có nhu cầu tôi sẽ có mức giá đặc biệt ưu đãi.”

Nói xong thì ông Carden bước đến cửa và ra về để lại mình trong căn phòng đó. Nếu có người nào xui xeo thì chính là kẻ đã mua cô ấy vì cái mục đích độc ác đó đấy

Quảng cáo
Trước /31 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Có Lẽ Tôi Là Một Nhân Ngư Giả

Copyright © 2022 - MTruyện.net