Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kỳ Huyễn Dị Điển
  3. Chương 245
Trước /299 Sau

Kỳ Huyễn Dị Điển

Chương 245

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khoa học kỹ thuật! Tài phú! Hòa bình!

Thế giới này hiện đang ở vào thời kì tốt đẹp trước nay chưa từng có!

Phương tiện chữa bệnh ngày càng phát đạt khiến diện rộng tuổi thọ nhân loại kéo dài, tỉ lệ nhân khẩu tử vong đại lượng rơi chậm lại, tuy rằng tỉ lệ sinh đẻ cũng lấy diện rộng thấp xuống, nhưng may nhân khẩu thọ mệnh dài, lại dưới tuyên truyền của chính phủ, thanh niên dần dần cũng lần nữa khôi phục dục niệm sinh dục.

Miễn phí chữa bệnh, phúc lợi cao, hoàn cảnh sinh đẻ chất lượng tốt, mọi nơi đều có thể hưởng thụ được bình đẳng giáo dục, nếu như không quá chú ý quảng trường, hầu như người người đều mua được phòng ở, cả thế giới đều không phân chia bộ phận, muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, thế giới triệt để toàn cầu hóa, không có chiến tranh, không có nạn đói...

Thế giới này thực sự rất tốt đẹp.

Ngoại tinh nhân xâm lấn khiến lòng người bàng hoàng lại mang chút mong đợi trong tiểu thuyết phim ảnh mấy trăm năm trước, cả cương thi hoành hành toàn bộ không có phát sinh, tất cả đều trôi qua một cách tự nhiên, ngày nay điện ảnh ngoại tinh nhân xâm lấn, cương thi hoành hành vẫn như cũ rất có thị trường, bất quá mọi người dần dần không hề lo lắng hay là chờ đợi bọn họ đến nữa.

Nên nói như thế nào ni?

Cái sau bởi vì khoa học kỹ thuật chữa bệnh thực sự quá phát đạt, cái trước thì... phi thuyền vũ trụ công nghệ cao nhất đã phái ra từng chiếc, thủy chung không có phát hiện ngoại tinh nhân tồn tại ni ~

Cũng không có phát hiện tinh cầu tự nhiên thứ hai thích hợp nhân loại sinh tồn, hiện tại lưu hành nhất vũ trụ khoa kỹ chính là trọng tâm câu chuyện toàn cầu—— kế hoạch tạo tinh.

Nếu thực sự tìm không được, mọi người đang nghiên cứu làm sao tạo một viên tinh cầu thích hợp nhân loại cư trú.

Đối với nhân loại mà nói, thời đại này quả thực có thể nói là ngợp trong vàng son. Bất quá đối với ma vật mà nói thì không nhất định như vậy.

"Kín người hết chỗ ni ~" Uống một ngụm đồ uống, Bố Lỗ nói, cắn một trái hồng quả: "Tiền thuê nhà tại thành thị ta vốn ở đặc biệt đắt, tốn một số tiền lớn còn chưa nhất định thuê được phòng tốt, hơn nữa công tác còn khó tìm."

"Ta cũng bởi vì không tìm được việc làm mới tự gây dựng sự nghiệp."

"Răng rắc" một tiếng, Bố Lỗ cắn thêm một ngụm.

Ma vật tại Ửu Kim thị hôm nay đã khá nhiều, nhóm ma vật các ngành các nghề một lần nữa lo liệu gầy dựng sự nghiệp, vượt qua kỳ khai hoang chật vật ban đầu, thế giới ma vật trong thành phố này thoạt nhìn đã có điểm chẳng phải "Ở nông thôn".

Bố Lỗ bọn họ hiện tại đang ở phòng ăn Ửu Kim học viện, cùng Lâm Uyên Thâm Bạch ăn cơm.

Hôm nay là thứ ba, Lâm Uyên khá thích một phần ăn vào thứ ba ở phòng ăn Ửu Kim học viện, cho nên bọn họ từ trước đến nay đều vào thứ ba đến Ửu Kim học viện ăn cơm trưa.

Mà Bố Lỗ thì tới đi học cộng thêm giao hàng.

Trước bởi một cái nguyên nhân giúp Thâm Bạch bọn họ đi học qua một lần, Bố Lỗ bất ngờ vui vẻ đi nghe một tiết khóa, sau lại cho dù không cần hắn hỗ trợ đánh dấu, hắn vẫn bình thường tới cọ khóa nghe.

Về phần giao hàng ~ là bởi vì hắn không phải mới vừa dời đến Ửu Kim thị sao? Ở đây ma vật lại không nhiều lắm, sinh ý cũ làm không tốt, nghĩ đến hắn còn có tay nghề trồng hoa quả, Thâm Bạch liền kiến nghị hắn thẳng thắn đồng thời trồng trọt đi? Lo lắng đến bây giờ ma vật trồng trọt đã rất nhiều, Thâm Bạch kiến nghị hắn không nên trồng trái cây ma vật, mà chỉ trồng trái cây nhân loại, dù sao Ửu Kim thị nhiều người, nếu như trái cây tốt không lo bán không xong.

Sự thực chứng minh, kiến nghị Thâm Bạch hoàn toàn chính xác, Bố Lỗ bây giờ sinh ý trái cây làm được tương đối khá, dưới Thâm Bạch giật dây, hắn còn cung ứng căn tin Ửu Kim học viện, hôm nay Thâm Bạch bọn họ ở học viện ăn được trái cây trên cơ bản đều là Bố Lỗ cung cấp, mà Bố Lỗ cũng bởi vậy kiếm được khoản đầu tiên sau khi đi tới Ửu Kim thị.

Không biết có phải hay không là trước có ngoạn game nhân loại, Thâm Bạch phát hiện mấy ma vật Hà Thanh Thanh quen biết đều thích ứng hoàn cảnh thật mau, bọn họ còn ở Tương phòng mua đạo cụ hạ thấp tốc độ, mỗi ngày đều ở trong xã hội loài người sinh sống một đoạn thời gian, thường thường còn lên mạng cùng nhân loại kết bạn online trao đổi bản đồ bí mật gì đó, ngày trải qua tương đương thích ý.

"Trên thế giới này rốt cuộc có bao nhiêu ma vật a?" Hít một hơi đồ uống, Thâm Bạch bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề này.

"Không biết, không ai làm công tác thống kê, chúng ta cũng không có các loại chứng thân phận gì dó, chỉ có đại ma vật rất lợi hại mới có ngành tương quan nhân loại phát xuống, mang theo giấy chứng nhận số danh sách, còn tiểu ma vật như bọn ta cái gì cũng không có." Bố Lỗ nói. Thâm Bạch lại hút một hồi đồ uống.

Trở lại Ửu Kim thị ngày thứ hai hắn và Lâm Uyên liền bắt đầu lần nữa khôi phục sinh hoạt học sinh, có thể nói là khá thích học tập rồi.

Cơm nước xong, cáo biệt Bố Lỗ, đi Diệp Khai bên kia ngủ một giấc trưa, hai người tiếp tục đi Ửu Kim cảnh sát trường học sát vách lên khoá buổi chiều, bất quá hôm nay khi đi học lớp bọn họ bỗng nhiên tới một bạn học mới.

Bọn họ hiện tại đã là học kỳ sau năm hai, tuyệt đại đa số đã thi xong, đang chờ kết khóa môn thi cuối cùng, lúc này cư nhiên chuyển tới một bạn học mới, đơn giản là...

Thật kỳ quái!

Tất cả mọi người đều lấy làm kỳ lạ, lão sư giới thiệu xong bạn học mới, vị "Bạn học mới" lời ít ý nhiều nói một cái tên, sau đó tự đi đến hàng ghế cuối cùng phòng học ngồi, không có cùng mọi người xung quanh nói một chữ hứng thú, quanh thân hiện đầy áp suất thấp.

"Không chừng là cảnh sát đang tại chức được điều xuống bổ túc." Hạ giọng, bạn học bên cạnh Thâm Bạch kề tai nói nhỏ.

Lâm Uyên quay đầu lại nhìn thoáng qua "Bạn học mới", không nói gì.

Buổi tối, bọn họ đi Lục phòng tìm đám Phùng Mông tụ hội, ở tiệm xăm hình của Tông Hằng, bọn họ đụng phải đã lâu không gặp - A Tam tiểu thư, bình thường cấp Tông Hằng giới thiệu buôn bán A Tam tiểu thư lần này đồng dạng không phải một mình tới, đứng bên cạnh còn thêm một nữ nhân thanh mảnh cao ráo, vẻ mặt nghiêm túc cùng vẻ mặt tươi cười của A Tam tiểu thư tạo thành tiên minh đối lập.

"Đây là đồng nghiệp mới vừa tới của tiểu đội ta a, còn không có xác định khu trực thuộc, sau này nhờ các ngươi chiếu cố nàng nhiều hơn a ~ nàng vốn không phải người của Ửu Kim thị, sinh hoạt không quen ~" A Tam tiểu thư cười hì hì nói.

Lại một người mới? Nhìn thoáng qua đối phương, Lâm Uyên và Thâm Bạch nhìn nhau liếc mắt. Vô luận là "Bạn học mới" cũng tốt, hay là "Đồng nghiệp mới" A Tam tiểu thư cũng tốt, bọn họ thoạt nhìn trên người đều có một chỗ kỳ lạ chung.

Đợi được bọn họ đi nhảy quảng trường, lại gặp một bạn nhảy mới, mặc dù đối phương như Lâm Uyên biểu tình không nhiều lắm, thế nhưng hình dạng đối phương nghiêm trọng khuyết thiếu nhạc cảm, chưa từng bắt đúng nhịp nhạc... Này! Ngươi có biết hay không ngươi rất khả nghi a?!

Thâm Bạch nghĩ: Đại khái là sinh hoạt hàng ngày của mình và đối phương kém quá xa, thế cho nên đối phương nghiệp vụ thực sự mới lạ.

Vì vậy, nhảy xong, Lâm Uyên Thâm Bạch cả bia hội không tham gia liền trực tiếp về nhà.

Bởi vì bụng đói kêu vọng cả ra ngoài nên bọn họ đành gọi thức ăn nhanh, nhưng mà chờ bọn hắn mở cửa thang máy thấy người giao hàng thì ——

"Này, các ngươi rốt cuộc là ai? Nhiều người như vậy đồng thời tiếp cận ta, muốn làm được bí mật thì chí ít đừng tất cả đều một ngày đêm tới a ~" Tiếp nhận túi thức ăn, Thâm Bạch chọn mi nói với đối phương.

Mắt dòm thân phận bị vạch trần, "Người giao hàng mới" liền tháo xuống mũ, cũng không biết hắn dùng phương thức gì thông báo mấy tên đồng sự khác, một phút đồng hồ sau, "Bạn học mới", "Đồng nghiệp mới", "Bạn nhảy mới" liền nhất tề xuất hiện trong thang máy nhà Thâm Bạch.

"Xin chào, nhân loại hộ tịch số CG873xcer450, nơi sinh Ửu Kim thị, thường lưu trú Ửu Kim thị - Thâm Bạch tiên sinh, bởi đẳng cấp biến hóa của ngài, sinh hoạt về sau của ngài có chúng ta tiến hành phụ trợ cùng điều tiết, đây là thẻ của ngài."

"Người giao hàng" nói, đưa qua một cái thẻ.

Thâm Bạch nhìn hắn một cái, đang muốn đưa tay đón, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng lớn giọng:

"A Uyên! Cháu ở chỗ nào a! Nhanh lên tới mở cửa! Còn có Tiểu Bạch, nhanh lên một chút tới lấy đồ a!"

Thanh âm xa lạ có chút quen thuộc, Thâm Bạch sửng sốt một chút, Lâm Uyên cũng lập tức xoay người hướng phía sau nhìn lại, sau đó, liếc mắt liền thấy được A Mỹ nữ thanh niên đang gõ cửa bên ngoài cửa sổ thuỷ tinh.

Bà ngoại?!

Người hoàn toàn không nghĩ tới bỗng nhiên trống rỗng mà rơi xuống, may là Lâm Uyên trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.

"Sao nàng lại tới đây..." Lâm Uyên còn đang nhíu, Thâm Bạch đã phi thường cơ trí từ thang máy chạy tới cửa chính, mở đại môn, đem A Mỹ nữ thanh niên đón vào. Bất quá vừa mở cửa, bọn họ mới phát hiện cửa căn bản không chỉ có A Mỹ nữ thanh niên một người, phụ trách gõ thủy tinh chỉ mình nàng không sai, những người khác thế nhưng đồng loạt đứng ở cửa ni ~ Thâm Bạch vừa mở, tất cả mọi người bắt đầu đi vào trong phòng.

"Ai? A Hải bà bà, A Hoa bà bà, cục trưởng..." Tay trái phù trên chốt cửa, Thâm Bạch nhất nhất kêu lên tên của bọn họ.

Nhóm lão nhân gia liền nối đuôi nhau mà vào, hành lý trong tay hoặc để dưới đất (← cục trưởng), hoặc đặt trên tay Thâm Bạch (← A Hoa bà bà), hoặc tiêu sái như A Hải bà bà, vai cõng một túi hai vai rất lớn, mấy con gà chạy trốn bên cạnh nàng, "Chít chít", "Chít chít" kêu theo nàng từ bên ngoài chạy vào!

"Lễ vật cho cháu và A Uyên." ← A Hải bà bà, cứ như vậy lãnh khốc nói một câu thế này mà thôi.

Cuối cùng đi tới là A Mỹ nữ thanh niên, hành lý nàng ít hơn, chỉ một tay nải.

"Đóng cửa, không còn ai nữa." Lúc đi qua Thâm Bạch, A Mỹ nữ thanh niên đầu cũng không chuyển nói với hắn.

"Nga... Nga... Tốt." Cũng chính là mấy vị lão nhân gia Sơn Hải trấn, Thâm Bạch luôn luôn cảm giác đầu óc mình chuyển mau, đụng tới tình hình gì đều có thể ứng đối như thường, nhưng mà mỗi khi chống lại mấy vị lão nhân gia, hắn luôn cảm giác mình phản ứng chỉ có thể dùng "Hàm hậu" để hình dung.

"Bà ngoại, bà thế nào xuất hiện ở cửa sổ thủy tinh bên kia a? Thế nào không đi thang máy?" Thâm Bạch sỏa hồ hồ đi theo sau nữ thanh niên, si ngốc hỏi.

"Còn không phải thang máy tầng lầu các ngươi sống chết không chịu xuống sao, không có biện pháp, chúng ta cũng chỉ tạm biệt thang lầu, mà ngươi oa nhi này ở cũng quá cao đi? Chúng ta những lão tay lão chân, leo rất khổ cực ni ~ "

Nghe được nữ thanh niên trả lời, Thâm Bạch ngẩn người: Ai? Phòng mình ở... Có thang lầu sao? Bà ngoại chỉ sẽ không phải là đường xe chạy bên ngoài đi? Trời má ơi! Đây chính là đường cái lượn vòng a ~ còn là 199 tầng, nếu như từ lầu một đi tới, vậy thật là...

Bà ngoại thể lực thật tốt a! Không hổ là bà ngoại A Uyên?!

Nhìn A Mỹ nữ thanh niên bóng lưng thon gầy, Thâm Bạch cơ hồ là ngước nhìn nàng. Về phần những người khác... Không hổ là cục trưởng A Uyên? Không hổ là Hải bà bà A Uyên? Hoa bà bà? Còn có... Không hổ là tiêu sái địa kê của Hải bà bà sao?

Nhìn nhóm " Địa kê " cấp tốc thích ứng hoàn cảnh, đã ở trên tấm thảm mặt đất mô phỏng theo động tác mổ trùng, biểu tình Thâm Bạch phức tạp.

"Thanh niên mà kêu đồ ăn nhanh gì a! Ăn nhiều không tốt, không có ý tứ, chúng ta từ bỏ, đã trả tiền rồi đi, nga, trả tiền rồi thì đưa các ngươi ăn vậy, thẻ này là thẻ quảng cáo sao? Xin lỗi chúng ta không cần." A Mỹ nữ thanh niên vừa nói, một bên đem túi thức ăn Thâm Bạch trước để ở một bên cầm lên, nhét vào trong lòng "Người giao hàng ", tiện thể nhấn nút thang máy chiều về.

"Cúi chào ~ chính các ngươi cũng ít ăn nhé." Nói, nàng còn mặt không thay đổi phất phất tay.

Toàn bộ quá trình thực sự quá hành văn liền mạch lưu loát, không chỉ Thâm Bạch, ngay cả "Người giao hàng", "Bạn học mới"... Toàn bộ ngây ngẩn cả người, hoàn toàn không phản ứng kịp đây là có chuyện gì, A Mỹ nữ thanh niên đã đem bọn họ đưa đi.

"Bà ngoại, mọi người tại sao lại tới? Trước chưa từng nói qua mà." Lâm Uyên nhíu mày nói với A Mỹ nữ thanh niên.

Sau đó ——

Đầu của hắn lập tức bị đánh một cái.

"Đây là thái độ đối đãi bà ngoại đường xa mà đến đặc biệt tới nhìn ngươi để cho ngươi kinh hỉ nên cố ý cái gì cũng không nói sao?!" Khí cũng không suyễn nói thật dài một đoạn văn, A Mỹ nữ thanh niên hừ một tiếng, sau đó nhìn về phía Thâm Bạch: "Nước, chết khát rồi."

Thân thể run lên, Thâm Bạch lập tức hướng phòng bếp chạy đi, cấp tốc từ trong tủ lạnh lấy ra mấy bình nước khoáng, trang bị xong nước cho nhóm địa kê, mắt dòm tất cả cư dân Sơn Hải trấn cũng bắt đầu sùng sục sùng sục uống nước, Thâm Bạch lúc này mới một lần nữa quay về phòng bếp, "Hiền lành" tiếp tục nấu nước.

Chỉ là nước khoáng làm sao có thể khiến mấy vị lão nhân gia thoả mãn ni?

Trước khi nội tâm khách nhân bất mãn làm tốt, đây mới là cách làm người thông minh, trong lòng suy nghĩ, Thâm Bạch cấp tốc nấu nước nóng, chuẩn bị xong trà cụ, lại đổ ra lá trà, chuẩn bị đầy đủ một lần nữa mới đem tới, quả nhiên, bên bàn trà, thấy được vẻ mặt hài lòng của mấy vị lão nhân gia.

Quảng cáo
Trước /299 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cơ Giáp Đại Lão Chỉ Nghĩ Làm Cá Mặn

Copyright © 2022 - MTruyện.net