Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài
  3. Chương 82: Rút lui
Trước /98 Sau

Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 82: Rút lui

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Giới hạn trên của thể lực đạt đến cấp A? Khi Ứng Trầm Lâm nghe được những lời này liền do dự nhìn về hai bản báo cáo. Ở cuối bản báo cáo y tế còn có một kết luận, dòng chữ màu đen nổi bật trên nền giấy trắng [ Giới hạn cao nhất trong thể lực của bệnh nhân: A].

"Tinh thần lực cùng với thể lực quả thực có khả năng tăng trưởng, điều này đã từng được ghi nhận trong trong lịch sử phát triển y học với tỷ lệ 1/100 000." Bác sĩ nhìn anh đang lật giở bảng dữ liệu "Tuy tỷ lệ rất hiếm gặp, nhưng không phải không có, cậu là một trong những người đặt biệt đó."

"Cậu đã từng nói trước kia vốn là người có tinh thần lực cấp S, sau khi giải phẫu thì đã suy giảm... Và tôi cũng đã nói chưa bao giờ gặp được ai sau khi phẫu thuật mà phục hồi lại được cả." Bác sĩ nói: "Thú thật thì cậu là người đầu tiên đấy."

Ứng Trầm Lâm chú ý đến giá trị thể lực, tinh thần lực chỉ là điều kiện ban đầu kích hoạt cơ giáp, còn thể lực mới là yếu tố quyết định sức mạnh của cơ giáp sư.

Sức mạnh thể chất vượt trội mới có thể điều khiển cơ giáp một cách thuần thục. Anh hơi hé miệng, một lúc sau mới nghiêm túc hỏi: "Sau này tôi có thể kéo dài thời gian điều khiển cơ giáp được không?"

Bác sĩ nhìn thấy mong đợi bừng lên trong đôi mắt chàng trai trẻ đang ngồi trước mặt "Chuyện này thì tôi không dám chắc chắn."

Ứng Trầm Lâm ngơ ngác: "Tại sao?"

Chẳng phải anh đã chạm đến giới hạn cao nhất của cấp A rồi mà?

"Đó là lý do vì sao tôi muốn tìm cậu." Bác sĩ lật đến trang giữa của bản báo cáo thể lực, chỉ vào một biểu đồ trong đó rồi giải thích với Ứng Trầm Lâm: "Cậu có nhận ra thể lực có giới hạn trên là cấp A, nhưng giới hạn dưới lại là cấp B không?"

Ứng Trầm Lâm khó hiểu nhìn ông.

Bác sĩ tạm dừng một chút rồi nói: "Là thế này, thể lực xuất hiện sự thăng cấp nghĩa là cậu đã từ cấp B đi lên cấp A và sự dao động vẫn luôn ổn định ở cấp A. Nhưng phạm vi của cậu trong khoảng B đến A, giới hạn trên rất cao còn giới hạn dưới lại rất thấp."

Đây là điều đáng ngạc nhiên nhất trong báo cáo này, cũng là lần đầu tiên bác sĩ trông thấy thể chất của bệnh nhân lại có thể tạo ra một khoảng cách lớn đến vậy. "Không chỉ thế, lúc đầu tôi đã nói tinh thần lực của cậu có một đoạn bước sóng khác với cấp A bình thường đúng không. Trong báo cáo kiểm tra sức khỏe lần này, bước sóng tinh thần lực đặc biệt của cậu quá dài."

Ứng Trầm Lâm yên lặng nghe bác sĩ giải thích.

"Nhưng đây mới chỉ là kết quả kiểm tra khi tinh thần lực đang ổn định—" Bác sĩ nhận thấy biểu cảm của Ứng Trầm Lâm thay đổi "Tuy giới hạn dưới không thay đổi, nhưng đối với những bác sĩ quân y biên giới chúng tôi thì việc thể lực cơ giáp sư tăng lên chính là tiềm năng có thể được cải thiện."

"Với tiền sử chưa từng mắc bệnh của cậu, theo quan điểm cá nhân của tôi, tuy không dám chắc chắn nhưng không phải là không thể."

Không thể tức là vẫn có cơ hội.

Đây là tin tốt nhất mà Ứng Trầm Lâm nghe được.

Bác sĩ quan sát chàng trai trẻ ngồi bên cạnh, thấy Ứng Trầm Lâm vẫn chưa lên tiếng, đang định giải thích thêm nữa thì bỗng thấy Ứng Trầm Lâm đưa quang não lại gần. Trên giao diện quang não đang hiển thị một đồ thị tinh thần lực, sự dao động tuy có chút hỗn loạn nhưng lại có dấu hiệu rất rõ ràng.

Đồ thị tinh thần lực này có bước sóng ở phần giữa khá đặc biệt, tương tự với bước sóng đặc biệt trong báo cáo kiểm tra của Ứng Trầm Lâm.

Ứng Trầm Lâm nói: "Tôi muốn nhờ ngài xem qua biểu đồ này."

-

Ánh nắng trên bầu trời đang dần nhạt đi, những tia sáng chói mắt ngày càng yếu dần theo từng đợt tấn công. Vật ô nhiễm tụ tập xung quanh trạm cơ sở cũng đã giảm bớt đôi chút, đội cứu hộ mang đến bộ tản năng lượng chuyên dụng của quân đội biên giới có năng lượng phát ra mạnh hơn khiên bảo vệ của xe tăng cơ giáp để hỗ trợ cho các cơ giáp sư, góp phần lớn dẫn dụ hầu hết vật ô nhiễm ra khỏi khu vực lân cận trạm cơ sở.

Nhưng điều đó không có nghĩa là tình hình ở Khâu Tân đã dịu xuống, hố đen đã kết thúc giai đoạn đào thải nhưng lại không đi vào thời kỳ bất động mà nhảy thẳng sang giai đoạn hấp thụ một cách mạnh mẽ khiến cho tình hình khu vực A-14 càng thêm trầm trọng. Một vùng địa hình rộng lớn đã biến mất, quân biên cảnh buộc phải lùi về sau vài km nữa, đã dần tiến vào khu vực A-16.

Các cơ giáp sư chiến đấu bên ngoài đã lần lượt quay trở lại, thay thế các cơ giáp thi đấu do đội cứu hộ mang đến.

Thẩm Tinh Đường nhìn đám trẻ KID quay về nghỉ ngơi chưa đầy nửa giờ đã lại điều khiển cơ giáp thi đấu vừa mới sửa xong rời đi. Hiện tại mới trôi qua 12 tiếng, khoảng thời gian để trang bị vũ khí đối phó với hố đen còn 24 tiếng nữa.

Trong cục quản lý Khâu Tân, chủ tịch Liên Minh - Lý Tĩnh Ngôn dẫn theo một đội ngũ chuyên gia của Thự Quang. Vừa tới nơi, mọi người đã tức tốc lao vào nghiên cứu vũ khí hạng nặng.

Trong thời gian này, chuông báo động liên tục vang lên trong phòng điều khiển, những biểu hiện dị thường của hố đen khiến cho thời gian trôi đi càng trở nên đặc biệt quý giá.

"Hố đen lại bước vào chu kỳ đào thải mới!"

"Trên tiền tuyến đã xác nhận có người bị thương, hiện đã đưa đến hai cái trạm cơ sở để chữa trị."

"... Lại xuất hiện báo cáo vật ô nhiễm cấp S! Số lượng mà hố đen thải ra vẫn liên tục gia tăng."

Khi ngày càng có nhiều vật ô nhiễm xuất hiện, các cơ giáp sư sẽ rơi vào tình trạng mệt mỏi, cũng đã có thêm những cơ giáp sư chi viện mới đến. Thời hạn cuối cùng chỉ còn lại có 18 giờ, mười căn cứ cơ giáp đứng đầu Thự Quang tinh hệ đều đã gia nhập vào trận chiến, số lượng cơ giáp sư tham gia nhiệm vụ dọn dẹp đã lên đến 120 người, nhưng tình hình chung ở Khâu Tân vẫn không thể cải thiện được chút nào.

Khi các cơ giáp sư tăng lên thì vật ô nhiễm cũng tăng gấp bội.

Áp lực khi trở thành tâm điểm chú ý của các Tinh vực khác trong Tinh Minh đặt lên vai trụ sở của Liên Minh Cơ Giáp Thự Quang tinh hệ, Lý Tĩnh Ngôn biết việc sử dụng vũ khí hạng nặng của quân đội biết giới trong lãnh thổ của Thự Quang mang tính chất cực kỳ nghiêm trọng. Bởi vậy, khi ra quyết định chọn dùng vũ khí ông cũng đã chuẩn bị sẵn một bản thông báo ra bên ngoài.

Trên Tinh Võng, Liên Minh Cơ Giáp đã công bố mức độ diễn biến vô cùng nghiêm trọng tại Khâu Tân. Thông tin về chất ô nhiễm siêu cấp S được đề cập trong thông báo đã nhanh chóng lan truyền khắp Tinh vực số 1 cũng như toàn bộ Tinh Minh, Liên Minh đã đưa ra tuyên bố phong tỏa khẩn cấp, không chỉ trong phạm vi khu ô nhiễm Khâu Tân, mà còn mở rộng lên đến ba hành tinh bên cạnh Khâu Tân nữa.

Hàng năm mỗi tinh hệ hầu như đều phát sinh những sự cố ở khu ô nhiễm, nhưng sự xuất hiện hố đen siêu cấp S bên trong khu ô nhiễm Khâu Tân là sự cố dị biến nghiêm trọng nhất trong lịch sử toàn bộ Liên Minh Cơ Giáp của Tinh Minh.

Tinh vực số 3, căn cứ cơ giáp CEF4.

Vừa mới kết thúc giải đấu nội bộ, cơ giáp sư thương pháo Ace mở Tinh Võng lên, theo dõi tình hình khu ô nhiễm Khâu Tân của Thự Quang tinh hệ từ các kênh quan sát còn sót lại. Cơ giáp sư đồng đội đi tới thấy hắn đang chú ý sự tình liền mở miệng: "Đã mấy ngày rồi mà Thự Quang vẫn chưa giải quyết xong chuyện này à?"

"Vẫn chưa." Ace nói: "Thông báo mới nhất đã đề cập đến sự xuất hiện vật ô nhiễm siêu cấp S."

Trong số những Liên Minh ở Tinh Minh thì Liên Minh Cơ Giáp Thự Quang có độ nhận diện rất thấp, một phần là do sự chênh lệch về sức mạnh, một phần là khu vực nằm ở rìa Tinh vực số 1, tài nguyên và công nghệ còn tương đối lạc hậu. Việc xuất hiện siêu cấp S cấp bên trong tinh hệ như vậy chắc chắn gây ra một thảm họa rất lớn.

"Bọn họ không cần sự trợ giúp từ các tinh hệ khác sao? Thự Quang không phải đội sổ của Tinh vực số 1 à?"

Cơ giáp sư không hiểu lắm: "Đây chính là vật ô nhiễm cấp SS đấy, một mình bọn họ có xử lý được không vậy?"

"Tôi không biết." Ace nhìn các kênh livestream còn sót lại trên Tinh Võng, dường như có thể nhìn thấy dấu vết chiến đấu của các cơ giáp sư "Nhưng công nhận bọn họ đoàn kết thật."

Lượng người theo dõi trên Tinh Võng vẫn đang tăng lên, từ trường ở Khâu Tân cũng ngày càng trở nên bất thường, nhưng dù vậy, tất cả các cơ giáp sư vẫn đang cố gắng hết sức để có thể giữ tình hình được ổn định.

Ứng Trầm Lâm bước ra khỏi khoang điều khiển cơ giáp, anh ngước nhìn ánh hoàng hôn phía xa xăm.

Mặt trời lặn xuống và mặt trăng lại mọc lên như thường lệ, trên không trung chỉ còn lại một phần nhỏ vật ô nhiễm và con sói khổng lồ vẫn đang nằm phơi mình trên hệ thống phòng thủ.

"Cơ giáp sư đã đẩy vật ô nhiễm cách xa khỏi trạm cơ sở, chúng ta sẽ sơ tán trong vòng một tiếng nữa." Thẩm Tinh Đường thấy Ứng Trầm Lâm đang ngồi trên cơ giáp, ráng nắng chiều xuyên qua hàng rào năng lượng trong suốt tạo ra vầng sáng mỏng manh bao quanh chàng trai trẻ "Có đồ gì muốn thu dọn không?"

Vì khhông thể xác định được phạm vi ảnh hưởng khi sử dụng vũ khí hạng nặng, cho nên tất cả các nhân viên của trạm cơ sở đều được yêu cầu sơ tán trước.

Lúc này đang trong giai đoạn hấp thụ của hố đen, áp lực vật ô nhiễm bên ngoài mang đến không còn quá lớn, đây là thời gian tốt nhất để rời đi.

"Không ạ, em chỉ có mỗi túi dụng cụ thôi." Ứng Trầm Lâm nói xong, lại thêm một câu: "Và cả cơ giáp dự phòng của mọi người nữa."

Trong khoảng thời gian này, KID đã có được vụ mùa bội thu, nhưng do thiếu chỗ chứa nên phải dồn hết mọi thứ vào ngăn chứa của cơ giáp dự phòng.

"Sau khi trở về lại có nhiều việc để làm rồi đây, hôm nào phải liên hệ cậu Trương tăng ca mới được." Thẩm Tinh Đường nói xong, đằng xa đã có nhân viên kêu cô đi qua hỗ trợ.

Thẩm Tinh Đường đáp lại, quay sang nhìn Ứng Trầm Lâm vẫn không nhúc nhích "Đừng lo lắng quá, sau khi chúng ta rút lui, quân biên cảnh sẽ kiểm soát và triển khai vũ khí hạng nặng, đến lúc đó các cơ giáp sư cũng rời đi mà."

Ứng Trầm Lâm nói: "Em chỉ đang nghĩ hình như mình chẳng giúp đỡ được gì hết."

Thẩm Tinh Đường mỉm cười, xoa đầu Ứng Trầm Lâm "Em đã giúp được rất nhiều rồi mà."

Thỉnh thoảng trong trạm cơ sở có người đi lại, Ứng Trầm Lâm vẫn ngồi im nhìn xác con sói khổng lồ trên cao, tự hỏi đến lúc rời đi liệu có cơ hội mang thứ này ra được không nữa.

Khi màn đêm buông xuống, chiếc phi thuyền quá độ được chế tạo đặc biệt đã dừng ở bãi đỗ trạm cơ sở, điểm quá độ từ bên trong trạm cơ sở đến cục quản lý đã được thiết lập xong, tất cả các nhân viên lục tục mang theo những thiết bị dữ liệu khác nhau lên phi thuyền.

Trước khi Ứng Trầm Lâm bước lên, anh nghe thấy các nhân viên xung quanh nói chuyện: "Từ trường Khâu Tân đã hoàn toàn rối loạn rồi. Nơi an toàn duy nhất hiện tại là hai trạm cơ sở, điểm quá độ cũng chỉ còn bên này."

Gió về đêm thổi rất mạnh, ào ào thổi qua mỗi người. Vẫn còn một lượng nhỏ vật ô nhiễm bên trên hệ thống phòng thủ, hoàn cảnh ổn định đã đạt đến thời gian quá độ tối ưu, có hai cơ giáp sư biên quân đảm nhiệm vai trò lái phi thuyền, đảm bảo mọi người được sơ tán an toàn ra khỏi Khâu Tân.

Ứng Trầm Lâm tắt quang não, những tín hiệu mơ hồ không rõ ràng đã khiến anh không thể quan sát được tình hình chiến đấu hiện giờ nữa.

Trong phi thuyền, phi công tiến hành xác nhận lần cuối cùng.

Khu vực quá độ trong trạm cơ sở đã sáng lên, phi thuyền đã rời khỏi mặt đất, quá độ sẽ được thực hiện sau 5 phút đếm ngược ——

[300, 299......]

Ở khu vực A-14, hố đen đang trong kỳ nuốt chửng bỗng nhiên dừng lại rồi sau đó vòng xoáy ở trung tâm hố đen đột nhiên đảo chiều.

Trong đêm tối, vật ô nhiễm nhận thấy sự dao động năng lượng, những đôi mắt đỏ tươi đang thèm thuồng nhìn về phía trạm cơ sở A-26. Tiếng gió xào xạc cùng với tiếng rung động rầm rầm trên mặt đất, xen lẫn với tiếng ầm ầm của lực đẩy phi thuyền khi khởi động, đếm ngược còn 250 giây.

Đúng lúc này, một vật ô nhiễm từ bên dưới mặt đất ngoài trạm cơ sở chui lên, hất tung bùn đất cùng đá vụn, toàn bộ cơ thể nó đè lên hệ thống phòng thủ rồi phát ra những sóng âm kỳ quái. Hệ thống cảnh báo của trạm cơ sở A-26 vang lên những âm thanh chói tai.

Ngay lập tức, Ứng Trầm Lâm nhìn qua cửa sổ, trông thấy một con quái vật khổng lồ bên ngoài hàng rào bảo vệ.

Thẩm Tinh Đường vội vàng đi đến buồng lái: "Có chuyện gì thế!?"

Phi công nhìn trên màn hình,một đợt sóng lớn vật ô nhiễm đang đến gần, chợt cả kinh: "Tiền tuyến thất thủ rồi à?"

Thẩm Tinh Đường nói: "Vật ô nhiễm này không có trong danh sách trước đó."

Một thông tin khẩn cấp đươch gửi đến từ cục quản lý: "Phi thuyền GK-1444! Tình hình không xong rồi! Hố đen đã đi vào giai đoạn đào thải!"

"Báo cáo tổng cục, GK-1444 đã tiến vào quá trình quá độ, không thể di chuyển được nữa." Phi công thầm mắng một tiếng, nhận thấy từ trường đang bắt đầu dao động khi có sự xuất hiện của đàn vật ô nhiễm "Đếm ngược 180 giây!"

Uỳnh! Vật ô nhiễm thuộc hệ dây leo có kích thước khổng lồ từ dưới đất chui lên.

Giờ này khắc, dây leo của nó đã quét bay sói khổng lồ đang nằm trên hệ thống phòng thủ. Những sợi dây leo di chuyển đã nhanh chóng tìm thây lỗ hổng yếu nhất trên hàng rào và bắt đầu tấn công mạnh mẽ vào vị trí đó.

Trong cục quản lý Khâu Tân, tình huống khẩn cấp đột nhiên phát sinh khiến cho mọi người trở nên hoảng sợ.

Dây leo đang tấn công một cách dữ dội, hai cơ giáp sư có thể sẵn sàng chiến đấu thì lại đang điều khiển phi thuyền GK-1444.

"Lỗ hổng kia không có linh kiện quang năng! Sẽ bị nó đánh vỡ mất!" Một nhân viên kinh hô.

Một khi bị phá vỡ, phi thuyền quá độ đang đứng im tại chỗ sẽ bị tấn công trực diện.

Thiếu tá Quách vội vàng nói: "Thông báo đến các cơ giáp sư khác mau trở về, hỗ trợ phi thuyền rút lui!"

"Không kịp nữa rồi, thưa thiếu tá! Xung quanh vẫn còn những vật ô nhiễm khác."

Một người lính hô lên: "Đường đi đã bị chặn lại rồi, giai đoạn đào thải của hố đen đã đến sớm hơn hai tiếng so với chúng ta dự tính!"

Chỉ trong nửa khắc, lỗ hổng trên hàng rào ánh sáng đã xuất hiện vết nứt, nhân viên cục quản lý đang cố gắng điều khiển từ xa, đẩy hệ thống phòng thủ lên mức cao nhất.

Trong phi thuyền, hai cơ giáp sư phụ trách điều khiển đưa mắt nhìn nhau, trong đó một cơ giáp sư đã mở cửa khoang khẩn cấp, nói: "Hết cách rồi, để tôi xuống chặn nó ——"

Cơ giáp sư còn lại phản đối: "Không được, tình hình đang rất nguy cấp, từ trường thì đang bất ổn, một người vận hành không thể giữ quá độ ổn định được đâu."

"Đành chịu thôi!" Cơ giáp sư lập tức rời đi.

"Đã có người xuống rồi!"

Một giọng nói từ phía sau truyền đến, hai cơ giáp sư biên cảnh quay đầu lại, thì thấy vị trí cửa khoang khẩn cấp phía đuôi phi thuyền đã có một người nhảy xuống.

Quần áo của chàng trai trẻ bị gió thổi bạt, từ trên cao nhảy xuống vài bước đã đứng vững trở lại.

"Là thợ bảo trì của KID!" Có người hô lên.

Phi công lái giật mình: "Quá liều mạng!!"

"Đóng cửa khoang lại." Thẩm Tinh Đường ngăn phi công đang muốn đi ra ngoài "Cậu ấy là cơ giáp sư, cứ giao cho cậu ấy."

Đúng lúc này, vật ô nhiễm đánh vỡ hoàn toàn tầng phòng ngự yếu ớt bên trên trạm cơ sở, một dây leo kéo dài tưởng chừng nhu vô hạn đang chui vào, nhắm thẳng vào phi thuyền đang ở khu quá độ.

Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, ngay khi sắp chạm đến chính diện phi thuyền, một chiếc cơ giáp màu đỏ đã lao vút đến che chắn ở phía trước. Quang đao nhanh mạnh đã hất văng dây mây dẻo dai ra ngoài, cơ giáp điều chỉnh lại vị trí, quang đao trong tay biến thành lưỡi dao sắc bén thẳng tiến không lùi, liên tiếp bổ xuống từng nhát đầy dứt khoát.

Sau khi nhìn thấy một màn này, phi công đang muốn đi xuống liền xoay người, ngồi trở về vị trí điều khiển "Đóng khoang khẩn cấp lại!"

Quang đao va chạm với dây leo tóe lửa, cơ giáp màu đỏ đẩy mạnh khí lao nhanh về phía trước, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã đánh bay dây leo cách xa mấy chục mét.

Nhân viên trong cục quản lý vội vàng nói: "Đã có cơ giáp sư đến chi viện!"

"Số hiệu KID - HJYK, không rõ là cơ giáp sư nào."

Lý Tĩnh Ngôn đột nhiên nhìn về phía chiếc cơ giáp màu đỏ.

- --

Khi Lâm Lâm đã nghĩ mình hết suất diễn, xách túi đi về thì má Lý xuất hiện như một vị thần: Không đâu, cục cưng à! Bây giờ sân khấu này mới chính thức thuộc về con!

Quảng cáo
Trước /98 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ta Có Thể Xoát Thuộc Tính

Copyright © 2022 - MTruyện.net