Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài
  3. Chương 86: Sink
Trước /98 Sau

Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 86: Sink

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trong phòng điều khiển, ngoài quân đội biên giới, hầu hết mọi người đều là nhân viên của Liên Minh Cơ Giáp. Mặc dù công việc chính là giám sát đoàn chiến thi đấu, nhưng hầu như bọn họ đã từng nghe đến cái tên [ Sink ], đó là cơ giáp sư tài năng bậc nhất Thự Quang tinh hệ trong những năm gần đây.

"Là Sink thật à?"

"Sink??? Tôi không nhìn nhầm chứ!?"

"Sao mà sai được, toàn Tinh Minh chỉ có duy nhất một cơ giáp có biểu tượng này thôi!"

Trong khoảnh khắc thanh kiếm bạc chặn đứng cánh tay dài của con khỉ đột, sự va chạm đã tạo ra xung lực cực lớn.  Con khỉ đột nhỏ thấy vậy, nhảy vài bước lên cánh tay con khỉ lớn, há mồm nhe nanh về phía cơ giáp màu đỏ đen.

Quý Thanh Phong: "Cẩn thận!!"

Động tác của cơ giáp cực nhanh, giây tiếp theo liền cúi người xuống, tức tốc kéo cơ giáp Quý Thanh Phong sang một bên. Không khí chấn động nổ ầm ầm, hai con thú bất mãn hướng sang bên rồi gầm lên. Đúng lúc đó Lộc Khê đã chạy tới nơi, cô bắn một phát pháo cát lún xuống chân con khỉ đột, tranh thủ giữ chân nó được hai giây. Lúc này, chiếc cơ giáp đỏ đen đã kéo Quý Thanh Phong rời khỏi trung tâm trận chiến.

Cách đó xa hơn, cơ giáp sư thương pháo đang nâng pháo ngắm bắn thì nhìn thấy một chiếc cơ giáp khác trong tầm ngắm.

Sau đó, cậu ta liếc nhìn chiếc cơ giáp bị hỏng đang nằm trong trạm cơ sở, lông mày càng nhíu chặt lại.

"Ơ kìa ơ kìa!! Hình như là tín hiệu cơ giáp cấp S" Đề Áo quét radar, nhận thấy dấu vết một tín hiệu trên đó "Cái tín hiệu này quen ghê ta, tôi nhớ hình như ——"

Chưa kịp nói hết, vật ô nhiễm đã công kích đến trước mặt Du Tố.

Một người một cơ giáp đành phải quay trở lại tập trung cho chiến trường bên này, Du Tố chuyển sang pháo năng lượng cận chiến "Mau giải quyết vật ô nhiễm này đã."

Đề Áo hỏi: "Không qua giúp Quý Thanh Phong một tay à? Bên đó hình như có hai vật ô nhiễm lận."

"Không cần." Du Tố nói: "Giải quyết xong bên này rồi sang bên đó thu thập tàn cục là được."

Đề Áo: "?"

Bên ngoài hệ thống phòng thủ, cơ giáp mới đến tiếp tục chặn đứng đòn tấn công của khỉ đột, nhưng lần này không chỉ có thế, khi con khỉ đột rơi xuống đất anh đã nhanh chóng bám theo, từng chút một áp sát vào nó.

Lộc Khê bay nhanh đến bảo vệ Quý Thanh Phong "Đại Phong không sao chứ?"

"Chân phải bị thương chắc rồi." Quý Thanh Phong ngắt kết nối cộng cảm để tránh đau đớn ảnh hưởng đến trận chiến "Cơ mà khỏi lo, dù chỉ còn một chân thì anh đây cũng dư sức làm thịt nó."

Lộc Khê đỡ cơ giáp lên: "Đừng cố quá, có cơ giáp đến hỗ trợ chúng ta rồi."

Quý Thanh Phong ổn định tư thế, nheo mắt cẩn thận quan sát "Cái cơ giáp này hình như thấy ở đâu rồi ấy..."

Giây tiếp theo, một yêu cầu liên lạc đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu ta ——

[ Cơ giáp. Uyên yêu cầu thiết lập liên lạc]

Khi thấy yêu cầu, Lộc Khê hết sức sửng sốt.

Quý Thanh Phong ngừng một lát "Không có số hiệu căn cứ, người này là đơn binh nhỉ?"

"Đại Phong, em từng nghe đến tên cơ giáp này rồi. Nhớ không lầm thì người điều khiển là Sink thì phải?"

Lộc Khê giải thích: "Cơ giáp sư đơn chiến, Sink."

Quý Thanh Phong kinh ngạc: "Aa!! Là đơn binh thiên tài của tinh hệ chúng ta đây mà."

Đang chiến đấu ở một nơi khác, Lâm Nghiêu thấy thế lên tiếng: "Hả? Mọi người đang nói thiên tài gì cơ?"

Hoắc Diễm nhắc nhở: "Tiểu Nghiêu, nhìn phía trước đi em, đừng phân tâm!"

Lộc Khê có chút khó hiểu: "Sao người đó lại biết kênh liên lạc của KID nhỉ?"

Kênh chiến đấu của KID là kênh riêng, ngoài KID ra thì chỉ có những người ở phòng điều khiển chính mới biết được. Khi nhận được yêu cầu tham gia, những người đang chiến đấu đều nghĩ đây là sự hỗ trợ khẩn cấp của Liên Minh.

"Chắc là Liên Minh nói đó?" Quý Thanh Phong không do dự nhấn đồng ý. Giây tiếp theo, tín hiệu của Uyên đã hiện lên trong kênh bọn họ.

Tín hiệu cơ giáp vừa mới gia nhập, mọi người theo phản xạ nhìn về phía số hiệu cơ giáp trên bảng thông tin.

Khi trông thấy [Uyên. S] cùng với [Đề Áo. S] đứng cạnh nhau, ánh mắt của các thành viên KID thoáng dừng lại.

Để duy trì bầu không khí thân thiện, Quý Thanh Phong chào hỏi đầy thân thiết: "Người anh em Sink đúng không? Cảm ơn vừa nãy đã cứu mạng, người anh em được Liên Minh..."

Đang thân thiện dở chừng thì tín hiệu từ Uyên nhanh chóng sáng lên.

"Thanh Phong, Lộc Khê." Một giọng nam có phần yếu ớt xuất hiện trong kênh liên lạc, tuy gấp như vẫn bình tĩnh giải thích: "Hai vật ô nhiễm dính vào nhau rất khó đối phó, em sẽ tách chúng ra rồi xử lý từng con một."

Quý Thanh Phong bất ngờ bị gọi tên liền vội vàng đáp lại, nhưng sau đó lập tức nhận ra một chuyện: "... Sao giọng nói của người anh em này nghe quen thế nhờ hahaha."

Du Tố thản nhiên: "Quen là đương nhiên, ngày nào ở căn cứ chả nghe thấy."

Hoắc Diễm: "?"

Lâm Nghiêu: "???"

Người điều khiển Uyên không chút do dự, vừa nói xong đã lập tức xông ra ngoài.

Tuy rất kinh ngạc nhưng Lộc Khê đã nhanh chóng bắt kịp tiết tấu của Uyên "Đại Phong! Đi thôi!!"

"Khoan đã!? Từ từ!!" Quý Thanh Phong đơ như phỗng mất một lúc "Hô lỳ phắc!!!"

Sau khi nhận thấy Lộc Khê đã đến, cơ giáp màu đỏ đen quay sang tấn công khỉ đột, thanh kiếm bạc lao đi rất nhanh. Mặc dù dùng tay trái nhưng động tác nâng lên hạ xuống không có chút sai lệch, tốc độ tiến công phối hợp nhịp nhàng cùng vận tốc của cơ giáp, uyển chuyển nhẹ nhàng như một cơn gió đang lướt qua.

Bên trong khoang điều khiển, tinh thần lực tạo ra để cộng cảm mức độ cao đang tiêu hao một cách nhanh chóng.

Dây thần kinh giao cảm tinh thần kết nối với Ứng Trầm Lâm, khi cộng cảm với ý thức của Uyên, Ứng Trầm Lâm nhận thấy sự nhẹ nhàng mà các cơ giáp khác không có được. Sau nhiều năm không tiếp xúc với khoang điều khiển này, anh không hề thấy mệt mỏi, cơ giáp được kết nối liền mạch với sự điều khiển của anh, mọi chuyển động đều có cảm giác tự do một cách khó tả.

Miễn cưỡng đưa tinh thần lực cấp A vào cơ giáp cấp S, Ứng Trầm Lâm đã đánh cược vào những gì bác sĩ nói, đánh cược vào khả năng cộng cảm của tinh thần lực. Trước đó, anh đã khởi động được ý thức của Uyên hai lần, điều đó có nghĩa vẫn còn cơ hội khởi động lại một lần nữa.

Nhưng đưa tinh thần lực vào chìa khóa không khác nào cái động không đáy, dù biết phạm vi bước sóng hoạt động của tinh thần lực nhưng cũng chưa chắc đạt tới tinh thần lực cần để khởi động Uyên. Cái giá phải trả cực kỳ lớn, nếu như tinh thần lực cạn kiệt thì cơ hội điều khiển cơ giáp bình thường để hỗ trợ chiến đấu cũng chẳng còn nữa, nhưng nếu thành công, anh có thể sử dụng cơ giáp có độ phối hợp cao nhất với tinh thần lực của mình.

May mắn thay, anh đã thắng trận cá cược đầy rủi ro này.

Chỉ là không thể xác định thời gian sẽ kéo dài được bao lâu.

Rất nhiều lần anh đã tưởng tượng viễn cảnh được chiến đấu cùng với Uyên, nhưng khi điều đó thực sự xảy ra, anh mới biết  đó chỉ là hư ảo, bởi vì điều này đã quá quen thuộc với anh. Khi thành công kết nối với cơ giáp, dường như anh đã được quay trở lại chiến trường từ rất nhiều năm về trước, khi anh 18 tuổi.

Trong khoang điều khiển có độ cộng cảm cao, ngập tràn tinh thần lực của anh, giọng nói trong đầu trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết: "Trầm Lâm, đã xác định thông tin vật ô nhiễm, báo cáo vật ô nhiễm cấp S x2."

Ngực Ứng Trầm Lâm khẽ phập phồng, ánh mắt bình tĩnh nhìn về mục tiêu phía trước.

Không còn thời gian để nghĩ về điều gì khác, toàn bộ chú ý đã đặt vào vật ô nhiễm. Trong trạng thái cộng cảm cao độ, hết thảy mọi ký ức sâu thẳm trong cơ thể đang trỗi dậy. Tâm trí hiện giờ đã không còn chỗ cho những cảm xúc dư thừa, anh bắt đầu tìm kiếm mọi khuyết điểm của đối thủ trước mặt.

Bên trái? Ứng Trầm Lâm tăng tốc tối đa, thanh kiếm bạc chém xuống bên trái khỉ đột.

Con khỉ đột đang muốn rút lui nên đành phải giơ tay lên đỡ lại, nhưng nó đã chậm mất một nhịp.

"Phía dưới bên phải." Tiếng Uyên nhắc nhở.

cùng lúc đó, Ứng Trầm Lâm điều khiển cơ giáp lao đi, thanh kiếm bạc ở trong tay lập tức đổi hướng, chuyển từ chém sang đâm, đường kiếm từ dưới đi lên đâm trúng vào khỉ đột một cách chính xác. Sau đó dồn trọng tâm vào chân trái làm lệch hướng động cơ đẩy, lần này là sang bên trái!

Thanh kiếm bạc bủa vây con khỉ đột, trong khi cơ giáp đang di chuyển nhanh chóng, không hề thụ động chờ khỉ đột ra tay mà đã đuổi kịp tốc độ của nó rồi hóa giải từng đòn tấn công. Thanh kiếm bạc trong tay được sử dụng cực kỳ lưu loát, từng cú va đập vào cánh tay dài của khỉ đột khiến cho con khỉ nhỏ trên người nó không thể chịu đựng nổi,thấy con mồi đang đuổi theo, nó lại tiếp tục rống ra chấn động về phía Uyên.

Ứng Trầm Lâm thầm nghĩ — Phía dưới bên phải.

Thân hình Uyên khẽ chuyển, tạo ra một cú xoay người cực nhanh ngay trên không, lướt qua đợt sóng chấn động.

Khỉ đột không ngờ con mồi lại có thể tránh được, nó lợi dụng thời gian hổng tấn công về phía bên sườn cơ giáp. Con khỉ nhỏ tiếp tục há mồm chuẩn bị tung ra một đòn khác, với suy nghĩ nhất định phải bắn trúng. Nhưng bỗng nhiên, cơ giáp đang xoay người đã lập tức ổn định thân hình trở lại rồi tăng tốc lên mức tối đa, lợi dụng lực đẩy để tạo ra công kích, cơ giáp lại xoay vòng một cách điêu luyện, tạo ra một lực quay theo quán tính từ trên xuống, chém thẳng vào con khỉ đột nhỏ.

Lộc Khê vừa mới đuổi kịp, đang định hỗ trợ tấn công nhưng trong chớp mắt đối phương đã lại kéo giãn khoảng cách.

Quá nhanh...! Cái cảm giác này không khác gì lần đầu tiên cô phối hợp với Du Tố.

Trong cục quản lý, những người đang ngỡ ngàng không biết chuyện gì đang xảy ra dần lấy lại tinh thần, trên camera thực tế ảo đang lờ mờ xảy ra một trận chiến mới, nhanh đến nỗi mắt thường không thể theo kịp. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy phía xa nơi bầu trời đêm cùng ánh lửa giao nhau, thanh kiếm bạc phát ra ánh sáng đang va chạm liên tiếp với con khỉ đột. Dần dần, những chiến tích huy hoàng trong quá khứ của chiếc cơ giáp và cơ giáp sư này hiện lên trong tâm trí họ.

Sink, đơn binh thiên tài của Thự Quang, là cơ giáp sư huyền thoại lần đầu tiên đạt chức vô địch đơn chiến của Tinh Minh.

Nhưng tiếc thay, khi mọi người nghĩ rằng cơ giáp sư này sắp mở ra một kỷ nguyên rực rỡ đầy chói lọi của bản thân với tư cách một chiến binh solo thì lại đột ngột quyết định giải nghệ rồi biến mất không còn dấu vết, ở trên Tinh Võng dường như cũng không thể tìm thấy thông tin về cậu ta... Rồi khi tất cả đã cho rằng người đó một đi không trờ lại, thì lại bất ngờ xuất hiện ở khu ô nhiễm Khâu Tân.

Trong lúc đang ngạc nhiên, mọi người trong phòng điều khiển bắt đầu nghi ngờ.

"Tại sao Sink lại ở chỗ này!?"

"Đúng đấy, tôi còn chưa dám tin vào mắt mình đây nè."

"Là cơ giáp sư đến chi viện đúng không? Chẳng phải nãy mới có một đội ngũ đi vào sao?"

"Tốc độ quá độ nhanh đến vậy cơ à!?"

Người phụ trách hỏi trong ngờ vực: "Chẳng phải không được triệu tập cơ giáp sư đã giải nghệ à?"

Liên Minh chỉ ra lệnh triệu tập các cơ giáp sư đang hoạt động. Từ khi vật ô nhiễm hố đen xuất hiện tới nay, không thể xác định được có bao nhiêu cơ giáp sư đã đi vào Khâu Tân rồi.

Trước đó chưa lâu đã có một đội cơ giáp sư tiến vào chi viện, nhưng tốc độ bay đến trạm cơ sở nhanh như thế à? Các cơ giáp sư khác đến chi viện vẫn đang cách trạm những 5 km kìa.

Những giọng nói đầy nghi ngờ dần truyền khắp phòng điều khiển. Lý Tĩnh Ngôn, người vẫn im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng: "Tôi đã gọi cho Sink để nhờ cậu ấy hỗ trợ. Đến nhanh như vậy cũng chẳng có gì lạ, tọa độ quá độ vốn dĩ được đặt ở gần trạm cơ sở, do từ trường ảnh hưởng nên mới khiến cho phần lớn cơ giáp bị lệch so với vị trí ban đầu. Với khả năng của Sink, việc ổn định từ trường và quá độ chính xác đến trạm cơ sở là hoàn toàn khả thi."

Khi Lý Tĩnh Ngôn lên tiếng, đã thu hút sự chú ý của các nhân viên xung quanh.

"Đến sớm không bằng đến đúng lúc!"

"Có Sink ở đây, chúng ta chắc chắn dẽ bảo vệ được trạm cơ sở trước khi quân tiếp viện đến."

"Đó là thanh Lưu Hỏa Kiếm đúng không!?"

Thiếu tá Quách cùng với ông Khâu âm thầm nhìn nhau, nhưng không vạch trần lời nói của Lý Tĩnh Ngôn.

Trạm cơ sở chỉ còn một màn hình theo dõi trực tiếp duy nhất. Từ khi trận chiến xảy ra, Thẩm Tinh Đường vẫn luôn im lặng, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào Quý Thanh Phong và Lộc Khê. Tuy những người khác không chú ý đến nhưng cô đã nhận thấy một cái bòng mờ ảo màu đỏ đen nhanh chóng lướt qua ở góc màn hình.

Hình ảnh đó rất ngắn ngủi, tưởng chừng chưa đến một giây.

Theo góc độ đó, khi chiếc cơ giáp này gia nhập chiến trường chính là từ phía lối vào trạm cơ sở bay đến.

Cơ giáp sư đơn chiến vị thành niên, vì bệnh tật mà giải nghệ, sau khi giải nghệ không lâu đã đến KID làm việc.

Thẩm Tinh Đường ngẩn ngơ nhìn, "8000 tinh tệ... Bảo bối, em là Bồ Tát sống à?"

Trong lúc ngỡ ngàng, đột nhiên nghĩ tới tinh thần lực và thể chất của Ứng Trầm Lâm, cô sốt sắng hỏi: "Bao lâu nữa vũ khí mới được chuyển đến!?"

Thiếu tá Quách nhìn về phía Thẩm Tinh Đường, trả lời: "Đã trong trạng thái sẵn sàng xuất phát, chỉ còn đợi từ trường ổn định nữa thôi."

Bên trong trận chiến, cơ giáp màu đỏ đen liên tục áp sát, làm cho khỉ đột ngờ ngợ cảm thấy khó giải quyết. Nó đã thử qua rất nhiều góc độ để né đi, nhưng cỗ máy này lại có năng lực cận chiến rất mạnh, độ linh hoạt còn cao hơn mấy con mồi gặp lần trước rất nhiều. Với cả thanh vũ khí trong tay tên kia rất kỳ quái, mỗi lần đánh vào người đều có cảm giác bỏng rát.

Khỉ đột bỗng nhiên tức giận vung hai cánh tay lên, khiến cơ giáp trước mặt bắ n ra ngoài.

Chỉ trong chớp mắt, cơ giáp đơn binh bị văng ra đã lập tức ổn định lại thân hình.

Trong khoang điều khiển, âm thanh của Uyên lần nữa vang lên: "Trầm Lâm, cấp S đang ở bên vai trái."

Ánh mắt của Ứng Trầm Lâm khóa chặt vào vật ô nhiễm nhỏ hơn trên vai trái khỉ đột, động cơ đẩy đổi hướng một cách mượt mà, mũi kiếm bạc toả ra ánh sáng màu đỏ, rồi bất ngờ chém về phía con khỉ.

Rầm ——

Thanh kiếm bạc tựa như chiếc búa khổng lồ va chạm trực diện với cánh tay dài của khỉ đột. Ngọn lửa nhanh chóng lan ra toàn bộ thân kiếm, từng nhát từng nhát cuối cùng đã thành công ép con khỉ đột xuống mặt đất.

Một cơ giáp một vật ô nhiễm đối đầu nhau, chỉ nhìn thấy ánh lửa cùng mũi kiếm quyện vào nhau, cũng những vết cháy sém kéo dài trên dặt đất.

Thanh kiếm bạc của cơ giáp vừa nhẹ nhàng lại dũng mãnh, uyển chuyển khi vung lên, mạnh mẽ khi giáng xuống.

Hai loại tính chất tưởng chừng như trái ngược lại phối hợp rất tự nhiên ở trong tay anh, thể hiện trọn vẹn tính thẩm mỹ của tốc độ và bạo lực.

Thanh Lưu Hỏa Kiếm của cơ giáp cấp S Uyên, được gắn viên Dị Năng Tinh có dị năng [Phong hỏa].

Tuy không phải Dị Năng Tinh cấp S thuộc tính kép, nhưng lại sở hữu ngọn lửa có thể sánh ngang với gió. Thanh kiếm được dùng để tạo những đòn tấn công chớp nhoáng, cộng thêm thuộc tính lửa, nếu như sử dụng một cách thích đáng, nó có thể mang lại đòn công kích rất nặng cùng vớihiệu ứng đốt cháy.

Trước sự tấn công mạnh bạo, con khỉ đột quyết định rút lui, chuyển sang phòng thủ tầm gần.

Nhưng chẳng thể duy trì được bao lâu, bởi vì giây tiếp theo Lưu Hỏa Kiếm đã đổi hướng, lập tức nhắm thẳng đến vai trái của khỉ đột.

Con khỉ đột muốn giơ tay chặn đòn, nhưng khi chạm vào nó cảm thấy nóng rát trong thoáng chốc ——

Trong khoang điều khiển, Ứng Trầm Lâm bắt được sơ hở, như thể đã đợi từ trước, vung thanh Lưu Hỏa Kiếm lên, trực tiếp hất bay con khỉ nhỏ đang đứng trên vai trái!

"Lộc Khê!!"

Lộc Khê từ phía sau lao đến, một phát pháo cát lún đã giữ con khỉ đột lớn đứng im tại chỗ "Con to này cứ giao cho tôi và Đại Phong, mau đuổi theo con nhỏ đi."

Quý Thanh Phong khập khiễng bước đến, trói con khỉ đột lại "Bên này cứ để cho..."

Nhưng khi bọn họ nghe thấy một tiếng th ở dốc, kênh liên lạc liềnlập tức im lặng, còn lại mỗi tiếng hít thở nặng nề phát ra từ tín hiệu của cơ giáp Uyên. Quý Thanh Phong căng thẳng, đang muốn chạy tới giúp đỡ nhưng Ứng Trầm Lâm đã đáp lại ——

"Con nhỏ cứ để em."

Quý Thanh Phong: "Đệt! Cố gắng nha! Bọn anh lập tức đi giải quyết ngay!"

Hoắc Diễm cũng lên tiếng: "Tiểu Nghiêu áp sát đến rồi, bọn anh bên này sẽ tranh thủ giải quyết trong 5 phút nữa."

Hai vật S cấp đã hoàn toàn tách ra, hai cơ giáp KID đúng lúc lao lên, nắm bắt thời cơ gia tăng khoảng cách giữa hai con khỉ đột. Lúc trước, Lộc Khê và Quý Thanh Phong đã tìm ra biện pháp đối phó với con khỉ lớn, hiện tại phối hợp tấn công càng thêm nhuần nhuyễn.

Trong khi mọi người đều kinh ngạc cảm thán trước thao tác của Sink, thì Lý Tĩnh Ngôn lại không tài nào yên lòng nổi, từ khi Uyên xuất hiện cậu ấy vẫn luôn sử dụng thanh kiếm bên tay trái trong khi tay phải lại dùng rất ít. Ông đã từng xem qua tư liệu của Ứng Trầm Lâm và biết rằng sau khi giải nghệ thì tinh thần lực cùng với thể chất đứa nhỏ này đã suy giảm, với tình hình bây giờ không thể nào điều khiển Uyên được.

Ứng Trầm Lâm vẫn đang dùng Lưu Hỏa Kiếm, chưa động đến một vũ khí khác của Uyên.

Chiến đấu đều là mạnh mẽ đối chọi, Lý Tĩnh Ngôn nói: "Chuẩn bị xuất phát vũ khí hạng nặng, sau đó thông báo đến tất cả cơ giáp sư rút lui khỏi tiền tuyến quay về trạm cơ sở."

Người phụ trách sửng sốt: "Nhưng hiện tại từ trường không ổn định, nếu vũ khí xuất phát sẽ không quay trở lại được đâu."

"Chắc chắn ổn định." Thẩm Tinh Đường đột nhiên nói: "Tôi tin các cơ giáp sư của mình!"

Cả Lý Tĩnh Ngôn và Thẩm Tinh Đường đều biết chiếc cơ giáp này không thể cầm cự quá lâu, đành phải tranh thủ thời gian vô cùng ngắn ngủi này.

"Để tôi điều khiển, thông báo đến mọi người chuẩn bị dịch chuyển vũ khí." Thiếu tá Quách quay người bước ra ngoài "Bọn họ sẽ giữ ổn định từ trường, chúng ta đi thôi."

Trong cục quản lý, khi Thiếu tá Quách đi vào khu quá độ, thông qua một cơ giáp đặc biệt to lớn, vũ khí hạng nặng đã được vận chuyển đến đây. Chiếc cơ giáp này tuy mang theo vũ khí nhưng khả năng tấn công và phòng thủ của nó chỉ ở mức trung bình. Như kế hoạch ban đầu là đợi đến khi từ trường ổn định thì mới đí đến trạm cơ sở an toàn sau đó các cơ giáp sư sẽ mở đường đến vị trí hố đen.

Nhưng bây giờ đã không thể chắc chắn được tọa độ quá độ nữa.

Binh lính: "Thiếu tá, nếu xuất phát lúc này cơ giáp nhất định sẽ lệch hướng."

"Tôi biết, việc chúng ta cần làm chính là thu hẹp sự chênh lệch nhất có thể." Thiếu tá Quách không chút do dự bước vào cơ giáp, mở hệ thống phát hiện ô nhiễm lên. Chờ đợi KID giải quyết xong vật ô nhiễm và tìm được thời điểm thích hợp để thực hiện quá độ.

Những người quan sát dường nhận thấy sau khi hai vật ô nhiễm tách ra thì tốc độ chiến đấu đang ngày càng nhanh hơn. Tuy không thể quan sát được phía xa, nhưng bọn họ có thể nhìn thấy trận chiến giữa Quý Thanh Phong, Lộc Khê và con khỉ đột lớn đang ở gần đó. Sự cẩn thận dè chừng lúc đầu đã không còn, thay vào đó hai người đã liều lĩnh xông lên, sử dụng các đòn tấn công để phòng thủ, liên tục công kích con khỉ đột lớn cho đến khi nó không còn nơi nào để trốn thoát.

Sau khi bắt được điểm yếu của nó, sự phối hợp nhanh đến chóng mặt cả ẩn nấp và khống chế chưa bao giờ ngừng lại

Người phụ trách sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng này này: "Tốc độ chiến đấu của KID quá nhanh, nếu cứ vậy cơ giáp sẽ bị hao mòn mất."

Thẩm Tinh Đường nhìn không chớp mắt, siết tay ngày càng chặt.

"Mọi người mau nhìn kìa!"

Nào đó cơ giáp thân ảnh xuất hiện ở thật cảnh thị giác cuối, ở nghe được nhắc nhở thời điểm, mọi người sôi nổi nhìn về phía kia đài cơ giáp.

Con khỉ đột nhỏ đang chạy trốn nhanh nhẹn nhảy lên tạo ra sóng xung kích trong không khí, mỗi lần tấn công bằng sóng chấn động đều vô cùng chính xác, linh trưởng có trí thông mình cao và khả năng đối chiến kinh người, mặc dù không còn khỉ to bảo hộ, nhưng sức mạnh của nó vẫn cực kỳ mạnh mẽ.

Nó vừa tấn công cơ giáp trên cao vừa chạy nhanh về phía con khỉ đột lớn.

Khoang điều khiển, trên trán Ứng Trầm Lâm đã lấm tấm mồ hôi, tinh thần lực chống đỡ dần đến giới hạn báo động, toàn bộ cơ thể và khối óc vẫn đang làm việc hết công suất. Tuy rằng rất mệt mỏi, nhưng lâu lắm rồi anh mới có được cảm giác sảng khoái, sung sướng đến vậy.

"Đã phân tích xong tốc độ và sức mạnh." Uyên báo cáo: "Sức mạnh cơ thể vật ô nhiễm là 140, chỉ số tụ lực đề nghị 60%!"

Cùng lúc đó, tiếng hò hét ầm ĩ của đồng đội trên kênh liên lạc đã cho thấy phản ứng của vật ô nhiễm cấp S đang giảm dần.

Ứng Trầm Lâm suy nghĩ một chút rồi nói: "60% quá chậm."

Ngọn lửa của của thanh Lưu Hỏa Kiếm lập tức ngưng tụ, chưa đầy năm giây đã bùng cháy hừng hực.

Cơ giáp đen đỏ nhanh chóng lướt qua dưới ánh trăng mờ ảo, thanh kiếm bạc trong tay vẽ ra một đường lửa xuyên qua không trung.

Giây tiếp theo, bằng tốc độ cực nhanh, thanh kiếm bạc đã chặn đứng con khỉ đột nhỏ lại rồi xuyên thẳng qua cơ thể nó một cách dũng mãnh.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp bầu trời đêm, tình thế đã lập tức xoay chuyển.

Trong phòng điều khiển chính, các nhân viên liên tục báo cáo ——

"Chủ tịch! Vật ô nhiễm chỗ Yao cùng Yan đang dần dần suy yếu!"

"Trace đã tiêu diệt vật ô nhiễm cấp S!"

...

"Tình hình ở tiền tuyến vẫn đang được giữ vững! Đội chi viện đã kịp thời đến hỗ trợ!"

"Đội ngũ do Tật Phong và YDS dẫn đầu đã giải quyết xong hai vật ô nhiễm cấp S!"

"BZZL1 và Hắc Nha đang bảo vệ phòng tuyến phía bắc!"

"Chủ tịch! Hố đen đã đi vào giai đoạn hấp thu!"

Màn hình quan sát vẫn rất mờ ảo, diễn biến trận chiến chỉ có thể đánh giá thông qua dữ liệu hệ thống. Nhưng dẫu vậy, khi chứng kiến toàn bộ cơ giáp sư vẫn đang kiên cường đứng vững, trong lòng Lý Tĩnh Ngôn dâng trào những cảm xúc khó tả, cổ họng chợt nghẹn lại: "Tất cả các bạn đều đã làm rất tốt."

Tại khu quá độ của cục quản lý, Thiếu tá Quách nhận thấy chỉ số ô nhiễm và từ trường đang dao động nhanh chóng, hắn lập tức xác định điểm gián đoạn: "Kích hoạt quy trình quá độ của cơ giáp hạng nặng! Tăng tốc độ đẩy lên nhanh nhất!"

Các cơ giáp sư tại tiền tuyến lập tức nhận được thông báo thay đổi khẩn cấp, Triệu Nhạc Kiệt quay đầu lại nhìn về phía xa: "Sao vũ khí hạng nặng thay đổi quá độ đột ngột vậy!?"

"Hết cách rồi, từ trường vẫn chưa thể ổn định được." Thích Tư Thành tập trung phòng thủ: "Có gắng bảo vệ đến cuối cùng, để biên quân đưa vũ khí hạng nặng vào đây thành công!"

Thời gian nhanh chóng trôi đi, thời gian vận chuyển vũ khí hạng nặng đã cấp tốc rút ngắn lại.

Trong phòng điều khiển có năm vị cơ giáp sư, trong đó thiếu tá Quách là người chỉ huy. Sau khi khởi động trình tự quá độ, trong từ trường hỗn loạn, bọn họ lập tức xác định chính xác tọa độ trạm cơ sở. Cùng lúc đó cơ giáp sư ở gần trạm cơ sở cũng đã nhận được thông tin nhanh chóng chạy đến hỗ trợ.

Những ngọn lửa bập bùng trong màn đêm,ánh trăng chiếu rọi khắp mặt đất.

Mặt trăng tròn đầy cùng với núi xác biển máu, cơ thể vật ô nhiễm ngập tràn mặt đất khô cằn, cùng với tiếng cơ giáp vô cùng hỗn loạn.

Các cơ giáp sư ở gần đó đã vội chạy đến điểm quá độtín hiệu cơ giáp hạng nặng của lực lượng biên phòng cũng đã lập tức gửi đi. Đó là một cỗ máy hạng nặng cấp quân sự với tốc độ di chuyển cực nhanh.

Khi Du Tố từ xa chạy đến liền nhìn thấy cơ giáp màu đỏ đen đang đứng vững vàng trên xác vật ô nhiễm, thanh kiếm đang bốc cháy vẫn c ắm vào cơ thể, như đang muốn cắt lìa đầu nó ra. Sau đó cơ giáp rút kiếm, một viên Dị Năng Tinh màu trắng rơi ra tỏa sáng dưới ánh trăng, đầy rực rỡ và chói lóa!

Đề Áo: "A!!! Du Tố! Tín hiệu cơ giáp ngày trước tôi đã bảo nè! Là chiếc chìa khóa Ứng Trầm Lâm hay mang theo đó! Thì ra tên là Uyên! Trông bạn í ngầu y như chúng ta vậy!"

Du Tố nhìn xuống cơ giáp, chú ý đến cánh tay phải vẫn không nhúc nhích.

Tiếng lải nhải của Đề Áo chợt dừng, nó lập tức báo cáo: "Du Tố, cơ giáp hạng nặng đã lệch khỏi tọa độ! Cách trạm cơ sở 3 km về phía bắc!"

Trong phút chốc, cơ giáp đen đỏ bên dưới lập tức bay lên, hướng về phía tọa độ đã được thông báo, một vệt sáng mờ nhạt hiện ở phía sau động cơ đẩy.

Du Tố: "Đuổi theo."

Đề Áo: "Đến đây!"

Bên trong khoang điều khiển cơ giáp, giọng nói bình tĩnh của Uyên vang lên: "Phía trước đang có đàn quạ hút máu đang bay rất nhanh, sẽ va chạm trực diện với cơ giáp hạng nặng sau khi quá độ hoàn tất."

"Mau tính xem... tốc độ chúng ta có thể đuổi kịp không?"

Hơi thở của Ứng Trầm Lâm ngày càng nặng nề, tầm nhìn cũng đang dần mờ đi, anh nhìn về phía cơ giáp đang đi theo phía sau.

"Không kịp." Giọng nói ổn trọng của Uyên thông báo: "Chúng ta đã chậm mất 15 giây."

Ứng Trầm Lâm quyết đoán nhấn nút, nhanh chóng điều chỉnh độ chính xác "... Đổi vũ khí."

Uyên im lặng một lúc rồi trả lời: "Rõ!"

Vào thời điểm cơ giáp hạng nặng của quân đội xuất hiện dưới ánh trăng, năng lượng mạnh mẽ của nó đã thu hút sự chú ý của đám vật ô nhiễm còn sót lại. Thông tin lệch hướng đã truyền đến phòng điều khiển chính cùng với những người đang ở gần trạm cơ sở, các cơ giáp sư lập tức đổi hướng bay về phía bắc cách 3 km để yểm trợ cho đường đi của vũ khí.

"Không xong rồi! Là đàn quạ hút máu! Có một con đang dẫn đầu!"

"Nhưng tọa độ đang ở trong hẻm núi, di chuyển sẽ rất khó khăn!"

"Cơ giáp đã đi vào quỹ đạo, nhưng hiện tại không có ai bảo vệ, sẽ va vào đàn quạ hút máu mất!"

Cách điểm quá độ khoảng 1 km, cơ giáp đang di chuyển với tốc độ cao nâng vũ khí lên, sức nặng của vũ khí lập tức đè lên cánh tay. Thông qua ống kính, cơ giáp sư đã nhắm chuẩn vào quạ hút máu đang lao nhanh, mồ hôi lạnh giữa trán chảy vào trong mắt anh.

"Có hai chiếc cơ giáp đang bay đến gần! Là Uyên và Đề Áo!"

"Không được, khoảng cách quá xa, cơ giáp hạng nặng sắp đâm vào rồi!"

"Chủ tịch! Phát hiện nguồn năng lượng đang ngưng tụ!"

"Là phản ứng tụ năng của pháo ngắm bắn!!! Có cơ giáp đang muốn dùng ngắm bắn tầm xa!!"

Người phụ trách ngạc nhiên nói: "Với khoảng cách đó liệu bắt kịp được không?"

Lý Tĩnh Ngôn và Thẩm Tinh Đường đồng thời nhìn về phía tọa độ trên radar.

Trong khoang điều khiển, ánh mắt Ứng Trầm Lâm bình tĩnh như nước lặng, bàn tay phải run rẩy điều chỉnh góc ngắm chuẩn xác, cuối cùng dùng toàn bộ sức lực còn sót lại ấn nút khai hỏa!

Trong thời khắc quyết định, một phát pháo ngắm bắn với cự ly cực xa xuyên qua hẻm núi, cắt ngang đường chân trời!

Sau đó bắn thẳng vào đàn quạ hút máu đang cách cơ giáp hạng nặng hơn 20m một cách chính xác!

Quảng cáo
Trước /98 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chúng Ta Thích Nhau Nhưng Không Nói

Copyright © 2022 - MTruyện.net