Lạc Trường An vẫn luôn nghe mẫu thân dặn dò mình, tình ái là thứ khó nắm bắt nhất, cũng có thể dễ thay đổi nhất, đừng đặt hết thảy niềm tin và mong đợi vào nó.
Nhưng Lạc Trường An cho rằng, chắc chắn vẫn sẽ tồn tại những người trung trinh, một mối tình sánh được với đất trời, kéo dài mãi mãi…
Có điều, nàng làm sao tìm được người như thế đây?
Có một nam nhân đã từng hẹn nàng ở kiếp này nối tiếp lương duyên tiền định, Lạc Trường An vẫn luôn tìm kiếm nam nhân ấy.
Nhưng liệu có ai có thể trả lời, vì sao khi gặp lại lần nữa nam nhân trong kí ức đã không còn nhớ một chút gì về nàng?
Là do nàng đã thay đổi quá nhiều đến mức chàng không thể nhận ra hay do chính bản thân chàng đã quên đi lời hứa tiền kiếp?
Có hay không chuyện tình thiên trường địa cửu? Hay đó chỉ là ước vọng phù phiếm của một mình Lạc Trường An?