Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thanh Cơ không hề giật mình chút nào, hắn rất tự nhiên mà bước ra, còn không quên xách theo Tiêu Lâm.
"Sư phụ!"
Bạch Y phất phơ lướt theo gió, Mạc Ly chạy đến ôm chặt Thanh Cơ, giọng điệu vô cùng hạnh phúc vì được đoàn tụ. Thanh Cơ thân thể cứng đơ, hắn hối hận vì sao trước kia mình lại đi thích nàng, thật ngu ngốc.
Sau khi lấy lại trí nhớ hắn đã làm rõ bản thân mình hơn.
Nhẹ đẩy bờ vai nàng ra, Thanh Cơ khẽ liếc trộm biểu cảm của Tiêu Lâm, muốn thử xem nàng có ghen không. Nhưng Tiêu Lâm trên mặt chỉ có một biểu cảm ngây ngốc duy nhất.
"Ta không sao!"
Vẫn là tác phong lạnh lùng kiệm lời đó, Mạc Ly không có mảy may nghi ngờ.
Mạc Ly vui vẻ liếc xéo qua, không ngờ lại bắt gặp một trong những người mà nàng căm hận nhất. Nháy mắt Mạc Ly liền thay đổi tâm trạng.
"Đại tỷ, lâu rồi không gặp."
Tuy trong nội tâm Tiêu Lâm đang chửi bới từa lừa, nhưng bên ngoài nàng vẫn tỏ ra thân thiện nhất có thể.
"Hừ, xem ra ngươi may mắn đó. " mạc Ly như muốn xâu xé gương mặt nàng, con tiện nhân chết tiệt.
Mà cũng không sao, cứ để nó ở lại Nhan Gia thì cơ hội trả thù của nàng sẽ cao hơn. Có ai nghĩ một người thanh khiết như Mạc Ly lại luôn mang suy nghĩ trả thù người khác.
"Là nhờ phúc của tỷ đó, ta không ngờ Liễu phu nhân lại có ý tốt như vậy với ta."
Mẹ kiếp tình tiết đối đáp theo lễ nghĩa gì đây?! Một thanh niên sống sỗ sàng chia sẻ.
Mạc Ly tuy không muốn tiếp xúc với con tiện nhân này, nàng biết nó đã sống sau khi hai tên sát thủ kia bị phân thây. Nàng nghĩ là do con bé đó may mắn, vì với thân thể phế thải như nó sao có thể làm vậy. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt khỏe mạnh của nó, tâm tư Mạc Ly nổi lên một trận khó chịu.
"Ta không rõ ngươi sống sót bằng cách nào, nhưng hãy nhớ, ngươi đang làm ảnh hưởng đến Nhan gia đó, tốt nhất sau vụ này, ngươi nên trở về với ta đi."
"Ta sao? Tỷ có thể nói rõ ràng hơn không?" Dù sao Mạc Ly cũng chỉ khiến nàng bị đuổi khỏi Nhan gia và phế đi hai đôi chân, nhưng chuyện này cũng đủ để bù lại những tháng ngày Mạc Y bắt nạt nàng. Hai người hiện tại không thù không oán, Tiêu Lâm mong nữ chính không có gì khó chịu với mình.
"Về Nhan gia rồi hãy nói."
Mạc Ly không muốn sư phụ biết về gia đình mình, nơi đó quá nhiều âm mưu và thủ đoạn.
Nhưng ngược lại, Thanh Cơ cảm thấy chuyện này rất thú vị, không ngờ tiểu miêu (đặt biệt danh luôn òi) của hắn lại có liên quan đến Mạc Ly, hắn đang xem xét việc lấy cớ đi theo nàng.
"Muội sẽ về!"
"Tốt nhất là như thế!"
Hai người kết thúc câu chuyện bằng sự im lặng. Dù Mạc Y bị trục xuất khỏi Nhan Gia, nhưng giờ đây Nhan gia cần nàng, để thoát khỏi tội danh giết hại người nhà.