Cố Sanh Sanh – đệ nhất mỹ nhân Tu Chân Giới vô tình bị xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tổng tài cẩu huyết, trở thành vợ cũ độc ác có kết cục thê thảm của một lão đại nào đó.
Đột nhiên trở nên mù lòa và tàn tật sau một vụ tai nạn, nên tính tình của vị lão đại đó trở nên hung bạo, "người sống chớ lại gần".
Tâm tình Cố Sanh Sanh phức tạp. Thấy người đàn ông một thân đầy bông băng ngã khỏi xe lăn, cô cam chịu vươn tay nắm lấy tay hắn.
"Anh có đói không, tôi tìm chút gì đó nấu cho anh nhé?"
Chương trình phát sóng trực tiếp nào đó bùng nổ: bình hoa Cố Sanh Sanh hack toàn bộ mạng lưới, mở live stream để... nổi lửa thổi cơm?
Cư dân mạng:
[Ọe, phẫu thuật thẩm mỹ lỗi à?]
[Người gì đâu vừa xấu vừa nấu dở.]
Cũng là cư dân mạng:
[Ưm~ thơm quá đi! Sanh Sanh xinh đẹp, làm đồ ăn cũng ngon nữa!]
[Sanh Sanh mỗi ngày đều nấu cơm cho ai đó nha~]
Mắt hạnh nhân của Cố Sanh Sanh khẽ chớp chớp, thần thần bí bí nói: cho mèo ăn.
Hôm nay, khi Cố Sanh Sanh đang livestream nấu ăn, một cánh tay thon dài bất ngờ lọt vào ống kính để đưa đường cho cô.
Nháy mắt pháo đạn nổ ra:
[Awww bàn tay đó thật là cmn quyến rũ chết tôi rồi!]
[Trăm nghĩ vạn nghĩ cũng không ngờ có một ngày tôi lại vì một bàn tay mà tương tư một người.]
[Đó là vị lão công thần bí của Sanh Sanh ư?]
Cố Sanh Sanh nhất thời không biết phải làm thế nào. Tích tắc trôi qua, phía sau màn hình lại vọng đến một giọng nam khàn khàn mê người: meow~
- ----
Vở kịch nhỏ:
Cố Sanh Sanh bị người đàn ông vây trong lồng ngực, khóc lóc hoài nghi nhân sinh: "Có thể thả... thả tôi ra được không?"
Người đàn ông lên tiếng, giọng nói khàn khàn, hai tay vẫn vây lấy cô chặt cứng: "Chết cũng không thả."
Anh vẫn nhớ rất rõ, vào thời khắc u ám ấy, Cố Sanh Sanh như một tia sáng chiếu rọi vào sinh mệnh của anh.