Phùng Tường Hy – cuộc đời bất hạnh này cuối cùng cũng mở mắt với cô rồi. Ông trời đã ban cho cô một cơ hội so với trúng số độc đắc còn hy hữu hơn – cô…xuyên qua.
Chẳng những xuyên, còn là xuyên qua thế giới Thần Điêu của Kim Dung gia gia.
Dung mạo tựa thiên tiên, thần công cái thế, trí tuệ hơn người, xưng bá võ lâm, phủ khả địch quốc (hình như), không gì là không biết, không gì làkhông làm được.
A tốt như vậy sao! Đáng tiếc, cô không xuyên thành người như vậy, mà xuyên thành…phu nhân của người ta.
Hoàng Dược Sư, yêu thê như mạng, ngay cả cái xác cũng xem như bảo bối, còn chuẩn bị sẵn một cái thuyền để tự tử, đến bên thê tử. Chậc chậc, đúng là nam…phụ thâm tình mà.
Xuyên qua thành thê tử của người này, Phùng Tường Hy tự nhủ: Độ thách thức lớn à nha! Quyết không để Hoàng Dược Sư nhận ra mình là đồ giả, nếu không, chắc chỉ còn nước quy tiên! Mùi vị của phụ cốt châm, quyếtkhông thể nếm thử!!!
Cố gắng hết sức, dựa vào ngòi bút của Kim Dung gia gia, giả làm Phùng Hành.
Cầm, kì, thư, họa cái gì, học học học.
Cử chỉ dịu dàng là thần khí gì, học học học.
Bồi phu quân đại nhân: ăn, uống, tản bộ, nói chuyên phím. Cái này…cũngphải học, học học!
Bồi ngủ……
Lão thiên gia gia, thật ra thì, ông cho tôi trúng số độc đắc cũng được.
Sau khi nhìn thấy thê tử vất vả học tập, Hoàng Dược Sư tỏ vẻ: "A Hành, đến giờ nghỉ ngơi rồi!"
Phùng Tường Hy đang cầm một quyển tiểu thuyết nổi tiếng hiện hành, với cái bìa đề tên là “Thơ của Lí Bạch”, năn nỉ :"Một chút nữa, một chút nữa thôi! ( Sắp tới cảnh hot rồi – nước miếng giàn giụa.)"
Hoàng Dược Sư: Hửm!
Phùng Tường Hy: Thiếp thân tới ngay ạ – quỳ theo chuẩn Nhật Bản.
Nữ chính: lòng tự trọng cái gì, đều là mây bay, còn sống là hay rồi.
*-*
CP: Hoàng Dược Sư x Phùng Hành.
Phối hợp diễn: các nhân vật trong Thần điêu ( thật ra họ cũng chỉ là người qua đường giáp ).
Cảm hứng truyện: Đào chi yêu yêu – Tái Húc, mời các bạn đón đọc.