Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Làm Thế Nào Để Chế Ngự Kẻ Địch Là Bạn Cùng Phòng Đây
  3. Chương 1: Bạn Cùng Phòng Kiêm Luôn Bạn Cùng Bàn
Trước /54 Sau

Làm Thế Nào Để Chế Ngự Kẻ Địch Là Bạn Cùng Phòng Đây

Chương 1: Bạn Cùng Phòng Kiêm Luôn Bạn Cùng Bàn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Giang Đạp Ca, tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi hả, cậu đừng có quăng quần lót lung tung như vậy chứ!”

Du Thuật cầm lấy chiếc quần lót bị Giang Đạp Ca quăng trúng mặt mình, cậu tức muốn hộc máu mà ném nó xuống đất.

Gương mặt Giang Đạp Ca ngây thơ vô số tội cùng với cái mông trần trụi mà đứng ngay giữa phòng ký túc xá: “Thật ngại quá, không ném chuẩn, nếu có lần sau cậu cứ ném lại trên mặt tôi là được rồi chứ gì?”

Du Thuật ngồi dậy, nhắm mắt tức giận thở hắt ra một hơi, tự nhủ với bản thân mình phải thật bình tĩnh, không muốn cùng mấy con gà cấp tiểu học tính toán so đo mấy chuyện vặt vãnh này, không muốn…

Du Thuật kinh ngạc sờ cái mũi mình, ngửi thấy một mùi vị tanh nồng, mở to mắt lại nhìn thấy dương v*t to của Giang Đạp Ca đang ở khoảng cách rất gần với bàn tay mình.

Con mịa nó!!! Không thể nào bình tĩnh được nữa!!!

“Giang Đạp Ca, có phải cậu bị nứ/ng hay không hả?” Trong đầu Du Thuật đùng một tiếng, tay lại hướng dương v*t Giang Đạp Ca đánh một cái.

“Ú òa!” Giang Đạp Ca che lại dương v*t của mình, sau đó vội vàng tránh xa đôi tay của Du Thuật: “Tôi chỉ là đến lấy khăn lông! Cậu mắc gì đánh bé Giang yêu dấu tôi chứ hả! Cậu ghen tị với cây súng bé Giang mạnh mẽ to lớn của tôi hay gì?”

Du Thuật chịu không nổi nữa, cầm lấy khăn lông ném cho hắn quát: “Cút xéo.”

Nhắc đến cái tên Giang Đạp Ca ngu ngốc này, Du Thuật hối hận mà nhớ tới cái số phận chết tiệt của mình.

Ký túc xá của năm thứ hai cao trung đã chật kín (lớp mười một), trong khoảng thời gian Du Thuật lên lớp mười một đã chuẩn bị bắt đầu trọ ở trường. Bởi vì lý do thân thể dị thường của mình, cậu cẩn thận suy nghĩ rất lâu, nghĩ rằng chuyển vào ký túc xá giữa chừng như vậy thì cơ hội sống một mình sẽ cao hơn.

Nhưng là ngàn vạn lần Du Thuật không nghĩ tới, mình lại tính sai một bước.

Ngày hôm sau Giang Đạp Ca chuyển đến, vì thế hắn đã đặt chân vào thế giới nhỏ bé của Du Thuật.

Giang Đạp Ca cũng chính là bạn cùng bàn của Du Thuật.

Cả hai đã ngồi cùng bàn với nhau từ năm thứ nhất cao trung (lớp 10), mọi người khăng khăng rằng mối quan hệ của hai người họ như là chó với mèo vậy.

Ban đầu Giang Đạp Ca cảm thấy Du Thuật là một cái tên kiêu căng phách lối thường hay giả vờ mình thanh cao. Trước mặt thầy cô và các bạn tên Du Thuật đó lúc cũng tạo cho mình một cái vỏ bọc toàn là đạo đức giả.

Du Thuật cảm thấy Giang Đạp Ca là một tên ấu trĩ, lòng dạ hẹp hòi còn rất mất vệ sinh, đặc biệt là Giang Đạp Ca đối ai cũng đều híp mắt cười tủm tỉm, như con hổ biết cười vậy.

*(con hổ biết cười: ví với những người bên ngoài thì nói cười vui vẻ, bên trong thì vô cùng độc ác và nham hiểm)

Ngồi cùng bàn hai năm mà hai người không hề làm dịu đi mối quan hệ này. Mà sự khó chịu, bực bội lẫn nhau ngày càng trở nên gay gắt.

Giang Đạp Ca ngay từ đầu còn cảm thấy Du Thuật lớn lên đẹp đẽ tinh tế, ai mà có ngờ tên Du Thuật này là một tên lòng dạ hẹp hòi.

Kết quả Du Thuật lại đem chuyện hắn chép bài tập về nhà của người khác nói cho thầy cô biết. LỘN CÁI BÀN, sau này dù cái tên Du Thuật có trở thành một nàng tiên xinh đẹp thì hắn cũng đé*o có thương xót mà nhẹ tay với cậu.

Lúc đầu, Du Thuật cũng rất ghen tị với chiều cao 1m90 còn có cơ bắp phát triển nhờ chơi bóng rổ của Giang Đạp Ca, đây là hình mẫu lý tưởng mà cậu hằng mơ ước!

Kết quả là Giang Đạp Ca đi tán dóc với người khác nói Du Thuật học lớp mười một rồi mà còn bao bìa sách, nguyên văn lời nói Giang Đạp Ca nói lúc ấy là như thế này đây: “Anh đây sống mười mấy năm lần đầu nhìn thấy con trai đi học mà bao bìa sách, đúng là khéo léo như mấy đứa con gái vậy.”

Bởi vì thân thể Du Thuật có chỗ khác người nên cậu ghét nhất người khác nói cậu giống con gái! Đé*o chịu nổi thiệt chứ!

Mối quan hệ của hai người như nước với lửa mà sống chung hai năm, nhưng Du Thuật cùng Giang Đạp Ca chưa bao giờ nghĩ đến việc ông trời trớ trêu sắp cho hai người họ ở chung một phòng trong ký túc xá.

Mấy hôm trước hai người chung sống hòa thuận nước sông không phạm nước giếng. Sau đó tên Giang Đạp Ca không hiểu sao lại bắt đầu khiêu khích, gây hấn với cậu.

Đầu tiên là trong lúc Du Thuật đang tắm thì đột nhiên Giang Đạp Ca chơi xấu đi tắt đèn phòng tắm, sau là lúc Giang Đạp Ca coi phim 18+ còn cố tình phát ra mấy âm thanh khiêu dâm “A…a…”

Thẳng đến hôm nay Giang Đạp Ca đem quần lót của mình trực tiếp ném lên trên mặt Du Thuật, còn đem con gà to của hắn xách đi khoe khắp phòng.

Du Thuật cảm thấy Giang Đạp Ca chính là kẻ thù không đội trời chung với mình, ngoại trừ mấy việc như là Giang Đạp Ca chết còn Du Thuật sống.

Giang Đạp Ca tắm rửa xong đi ra, theo thói quen liếc nhìn thân hình ngồi thẳng tấp đang ngồi làm bài tập của Du Thuật.

“Ôi chu choa mạ ơi, còn bày đặt giả bộ đứng đắn trước mặt tôi.” Giang Đạp Ca đánh một tiếng chát lên trên cái eo thon gọn của Du Thuật: “Cậu không biết mệt sao, đừng có làm cái bộ dạng mình nghiêm túc lắm không bằng.”

Du Thuật tức giận ngẩng đầu nhìn Giang Đạp Ca: “Đ*éo có liên quan gì đến cậu.”

Giang Đạp Ca giơ hai tay lên: “Được thôi, là tôi lo chuyện bao đồng.”

Eo Du Thuật vừa mịn màng vừa mảnh khảnh. Giang Đạp Ca nhìn chằm chằm đến chỗ mình mới chạm vào trên người Du Thuật.

Du Thuật lén nhìn Giang Đạp Ca một cái, thấy hắn cầm điện thoại lên chơi thì thở phào nhẹ nhõm, trộm đem điện thoại đang xem phim heo của cậu tắt đi.

Suýt chút nữa cậu đã bị Giang Đạp Ca hù chết.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /54 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thời Gian Trở Lại

Copyright © 2022 - MTruyện.net