Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Phương diện tình dục ở con trai phát triển vô cùng sớm. Tới tuổi này của Thẩm Úc, nói chưa từng xem qua mấy bộ AV chắc chẳng ai tin.
Hơn nữa, đi theo đám hồ bằng cẩu hữu Lý Nham, tư tưởng của Thẩm Úc đã sớm bị ăn mòn không sai biệt lắm.
Cho nên, đối với phương diện này, ít nhiều cũng có chút hiểu biết.
Đám Lý Nham đã sớm không còn xử nam.
Riêng Thẩm Úc vẫn luôn duy trì tấm thân trong sạch, nhưng tuyệt đối không phải không hiếu kì phương diện này, chỉ là trong nhà quản quá nghiêm, căn bản chẳng cho hắn cơ hội xuống tay.
Đương nhiên cũng là vì, còn chưa có xuất hiện một cô gái làm cho Thẩm đại thiếu gia này để vào mắt.
Nhưng hiện tại, hắn lại phản ứng trước một đứa con trai... càng lúc càng không kìm chế được.
"Lâm Hiên, tôi cảnh cáo. Cậu ngồi im cho tôi, đừng có lộn xộn nữa." Vốn là gương mặt đẹp trai nay lại càng đỏ ửng, Thẩm Úc hơi nghiên nghiên thân mình, muốn né tránh môi Lâm Hiên.
Chính là, thời điểm này, ở trên xe máy, trốn ở chỗ nào được đây? Lâm Hiên theo di chuyển của hắn cũng lắc lư theo.
"Khát..."
Lâm Hiên mơ hồ khẽ ngâm ra tiếng, đầu óc không rõ.
Giờ phút này, toàn thân trên dưới, mỗi một tế bào đều như cũng nhau bốc lửa, tựa như đốt hết nước trong cơ thể Lâm Hiên làm bốc hơi, rất nóng... rất khát...
Gió ban đêm thổi qua, làn da Thẩm Úc lạnh lẽo, đôi môi nóng bỏng của Lâm Hiên theo bản năng dán đến trên cổ Thẩm Úc.
Dần dần hướng lên trên, như có như không cọ qua vành tai Thẩm Úc.
Thẩm Úc hít một tiếng, tâm tư đã sớm loạn trong gió đêm.
Một lời Thẩm Úc cũng không dám nói, chỉ căng thân mình, hơi thở phì phò, ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía tìm cửa hàng bán đồ vặt.
Chính là mẹ nó nửa đêm rồi cửa hàng nào cũng đã đóng.
Môi Lâm Hiên, không tìm được nguồn nước, khó nhịn di chuyển khắp nơi. Nháy mắt, môi cậu đụng đến đôi môi mỏng lạnh lẽo của Thẩm Úc.
Cậu hơi tạm dừng.
Hô hấp của Thẩm Úc đều như ngừng lại rồi.
Lòng bàn tay toát ra mồ hôi, Thẩm Úc thả chậm tốc độ xe.
Môi Lâm Hiên, đây là lần đầu tiên như vậy mà gần chính mình.
Mà ngoài ý muốn là Thẩm Úc một chút cũng không bài xích.
Hắn vốn cho rằng, Lâm Hiên vốn là người lạnh lẽo như băng, nhất định trên người chỗ nào cũng lạnh, hơn nữa chẳng có gì thú vị. Thế mà, không nghĩ tới....
Môi Lâm Hiên, lại nóng như thế...
Còn rất mềm nữa...
Thẩm Úc rũ mắt nhìn Lâm Hiên.
Khoảng cách hai người vô cùng gần, căn bản không thấy rõ ngũ quan, chỉ có thể nhìn đến hàng lông mi đang run run kia.
Thẩm Úc thử lui về sau một chút, tránh đi môi của Lâm Hiên, thế nhưng Lâm Hiên lại nhích tới gần.
Hắn vừa hơi nhíu mày, đầu lưỡi Lâm Hiên đã theo bản năng tiến vào giữa hai cánh môi Thẩm Úc. Hình như thiếu niên cảm thấy nếm được cái gì đó rất ngon, lại hơi ngậm lấy môi dưới Thẩm Úc mà mút vào.
Vẻ mặt đầy ngây thơ mà không biết rằng, động tác như vậy có bao nhiêu sắc tình cùng dụ hoặc.
"Kéttt---" một tiếng vang lớn vang lên giữa đêm, xe máy đột nhiên dừng lại. Hai mắt Thẩm Úc đã chuyển màu đỏ tươi, chỉ cảm thấy máu trong người giống như chảy ngược xông thẳng lên đỉnh đầu.
Thân thể mềm mại của Lâm Hiên hơi lắc lư muốn rớt, bị hai tay rắn chắc của Thẩm Úc dùng sức ôm vào lòng.
Trong đầu Thẩm Úc vang lên hồi chuông cảnh báo.
Thân thể Lâm Hiên, hương thơm dễ ngửi, mềm mại như không xương, thật giống như những giấc mộng xuân của hắn.
Cứ ôm như vậy khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
Thẩm Úc tự nói với bản thân, phải nhanh chóng buông tay. Thế nhưng giờ này phút này, thân thể đã không chịu sự chi phối của bộ não.
Trong lòng Thẩm Úc cũng có chút xác định, bản thân đã bị thiếu niên trong lồng ngực câu dẫn.
"Lâm Hiên!" Hắn banh khớp hàm, thở hổn hển nhìn chằm chằm Lâm Hiên: "Cậu mà còn dám xằng bậy với tôi, tôi liền ở chỗ này *** chết cậu đấy! Cậu có tin không?"
Lông mi Lâm Hiên run lên một chút, mở mắt ra, rất muốn nhìn rõ người trước mặt. Thế nhưng, trước mắt cậu bây giờ giống như có một tầng sương, chẳng nhìn rõ cái gì, tai lại càng không nghe rõ âm thanh gì nữa. Cậu chỉ dựa vào bản năng, đôi tay cuốn lấy cổ Thẩm Úc, giống như mới vừa rồi vậy, dán môi mình lên môi người trước mặt.
Hương thơm ngọt nị cơ hồ làm Thẩm Úc tan vỡ.
Thiếu niên khinh cuồng, vốn cũng chẳng có mấy lực khắc chế.
Cả người Thẩm Úc chấn động, không thể nhịn được nữa, cuốn lấy môi Lâm Hiên, hung hăng hôn tới.
Hai đôi môi nóng hổi dán sát nhau, đè ép vài cái, đầu lưỡi Lâm Hiên liếm liếm, hơi ngậm lấy môi trên của Thẩm Úc.
Mẹ kiếp.
Thẩm Úc cảm thấy bản thân bị Lâm Hiên làm cho điên luôn rồi. Hắn nhắm mắt lại, đôi tay ôm lấy cổ đối phương, gia tăng thêm nụ hôn.
Môi lưỡi gian triền càng ngày càng kịch liệt, đầu lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi, nước bọt cũng giao hòa. Lần đầu tiên Thẩm Úc cảm nhận được hóa ra cảm giác hôn môi lại vui sướng, trần trụi như thế này, giống như quần ào còn chưa cởi, nhưng thân thể đã mở ra vì đối phương.
Đồng thời trong lòng Thẩm Úc cũng hiện lên một suy nghĩ, "Mẹ nó, nụ hôn đầu của mình."
Hôn không bao lâu, Thẩm Úc cảm thấy dương v*t dưới thân đã trướng đến khó chịu, khó khăn lắm mới tách khỏi Lâm Hiên.
Lâm Hiên có chút bất mãn, lại nhào người tới.
Ánh mắt Thẩm Úc hơi ám ám, mở miệng nói: "Lâm Hiên, đây đều là cậu tự tìm."
Nói xong, hôn một cái chụt lên miệng thiếu niên.
Hắn ôm chắc Lâm Hiên, khởi đồng xe, chạy thẳng đến khách sạn nhà mình kinh doanh.
Thẩm Úc phóng xe rất nhanh, trong chốc lát đã đến một khách sạn do nhà hắn quản lí, trực tiếp ôm người xuống xe.
Lâm Hiên hiện tại vẫn mặt mày đỏ ửng, vẫn không ngừng nằm trong lồng ngực Thẩm Úc mà vặn vẹo tìm kiếm an ủi.
Nhân viên khách sạn từ bên trong đã nhìn thấy Thẩm Úc đều chạy nhanh ra ngoài nghênh đón. Nhưng thấy trong ngực hắn còn ôm một nam sinh, mọi người đều tròn mắt mà nhìn nhau.
Nam sinh này vừa thấy đã biết không được thanh tỉnh, nhìn dáng vẻ giống như bị bỏ thuốc... Này không phải, thiếu gia nhà họ đã nháo ra chuyện gì đi?
"Nhìn cái gì? Lấy phòng cho tôi!" Thẩm Úc bị nhìn đến không kiên nhẫn, cũng khó chịu với ánh mắt mọi người đánh giá Lâm Hiên.
Nhân viên không dám chậm trễ, chạy nhanh cầm chìa khóa, đưa Thẩm Úc và Lâm Hiên lên lầu.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");