Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đầu tiên hắn dụ dỗ Lâm Hiên uống một chút rượu, đợi thời điểm người hơi say say lập tức hôn lấy Lâm Hiên.
Lâm Hiên bị màn cầu hôn hôm nay làm cho cảm động nên có chút sơ suất. Cậu hoàn toàn không nghĩ tới Thẩm Úc sẽ muốn làm ở chỗ này một lần.
Nhưng Lâm Hiên đã bị hôn cho đầu óc choáng váng, lực đạo giãy giụa cũng yếu hơn bình thường: "Có... camera mà..."
"Anh bảo bọn họ đóng rồi." Thẩm Úc không có khả năng không nghĩ tới việc này cho nên hắn mới đuổi phục vụ đi xa một chút.
"Nhưng mà..." Nhưng bọn họ đang ở trong phòng riêng, hơn nữa cửa ở đây không thể khóa lại. Người bên ngoài chỉ cần đẩy cửa tiến vào là có thể thấy ngay bọn họ làm gfi.
Thẩm Úc chú ý thấy Lâm Hiên giống như thực sự để ý phương hướng của cửa, còn cố ý bế người đặt lên trên một cái ghế gần cửa ra vào nhất.
Hắn để Lâm Hiên ngồi trên người mình, đối mặt với cửa ra vào, cầm hai cái ghế dựa trái phải kéo lại, để chân Lâm Hiên dựa vào phía trên còn mình duỗi tay cởi nút quần áo trên người Lâm Hiên.
Thẩm Úc một bên cởi quần áo Lâm Hiên, một bên xoa nắn ngực cậu. Bàn tay to vói vào trong quần lót sờ đến phía dưới.
Sườn cổ Lâm Hiên bị cắn, trừ bỏ rên rỉ ra cái gì cũng không làm được: "Không cần..."
"Đừng nhúc nhích. Nếu em mà rớt xuống ghế phát ra âm thành thì sẽ có người đến đây đấy." Thẩm Úc cố ý kích thích cậu.
"Hức." Lâm Hiên quả nhiên ngoan ngoãn bất động. Áo sơ mi bị xốc lên, quần lót cũng bị lột xuống dưới.
Cậu tuy rằng sẽ khẩn trương sợ hãi. Nhưng rốt cuộc cùng Thẩm Úc ở nước ngoài cũng trải qua nhiều lần như thế, thân thể cũng dần dần hiểu được sự hưởng thụ khoái cảm cùng kích thích lúc chơi dã chiến bên ngoài.
Thẩm Úc dùng ngón cái trêu đùa đầu v* đã đứng thẳng của cậu, lại vuốt ve dương v*t hưng phấn cương cứng.
"Hức... A ha..." Ở nơi mà tùy thời đều có khả năng bị người phát hiện thân thể trần trụi, Lâm Hiên càng thêm mẫn cảm. Hơn nữa ở gần cửa ra vào, cậu còn có thể nghe thấy bên ngoài hành lang có âm thành của người khách nói chuyện đi lại.
"Bảo bối, không phải em đang hưởng thụ sao?" Thẩm Úc dùng ngón tay sờ đến mã mắt đã chảy nước của Lâm Hiên, lại lấy ngón tay để đến bên môi ý bảo Lâm Hiên liếm.
Lâm Hiên bị khi dễ hai mắt ướt át, vẫn là cảm thấy Thẩm Úc vô cùng xấu xa: "Anh... Đồ xấu xa..."
Thẩm Úc cười cười không có phủ nhận, cắn lên vành tai cậu, càng lúc nói càng quá mức: "ông xã còn muốn làm những chuyện tệ hơn nữa kìa. Ông xã muốn mang em đi dã chiến khắp mọi nơi."
Lâm Hiên thoạt nhìn như sắp khóc, gương mặt đỏ bừng, vô cùng mê người.
Thẩm Úc hôn một cái lên mặt cậu, sau đó cởi quần của mình, gấp không chờ nổi mà muốn *** vào địa phương ấm áp ướt nóng kia.
*** bự thoát khỏi quần lót, để ở miệng *** đang chảy đầy nước dâm mà liên tục cọ xát.
Lâm Hiên nếu kẹp chặt hai chân thì chỉ là kẹp *** bự càng lúc càng thoải mái mà thôi. Nhưng mở chân ra như thế này lại giống như là muốn cầu bị ***.
Lúc này Thẩm Úc đột nhiên nói với cậu: "Em nhìn phía trước thử xem."
Hóa ra trên ván cửa có thể phản quang được, chiếu toàn bộ bộ dáng Lâm Hiên giơ chân lộ ra thân thể dâm đãng.
"Không cần... Hức..." Lâm Hiên còn chưa kịp kháng cự đã thấy quy đầu của Thẩm Úc đè sát vào miệng ***, từng chút từng chút mà *** vào cơ thể.
Thẩm Úc đĩnh hông, *** toàn bộ *** bự đi vào, lại chậm rãi rút ra. côn th*t lớn bị nước dâm ngâm đến sáng lên, còn rỉ ra một cỗ chất nhày ái muội.
Trên ván cửa tuy rằng phản chiếu không rõ ràng lắm, nhưng chỉ là động tác thôi cũng khiến cho người cảm giác được cực kì sắc tình. Lâm Hiên cũng không biết vì sao chính mình lại muốn nhìn chằm chằm hình ảnh bản thân bị nam nhân nâng mông ra ra vào vào trong cơ thể mình.
Lâm Hiên sau khi uống rượu quả nên vô cùng nghe lời. Thẩm Úc muốn cậu mở chân ra một chút, cậu liền ngây ngốc làm theo.
"Không cần... Ưm... A... Nơi đó... Thật thoải mái..." trong miệng Lâm Hiên rầm rì không biết mình đang nói gì, nhưng bộ dáng thuận theo thật sự quá đáng yêu.
Tuy rằng lõa lồ cũng khá là tình thú, nhưng Thẩm Úc vẫn thích đối mặt mà làm.
Hắn ôm Lâm Hiên xoay người lại, côn th*t lớn ở trong lỗ *** ma sát nửa vòng, kích thích cho Lâm Hiên khóc kêu rên rỉ: "Hức... Ha a..."
Thẩm Úc nhìn Lâm Hiên đang đắm chìm trong bể tình dục, côn th*t lại nhanh chóng lớn thêm một vòng, không ngừng ma sát điểm dâm của Lâm Hiên, làm cho thân thể Lâm Hiên liên tục trên dưới đong đưa.
Hai đầu v* bị Thẩm Úc niết đỏ, lại bị hắn dùng môi lưỡi ngậm ở trong miệng mà liếm mút.
Lâm Hiên phát ra âm thanh như khóc nức nở, nhưng âm điệu lại mềm như bông, giống như vô cùng thoải mái.
Thẩm Úc biết cậu thoải mái, bởi vì *** non đang cắn vô cùng gắt gao, nước dâm cũng không ngừng chảy.
Ngồi ở trên ghế một lúc không thoải mái lắm.
Thẩm Úc dứt khoát dùng tư thế như vậy ôm Lâm Hiên đứng lên. Hắn nâng lưng cùng mông của Lâm Hiên lên, để cặp chân dài của cậu kẹp chặt hai bên hông của mình.
"Không cần... Ưm... Sâu quá... A..." Lâm Hiên không nhịn được mà hô to, nước mắt cũng trào ra.
Cậu càng khóc như vậy Thẩm Úc càng hưng phấn, hận không thể để cậu kêu nhiều hơn một chút. Nhưng nơi này dù sao cũng là nơi công cộng, nếu không muốn bị phát hiện vẫn phải cẩn thận hơn một chút.
Thẩm Úc ôm Lâm Hiên đi theo ven tường, trực tiếp tắt đèn phòng ăn, ngụy trang thành phòng không có người.
Đóng hàng đèn phía trước, hàng đèn phía sau vẫn còn sáng lên.
Thẩm Úc đi đến tắt đèn hàng sau mới chú ý tới phía sau tấm bình phong là một cái cửa kính sát đất vô cùng lớn. Lúc trước vẫn không đi đến chỗ này cho nên mới không phát hiện ra.
Bên ngoài cửa kính là cảnh đường phố nhưng hiện tại đã qua giờ tan học cho nên không có bóng người qua lại. Vị trí của bọn họ không cao, ở tầng hai/
Đối diện là khách sạn gia đình, chẳng qua vừa vặn là ví trí cửa phòng. Mấy gian phòng khác đều tối om, mà hầu hết cửa sổ mấy phòng còn lại đều lộ ra ánh sáng, khả năng đang có người ở.
Nhà ăn chìm vào bóng tối, chỉ có ánh sáng bên ngoài, làm sao mà Lâm Hiên không chú ý tới được. Cậu chú ý tới nam nhân khả năng lại nghĩ ra ý định xấu xa: "Thẩm Úc, không cần."
Thẩm Úc cự tuyệt: "Không được."
Hắn thả Lâm Hiên xuống dưới, để cậu trần trụi hướng mặt ra bên ngoài, còn mình thì ôm người từ phía sau. Giống như lúc trước ở bên ban công nhà ở tìm kích thích, cũng tư thế như vậy, chẳng qua ở nhà sẽ không có ai thấy, còn nơi này thì chưa biết trước được.
Tuy rằng người thuê phòng sẽ không rảnh đến mức ra ngoài cửa sổ nhìn gì đó, nhưng cũng khó bảo đảm là sẽ không xảy ra.
Thẩm Úc nâng một chân Lâm Hiên ấn lên tấm kính, hạ thân dũng mãnh mà *** vào bên trong cơ thể cậu.
Thân thể Lâm Hiên giờ phút này nhạy cảm đến cực điểm, nước dâm càng lúc càng nhiều, dọc theo nơi hai người kết hợp mà chảy xuống phía dưới.
"Hức... A ha..." Lâm Hiên không phân biệt được đây rốt cuộc là sợ hãi hay là hưng phấn, nhưng có lẽ là cả hai. dương v*t của cậu bị phía sau va chạm, phun là nước dâm bắn lên trên mặt kính.
Thẩm Úc một bên *** cậu, một bên niết đầu v*. Lâm Hiên kẹp thật chặt, co bóp cho Thẩm Úc muốn bắn ra.
"Anh yêu em." Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Thẩm Úc nói câu này với Lâm Hiên, mà hắn cũng muốn nói với Lâm Hiên cả đời, "Lâm Hiên, anh yêu em."
Lâm Hiên lại khóc ra, nhìn tay mình bị ấn trên tấm kính, chiếc nhẫn trong bóng tối lập lòe ánh sáng.
Ở thời khắc gần cao trao, Lâm Hiên đáp lại: "Em cũng yêu anh."
- -Nửa tháng sau, một ngày nọ thời điểm Lâm Hiên đang ăn sáng đột nhiên nôn mửa vô cùng lợi hại. Trải qua một buổi kiểm tra mới phát hiện bản thân đã mang thai được 5 tuần.
Bác sĩ quả thật cảm thấy không thể tưởng tượng được. Tỉ lệ mang thai của Lâm Hiên vô cùng thấp. Nếu muốn thụ tinh thì sức sống của t*ng trùng phải là rất mạnh.
Lâm Hiên suy nghĩ hẳn là từ cái lần mà mới về nước kia. Nhưng gần đây bọn họ đều bận rộn công tác cho ên cũng không có chú ý tới dấu hiệu gì cả.
- -
Tác giả có lời muốn nói:
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là quyết định kết thúc.
Dù có chút đột ngột...
Hiên Hiên của chúng ta và Thẩm đại ca về sau sẽ có một bảo bảo vô cùng đáng yêu, một gia đình hạnh phúc.
Bọn họ sẽ vẫn luôn nắm tay nhau từ thiếu niên cho đến khi về gia. Bọn họ sẽ vẫn luôn bên nhau, mãi đến khi nhắm mắt xuôi tay,
Sống chết có nhau, cùng người thề ước.
Nắm lấy tay người, cùng nhau bạc đầu.
Lần đầu viết H văn, có rất nhiều chỗ thiếu sót, vẫn cảm ơn mọi người đã bao dung hết thảy.
Thiên ngôn vạn ngữ vẫn hóa thành một câu, cảm ơn mọi người rất nhiều.
Editor: Bộ này ở trên koanchay hiện đã hoàn nên mình bắt tay làm luôn. Lúc đó cũng chưa đọc hết nên không biết là cái kết lại cụt ngủn thế này. Mà lúc đó cũng làm đến chương mấy mấy rồi cũng không nỡ bỏ nên xin lỗi mọi người vì cái kết thế này nhé. ='))))
Mình edit truyện H cũng chưa toàn tâm lắm nên bộ này quá còn quá trời lỗi câu cú, chính tả, viết tắt, xưng hô... đủ loại. Nhưng dù sao cũng đọc giải trí nên mong mọi người bỏ qua nhé. ^^
Hi vọng sẽ sớm siêng năng edit thêm bộ nữa. Có ai có đề cử gì hem, ưu tiên 1x1, vườn trường nhé. <3 <3
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");