Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vu Quân vẫn giữ chặt cô không cho cô động đậy nữa khàn giọng nói.
" Nếu còn vùng vẫy nữa tôi không ngại làm chuyện đó trên xe đầu".
Gia Kì nghe hắn nói liền đỏ mặt tức giận liếc hắn nói
" Đồ đáng ghét, anh chỉ có thể dở những trò bỉ ổi này với tôi thôi sao".
Cô hít một hơi tiếp tục nói.
" Tên khốn....
..um um"
Câu chữ cô sắp nói ra đều bị hắn nuốt trọn bằng nụ hôn bá đạo.
Gia Ki đưa tay đấm vào ngực hắn điên cuồng đẩy ra nhưng Vu Quân đưa tay nắm chặt lấy tay cô không cho Gia Kì làm loạn, hắn điên cuồng chiếm lấy môi Gia Kì, cô bị hắn hôn đến tê dại từ từ đưa tay đặt lên vai hắn, Vu Quần điên cuồng cắn lấy môi cô xâm nhập vào khoang
miệng quấn lấy đầu lưỡi cô, nước bọt của hai người hoà vào nhau, Gia Ki bị hắn ôm sát vào người, bầu ngực mềm mại của cô bị hắn ép sát vào khuôn ngực của mình, cơ thể cô như một luồng điện đả kích tinh thần của hắn, hắn đưa tay vuốt ve cơ thể Gia Kì, cô bị hắn hôn đến mất cả lý trí, rồi hắn bắt đầu đưa tay luồng vào váy của Gia Kì, cô giật mình nắm lấy bàn tay hư hỏng của hắn lí nhí nói.
"Đừng như vậy mà ".
Hắn tiếp tục cắn mút cánh môi anh đào của cô một hồi lâu đến khi cô mất hết dưỡng khí mới chịu buông tha, Gia Kì gục đầu lên vai hắn thở dốc sau màng hôn nóng bỏng vừa rồi, Vu Quân bá đạo lên tiếng.
" Đây là hình phạt khi em giám nói chuyện với người đàn ông khác".
Gia Kì thật sự không thể hiểu nổi sự vô lý của hắn, cô tức giận đấm vào ngực hắn một cái thật mạnh nói.
" Đừng vô lý như vậy, tôi đã làm gì mà bị phạt, anh ta chỉ đến hỏi đường thôi mà"
Hắn nhếch mép cười khàn giọng nói.
" Ngoại trừ tôi ra em không được nói chuyện với bất cứ người đàn ông nào khác ".
Cô thật sự bất lực với sự ngang ngược của hắn
Vụ Quân hôm lên cổ Gia kì đầy luyến tiếc sao màng hôn vừa rồi, mới buông tha cho cô, Gia Kĩ nhít người để ngồi sang chỗ mình, nhưng thứ gì đó nhô lên đâm vào đùi khiến Gia Ki đỏ mặt giật bắn người vội nhanh về chỗ ngồi, cô thầm nghĩ" tên biến thái này lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó".
Về đến nhà cô đi thẳng lên phòng không thèm nhìn hắn lấy một cái, bỗng điện thoại của Vụ Quân vang lên hắn ta bắt máy không biết đầu giây bên kia nói gì mà khiến hắn tức giận chao mày lại giọng lạnh lùng nói.
"Được rồi tôi bay sang đó ngay".
Hắn gọi Phi Ưng vào dặn dò.
"Tôi phải bay sang Italia giải quyết một số việc cậu ở nhà nhớ giám sát Gia Kì có chuyện gì thì hãy báo lại với tôi ".
Phi Ưng cúi người nói.
"Vâng thưa thiếu gia "
Hắn lên phòng lấy chút đồ rồi vội vàng lên xe rời đi.
Gia kì nằm trong phòng tức tối nghĩ đến chuyện lúc nãy , cô không hề biết Vu Quân đã rời đi, cũng không biết mối nguy hiểm sấp ập đến với cô, những ngày tháng sau này của cô sẽ là một chuỗi bị kịch.
Sao một ngày đi chơi cùng Thiên Ngọc trở về Lệ Mỹ nghe tin Vu Quân đã đi Italia vô cùng tức giận bao nhiêu kế hoạch tiếp cận Vu Quân để hắn có thể yêu cô lại như lúc xưa điều bị
Gia Kì xen ngang, bây giờ Vu Quân còn đi xa, nhưng cô ta ngồi trên giường bắt đầu bình tĩnh
lại gương mặt lộ rõ sự thâm độc thầm nghĩ " nếu không có Vụ Quân ở nhà cô sẽ tạo cơ hội cho Đinh Tùng tiếp cận Gia Kì, đưa Gia Kì vào tròng làm con cờ trong kế hoạch lần này của cô ta và Đinh Tùng.
Hôm nay Gia Khi đang ngồi trong phòng xem tivi bỗng có một cuộc điện thoại với dãy số lạ, Gia Kì bắt máy.
"Alo"
Đầu giây bên kia một giọng nói của người đàn ông vang lên.
" Chào cô lâu quá không gặp".
Gia kì khó hiểu thầm nghĩ" mình có quen người này hay sao"
Cô bắt đầu hỏi.
"Xin hỏi anh là ai vậy ?"
Đầu giây bên kia, một giọng nói thất vọng vang lên.
"Tôi là người đã đưa cho cô tấm danh thiếp tại cửa hàng hôm bữa đấy, chắc cô đã quên tôi
rồi".
Gia Kì sao có thể quên Chính tấm danh thiếp của anh ta mà cô bị hắn giày vò đến muốn tự
xác.
"Tôi vẫn còn nhớ, nhưng sao anh có được số điện thoại của tôi vậy ?"
Bên đầu giây bên kia truyền đến một giọng cười đùa.
" Một khi đã là duyên số thì ắt hẳn sẽ gặp nhau thôi"
Gia khó hiểu nói.
"Duyên số là sao ?"
"Thôi tôi nói thẳng vào vấn đề luôn, tôi nhìn thấy cô lần đầu đã có cảm tình với cô, hôm nay gọi đến là muốn mời cô đi ăn, mong cô sẽ đồng ý".
Gia Kì thờ ơ từ chối vì cô nghĩ không nên dây dưa nếu không sẽ yên với Vu Quân đầu.
" Tôi xin lỗi, nhưng tôi đã có chồng đã khiến anh thất vọng rồi".
Đinh Tùng nghe cô nói liền diễn ra nét thất vọng qua điện thoại.
" Vậy thì tiếc quá, tôi chỉ muốn mời cô đi ăn, mà lại bị từ chối, tôi thật sự buồn đó, cô có thể suy nghĩ lại không"
Gia Kì thật sự không nở từ chối lòng tốt của anh ta, nhưng nếu nhận lời Vụ Quân mà biết được cô đi ăn với người đàn ông khác chắc chắn sẽ không tha cho cô.
Đinh Tùng cử nỉ non năn nỉ cổ.
" Chỉ một lần này thôi, xin cô đấy tôi thật sự rất mong muốn được gặp cô".
Gia Kì khó hiểu chỉ mới gặp gỡ một lần mà anh ta lại si tình đến vậy, cô không nghĩ gì xa xôi đến chuyện anh ta có mưu đồ gì với mình, chỉ suy nghĩ đơn giản là anh ta chỉ muốn làm quen với cô, vẻ bề ngoài củ anh ta nhìn rất là thư sinh, nho nhã cố nghĩ chắc không phải là người xấu nên Gia Ki đã nhận lời đến đó cô sẽ nói rõ ràng để anh ta không nuôi hi vọng với cô nữa.
"Được rồi tôi đồng ý, địa điểm ở đâu ?".
Đinh Tùng nghe Gia Kì đồng ý vui vẻ nói.
"Tôi sẽ nhắn địa chỉ cho cô vậy 6 giờ tối nay chúng ta gặp nhau nha tạm biệt cô".
Gia Kì cũng đáp trả lịch sự.
" Tạm biệt tối nay gặp"
Cô chỉ nghĩ đây là một buổi ăn cơm thông thường, nhưng không ngờ mọi thứ đều là âm mưu của Lệ Mỹ và Đinh Tùng.
6 Giờ cô đi đến điểm hẹn, là một nhà hàng sang trọng, hôm nay không có Phi Ưng đi theo, cô đã nhờ Tiểu Minh lôi kéo anh ta đi hẹn hò, để cô có thể tự do một lúc.
Đinh Tùng đã đứng đó đợi cô, thấy Gia Kì anh ta tiến đến lịch sự chào hỏi.
"Chào cô, hôm nay cô thật xinh đẹp".
Gia Kì nghe lời khen của Đinh Tùng thì cười nhẹ.
"Cám ơn anh ".
Hôm nay trời mưa cả ngày nhưng đến chiều đã tạnh trên đường còn động lại những vùng nước lớn, một chiếc xe ôtô chạy với tốc độ nhanh qua vũng nước làm nước bắn lên người Gia Ki khiến cô ướt sũng, cô đơ người không kịp phản ứng gì, Đinh Tùng vội lấy chiếc khăn trong túi ra giúp cô lau, nhưng vì nước văng ướt đến nữa thân váy của cô khiến Gia Kì vô cùng khó chịu, Đinh Tùng đứng kế bên lên tiếng đề nghị.
"Hay là chúng ta đi mua váy mới cho cô thay ra chứ cả người ướt như vậy sẽ khó chịu lắm".
Gia Kì cũng đồng ý hai người đi đến cửa hàng bán quần áo gần đó Gia Kì tùy tiện chọn một bộ váy đơn giản rồi tính tiền đi vào phòng thay đồ thay ra bộ váy bị ướt ra, rồi cùng Đinh Tùng quay lại nhà hàng, cô không hề có bất cứ nghi ngờ gì nhưng Đinh Tùng cố tình và chạm vào người Gia Ki để một ống kính từ xa chụp được mọi khoảnh khắc của cô và anh ta.
suốt bữa ăn Đinh Tùng luôn bắt chuyện trước tìm mọi chủ đề khác nhau để nói, Gia Kì chỉ ngồi lắng nghe có khi trả lời lại có khi mỉm cười cho qua.
Đến lúc buổi ăn kết thúc Đinh Tùng đề nghị đưa Gia Kì về.
"Hay là để tôi đưa cô về có được không, trời cũng đã tối, cô về một mình tôi không an tâm chút nào".
Gia Kì từ chối " Tôi tự về được cám ơn lòng tốt của anh".
Đinh Tùng cứ nằng nặc đòi đưa cô về bịa ra nhiều lý do rùng rợn nào là hiếp dâm chặt sát, bắt cóc bán sang biên giới, Gia Kì nghe mà rùng mình cuối cùng cũng đã đồng ý để Đinh Tùng đưa về.
Về đến nhà cô chào tạm biệt và lịch sự nói.
"Đây có lẽ là buổi hẹn đầu tiên cũng là cuối cùng của chúng ta, bởi vì tôi đã có chồng rồi nếu cứ đi ăn với anh như vậy, tôi e là không nên mong anh hiểu cho hôm nay tôi gặp anh chỉ để nói với anh điều này".
Đinh Tùng tỏ vẻ tiếc nuối nói.
"Tiếc quá tôi thật sự mong hai chúng ta có thể có nhiều buổi hẹn hơn, nhưng cô đã nói như vậy thì có tiếc một chút nhưng cũng phải chấp nhận thôi bởi vì tôi tôn trọng cô".
Gia Kì mỉm cười dịu dàng, rồi anh lên tiếng đề nghị.
" Tôi có thể ôm cô một cái được không, thay lời tạm biệt của chúng ta ".
Gia Kì cũng không suy nghĩ gì nhiều cứ nghĩ là bạn bè ôm xã giao bình thường nên cô chủ động dang đôi tay ôm hắn một cái hời hợt rồi chào tạm biệt đi vào nhà.
Cô không hề hay biết Lệ Mỹ đứng trên lầu đã chụp lại tất cả khoảng khắc đó, nở một nụ cười đầy đắc ý.
Những tấm ảnh thân mật của của Gia Kì và Đinh Tùng, đã nhanh chóng đưa tới tay Vu Quân hắn vẫn còn ở Italy nhận được những bức ảnh đó đôi mắt sắt lạnh như muốn giết người, gương mặt tối sầm lại nhào nát những bước hình đó vứt xuống sàn, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên Vu Quân đưa tay với lấy bật lên nghe, đầu giây bên kia giọng nói của Đinh Tùng vang lên nụ cười đầy đắc ý.
"Anh đã thấy được mấy bức ảnh tôi đã gửi chưa, tôi không ngờ con đàn bà của anh lại dễ dãi đến vậy, chỉ nghe những lời dụ ngọt liền xà vào lòng người đàn ông khác, hãy giữ cái ghế đó cho vững, chứ tôi thấy anh còn không quản nổi con đàn bà của mình, thì không bao lâu nữa cái ghế của anh cũng sẽ là của tôi".
Hắn cười đầy khiêu khích qua điện thoại.
Trán Vu Quân lúc này nổi hết gân xanh, bàn tay nắm chặt chiếc điện thoại, tức giận ném thẳng vào tường nát vụn, hắn đứng lên nói với Hắc Ưng" Về nước thôi".
Hắc Ưng thấy sự tức giận lên tới đỉnh điểm của hắn chỉ cúi đầu tuân lệnh rồi theo hắn ra ngoài.
Vu Quân chọn chuyến bay gần nhất để về nước, hắn bay về trong đêm, ngồi trên máy bay hắn không hề chợp mắt cơ thể toát ra một luồng khí lạnh, nếu bây giờ có ai dám cản đường hắn chắc chắn sẽ đền bằng mạng sống.
Gia Kì vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, cô vẫn hồn nhiên đi ra vườn chăm sóc những cành hoa tươi đẹp tràn đầy sức sống cô còn vu vơ hát ca, không hề biết chuyện gì sấp ập đến với mình, Lệ Mỹ cũng từ trong nhà đi ra gương mặt đầy sự ghen ghét nhìn Gia Kì mỉa mai nói.
" Chồng vừa đi khỏi nhà có mấy ngày, đã đi hẹn hò với người đàn ông khác đúng là không biết xấu hổ".
Lệ Mỹ nghe Gia Kì nói càng tức giận giật lấy cây kéo tỉa hoa mà cô đang cầm.
" Vườn hoa này anh Vu Quân cho người xây nên chỉ để chứng minh tình yêu của anh ấy
giành cho tôi có làm gì có tư cách đụng vào chứ".
Gia Kì lúc này mới nhớ ra lúc trước cô có hỏi về ý nghĩa của vườn hoa nhưng bà quản gia đánh trống lảng không muốn trả lời bây giờ cô mới biết là xây cho Lệ Mỹ.
Nói rồi cô ta điên cuồng cắt đi những cành hoa tươi đẹp mà lúc nãy Gia kì mới vừa chăm sóc.
Gia Kì bất ngờ về hành động của Lệ Mỹ, cô nhìn những cành hoa từ từ bị cô ta cắt rơi xuống gương mặt đầy sự tiếc nuối, phẫn nộ nhìn Lệ Mỹ nói.
" Cô bị điên à hành động cử như trẻ con".
Lệ Mỹ dường như không muốn dường tay Gia Kì cảm thấy vô cùng bực tức nắm lấy cánh tay đang hành động của cô ta lại quát lớn.
"Dừng lại ngay".
Lệ Mỹ tức giận quay sang liếc Gia Kì một cái mở miệng chửi rủa cô.
"Đồ đàn bà lẳng lơ, đồ thúi nát anh Vu Quân bị mờ mắt mới lấy một người như cô, luôn đi ve vãn đàn ông, mà cứ nghĩ mình trong sạch".
Gia Kì bị cô ta chà đạp nhân phẩm tức giận đưa tay lên tát Lệ Mỹ một cái thật mạnh.
" Cô không có tư cách nói tôi như vậy, chẳng phải 5 năm trước cô đã đi theo người đàn ông khác bỏ rơi Vu Quân sao"
Lệ Mỹ bị Gia Ki tát tức giận điên cuồng lao đến túm lấy tóc Gia Kì quát lớn.
"Cô giám đánh tôi sao, hôm nay tôi sẽ cho cô biết tay".
Bàn tay vừa đưa lên định đánh Gia Kì đã bị nắm chặt lại trong không trung.
Một giọng nói khàn trầm vang lên.
"Đủ rồi".
Hai người phụ nữ quay sang nhìn về phía đó, Vu Quân đã quay trở về gương mặt hắn ta nhìn rất đáng sợ, đôi mắt như muốn giết người.
Lệ Mỹ thấy hắn liền tỏ vẻ yếu đuối đôi mắt đẫm lệ nói.
" Tại vì cô ta dùng những lời lăng mạ em, bắt em phải rời khỏi căn nhà này khiến em bức xúc nên mới làm như vậy".
Vụ Quân dường như không để tâm đến lời nói của Lệ Mỹ hẳn tạo sang nói với Hắc Ưng.
" Gọi Phi Ưng vào đây"
Hắc Ứng cúi đầu tuân lệnh đi ra ngoài gọi Phi Ưng, Phi Ưng vừa vào đến cúi người chào Vu Quân hắn tiến đến khéo lấy cổ áo anh ta lên đưa tay thành nắm đấm đánh thẳng vào mặt Phi Ưng một cái thật mạnh khiến anh ta ngã nhào xuống đất, hắn tiếp tục lôi Phi Ưng đứng lên đấm liên tiếp mấy cái đến khi khoé môi chảy máu, Phi Ưng vẫn đứng chịu trận, hắn tức giận nói.
"Tôi đã bảo cậu thông báo tất cả thông tin của cô ta cho tôi, cậu làm gì mà để cô ta đi chơi với người đàn ông khác trong khi tôi không biết gì cả ".
Lúc này Gia Kì mới biết được chuyện gì đang xảy ra với hắ, lúc cô đi ăn với Đinh Tùng có nhờ Tiểu Minh đến dẫn Phi Ưng đi chơi vì anh ta chỉ biết có công việc không quan tâm đến bạn gái của mình, đây là cơ hội tốt để cô tạo không gian riêng cho họ, nhưng không ngờ lại gây ra hoạ lớn cho Phi Ưng, nhưng Gia Kì cũng không nghĩ ra tại sao hắn lại biết được cô và Đinh Tùng đi ăn với nhau.
Gia Ki thấy Phi Ưng liên tục bị hắn tra tấn đánh đập một cách tàn nhẫn, cô không thể nào nhịn nỗi dù gì mọi chuyện cũng là tại cô mà ra, Gia Kì chạy đến nắm lấy tay hắn ngăn cảng.
"Dừng lại đi mà".
Vụ Quân không hề để lời nói của Gia Kì lọt vào tai, hắn giật mạnh tay của mình ra khỏi tay cô tiếp tục đánh, bị hắn giật mạnh Gia Ki không giữ được thăng bằng ngã nhào xuống đất, nhưng cô không bỏ cuộc tiếp tục đứng lên ngăn cảng Vu Quân, hắn ta tức giận đến đỉnh điểm quay sang bóp cổ lấy Gia kì nói.
"Tôi đã nói với em tôi ghét nhất là sự phản bội, sao còn làm như vậy".
Gia Ki bị hắn bóp cổ đến mặt mày tái xanh cô vì khó thở cô lắp bắp nói.
"Xin anh hãy nghe tôi giải thích mọi chuyện không như anh nghĩ đầu ".
Lệ Mỹ nghệ Gia Kì nói liền đi đến chiêm dầu vào lửa." Còn mạnh miệng giải thích, chính mắt tôi đã thấy có ôm người đàn ông đó".
Vu Quân nghe Lệ Mỹ nói càng ra sức bóp chặt lấy cổ Gia kì, cô như tuyệt vọng ra sức đấm vào ngực hắn như không có tác dụng gì với hắn.
Hắn bóp đến khi Gia Ki không còn sức chống cự nổi hơi thở cô trở nên yếu ớt lúc này hắn mới chịu buông cô ra, Gia Kì ngồi bệt xuống đất ho liên tục vị bị thiếu dưỡng khí, cô tức giận nhìn hắn nói.
" Đồ cầm thú sao anh không giết tôi luôn đi ".
Vu Quân càng tức giận hơn khi nghe Gia Kì chửi mình là đồ cầm thú, hắn nắm lấy cánh tay Gia Ki kéo cô đứng lên một cách đầy bạo lực lôi cô đi thẳng vào trong nhà, Gia Kì ra sức kéo ngược lại không chịu đi theo nhưng sức lực cô quá yếu ớt không thể làm gì được, hắn tức giận khi Gia Ki không chịu nghe lời còn chống cự, hắn quay người lại nhấc bổng cố lên vác trên vai một cách dễ dàng, đi thẳng lên phòng.
Suốt quãng đường đi cô ra sức giẫy giụa đấm vào lưng hắn nhưng cũng chỉ để gây ngứa cho hắn mà thôi.
Lên phòng Vu Quân đi thẳng vào trong ném Gia Kì xuống giường đầy bạo lực rồi quay người đi đến khoá cửa lại, Gia Kì sợ hãi vội đứng dậy chạy theo hắn ra cửa nhưng không kịp cửa đã bị hắn khoá lại, rồi hắn quay sang nhìn Gia Kì bằng ánh mắt chứa đầy sự tức giận và bị dục vọng chiếm hữu, Gia Ki sợ hãi lùi về phía sau cô càng lùi hắn càng tiến đến, cô mần mò trên bàn kiếm vật gì đó có thể khống chế hắn, Vụ Quân vừa bước đi vừa cởi từng chiếc cúc áo trên người hắn ra, Gia Kì vô cùng sợ hãi nước mắt đã lưng tròng, cô đã tìm được thứ gì đó là con dao rọc giấy lúc trước cô đem ra hù doạ sẽ tự tử trước mặt hắn.
Gia Kì chia thằng con dao về phía Vu Quân nhưng hắn ta dường như không đường bước hắn càng tiến đến gần Gia Ki khinh bỉ nói.
"Muốn giết tôi sao, em phải đâm ở đây này".
Rồi hắn nhanh chống bắt lấy tay Gia Ki đang cầm con dao chia thẳng vào ngực trái của mình, mũi dao đâm vào nhưng không sâu đủ làm cho hắn chảy máu.
Gia Kì thấy máu lan trên áo của hắn sợ hải buông tay để con dao rơi xuống, cô sợ hãi cầu xin.
" Xin anh đó, hãy nghe tôi giải thích đi".
Vụ Quân đã nắm được tay Gia Ki không cho cô cơ hội chạy trốn, hắn kéo tay cô lại khiến cô
mất thăng bằng ngã vào người hắn, Vu Quân đưa tay siết chặt lấy eo Gia Kì, cô đau đớn sợ hãi khóc không thành tiếng, hắn đưa tay bóp chặt lấy cằm nhỏ của Gia Ki, khiến cô phải đối
diện với hắn, Vu Quân lạnh lùng đưa môi chà sát vào môi Gia Kì, cô bị hắn hôn đầy bạo lực đôi môi đau rát ra sức vùng vẫy, nhưng hắn càng bạo lực xẻ chiếc váy cô đang mặc trên người rồi ẩn cô xuống giường, Gia Kì thật sự bất lực với hắn, Vu Quân tiếp tục cởi luôn bộ nội y cô đang mặc trên người một cách nhanh chóng cơ thể có loã lồm trước mắt hắn, Vu Quân mạnh bạo tách hai chân cô ra đưa vật nam cứng vào trong cơ thể có một cái thô bạo, vì không có màng dạo đầu nên cơ thể cô vô cùng khô còn bị hắn xâm nhập bất ngờ khiến Gia Kì đau rát nước mắt tuông xuống không ngừng miệng nhỏ không ngừng vang xin.
"Đừng mà, xin hãy buông tha cho tôi"
Hắn dường như không muốn nghe những lời cô nói điên cuồng xâm nhập vào bên trong, không có một nụ hôn an ủi nào thay vào đó là sự giày vò tàn nhẫn, hắn liên tục ra vào cơ thể cô một cách đầy bạo lực, Gia Kì bất lực nằm đôi mắt trở nên vô hồn, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.