Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mạn Nhu nghe vậy không có cảm giác như trút được gánh nặng mà lại sinh ra dự cảm không lành.
Phải biết rằng Cao Nghị ngày thường chính là dục cầu bất mãn, xuyên qua cả hai tháng nay đã đủ cho Mạn Nhu lĩnh hội được phương diện tình dục "lợi hại" của nam chủ, đã từng vài lần bị anh làm đến ngất xỉu.
Cô cẩn thận nhớ lại, tháng trước lúc bà dì đến, anh mới tạm ngừng nghỉ để cho cô mấy ngày sống yên ổn.
Nhưng bà dì vừa đi, Cao Nghị liền không kìm nén được, thao cô không ngừng nghỉ, so với ngày thường còn kịch liệt hơn nhiều.
Ở trong mắt Mạn Nhu, Cao Nghị chính là một cái "Động cơ chạy mãi không hết nhiên liệu"
Chỉ sợ thân thể nhỏ nhắn này không chống đỡ nổi nhu cầu của anh chứ chưa từng nghĩ rằng đối phương lại có ngày từ chối lời cầu hoan của cô.
Trong lòng Mạn Nhu tràn ngập lo lắng, biểu tình trên mặt cứng đờ, bất an dò hỏi: "Làm sao vậy?"
Cao Nghị rất bình tĩnh đáp: "Không có gì, hôm nay không phải cơ thể em không thoải mái sao? Vẫn nên nghỉ ngơi tốt một đêm, hôm khác lại làm."
Mạn Nhu nghe vậy mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, thử xít lại gần anh, ghé vào cơ ngực rắn chắc của người đàn ông.
Cao Nghị không cự tuyệt mà hạ thân cũng nổi lên lều trại, có thể thấy được anh cũng không phải là không có phản ứng. Có lẽ giống như lời anh nói là vì lo cho cơ thể của cô.
Mạn Nhu an ủi chính mình, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vẽ vòng trước ngực Cao Nghị sau đó bị bàn tay ấm áp của anh bắt lại đùa nghịch.
Ánh mắt vẻ nguy hiểm của anh nhìn cô như cảnh cáo nhưng Mạn Nhu lại không lùi bước: "Chính là...em đã khỏe rồi... Hơn nữa em cũng muốn làm."
Hai nhũ thịt mềm mại no đủ của cô cọ tới cọ lui trên người Cao Nghị, nhìn thẳng vào đôi mắt đang bốc hỏa của anh: "Ông xã, mau tới làm em."
Cao Nghị hít sâu một hơi rồi đè cô dưới thân. Hai người ở trên giường đổi vị trí cho nhau.
"Thì ra là thế, khiến bà xã tịch mịch khó chịu, anh thân làm chồng thật thất trách. Nếu bà xã đã muốn như vậy mà ông xã vẫn từ chối thì thật là bất kính."
Dứt lời, anh liền xốc váy ngủ rộng thùng thình trên người Mạn Nhu lên, lộ ra bắp đùi cùng đôi chân dài trắng như tuyết, mảnh đất nữ tính bị quần lót bao vây vô cùng gợi cảm.
Bàn tay Cao Nghị cách quần lót vỗ về chơi đùa hai cánh hoa mẫn cảm, dưới kỹ thuật xuất sắc của anh, âm đế nhỏ xinh cũng dần dần đứng thẳng lên.
Đã sớm nếm trải cảm giác sung sướng khi thao huy*t, một chút khiêu khích cũng khiến cô chịu không nổi, rất nhanh đã nổi lên nhiệt triều, quần lót ban đầu khô ráo đã trở nên ướt đẫm d*m thủy. Mạn Nhu bắt đầu cảm thấy anh vuốt ve xoa nắn như gãi không đúng chỗ ngứa.
Cô giương miệng vô lực thở dốc, đôi tay bất an nắm lấy khăn trải giường.
Cao Nghị thấy thế liền cúi người xuống, ngậm lấy đầu v* cách váy ngủ, lâu lâu lại dùng hàm răng gặm cắn, mang đến cho Mạn Nhu một cổ tê dại cùng khoái cảm mãnh liệt.
Anh cảm giác được quần lót bị d*m thủy từ hoa huy*t chảy ra làm ướt nhẹp nên liền cởi bỏ, tùy ý ném mảnh vải mỏng manh đó sang một bên, bàn tay trực tiếp chạm vào miệng huy*t.
Lòng bàn tay ấm nóng làm môi âm h/ộ run nhè nhẹ, không đợi hoa huy*t đói khát co rút mút vào, bàn tay mạnh mẽ đầy kỹ xảo đã nghiền ép lên hai bên miệng huy*t.
Ngón giữa đầy vết chai ở bàn tay đang thưởng thức hoa huy*t dùng sức ấn lên âm đế mẫn cảm, một đường đi xuống phía dưới, nơi đang chảy ra d*m thủy dính ướt đầy khăn trải giường.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");