Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hai chân đạp lên trên mặt đất gian nan đứng dậy. Mạn Nhu xoa xoa vòng eo đau nhức, còn chưa đi vài bước liền cảm giác được một cổ sền sệt chất lỏng từ trong hoa huy*t chảy ra.
Thân thể Mạn Nhu cứng đờ, cô cúi đầu xuống nhìn tinh d*ch cùng d*m thủy theo bắp đùi chảy dọc xuống cẳng chân rơi trên sàn nhà.
Hai má cô bắt đầu đỏ lên, cực kỳ tức giận người đàn ông kia chỉ biết đè nặng thao làm, làm đến ngất xỉu rồi cũng không bỏ qua.
Xong việc lại không tắm rửa sạch, đem tinh d*ch trong hoa huy*t lấy ra, cứ vậy để cho cô hàm chứa những chất lỏng đó ngủ suốt một đêm cùng một buổi sáng.
Mạn Nhu tức giận đi đến phòng vệ sinh. Phòng tắm nơi đây được ngăn cách riêng, bên trong có trang bị vòi hoa sen, nhưng hiện tại không phải là thời gian cung cấp nước nóng, nếu muốn chỉ có thể xài ấm đun, nên cô đành phải dùng nước lạnh tắm đỡ
Dù sao chờ đến lúc Mạn Nhu tắm rửa xong cũng đã mắng chửi người đàn ông kia hơn mười lần.
Vừa bọc khăn tắm đi ra liền đối mặt với một mảnh hỗn độn trên giường, Mạn Nhu lại phải cắn răng đi thay chăn nệm, sau đó mệt mỏi nằm trên giường.
Chỉ không biết có phải là ảo giác hay không, mặc dù đã đổi mới khăn trải giường nhưng cô vẫn có thể ngửi được một cổ mùi hương kỳ dị làm người ta mặt đỏ tim đập, hương vị giống y như tối hôm qua lúc ngậm côn th*t vào miệng.
Mạn Nhu lắc đầu xóa bỏ ý niệm đen tối rồi ôm gối nhớ tới cốt truyện từ chỗ hệ thống.
Tuy rằng tiếp thu cốt truyện chỉ có ba phút, nhưng nhiệm vụ của thế giới trong cốt truyện trên thực tế rất dài lâu, nếu nói đến thời gian, hẳn là dài đến tận hai mươi ba mươi năm.
Bất quá nói đơn giản khái quát chính là nữ chủ trọng sinh, thay đổi triệt để, theo đuổi anh quân nhân
Cốt truyện lấy góc nhìn của nữ chủ mà triển khai, nữ chủ tên là Tào Tiểu Hà, cốt truyện mở đầu là khi nữ chính tầm bốn mươi năm mươi tuổi, là một dì lao công già nua nghèo túng.
Trong nhà có một người chồng vừa bạo lực vừa lười biếng, hai người không có con cái, mới đặt chân lên thành phố lớn nên cái gì cũng không có, chỉ đành thuê một tầng hầm ngầm tại khu ổ chuột ở ngoại thành ở tạm, hằng ngày cô ta đều bị chồng đánh chửi, cuộc sống vô cùng khó khăn.
Có một ngày nữ chủ được công ty sắp xếp đến một căn biệt thự cao cấp để quét dọn vệ sinh, nữ chủ nhân của căn biệt thự này là Cao phu nhân. Tuy hai người đồng trang lứa nhưng nhìn Cao phu nhân lại cực kỳ trẻ đẹp, phảng phất như mới đầu ba mươi, biểu tình tràn đầy ôn nhu cao quý, vừa nhìn liền biết là lớn lên trong sự nuông chiều cùng che chở, không chịu sự tàn phá của xã hội.
Cao phu nhân có hai đứa con hiếu thuận đang xuất ngoại du học, lại còn có một người chồng có địa vị cao trong quân đội, chưa bao giờ lo lắng đến vấn đề tiền bạc. Phiền não lớn nhất chính là chồng thường xuyên đi công tác, rất ít khi về nhà khiến Cao phu nhân có chút cô đơn.
Có thể nói, Cao phu nhân chính là phiên bản trái ngược hoàn toàn với Tào Tiểu Hà, khiến cô ta hâm mộ vô cùng.
Khi đó Tào Tiểu Hà cũng không ghen ghét Cao phu nhân, ngược lại còn cảm kích vị phu nhân này cho cô ta cơ hội làm việc, tiền lương khá cao khiến cho mỗi ngày của cô ta trở nên tốt hơn.
Nhưng mà sự tình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất khi cô ta gặp được chồng của Cao phu nhân từ bộ đội trở về ăn Tết. Từ đó cô ta bắt đầu thù hận thấu xương đối với Cao phu nhân
Bởi vì người chồng trong bộ độ là quan chức lớn kia của Cao phu nhân chính là người đã từng cùng cô ta thân cận, đối với cô ta có vài phần hảo cảm, lại bị cô ta mâu thuẫn bài xích, kiên quyết không gả.
Năm mười tám tuổi Tào Tiểu Hà đã bị cha mẹ sắp xếp kết hôn với một anh binh lính lớn hơn nhiều tuổi, khi đó cô ta rất tức giận, bởi vì cô ta đang yêu thầm lớp trưởng có thành tích học tập tốt nhất trong lớp, thậm chí còn nghĩ đến việc cả đời.
Cô ta coi thường những binh lính không đọc quá nhiều sách, càng phản cảm hơn khi gặp mặt anh binh lính kia, đôi mắt sâu thẳm đó nhìn cô ta như sắc lang.
Cho nên, thời điểm cha mẹ hai bên đều đã định ngày kết hôn, cô ta lôi kéo lớp trưởng chạy trốn.
Nhưng mà những ngày vui vẻ chẳng được bao lâu, lớp trưởng chỉ biết viết văn làm thơ, chẳng kiếm nổi một đồng tiền sinh hoạt. Hai năm ở bên ngoài quá khổ sở nên không chịu nổi nữa liền quyết định vứt bỏ Tào Tiểu Hà, về nhà nhận sai.
Tào Tiểu Hà hoàn toàn ngây ngốc, bởi vì chuyện cô ta đào hôn khiến cho thân thể vốn đã không tốt của cha cũng bị cô ta làm cho tức chết rồi, cô ta không dám về nhà, lại không có bằng cấp, chỉ có thể đến nơi khác làm công.
Tuổi trẻ non dại, dễ dàng bị thế giới bên ngoài mê hoặc. Vì để hằng ngày sống cuộc sống xa hoa, cô ta đã bán thân kiếm tiền sinh hoạt.
Mãi cho đến khi lớn tuổi nhan sắc không còn, không có người nguyện ý bỏ tiền bao dưỡng cô ta, Tào Tiểu Hà mới cầm số tiền còn sót lại, tìm một người thoạt nhìn thành thật gả cho, lại không ngờ rằng người chồng kia tính tình hung ác, dễ nổi giận, chẳng những tiêu hết tiền của cô ta, còn liên tục đánh đập, chửi mắng.
Vốn dĩ cô ta đã chấp nhận số mệnh, thẳng cho đến khi gặp chồng của Cao phu nhân, cô ta mới đần độn về đến nhà.
Nhìn hoàn cảnh nghèo túng trước mắt rồi đến dáng vẻ đáng khinh của chồng, lại nghĩ tới biệt thự cao cấp tráng lệ huy hoàng, dáng người cường tráng anh tuấn phi phàm của anh binh lính, cô ta lần đầu tiên hối hận về lựa chọn của mình khi xưa.
Tào Tiểu Hà nằm ở trên giường cắt cổ tay, nghĩ thầm nếu là có thể qua lại từ đầu, cô ta nhất định sẽ gả cho anh binh lính, cùng anh sinh sống thật tốt.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");