Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả.
Convert: Wikidich.
Editor: Bắc Chỉ.
Khương Nhuế dàn xếp ở thành phố B, trước mắt tạm thời không có công tác gì, nhàm chán, cô làm thú bông, đem thành phẩm làm được chụp một bức, đăng lên Weibo.
"Chơi đùa cùng thú bông. [ hình ảnh ]"
Hiện tại số lượng fans của cố đã có mấy chục vạn, rất nhanh xoát ra nhiều bình luận.
"Tiểu tỷ tỷ tay nghề thật tốt, đẳng cấp!"
"Oa, thật xinh đẹp oa oa, là làm cho Thẩm đại đại sao? Muốn..."
"Đây là mua đi? Còn làm bộ mình làm, thật là lớn mặt."
Mặc kệ lời khen hay nói bậy, Khương Nhuế cũng không để ý đến, click mở tin nhắn, trong đó có một tin tức khiến cô chú ý.
Đối phương tự xưng là truyền thông Tỉnh Ngũ, hỏi hiện tại cô đã ký hợp đồng công ty quản lý nào chưa, nếu chưa thì họ muốn cùng cô tiến thêm một bước giao lưu.
Đối với các công ty trong giới, Khương Nhuế không hiểu rõ lắm, bất quá lúc trước ở đoàn phim đã nghe người khác nói qua, người mới bị Vương đạo đuổi đi kia, kim chủ phía sau cô ta là Trịnh tổng, cũng là cổ đông lớn nhất của truyền thông Tinh Ngu.
Có chuyện như vậy, tính ra cô cũng không phải cố ý đi đoạt nhân vật của người mới kia, nhưng cũng khó đảm bảo có bị người ta ghi hận hay không, cho nên việc đến Tinh Ngu là không thể.
Thế nhưng cô không lập tức cự tuyệt, mà là dò hỏi tiểu Trần xem tình huống Tinh Ngu.
Tiểu Trần nhìn đến, lập tức đi tìm Thẩm Dục Xuyên, "Thẩm ca, Tiểu Hạ nói người của công ty truyền thông Tinh Ngu tìm cô ấy bàn chuyện ký hợp đồng, cô ấy hỏi em công ty này thế nào."
"Tinh Ngu?" Thẩm Dục Xuyên nhíu mày, "Không được."
"Em cũng cảm thấy không được, bề ngoài nhìn rất ngăn nắp, bên trong cái dơ bẩn gì cũng có, trong giới đa phần đều bị những người này dạy hư. Vậy em nói một tiếng với Tiểu Hạ, để cô ấy đừng đồng ý."
"Ừ." Thẩm Dục Xuyên gật đầu, đưa tờ báo cho hắn, "Chuyện này cũng nói với cô ấy."
"Là cái gì?" Tiểu Trần nhanh chóng tiếp nhận nhìn xem, càng xem mắt mở càng lớn, "Gia hỏa này thật điên cuồng a!"
Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Dục Xuyên, "Thẩm ca, đây không phải là bút tích của anh chứ? Tốc độ này cũng quá nhanh rồi!"
Thẩm Dục Xuyên lắc đầu, "Không phải anh, còn không đến kịp."
*Ta thì đánh hơi thấy mùi của chị nhà =~=.
Thì ra anh chuẩn bị xuống tay thật a. Tiểu Trần trong lòng ha hả, bất quá cái loại người này bị trừng phạt cũng là đúng tội.
Thực chất có một tiểu minh tinh, hút ma túy xong rồi đi đến cục cảnh sát tự thú, không chỉ có chơi ma túy mà còn tàng trữ ma túy nói ra toàn bộ sự việc, còn cắn ra mấy chục nhân vật trong giới, trong đó không thiếu một vài tuyến minh tinh và biên kịch đạo diễn.
Có người vận dụng quan hệ, sự tình không thọc đi ra ngoài, bằng không chỉ sợ toàn bộ giới giải trí đều phải rung chuyển.
Chuyện như vậy, tiểu minh tinh kia xem như xong rồi, đắc tội nhiều người như vậy, lại có vết nhơ, đời này đừng nghĩ muốn ở giới nghệ sĩ lăn lộn.
"Em về tổ chức ngôn ngữ lại đã, chuyện này nói với Tiểu Hạ sau." Tiểu Trần chuẩn bị đi ra ngoài.
Thẩm Dục Xuyên gọi hắn lại, "Ở đây nói rõ cho cô ấy."
Tiểu Trần vừa muốn hỏi vì cái gì, nhìn nhìn thần sắc của hắn, bỗng nhiên phản ứng lại, "Thẩm ca, không phải anh muốn rình coi em nói chuyện phiếm với Tiểu Hạ đấy chứ?"
"Quang minh chính đại nhìn, sao có thể gọi là rình coi?" Thẩm Dục Xuyên nói.
Lại có thể mặt dày vô sỉ như thế, cố tình người này vẫn là ông chủ trên đỉnh đầu hắn, tiểu Trần chỉ có thể nhẫn.
Trước tiên hắn nói không kiến nghị Khương Nhuế đi Tinh Ngu, khuyên cô không nên gấp gáp, chờ một thời gian, sẽ còn có công ty quản lý khác.
Khương Nhuế rất nhanh đã rep qua, "Ừm, tiểu Trần ca, tôi đã biết, nghe cậu."
"Không có việc gì không có việc gì." Tiểu Trần dưới ánh nhìn chăm chú của Thẩm Dục Xuyên, mồ hôi lạnh mạo hiểm đánh xuống mấy chữ, lại nói: "Tiểu Hạ, không biết cô đã nghe chuyện này chưa? Cái người từ nhỏ cùng cô lớn lên ấy (Joy), vì muốn đoạt một vai diễn mà bồi người hút chích ma túy."
Khương Nhuế bên kia không lập tức rep lại, tiểu Trần nhìn trên giao diện biểu hiện cô đang onl, qua một lúc sau, mới thấy gửi lại một câu, hiển nhiên trước đó vẫn viết viết xóa xóa.
"Hắn luôn nóng vội như vậy, rốt cuộc làm việc sai lầm, kỳ thật hắn thiên phú không tồi."
Tiểu Trần vừa muốn rep, bên cạnh vươn một bàn tay, đem điện thoại hắn cầm đi.
Thẩm Dục Xuyên nhìn chằm chằm những lời này hồi lâu.
Tiểu Trần ngắm ngắm sắc mặt của hắn, thử nói: "Thẩm ca, em cảm thấy Tiểu Hạ đối với tra nam kia đã không còn tình cảm, dù sao cũng là cùng nhau lớn lên, mười mấy năm tình nghĩa ở đó, cho nên mới thay hắn tiếc hận, hẳn là không có ý khác."
Thẩm Dục Xuyên không nói chuyện, cầm điện thoại bắt đầu đánh chữ.
Trên giao diện bay nhanh vừa xuất hiện một chuỗi văn tự: "Người có thiên phú không tồi rất nhiều, người thiên phú không tồi, dựa vào nỗ lực của mình cũng không ít, hắn ta một chút thiên phú cũng không có cái gì đặc thù, không đáng tiếc hận."
Tiểu Trần há miệng thở dốc, không tiếng động hò hét: Xem đi, đây là bản mặt ghen ghét của nam nhân, trong lòng con gái người ta khen người khác một cậu cũng không được, phải tự mình vén tay áo xé toạc tình địch!
"Ồ, tiểu Trần ca nói không tồi." Khương Nhuế lần này rep rất nhanh.
Thẩm Dục Xuyên nhìn thoáng qua, dùng số WeChat tiểu Trần gửi danh thiếp của cô đến tài khoản của mình, sau đó móc di động ra, add Khương Nhuế.
"Tôi là Thẩm Dục Xuyên."
Khương Nhuế phát lại một biểu tình kinh hỉ, "Thẩm lão sư, thật là ngài sao!"
*edit là ngài cho trang trọng, xài kính ngữ mà, nếu dùng anh thì hơi thân thiết quá, lại thấy mình trèo cao (Nhưng cũng sắp trèo lên người được rồi:vv)
Thẩm Dục Xuyên đem điện thoại tiểu Trần ném đi, "Tiểu Trần vừa nói với tôi, cô chuẩn bị ký hợp đồng công ty quản lý, có muốn đi hay không?"
"Hiện tại những công ty đó tôi không hiểu rõ, cũng không biết người ta có thực sự muốn thu lưu tôi không, cho nên đang nhìn lại."
"Tôi thấy phòng làm việc Gia Hằng không tồi, cô có thể gửi cho họ lý lịch sơ lược."
"Dạ, Thẩm lão sư, anh chờ tôi một chút, tôi lên mạng tra xem thế nào."
"Ừ." Thẩm Dục Xuyên buông di động, dựa vào ghế.
"Thẩm ca, anh định đề cử phòng làm việc Cố Ninh cho Tiểu Hạ?" Tiểu Trần hỏi.
Thẩm Dục Xuyên không trả lời, hỏi lại hắn: "Sao cậu còn ở chỗ này?"
"Em -- Em vẫn luôn đứng ở đây mà, chẳng lẽ giờ anh mới phát hiện?"
"Tôi nói là, sao cậu còn không ra đi?"
Tiểu Trần trừng lớn mắt, "Thẩm ca, vợ anh còn chưa cưới vào cửa đâu! Thế mà đã đem bà mối ném quá tường!"
Thẩm Dục Xuyên chỉ dùng một câu đuổi hắn di, "Vừa rồi bảo vệ cửa gọi điện thoại, nói cậu có chuyển phát nhanh, có phải sách mới đến rồi không?"
"Thật sao?" Tiểu Trần lập tức nhảy dựng lên chạy ra bên ngoài, "Tiểu lão bà ta tới rồi đây!"
Bên tai rốt cuộc thanh tĩnh, Thẩm Dục Xuyên nhìn nhìn điện thoại, Khương Nhuế còn chưa nhắn lại, hắn gọi điện thoại cho Cố Ninh.
"Bận không?"
"Có bận cũng phải tiếp điện thoại của cậu nha."
"Đề cử một người mới cho cậu."
"Cái gì? Người mới? Không phải người mấy hôm trước, cùng Thẩm đại ảnh đế ăn tối đấy chứ?" Cố Ninh ngữ khí chế nhạo.
"Chính là cô ấy." Thẩm Dục Xuyên không chút gợn sóng.
"Uy uy! Hiện tại kiêu ngạo như vậy sao? Trước đây ai khinh thường chuyện che giấu này nhỉ?"
Thẩm Dục Xuyên tiếp tục nói: "Lát nữ có lẽ cô ấy sẽ gửi lý lịch sơ lược đến phòng làm việc của cậu, cậu nhìn xem có thích hợp hay không."
Có thể làm Thẩm Dục Xuyên nhìn trúng, hơn nữa còn đề cử đến nơi này của hắn, nhất định đều là người có thực lực chân chính, điểm này Cố Ninh vẫn luôn tin tưởng bạn tốt.
Nhưng hắn cố ý hỏi: "Nếu không thích hợp thì sao? Nếu tôi đem người loại khỏi vòng gửi xe, cậu có bỏ được hay không?"
"Tôi gần đây rảnh rỗi, vừa lúc không có lịch trình gì." Thẩm Dục Xuyên nói một câu không liên quan.
Cố Ninh sửng sốt một chút mới hiểu được ý tứ của hắn, "Ghê nha, không hổ là lão Thẩm! Cậu đây là muốn hồng nhan cười? Vì nâng đỡ người mới, liền tính toán tự mình mở phòng làm việc? Vậy cậu còn tìm tôi làm gì?"
Thẩm Dục Xuyên nói: "Cô ấy tương đối nội hướng, sợ phiền toái người khác."
"A, cho nên vì không để cô ấy cảm thấy làm phiền cậu, cậu lại tới làm phiền tôi? Chậc chậc chậc, lực lượng tình yêu thật đáng sợ, có thể làm Thẩm đại ảnh đế di thế độc lập* của chúng ta biến thành tục nhân."
*Di thế độc lập: Cõi đời đứng một mình.
Thẩm Dục Xuyên mặc hắn trêu chọc, lại nói: "Đừng nói giỡn trước mặt cô ấy, chúng tôi còn chưa tới một bước kia."
"What?" Cố Ninh là thật sự kinh ngạc, "Tình cảm hiện tại vẫn là cậu một bên nhiệt tình, ở đây tương tư đơn phương á!"
Thẩm Dục Xuyên không phủ nhận, nghe thấy tiếng chuông tin nhắn đến, nói hai câu, liền cúp điện thoại. Tin nhắn là Khương Nhuế gửi tới.
"Thẩm lão sư, tôi có tìm hiểu qua, phòng làm việc Gia Hằng ký hợp đồng với nghệ sĩ đều rất có danh khí, liệu có thể thu lưu người mới như tôi không?"
"Không sao, thực lực của cô không tồi, cứ việc thử một lần, nếu không thành công, cũng có thể coi như tôi luyện cơ hội của mình."
"Dạ, nghe Thẩm lão sư nói, tôi liền tin tưởng gấp trăm lần, nếu thật sự thành công, nhất định sẽ mời Thẩm lão sư ăn cơm. Tôi vẫn còn thiếu tiểu Trần ca một bữa cơm nữa, hiện tại trong túi ngượng ngùng, chờ dư dả một chút, mời hai người ăn bữa tiệc lớn!"
Thẩm Dục Xuyên cơ hồ có thể tưởng tượng, lúc này ở đầu dây bên kia điện thoại gương mặt tươi cười của cô gái, hắn nói: "Chờ tin tốt của cô."
Khương Nhuế gửi qua đi một sticker nỗ lực phấn đấu, lúc sau liền bắt đầu sửa soạn lý lịch sơ lược, gửi đến hòm thư phòng làm việc Gia Hằng.
Ngày hôm sau, nhận được điện thoại phòng làm việc gọi cô đi phỏng vấn.
Cô lập tức báo cho Thẩm Dục Xuyên: "Thẩm lão sư, Gia Hằng gọi tôi đi phỏng vấn!"
"Cố lên, không cần khẩn trương." Thẩm Dục Xuyên gửi lại mấy chữ, ngừng một hai phút, lại gửi tới sticker cố lên, hình tiểu nhân ra sức ném hoa cầu động viên, có vẻ đáng yêu cực kỳ.
Khương Nhuế gửi icon cười ha ha, "Thẩm lão sư emoji một chút cũng không giống ngài, quá đáng yêu! Tôi muốn trộm cất đi."
Thẩm Dục Xuyên nhìn chằm chằm di động, khóe miệng vô ý thức gợi lên.
Tiểu Trần ở bên cạnh nhìn đến run rẩy. Người trầm mê luyến ái thật sự rất đáng sợ, ngẫm lại Thẩm ca vừa rồi muốn mình tìm mua emoji, còn yêu cầu càng đáng yêu càng tốt, hắn cảm thấy như đang nằm mơ.
Trưa hôm đó, Khương Nhuế ngồi xe đi đến phòng làm việc Gia Hằng.
Phỏng vấn tương đối thuận lợi. Tuy rằng cô xuất thân không phải chính quy, nhưng muốn kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, muốn ngoại tại có ngoại tại, còn tham diễn phim mới của Vương đạo, hiện tại đang có điểm nhiệt độ, đó đều là ưu thế. Cuối cùng hai bên đều rất vừa lòng, rất nhanh ký hợp đồng.
Sau một đoạn thời gian, phòng làm việc mời giáo viện tiến hành các phương diện chỉ đạo huấn luyện cho cô.
Từ ngày đó cùng Thẩm Dục Xuyên add bạn tốt sau, Khương Nhuế khống chế được tần suất cùng hắn liên hệ, hai ba ngày gửi một tin, có đôi khi dò hỏi hắn một ít vấn đề chuyên nghiệp, có đôi khi đem thú bông mới làm chụp cho hắn xem, hỏi có so với emoji của hắn bao đáng yêu, ngẫu nhiên cũng nói với hắn mình mua bồn hoa lại nhiều thêm mấy nụ hoa.
Dần dần, cô không có gửi tin tức thường ngày, Thẩm Dục Xuyên sẽ chủ động gửi lại đây, hỏi ở Gia Hằng cô có thích ứng được hay không, hỏi những thực vật đó nở hoa hay chưa.
Cứ như vậy, hai người tựa hồ đều không ý thức được thời điểm, bọn họ bắt đầu mỗi ngày một lần, thậm chí vài lần liên hệ.
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Trần: Các ngươi rốt cuộc ai kịch bản ai? Đại lão thế giới ta không hiểu.
Lời editor: Mưu hèn kế bẩn, các tỷ muội vào học tập nghen ~
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
08/06/2019 - Hoàn thành.