Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tạm thời đã giải quyết khúc mắc với Dạ Lan Sát. Bella nghĩ, sau này có lẽ cả hai sẽ không còn đối chọi gắt gao như trước nữa.
Mí mắt cứ co giật liên hồi, Bella có dự cảm chẳng lành. Không ngờ được, linh cảm ấy lại chính xác đến từng chi tiết.
-"Ba nói mẹ bị một đám người bắt đi?"
Christian Drew Grey tạm gác lại cơn thịnh nộ, lấy hết sức kiên nhẫn thông báo tin khẩn đến con gái, tâm tình hiện tại như dầu sôi lửa bỏng, sốt ruột vô cùng.
Thuần Thuần thường ngày tính khí luôn mềm mỏng, nhưng đến khi đụng chuyện thì mạnh mẽ hẳn lên.
Động đến Christian Drew Grey, bọn chúng có thể nhởn nhơ thêm vài ngày. Hễ động đến vợ yêu của ông thì bọn chúng chết chắc.
Hôm nay tổng thống phu nhân muốn ra ngoài mua sắm. Xe riêng đưa đón đỗ trước biệt thự nhà họ Grey. Nào ngờ khi tổng thống phu nhân vừa bước chân ra khỏi cổng lớn, một chiếc xe đen thoắt một cái chạy tới, đám người trên xe vội chụp thuốc mê Mặc Tư Thuần khiến bà ngất đi. Quản gia cùng vài người hầu chạy đến cố ý muốn ngăn cản, liền bị bọn chúng đánh cho ngất xỉu.
Đợi đến khi bọn họ tỉnh lại thì chiếc xe đen đã mất bóng dáng từ lâu. Cũng không ai biết đám người đó đã đưa phu nhân đi đâu. Bọn họ hoảng hốt, nhanh tay gọi ngay vào số máy của Nhà Trắng. Chưa đầy năm phút đã liên lạc được với tổng thống báo cáo tình hình.
Ai cũng có thể hình dung được, biểu cảm nóng giận của tổng thống khi hay biết tin phu nhân mất tích. Một người nổi tiếng cưng vợ như mạng, làm sao có thể chịu được điều này?
Một hồi chuông báo động. Christian Drew Grey phát động toàn bộ lực lượng của đặc khu Columbia. Trong vòng một ngày phải điều tra ra được vị trí của tổng thống phu nhân càng sớm càng tốt. Những người có công lớn trong chuyện này, sẽ được tiếp đãi một cách hậu hĩnh.
***
Mặc Tư Thuần từ trong cơn mê hoảng sợ tỉnh dậy. Nhìn căn phòng rộng lớn trước mắt mà lòng hoang mang tột độ.
Nơi này vô cùng lạ lẫm, chưa từng có trong kí ức của bà.
Bà nhớ là, khi đó bà vừa bước ra cổng biệt thự thì bị một đám người xấu bắt đi. Đến khi bà tỉnh lại thì giờ đây đang ở nơi này.
Căn phòng này khá tối, gợi cảm giác hiu quạnh. Mặc Tư Thuần không dám đi đứng lung tung, ngồi yên một góc giường, lặng thầm suy ngẫm.
Két!
Thanh âm cánh cửa bị ai đó tác động vọng vào bên tai. Mặc Tư Thuần run sợ, cố hết sức giữ vẻ bình tĩnh.
-"A Thuần! Em tỉnh rồi?"
Dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo đến hư vô, thân ảnh người đàn ông dần dần lộ rõ, ngũ quan khuôn mặt của người đó, Mặc Tư Thuần cả đời làm sao có thể quên được.
-"Vương Nghị? Sao lại là anh? Anh bắt tôi tới đây làm gì?"
Vương Nghị quan sát Mặc Tư Thuần một cách thận trọng, như đang đánh giá một món hàng độc đáo.
Không thể không nói, Mặc Tư Thuần là mĩ nhân không tuổi, bao nhiêu năm đã qua vẫn lại trẻ đẹp như thế, thân hình bốc lửa như gái đôi mươi.
Nghĩ đến thân thể yêu kiều này là của riêng một mình Christian Drew Grey, Vương Nghị tức đến độ muốn giết chết hắn.
Vì cái gì? Vì cái gì hắn ta có được tất cả? Đến ngay cả người đàn bà ông ta yêu nhất cũng thuộc về hắn?
-"A Thuần! Đừng hoảng sợ, anh tuyệt đối sẽ không bao giờ làm hại em"
Vương Nghị nói những lời lẽ dịu ngọt, cố ý muốn dẫn dụ Mặc Tư Thuần. Ông ta đang đến gần, ngồi xuống chiếc giường trong tư thế đối diện với Mặc Tư Thuần. Ông ta đưa tay muốn chạm vào bà. Nhưng bị Mặc Tư Thuần khó chịu từ chối.
-"Anh đi ra ngoài! Tôi chỉ muốn ở một mình"
Vương Nghị mặc dù tâm có chút không cam lòng, nhưng vẫn gật gù đồng ý.
Không sao! Mặc Tư Thuần, em hiện tại nằm trong tay anh, anh có nhiều cách để thuần phục em.
***
Christian Drew Grey đích thân xem qua camera trích dẫn tại hiện trường vụ bắt cóc.
-"Có tra ra được tin tức gì mới không?"
-"Thưa tổng thống! Tôi đã cho người dò la biển số xe của bọn chúng. Ban đầu nó thuộc về chủ của một nhà hàng, tôi nghi ngờ là do bọn chúng cố tình cướp về, không phải xe chính chủ"
Quả nhiên là một vụ bắt cóc có chủ đích và được dàn dựng từ trước.
Những người thận cận dưới trướng của Christian Drew Grey thầm khinh bỉ trong lòng.
Rốt cuộc là thằng nào con nào ngu quá vậy? Chọc ai không chọc, lại chọc đến tổng thống của bọn họ. Điên rồ hơn, bọn chúng lại chọn tổng thống phu nhân làm mục tiêu trí mạng.
Có ai mà không biết, tổng thống phu nhân là giới hạn của ngài tổng thống đó. Trước giờ ở Nhà Trắng, bầy tôi tớ như họ luôn tìm cách làm đồng minh đắc lực với phu nhân. Để khi nào gặp dịp bị tổng thống trách phạt, bọn họ có thể tìm phu nhân hòng giảm nhẹ hình phạt. Trong lòng bọn họ, tổng thống phu nhân là bà chủ quyền lực nhất của Nhà Trắng.
Kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này, e là bây giờ hắn có hối hận cũng không kịp quay đầu.
....._•• to be continued ••_.....