Thể loại: Truyện ngắn, Hiện đại, Song hướng yêu thầm, Song xử, OE. Edit: Fēng Mián.
Văn án
Chúng tôi học cùng nhau, nhưng thời gian không lâu.
Ở trong lớp, chúng tôi tựa như người vô hình, thành tích, bề ngoài, kĩ năng,...không có gì nổi bật cả.
Có lẽ vì đều cô độc như nhau, tôi dần để ý đến anh.
Một thời gian sau tôi đã gom hết can đảm của mình để nắn nót, tỉ mỉ viết từng nét trên tờ giấy hồng nhạt, bày tỏ tình cảm của mình, lại ngượng ngùng tới mức không dám ghi tên bản thân.
Năm lớp 11, anh chuyển đi, tôi cũng không dám hỏi thăm tin tức về anh, cho tới một ngày đi làm, vô tình xem được một chương trình, và anh xuất hiện trên đó.
Một số đoạn trích trong truyện: (không có giới thiệu truyện)
Người phỏng vấn tò mò: “Vậy tại sao bạn thích cô ấy? Nghe có vẻ như cô gái đó không phải là một sự tồn tại được nhiều người chú ý. ”
“Đúng vậy, cô ấy không được nhiều người chú ý, nhưng vẫn lấp lánh trong mắt tôi.”
Anh nói: “Tôi thích dáng vẻ nghiêm túc của cô ấy khi viết văn, thích cô ấy trong lớp bí mật ngủ gật sẽ dùng mái tóc che mắt, tất cả mọi thứ của cô ấy trong mắt tôi đều rất đáng yêu. Ban đầu, có một lần, trên đường đi học guitar tôi gặp cô ấy, muốn chào hỏi cô ấy, nhưng trong trái tim gọi tên hàng trăm lần, đến lúc mở miệng, vẫn khẩn trương đến mức ngay cả tên cô ấy cũng không gọi ra được. ”