Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Long Uy Chiến Thần
  3. Chương 30: Đánh lại
Trước /1315 Sau

Long Uy Chiến Thần

Chương 30: Đánh lại

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Uy Long cùng Thiên Thành và những người khác thở phào khi thấy quân tiếp viện cuối cùng đã đến!

"Bùmm! Bùm! Bùmmmm ..."

Những tiếng nổ liên tục vang lên ở hai bên sườn núi. Các đặc vụ của địch đang núp mình trong núi đều bị thổi bay. Ngay sau đó, đội đặc nhiệm của căn cứ nam Quốc Hòa đã lập tức lái xe đến. Thấy ba chiếc xe jeep bị nổ tung, còn cánh tay phải của Uy Long đang chảy máu, họ đoán được rằng anh vừa mới chống trả quyết liệt với

kẻ thù.

"Uy Tướng, lực lượng đặc nhiệm nhận được chỉ thị tới đây để bảo vệ anh!" Đội trưởng đặc biệt chạy đến bên Uy Long, cúi chào và nói gấp.

"Bọn chúng đang ở trên hai sườn núi này, anh hãy bảo người của mình lập tức nổ súng và giải quyết nhanh gọn chúng đi!" Uy Long nói và tự nhấn tay vào vết thương trên cánh tay phải của mình để cầm máu.

"Vâng!"

Nhận được lệnh từ người đội trưởng, lực lượng đặc nhiệm ngay lập tức bắn tên lửa điên cuồng vào hai bên trái phải của ngọn núi. Tiếng thét tiếp tục vang lên từ trên núi, quân địch ở đó đang bị đặc nhiệm giấu mặt tiếp cận và tấn công. Không mất nhiều thời gian để xe tăng, xe bọc thép, v.v ... lao tới và bắn pháo vào các sườn núi. Chỉ một lát sau, một lượng lớn xe quân sự chở binh lính cũng đã đến. Ngay khi những người lính này đến, họ nhanh chóng chạy lại và đứng xung quanh Uy Long thành một vòng vây và cảnh giác nhìn xung quanh, sẵn sàng đánh bật mọi thứ dám tiến lại gần anh.

Vũ Hải cũng tới vừa kịp lúc. Thấy cánh tay phải của Uy Long dính máu, Vũ Hải bất giác đổ mồ hôi, trong lòng đầy lo lắng.

"Uy Tướng , anh có sao không?" Vũ Hải vội vàng bước tới hỏi.

"Không sao, chỉ là một vết thương nhỏ, tôi không chết được đâu, đừng lo!" Uy Long nói.

"Để Uy Tướng bị thương, tôi thực sự đáng chết." Vũ Hải tự trách mình.

"Người của anh đã đến rất kịp thời, làm sao anh biết tôi sẽ bị tấn công?" Uy Long hỏi.

"Ngay sau khi anh rời đi, tôi đã nhận được thông báo khẩn từ cấp trên của mình. Bọn chúng đã biết anh quay trở lại chiến đấu nên đặc biệt phái một đội đặc vụ tới để ám sát anh. Khi biết rằng lực lượng của địch sẽ tấn công anh trên đường trở về, tôi đã lập tức phái một đội quân đến giải cứu nhưng có vẻ vẫn không kịp, cuối cùng vẫn để Uy Tướng bị thương." Vũ Hải nói.

"Ra vậy, chúng ta không nên nói nhiều nữa, bảo người của anh ngừng ném bom đi, đừng lãng phí đạn pháo." Uy Long lại nói.

Lúc ấy, hai sườn núi đã gần như bị san bằng dưới những loạt đạn pháo dữ dội, quân địch ngã lan ra và chìm vào trong cát bụi mù mịt.

Vũ Hải ngay lập tức ra lệnh cho cấp dưới của mình: "Dừng ném bom ngay lập tức, cử ai đó lên núi để tìm kiếm những kẻ còn lại, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

Hai nhóm đặc nhiệm lập tức leo lên men theo sườn núi để tìm kiếm những tên địch còn lại.

"Còn nữa, mau gọi bác sĩ quân y tới đây xem vết thương cho Uy Tướng!" Vũ Hải nhìn dòng máu đang chảy không ngừng trên tay Uy Long và hét lên. Ngay lập tức một đội quân y xuất hiện.

Họ bắt đầu kiểm tra vết thương của Uy Long và nói: "Soái Tướng , vết thương của anh rất nghiêm trọng đấy. Viên đạn đã bay trúng xương. Phải mất một thời gian dài để lấy nó ra. Tôi sẽ gây tê cho anh trước."

"Không cần sử dụng thuốc tê, tôi còn phải nhanh chóng đến đám cưới của mình, anh hãy mau giúp tôi lấy ra những viên đạn ra, đừng rườm rà mất thời gian." Uy Long nói.

"Viên đạn đã bắn trúng xương, sẽ rất đau đớn nếu không sử dụng thuốc tê." Bác sĩ y khoa nói.

"Không sao, tôi có thể chịu đựng được. Anh cứ nhanh chóng làm việc của mình đi!" Lúc này tâm trí Uy Long chỉ nghĩ tới đám cưới với Chu Nhược Mai . Anh không còn tâm trạng để đau đớn nữa.

Nếu gây tê được sử dụng, toàn bộ cánh tay của Uy Long sẽ tê liệt. Nếu vậy thì dù Nhược Mai ôm lấy cánh tay của anh trong lễ cưới, anh vẫn sẽ không có cảm giác gì. Uy Long không muốn như thế.

"Uy Tướng , tình hình nghiêm trọng thế này, anh vẫn muốn tiếp tục đám cưới ư?" Vũ Hải ngạc nhiên nói.

"Tất nhiên, tôi đã hứa với vợ mình. Hôm nay tôi phải cho cô ấy một bất ngờ. Tôi không muốn làm cô ấy thất vọng lần nữa. Nếu tôi đã dám nói điều đó, tôi nhất định phải làm bằng được!" Uy Long nói.

"Nhưng mà, tình báo có nói rằng các đặc vụ của địch có hai kế hoạch hành động, đây mới chỉ là trận đầu tiên, tiếp theo chúng còn định ra tay ngay trong đám cưới của anh. Bây giờ kế hoạch đầu tiên đã thất bại, nên chắc chắn nó sẽ tiếp tục diễn ra trong đám cưới. Nếu chúng tấn công lúc đó mà Uy Tướng lại đang trong tình trạng bị thương như thế này, thực sự vô cùng nguy hiểm.”

"Tôi dù sao cũng đã là Long thần chiến. Nếu tôi vẫn còn sợ bị ám sát và làm một con rùa rụt đầu, liệu tôi có xứng đáng với cái danh xưng đó nữa hay không? Liệu tôi có còn tư cách dẫn dắt và chỉ huy đại đội trong tương lai

không? Lễ cưới này không chỉ là bộ mặt của tôi, mà còn là thể diện của Đại Long, nó cần phải được thực hiện đúng như kế hoạch ban đầu!" Uy Long quả quyết nói.

"Chà...." Vũ Hải suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Uy Tướng nói rất có lý, nhưng cấp trên đã ra lệnh cho lực lượng căn cứ phía nam chúng tôi bảo vệ anh. Uy Tướng cứ việc lo liệu cho cưới, còn những vấn đề an ninh này cứ để lại cho chúng tôi. Tuy nhiên trong trường hợp này chúng ta phải có một kế hoạch ứng phó khác. Nếu không, tôi sẽ không thể chịu trách nhiệm nếu có bất kỳ sai lầm nào. "

"Vậy anh có kế hoạch gì trong đám cưới của tôi?" Uy Long hỏi lại.

"Tôi muốn gửi quân đội của mình tới khách sạn Thiên Long, sẽ có những đội vệ sĩ hạng nặng được bố trí xung quanh để đảm bảo mọi việc an toàn." Vũ Hải nói.

Uy Long căng thẳng: "Hành động như vậy có phải hơi phô trương quá không?"

"Bọn chúng ở trong bóng tối, chúng ta lại ở ngoài sáng. Tôi chỉ muốn cố tình phô diễn sức mạnh để bọn chúng biết khó mà lui, tránh những cuộc tấn công vô ích."

Ngừng một lát, anh ta lại nói: "Mặc dù Uy Tướng là Long thần chiến, cấp độ cao hơn tôi, nhưng thượng cấp ở Bình Dương đã ra lệnh cho tôi phải chịu trách nhiệm cho sự an toàn của anh. Nếu anh không đồng ý, tôi có quyền buộc anh không được tham gia lễ cưới để tránh gặp rủi ro."

"Được rồi, được rồi, tùy anh sắp xếp mọi thứ." Uy Long không thể nói gì thêm nữa. Anh vốn không muốn lễ cưới này trở nên quá phô trương, xa xỉ, nhưng bây giờ tình hình không thể do anh quyết định nữa rồi.

"Cảm ơn Uy Tướng vì đã chấp nhận hợp tác với kế hoạch của chúng tôi. Ngoài ra, tôi cho là có khả năng bọn

chúng sẽ trà trộn vào các khách mời hay nhân viên khách sạn, hoặc có thể chúng sẽ giữ cô dâu để đe dọa anh. Vì vậy, tôi muốn các nữ đặc nhiệm của mình có thể mặc trang phục phù dâu và đứng cạnh để bảo vệ vợ anh." Vũ Hải nói tiếp.

"Chà, anh suy nghĩ thật chu toàn. Có vẻ như thượng cấp đã không tìm nhầm người." Uy Long khen ngợi anh ta, chính anh cũng cảm thấy Vũ Hải nói những điều đó rất hợp lý.

"Không dám nhận lời khen thưởng của Uy Tướng !! Ngoài việc bảo vệ cô dâu, tôi nghĩ các nam đặc vụ có thể cải trang thành phù rể và bảo vệ cá nhân anh, như vậy tôi mới có thể yên tâm." Vũ Hải lại nói.

"Được rồi, dù sao đi nữa, tôi cũng không có phù rể nào, mọi việc còn lại tùy anh quyết định." Uy Long cười nói.

"Còn nữa, bây giờ Uy Tướng cần phải trở lại căn cứ với tôi trước đã." Vũ Hải tiếp tục.

"Tại sao? Tôi đang rất vội. Tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian và bây giờ đã rất muộn." Uy Long nói.

"Hôm nay là một ngày hạnh phúc của Uy Tướng với tư cách là một chú rể, nhưng vừa rồi quân địch đã bắn anh khiến máu và bụi bặm bay khắp cơ thể. Cứ thế này thì không ổn chút nào. Vì vậy, Uy Tướng hãy quay lại

căn cứ trước và lấy ra những viên đạn ra. Nhân tiện, đi tắm rửa và mặc đồ thật đẹp, để trông ra dáng một chú rể thực sự!” Vũ Hải nói.

"......" Uy Long suýt cũng quên mất điều này. Vũ Hải này thực sự đã xem xét tất cả mọi thứ rất cẩn thận. Anh liền nói: "Được rồi, nếu vậy anh sẽ phải chịu trách nhiệm! Nếu vợ tôi tức giận vì tôi tới muộn, tôi sẽ xử lý anh!"

"Không sao, nếu cô ấy nổi giận, tôi sẵn sàng bị trừng phạt." Vũ Hải cười nói. "Uy Tướng hãy yên tâm, tôi sẽ không để anh phải đến muộn. Khi anh sẵn sàng, tôi sẽ lập tức sắp xếp trực thăng đưa anh đến thẳng nhà gái để đón cô dâu. Tôi cũng sẽ đi cùng. "

"Được rồi, tôi tin anh. Hãy cứ theo kế hoạch của anh đi!" Uy Long có chút thiếu kiên nhẫn.

"Vâng!" Vũ Hải ngay lập tức đi sắp xếp.

Sau đó, anh ta đích thân chọn 20 thành viên đội đặc nhiệm nữ xinh đẹp sẵn sàng làm phù dâu và 20 đặc vụ nam cao ráo khôi ngô để hóa thân thành phù rể.

Uy Long nhìn 20 nữ đặc nhiệm và nói: "Khi các cô gặp vợ tôi, hãy nói với cô ấy rằng vì một số lý do chú rể có thể đến trễ, nhưng anh ta nhất định sẽ không vắng mặt!"

"Vâng!" Hai mươi cô gái đồng thanh nói. Đối với họ, Uy Tướng là một nhân vật tầm cỡ, là thần tượng trong lòng họ, họ dĩ nhiên không muốn làm phật lòng anh.

Quảng cáo
Trước /1315 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Kỳ Tích Vương Tọa

Copyright © 2022 - MTruyện.net