Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
: Long Vương Tế Tác Giả: Phương Uyên Thể loại: HUyễn Huyễn Chương 56: Một đám hỗn tạp!
Tiêu Chiến cười cười, nói: “Bọn họ trước kia cùng Tiêu gia có chút sâu xa, lần này anh nhờ vả bọn họ cũng là nể mặt nhà họ Tiêu lúc trước mới nguyện ý hỗ trợ. Được rồi, em đừng nghĩ nhiều, nỗ lực thật tốt đừng phụ lòng tâm ý của anh.”
Nghe vậy, hốc mắt Khương Vũ Nhu tràn đầy nước mắt cảm kích, mếu máo, nói: “Cảm ơn anh, Tiêu Chiến.”
Tiêu Chiến gãi gãi đầu, nói: “Em còn khách khí với anh làm gì, anh đi xem canh gà.”
Rồi sau đó, Tiêu Chiến bưng một mâm canh gà lên bàn ăn: “Tới đât, canh gà mới ra lò đấy.”
Cacao ngồi ở trên ghế, đôi mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm canh gà, nói:
“Mẹ, con muốn uống canh gà...
Baba làm canh gà.”
Đọc nhanh ở VietWriter
Khương Vũ Nhu cưng chiều múc cho Cacao một chén, sau đó một nhà ba người ở trong căn nhà nhỏ ấm áp ăn cơm trưa.
Trên bàn cơm, Khương Vũ Nhu nghĩ tới cái gì, mở miệng nói: “Buổi chiều, em còn phải đi nhà xưởng một chuyến, kiểm kê một chút thiết bị tổn thất, rồi mua sắm một ít mới trở về. Hơn nữa, những công nhân bị đánh chạy, em còn phải đi tuyển dụng lại. Tiêu Chiến, chiều anh đưa Cacao đi dạo nhé.”
Nói xong, cái miệng nhỏ Khương Vũ Nhu cắn chiếc đũa, mặt ngượng ngùng ý cười.
Tiêu Chiến gắp một cái đùi gà cho Khương Vũ Nhu, nói: “Để anh đi với em đi.”
Nghe vậy, trong lòng Khương Vũ Nhu sửng sốt, nói thật cô cũng muốn Tiêu Chiến đi với cô, ít nhất như vậy mới có cảm giác an toàn.
“Vậy Cacao làm sao bây giờ?” Khương Vũ Nhu hỏi.
Tiêu Chiến nghĩ nghĩ, nói: “Yên tâm đi, anh sẽ nói Long Nhất chăm sóc cô bé.”
“Cacao, ba nói chú Long Nhất lại đây chơi với con được không?” Tiêu Chiến sờ sờ đầu nhỏ Cacao, sủng ái hỏi.
“Dạ được dạ được, Cacao thích chú Long Nhất.” Cacao quơ chân múa tay cười nói.
Buổi chiều, Long Nhất đúng giờ đi tới sân ôm Cacao lên xe jeep, mang cô bé đi công viên trò chơi.
Mà Tiêu Chiến thì đi với Khương Vũ Nhu tới nhà xưởng Nhà họ Khương.
Hiện giờ nhà xưởng đã đình công, nhìn dấu vết đánh đập cùng hỗn độn, bị đánh nát không ra bộ dáng gì.
Đọc nhanh ở VietWriter
Công nhân nhà xưởng cũng chạy hơn phân nửa.
Nhìn đến một màn như vậy, sắc mặt Khương Vũ Nhu rất khó coi, trong lòng cũng tràn đầy lo lắng, nói: “Nếu là không thể đúng thời hạn sản xuất sản phẩm, kỳ hạn công trình sẽ trễ mất.”
Tiêu Chiến nhàn nhạt nói: “Yên tâm đi, hết thảy đều sẽ tốt.”
Lúc này, xưởng trưởng Vương đại biểu nhà xưởng cũng bước nhanh tới, mặt đầy ý cười khen tặng, nói: “Giám đốc Khương, sao ngài lại tự mình tới? Chúng ta còn đang thu thập, hôm nay hẳn là có thể thu thập
xong.
Khương Vũ Nhu gật gật đầu nói: “Xưởng trưởng Vương vất vả rồi, đã bắt đầu tuyển dụng công nhân chưa?”
Xưởng trưởng Vương thở dài nói: “Ai, khó nha, hiện tại bên ngoài đều đồn nếu ai dám đến nhà xưởng Nhà họ Khương chúng ta sẽ trực tiếp bị đánh gãy chân, rất nhiều công nhân cũng không dám tới. Hơn nữa, vừa rồi còn có bảy tám cá nhân tới xin tôi từ chức.”
Nghe được lời này, sắc mặt Khương Vũ Nhu cũng trầm xuống.
Đúng lúc này chờ ở bên ngoài một công nhân cả người toàn là máu, nghiêng ngả lảo đảo chạy vào, hô to cứu mạng, đồng thời hô: “Xưởng
trưởng.....Xưởng trưởng, bọn họ lại
tới nữa! Lại tới nữa!”
Xưởng trưởng Vương nghe được lời này, sắc mặt nháy mắt trở nên hoảng sợ cùng sợ hãi nhưng thực mau liền biến thành thù hận, hô: “Kêu mọi người tới đây, theo chân bọn họ liều mạng! Bọn họ không cho chúng ta sống, chúng ta cũng không sống! Chơi chết bọn họ!”
Nháy mắt, mười mấy công nhân mặc đồng phục màu xám, trong tay cầm cờ lê, ống thép công cụ linh tinh, toàn
bộ vọt tới phía sau xưởng trưởng Vương, mặt đầy phẫn nộ!
Sinh hoạt của người nghèo khổ chưa bao giờ hết đáng thương mà.
Mà giờ phút này, cổng lớn nhà máy nhanh chóng vọt tới bảy tám chiếc Minibus màu đen!
Xôn xao!
Cửa xe mở ra, trên xe trực tiếp nhảy xuống hai ba mươi người trong tay cầm ống thép cùng phiến đao tay đấm, một đám hung thần ác sát, không ít người còn có xăm mình, sát khí tận trời!
“Con mẹ nó! Ai cho các ngươi dọn dẹp!”
“Tìm chết đúng không! Muốn sống liền cút ra khỏi nhà xưởng này đi!”
Này nhóm người lập tức vọt tới trước mặt, mênh mông kêu to, quát mắng.
Một người đầu trọc dáng người cường tráng, khoác áo gió, ngậm thuốc lá, đẩy nhóm người ra từ phía sau đi tới, tháo kính râm trên mặt dùng quần áo xoa xoa, lộ ra mấy cái răng vàng trong miệng, nhìn xưởng trưởng Vương dữ tợn cười nói: “Xưởng trưởng Vương, xem ra ngày hôm qua tôi cảnh cáo các người còn chưa đủ nha. Như thế nào, chỉ bằng
mấy người các người mà muốn chống lại chúng ta sao?”
Không đợi xưởng trưởng Vương nói chuyện, Khương Vũ Nhu đã đi ra mang theo ý cười nói: “Xin chào tôi tên là Khương Vũ Nhu, người phụ trách kinh doanh nhà xưởngnày, các ngươi muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng dừng tay?”
Khương Vũ Nhu ngây thơ cho rằng có thể dùng tiền giải quyết.
Tên đầu trọc vừa thấy Khương Vũ Nhu trước mắt, nháy mắt đã bị mỹ mạo của cô hấp dẫn.
Hôm nay Khương Vũ Nhu cô ý trang
điểm nhẹ mới ra cửa, vốn chính là tiên nữ, hiện tại càng chọc người rung động hơn.
“Nha, người nhà họ Khương?
Khương Vũ Nhu? Sao tôi không nghe nói tới nhỉ, bất quá không quan hệ. Tiểu mỹ nhân, tôi thấy cô rất xinh đẹp. Hay là cùng tôi đi ra ngoài ăn cơm uống chút rượu, chúng ta giao lưu một chút, thế nào?” Tên đầu trọc nở nụ cười dâm đãng, duỗi tay muốn sờ khuôn mặt Khương Vũ Nhu.
Khương Vũ Nhu sợ tới mức lui lại mấy bước, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Nhưng là!
Răng rắc!
Tay anh ta ở giữa không trung trực tiếp bị Tiêu Chiến gắt gao nắm chặt, nháy mắt bị bóp gãy!
“Cô ấy là vợ của tôi, không muốn chết thì cút nhanh đi!” Tiêu Chiến tiến lên một bước, bảo vệ Khương Vũ Nhu cùng đám người đằng sau, trên người cũng nổi lên hàn ý túc sát!
Vũ nhục Khương Vũ Nhu, đáng chết!
Tên đầu trọc che lại cánh tay bị bóp gãy, mặt dữ tợn quát: “Mày con mẹ nó tìm chết! Lên cho tôi, đánh cho tàn phế hết! Bắt lấy cô ta, tôi nhất định sẽ chơi chết cô ta!”
Khương Vũ Nhu nhìn mấy chục tay đấm vọt về phía Tiêu Chiến, mặt hoảng sợ lo lắng, hô: “Tiêu Chiến, anh mau trở lại..”
Nhưng mà, Tiêu Chiến chỉ để lại một câu: “Một đám hỗn tạp mà thôi, để anh giải quyết!”
Nháy mắt!
Cả người anh giống như hóa thành một tia chớp xông ra ngoài, nhấc chân đá một cái trực tiếp đá văng một người, đâm vào bốn năm người phía sau, văng xa đến mấy thước!
Kế tiếp, sức chiến đấu chính là nghiêng về một phía, giữa không
trung giống như có tia lửa xẹt qua xẹt lại, Tiêu Chiến nhẹ nhàng giải quyết nhóm người này!
Trên mặt đất, đầy đất toàn là mấy tên côn đồn che tay cụt chân gãy kêu rên không ngừng, thống khổ không chịu nổi!
Mà tên đầu trọc thấy một màn như vậy, quay đầu muốn chạy!
Nhưng Tiêu Chiến tiến lên vài bước, trực tiếp đá trúng sau eo anh ta khiến cả người đập vào cửa xe!
Oanh một tiếng, cửa xe Minibus lõm vào!
Lực lượng khủng bố như vậy, khiến mọi người đều chấn kinh rồi!
Thật mạnh!
Quá mạnh!
“Hải ca?” Tiêu Chiến nhíu mày, nói: “Tôi đây chờ anh ta đến!”
***
Mời các bạn đọc truyện Long Vương TếCập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Các bạn vàogroup facebookđể theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!