Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương có nội dung hình ảnh
Chẳng mấy chốc nhân viên phục vụ xinh đẹp đã đưa món lên.
Những món ăn này thoạt nhìn có đầy đủ cả hương lẫn vị khiến người ăn mê mẩn.
Mấy bàn tròn trong phòng bao đều bày đầy đồ ăn ngon, sau khi dọn món ăn xong, mấy cô gái xinh đẹp xuất hiện trên sân khấu trước phòng bao bắt đầu nhảy múa.
Những người này thật sự rất đẹp, Đường Bác và Đường Tùng nhìn đến không rời mắt.
Cả bữa ăn này người nhà họ Đường đều ăn trong mơ mơ hồ hồ.
Đó ăn trong phòng bao kim cương thực sự quá nhiều, bọn họ căn bản là ăn không hết, chỉ ăn chưa đến một phần mười.
“Xong rồi.”Sau khi ăn xong, Hà Diễm Mai đột nhiên phản ứng lại tự VỖ vào trán mình: “Cái này, tôi nghe nói một bữa ăn trong phòng bao kim cương Mỹ Vị Hiên đến cả triệu.”
f
“Một triệu nào có đủ" Giang Thần chỉ tay vào bình rượu vang Đường Tăng mở nói: “Riêng rượu này là ba trăm tám mươi ngàn một chai, con xem thử tổng cộng mình đã uống bao nhiêu chai, chỗ này chắc là ba hoặc bốn chai, riêng tiền rượu đã là một triệu rồi”
“Hả?” Nghe vậy, Đường Tùng kinh ngạc run lên, vội vàng đứng lên: “Không, không phải con
mở."
Cổ Dật Hiên rời khỏi phòng bao xong thì lập tức đi tìm điều tra, thăm dò chuyện của Hắc Long, anh ta cũng đặc biệt hỏi thăm các thành viên cốt cán của gia tộc, xin một số bức ảnh về Hắc Long khi được bổ nhiệm làm chỉ huy.
Tuy chuyện Giang Thần được bổ nhiệm làm chỉ huy là chuyện cơ mật những nhà họ Cổ ở Kinh Đô cũng là gia tộc hàng đầu, vẫn có được mấy tấm ảnh.
Nhìn thấy Giang Thần, anh ta bị dọa đến bủn rủn, suýt nữa thì ngã lăn ra trong văn phòng.
“Oh my God, Hắc, Hắc Long vậy mà lại là chồng của Đường Sở Sở!”
Anh ta không dám sơ suất, nhanh chóng chạy lên phòng bao kim cương.
“Cốc cốc cốc.”
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, theo sau là Cổ Dật Hiên, với nụ cười rạng rỡ trên môi: “Sở Sở, chú, dì, các vị, hài lòng về bữa ăn chứ ạ?”
Người nhà họ Đường đưa mắt nhìn nhau.
Giả giàu ở bên ngoài thì sung sướng thoải mái thật đấy.
Nhưng giờ thanh toán hóa đơn rồi, họ lấy đâu ra tiền mà trả.
Hà Diễm Mai thực có ít tiền nhưng bảo bà ta cầm tiền đến thì sao bà ta nỡ, đây là quý đen
đó.
“Sở Sở, ăn ngon chứ?” Cổ Dật Hiên khom người.
“Hả?” Đường Sở Sở ngây như phỗng, gật đầu theo bản năng: “Ăn, ăn ngon lắm”
Cổ Dật Hiên lấy ra một tấm thẻ nạp kim cương đưa bằng cả hai tay: “Sở Sở, đây là thẻ hội viên kim cương của quản chúng tôi, mời cô nhận lấy.”
“Không, không.” Đường Sở Sở vội đứng dậy, khẽ phất tay.
Cô nào dám cầm.
Tuy rằng thẻ kim cương của Mỹ Vị Hiện tượng trưng cho thân phận, nhưng mà bữa ăn quá đắt, cho dù cả nhà chỉ ăn một bữa cũng đủ táng gia bại sản rồi, có thể cũng không ăn nổi.
Cổ Dật Hiên khom người nói: “Sở Sở, tôi nghĩ cô có chút hiểu lầm, đây không là là thẻ kim cương bình thường, có thẻ này, cô sẽ được giảm giá mười phần trăm khi tiêu dùng tại tất cả các địa điểm, sẽ có ba cơ hội ăn uống miễn phí mỗi tháng, có thể đặt hàng miễn phí trên
toàn bộ trang web ba lần.”
“Hả?” Đường Sở Sở kinh ngạc đến há hốc mồm.
Người nhà họ Đường cũng trợn mắt há hốc mồm.
Giảm giá mười phần trăm cho toàn bộ địa điểm, một tháng miễn phí ba lần?
Trên đời này nào có chuyện tốt đến vậy?
Đường Sở Sở phản ứng lại, không nhịn được mà hỏi: “Ông chủ Cổ, anh không quen không biết gì tôi, sao anh lại tặng tôi thẻ kim cương?”
Cổ Dật Hiên liếc nhìn Giang Thần ở một bên.
Thấy ánh mắt của Giang Thần, anh ta bị dọa đến run lẩy bẩy, vội nói: “Hôm nay, kỷ niệm năm năm ngày khai trương cửa hàng của chúng tôi, chúng tôi đã tổ chức một chương trình bốc thăm may mắn, cô vừa hay rút trúng, cô lấy thẻ này bữa ăn này cũng được miễn phí, sau này chào mừng cô lại đến Mỹ Vị Hiên.”
“Lễ kỷ niệm, bốc thăm trúng thưởng?” Đường Sở Sở kinh ngạc.
Hà Diễm Mai biết được chuyện gì xảy ra xong, vôi đến, nhận lấy thẻ kim cương trên tay Cổ Dật Hiệ: “Ông chủ Cổ, tôi nhận thẻ thay Sở Sở”
Cổ Dật Hiên thấy Hà Diễm Mai nhận thẻ, lại nhìn sắc mặt Giang Thần, anh ta chợt run lên, lạnh lùng nói: “Chỉ có Sở Sở mới có thể dùng thẻ kim cương của Mỹ Vị Hiên, chúng tôi nhận Sở Sở không nhận người khác.”
Hà Diễm Mai bị dọa đến với nhét thẻ vào tay Đường Sở Sở.
“Thần.” Đường Sở Sở nhìn Giang Thần.