Mặc dù Hoàng đế của Mạc Vô Ưu còn rất trẻ, nhưng mà quyết sách thỏa đáng, khả năng trị vì ưu tú, khiến Lữ Tiên quốc ngày càng phồn thinh, dân chúng kính yêu, ngưỡng mộ.
Thẩm Lạc là một sâu mọt của triều đình, nhũng nhiễu, tham ô, khiến Hoàng đế tức giận, xử tử.
Nhưng mà, điều chàng không lường trước được là nữ nhân chàng yêu, Thẩm Lục Vân, lại là nữ nhi của tham quan đó.
Nàng lấy thân phận một cô nhi để tiếp cận Vô Ưu rồi sau này trở thành hoàng hậu của chàng. Liệu rằng sự trừng phạt dành cho kẻ thù của Lục Vân sẽ tàn nhẫn thế nào, đặc biệt là đối với nam nhân hết lòng yêu thương che chở cho nàng?
"Thiên hạ nữ nhân nhiều vô số kể, vậy mà hắn lại vì một ánh mắt, một nụ cười của nàng mà tình nguyện hiến dâng cả trái tim, cả sinh mạng, tiếc thay cho kẻ hồ đồ, lại muôn phần đáng thương!"
"Một hoàng đế anh minh vạn dân nể phục, chưa từng xảy ra sơ sót gì trong chuyện triều chính, dân cư bá tánh an lạc, vậy mà người lại phạm một sai lầm lớn trong chính cuộc đời của mình."
"Bức họa trong phòng của ta, hằng ngày ta đều nhìn ngắm, ngắm tới hai mắt đỏ hoe, nhưng lại không thể rơi lệ vì hắn."
"Tới giây phút gần kề sinh tử, nàng không rời mắt khỏi bức họa đối diện, nhỏ một giọt lệ, mãn nguyện thốt lên ba chữ: Ta đồng ý!
Hoa đào nở rộ ngoài hiên, tuyết rơi phủ trắng cả một vùng trời. Trước lúc băng hà, nàng còn thấp thoáng thấy nụ cười của hắn, hắn đưa tay ra, mỉm cười nói với nàng: Ta đưa nàng đi ngắm mỹ cảnh nhân gian."