Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
[Nhiệm vụ quân đội]
Máy truyền tin của Tô Nha phát ra âm thanh tít tít, cậu ta dừng huấn luyện, click mở thấy thông báo, vẻ mặt liền thay đổi, mang ý vui mừng. Vội vàng đi ra khỏi cơ giáp, nói với Đường Hành Quân: "Đội trưởng, hôm nay huấn luyện đến đây thôi nhé. Tôi đi trước."
Đường Hành Quân đan hai tay vào nhau, đặt trước bụng. Anh ta nhìn Tô Nha, vẻ mặt nghiêm túc: "Tô Nha, buổi huấn luyện hôm nay mới tiến hành được một nửa."
Tô Nha: "Được được, tôi biết lỗi rồi. Nhưng tôi có việc gấp, cứ tạm thế đã. Tôi xin nghỉ, mai nhất định bù đủ thì thôi."
Đường Hành Quân lắc đầu, hỏi: "Nói cho rõ trước, cậu bận việc gì?"
Tô Nha: "Không có gì... Không tiện nói cho lắm."
Đường Hành Quân: "Không có gì là không tiện nói. Tô Nha, cậu cần ý thức được cậu là một quân nhân! Quân nhân không có bí mật!"
Tô Nha lớn giọng đáp: "Đây cũng chẳng phải bí mật, chỉ là chút việc riêng."
Đường Hành Quân lớn tiếng chất vấn: "Cậu có biết mình đang nói chuyện với ai không? Chỉ cần ở trường học, chỉ cần cậu là học viên quân sự, chỉ cần cậu ở trong đội của tôi thì tôi chính là đội trưởng của cậu! Cậu phải nghe lệnh! Nói cho tôi biết, Tô Nha, cậu bận việc gì?"
Tô Nha ưỡn ngực, cậu ta tuổi trẻ kiêu ngạo, trong lòng vốn không phục trước sự quản thúc của Đường Hành Quân nhưng vì đã làm học viên quân sự nhiều năm, thói quen phục tùng mệnh lệnh sớm đã khắc vào tiềm thức của họ: "Xem phát sóng trực tiếp!"
Phòng huấn luyện chìm vào yên lặng trong chốc lát.
Phòng huấn luyện của trường quân đội thứ nhất có đến mấy ngàn học viên đang tập huấn để thuận lợi vượt qua bài kiểm tra mỗi tháng, mỗi năm, hoặc là đạt đến thành tích xuất sắc, nhằm làm phong phú thêm lý lịch để có thể vào quân đội nhậm chức sau khi tốt nghiệp.
Lúc này, buổi tập luyện đang diễn ra đến là sôi nổi. Chỉ là huấn luyện buồn tẻ nhạt nhẽo nên mọi người mới chú ý đến vụ cãi cọ giữa Đường Hành Quân và Tô Nha.
Đường Hành Quân là người xuất sắc nhất trong đám tân sinh viên của trường quân sự đội nhất, đội viên trong nhóm anh ta đứng đầu cũng là người xuất sắc nhất trong đám tân sinh viên, từ lúc vừa thành lập đến giờ vẫn luôn là đối tượng mà mọi người để ý. Đặc biệt là với sự cố trong lần thi đấu trước, tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng có thể khiến người trong quân đội chú ý đến cũng khiến mọi người bất ngờ không dứt.
Sự cố trong lần thí luyện đó là thông tin mật, chỉ báo với bên ngoài là một sự cố bình thường cho nên đại đa số người đều không biết chân tướng bên trong, nhưng họ vẫn rất hâm mộ nhóm Đường Hành Quân khi được quân đội chú ý tới.
Hiện giờ nhóm đó đang lục đục ồn ào, tất nhiên mọi người cũng để ý đến nó hơn.
Đường Hành Quân trợn mắt nhìn Tô Nha, cơ bắp toàn thân căng lên như vô cùng giận dữ. Anh ta ra lệnh: "Bác bỏ yêu cầu, tiếp tục huấn luyện."
Tô Nha lại cứ không nghe, đứng yên tại chỗ không động đậy.
Đường Hành Quân lớn tiếng ra lệnh: "Tiếp tục huấn luyện!"
Tô Nha lạnh lùng nhìn thẳng vào Đường Hành Quân, một lúc lâu sau mới bật ra một tiếng cười mỉa.
Tiếng cười khinh miệt này như một ngòi nổ, lập tức khiến Đường Hành Quân giận điên. Anh ta đột nhiên hạ thấp người, cuộn tay thành nắm đấm tấn công vào bụng Tô Nha, Tô Nha mất cảnh giác cho nên lúc né tránh trông có vẻ khá chật vật.
Đường Hành Quân từng bước ép sát, tung ra một cú vung chân mạnh mẽ như roi thép hướng thẳng cổ Tô Nha. Tô Nha cũng giận, không trốn tránh nữa mà nâng cánh tay chặn lại thế công của Đường Hành Quân. Từ bắp tay đến cánh tay cậu ta đau đến tê tái.
Sau khi cơn đau dịu đi, Tô Nha liền bắt đầu tấn công.
Đường Hành Quân không phải đối thủ của Tô Nha, anh ta không giỏi tấn công như hệ Trảm thủ. Anh ta thuộc hệ Bạo phá, nhanh chóng miễn cưỡng tự vệ trước thế công của học viên hệ Trảm thủ là Tô Nha.
Bên cạnh chẳng có ai bước lên can ngăn, họ chỉ ước gì cái nhóm này sớm giải tán.
Từ góc nhìn của người ngoài cuộc, Đường Hành Quân liên tục lui lại, chật vật không chịu nổi. Nhưng nếu theo góc nhìn của cao thủ, rõ ràng Đường Hành Quân có kinh nghiệm thực tế phong phú hơn cả.
Tuy anh ta không đánh lại Tô Nha nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, giỏi về hoạch định chiến lược.
Quả nhiên chỉ sau một lát, anh ta liền nắm được cơ hội tiêm chất làm chậm cử động vào người Tô Nha. Sau đó, dưới ánh mắt không dám tin của Tô Nha, đánh cậu ta lên bờ xuống ruộng.
Polly, Chủ nhiệm tân sinh viên trường quân đội thứ nhất, tắt màn hình giám sát đi, vẻ mặt rụt rè nói: "Học viên này chính là Đường Hành Quân, dù sao cũng chỉ là một người trẻ tuổi, vẫn còn bốc đồng không đủ bình tĩnh."
Ryan là Phó đoàn trưởng Quân đoàn số 6 của ba hệ thiên hà trung tâm, đứng hàng Trung tướng, là người có hy vọng kế nhiệm Quân đoàn trưởng, trở thành tân Thượng tướng tương lai. Ông được người đời gọi là Vua sư tử Ryan, không chỉ vì tính khí dữ dằn sang sảng mà còn vì hình thú của ông là một con sư tử lông đỏ.
Ryan cười ha ha: "Cậu chàng này cũng khá ưu tú đấy, nhưng cậu ta đúng là học viên hệ Bạo phá của trường này? Các người có chắc không đó?"
Chủ nhiệm lớp tân sinh viên đáp: "Mỗi năm Viện Hàn lâm Khoa học và Sinh học với Công trình khoa học hy vọng đều tiến hành thí nghiệm, nếu có sai một lỗi thôi thì đã sớm sửa lại cho đúng từ lâu rồi."
Ryan: "Thằng nhóc thích hợp làm học viên ưu tú của đội Phá tập hơn là đội Bạo phá. Thằng nhóc điên! Gà bệnh!"
Ryan thân là hệ Trảm thủ, trời sinh đã có sức chiến đấu vượt xa các loại tiêu chuẩn, cực kỳ khinh thường đội Bạo phá hay cũng chính là đám người trong Công trình khoa học hy vọng kia, toàn cmn một lũ dẩm dẩm yếu đuối mong manh chúa tể cằn nhằn.
Ông cảm thấy rất tiếc nuối, Đường Hành Quân có tư chất để trở thành một học viên ưu tú của hệ Phá tập, tiến vào quân đội.
Đáng tiếc, đa phần học viên hệ Bạo phá tốt nghiệp xong thường lựa chọn gia nhập Viện Hàn lâm Khoa học và Sinh học hoặc Công trình khoa học hy vọng. Không phải do sức chiến đấu của bọn họ kém hay do quân đội không chào đón mà chỉ đơn giản là vì hai tổ chức này mới chính là mục tiêu thực sự mà họ theo đuổi, là thiên đường lý tưởng nhất.
Ryan quay đầu nói với Phó Bác —— Chủ nhiệm tân sinh viên của trường quân đội thứ hai: "Phó Bác, đội bên cậu thế nào? Sẵn sàng chưa?"
Phó Bác liếc Polly, ngoài cười nhưng trong không cười: "Trăm nghe không bằng một thấy, thưa tướng quân."
Ryan mất kiên nhẫn phất tay: "Mấy ngày nữa lại đến Hung vực."
Hung vực là tên gọi khác của trường quân đội thứ hai chính vì vị trí hiểm trở của nó. Trường quân đội thứ nhất còn được gọi là Hành tinh hoang, tài nguyên cực kỳ khan hiếm, môi trường ác liệt hung hiểm. Thật ra thiên hà đã phát đủ nguồn lực cho cả hai trường, nhưng cả hai trường đều theo đuổi một chân lý, kẻ thắng làm vua.
Muốn tài nguyên, vậy phải thắng!
Chỉ có người chiến thắng mới có thể hưởng thụ được món ngon.
Người chiến thắng được hưởng lượng tài nguyên vô hạn, kẻ thua cuộc chỉ có thể thắt eo buộc bụng sống qua ngày. Cá lớn nuốt cá bé – câu này giải thích hai chữ "tranh giành" vô cùng rõ ràng.
Polly quay ra nở nụ cười chiến thắng với Phó Bác một cách đầy khiêu khích, khiến hắn bị chọc giận.
Quân đội rất chú ý đến hai trường quân đội, đặc biệt là với tân học viên. Trước tiên họ sẽ giao một vài nhiệm vụ mật cho nhóm tân sinh viên thực hiện, nếu có thể thuận lợi hoàn thành vậy những nhiệm vụ này sẽ được ghi lại vào lý lịch của bọn họ, từng bước lót đường cho việc nhậm chức ở quân đội trong tương lai.
Thường thì nhiệm vụ của quân đội sẽ được giao cho học viên của hai trường quân đội thứ nhất và thứ hai, và chỉ một trong số đó được chọn.
Hiện tại quân đội lại giao nhiệm vụ xuống. Ryan làm người khảo sát.
Polly và Phó Bác đang tranh đoạt nhiệm vụ mới của quân đội, tiếc rằng Phó Bác không thể đấu lại hạng cáo già như Polly.
Ryan cảm thấy rất có hứng thú với tiểu đội của Đường Hành Quân.
Phó Bác nói với Polly: "Tân học viên trường quân đội thứ nhất bỏ huấn luyện để xem phát sóng trực tiếp, nói thật, tôi rất tò mò không biết là phát sóng trực tiếp gì đấy."
Ryan liếc bọn họ một cái, rõ ràng là đang lắng nghe.
Polly nhún vai: "Đại loại là phát sóng trực tiếp liên quan đến kỹ xảo chiến đấu. Nhóm học viên có thể ngộ ra một vài chiêu thức từ trong những kỹ xảo đó, không chừng còn có thể cứu bọn họ một mạng trong lúc thực chiến ấy chứ."
Ryan có chút hứng thú: "Phát sóng trực tiếp kỹ xảo chiến đấu?"
Polly: "Đúng vậy, tướng quân. Hiện giờ cư dân thiên hà rất quan tâm đến quân đội, chỉ tiếc có vài người vì không đạt tiêu chuẩn nên không thể nhập ngũ. May có chuyên mục phát sóng trực tiếp thực tế ảo kỹ thuật quân sự thỏa mãn được những fan cuồng quân sự này. Trong mục này có kỹ thuật chiến đấu thuộc nhiều phương diện."
Ryan: "Nói rõ ra xem nào."
Polly: "Kỹ thuật chiến đấu cơ giáp là nhiều nhất, kỹ thuật vật lộn cận chiến cũng không ít nhưng mà không nhiều bằng, dù sao thời kỳ hòa bình hiện tại cũng chưa quá cách xa thời đại chiến tranh thiên hà ngày đó. Lòng nhiệt huyết với cơ giáp của mọi người dâng lên cao chưa từng có... Nếu ngài muốn xem thì tôi có thể đưa ra vài đề xuất cho ngài. Trong mục phát sóng trực tiếp thực tế ảo kỹ thuật cơ giáp, chủ kênh có hiểu biết rất sâu sắc về cơ giáp. Hẳn là ngài cũng biết hắn, là một học viên quân sự năm 4, sắp tốt nghiệp."
Ryan không quá để tâm gật đầu.
Ông tôn sùng vũ lực, tuy cũng từng tham gia một hai cuộc chiến tranh thiên hà nhưng đều chỉ là những cuộc chiến nhỏ. Tác dụng của cơ giáp không thể phát huy toàn bộ, kém xa so với sức mạnh tự thân của cuồng thú.
Phó Bác biết điểm này liền vội vàng nói: "Hiện giờ phát sóng trực tiếp kỹ thuật cơ giáp không còn đứng đầu nữa, vật lộn cận chiến, thử thách sinh tồn mới đang được ưa chuộng nhất."
Quả nhiên Ryan thích thú hơn hẳn, ông dò hỏi một chút.
Phó Bác nói: "Thử thách sinh tồn, thử thách sinh tồn ở hành tinh Titan. Không có cơ giáp và vũ khí nóng, chỉ dựa vào kỹ thuật cận chiến xuất sắc, phản ứng nhanh nhạy và đầu óc để sống sót trong miệng sinh vật trên hành tinh Titan."
Polly cười quái gở: "Lòe thiên hạ."
Ông ta cảm thấy đây đúng là trò cười thiên hạ, thân là quân nhân, bọn họ biết rõ sự nguy hiểm của hành tinh Titan hơn hẳn người bình thường.
Ryan cũng không cho rằng Phó Bác đang nói thật, nhưng Phó Bác lại nói ra acc phát sóng trực tiếp thực tế ảo của Sở Tranh. Để ông tự mình tìm kiếm, nếu tướng quân cảm thấy hứng thú.
Đương nhiên Ryan không lập tức tìm ngay, tuy ông cảm thấy rất hứng thú nhưng cũng không tin rằng Phó Bác đang nói thật.
Phó Bác cũng chẳng nhất quyết muốn Ryan tìm xem, bản thân ông ta cũng chưa từng xem kênh phát sóng trực tiếp kia, nếu không thì đã nhận ra vai chính trong đó chính là học sinh của trường quân đội thứ hai.
Kênh phát sóng trực tiếp của Sở Tranh vẫn luôn nổi tiếng, tuy Phó Bác chưa từng vào xem nhưng cũng biết đến. Cho nên chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi ông ta đề cập đến nó.
Ông ta chỉ định phá hỏng ý đồ đẩy mạnh tiêu thụ học viên trường quân đội thứ nhất của Polly mà thôi.
Không lâu sau, Ryan đã nghỉ ngơi trong phòng chờ của trường quân đội. Ông đang nhàm chán hết sức cho nên mới tìm đến cái tài khoản mà Phó Bác đã đề cập đến.
Trùng hợp là kênh đang phát sóng trực tiếp.
Vốn dĩ số lượng người đã đầy rồi, không chen vào được nhưng quyền hạn thực tế ảo của Ryan tương đối cao, yêu cầu gửi vào đầu não được duyệt rất nhanh.
Đương lúc ông vào phòng phát sóng thực tế ảo cực kỳ chân thật kia, cái mồm to như chậu máu của Torvosaurus khổng lồ đang há rộng hướng vào màn hình.
Hàm răng sắc bén như vậy, thậm chí còn giắt lại những mảnh thịt vụn và máu tươi, lúc há ra còn khiến người ta như ngửi thấy mùi hôi thối tanh tưởi.
Khủng bố, to lớn, hung tàn.
Quái vật của hành tinh Titan!
Ryan hoảng sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Sau khi nhìn kỹ bốn phía, ông phát hiện nơi này quả thật là hành tinh Titan. Ông đã từng đóng quân ở nơi này một thời gian ngắn, đến giờ vẫn còn bóng ma tâm lý với lũ sinh vật trên hành tinh đó.
Nhưng đây là phát sóng trực tiếp thực tế ảo, không có nguy hiểm.
Bởi vậy tướng quân Ryan thả lỏng tâm tình, còn ung dung đọc bình luận của cộng đồng mạng.
Ông phát hiện có tới hơn mười vạn cư dân mạng đang tập trung ở đây, đến từ khắp mười phân khu trong thiên hà. Hơn nữa có một người được nhắc đến nhiều nhất, người đó gọi là... "đại lão"?
【 Lần này đại lão tính săn giết Torvosaurus sao? 】
【 Mẹ kiếp... 】 kinh ngạc cảm thán đến mức không nói ra lời【 Mấy người có biết Torvosaurus là kẻ săn mồi cấp độ nào không? Là kẻ săn mồi hàng đầu của hành tinh Titan, ở thời cổ đại của Địa cầu, thời đại khủng long thống trị cả hành tinh mà đã là kẻ săn mồi hàng đầu rồi đó. Nó còn có cái tên, Man Vương Long. Dã man, tàn bạo, ác độc, vương long, là kẻ thống trị cấp cao khó có thể soán ngôi. 】
* Cái đoạn "dã man, tàn bạo, ác độc" là giải thích cho chữ "Man" đó.
【 Chơi lớn zị sao...... 】
【 Không phải muốn săn giết...... Mấy người không đọc tiêu đề hả? "Khiêu khích Torvosaurus". 】
【 Mịa, khiêu khích? Tranh đại nhân vẫn cứ nghịch như vậy ha...... 】
【 Chắc là dùng sai từ thôi, Tranh đại nhân vẫn luôn đi theo thiết lập thận trọng mà. 】
【 Đừng tự huyễn hoặc nữa đám trẻ to xác ơi, tiếp thu hiện thực đi. Đại lão vẫn thường treo biển như thế mà, người khác gọi là liều sống liều chết săn giết Torvosaurus, đại lão thì đơn giản là đùa giỡn nó. Đùa xong là chạy, vẫn sống liều mạng đó giờ vì yêu hai chữ "kích thích". 】
Ryan nhíu mày, ông cảm thấy người phát sóng đang nói ngoa thậm chí là quá tự cao tự đại. Độ đáng sợ và hung tàn của Torvosaurus ông biết rõ, biện pháp tốt nhất khi gặp phải nó là chạy trốn, trốn không thoát thì giả chết.
Người này thì đỉnh rồi, lại còn chủ động khiêu khích.
Còn cố tình dùng từ ngữ bắt mắt như vậy —— khiêu khích?!
Ha ha, so với săn giết Torvosaurus cái hành vi này còn điên rồ hơn.
Quá thần kinh.
Ryan lắc đầu, để nổi tiếng và thu hút sự chú ý mà những người trẻ tuổi này đúng là không tiếc công sức tạo thế cho mình. Còn nói theo cách khoa trương, ông muốn nhìn xem, vị "đại lão" này định tìm đường chết thế nào!
Ông nhớ trước đây đã từng có một tổ chương trình vì rating mà không màng cảnh báo, dám nhập cư trái phép đến hành tinh Titan để quay chụp, trêu chọc đám "cư dân bản địa" hung hãn đó, dẫn đến gần như cả đoàn đều chết thảm.
Cuối cùng vẫn phải xuất động quân đội đóng quân ở hành tinh Titan, tổn thất không ít nhưng cũng chỉ cứu được một người.
Người nọ chính là một ngôi sao, sống sót trở về thì đã bị trục xuất ra khỏi hành tinh thủ đô. Nhưng vẫn không biết hối cải mà ngược lại lợi dụng chuyện này để tạo thế, nổi danh khắp giới giải trí.
Ryan nhớ tới chuyện đó, ác cảm lại gia tăng.