Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dầu đen lan đầy trong rừng, lửa cháy cực lớn. Tây Khoa cùng năm người kia tập hợp lại. Đã có rất nhiều thương đoàn hộ vệ bị hãm trong biển lửa, bị ngọn lửa vô tình thiêu cháy cả. Bọn họ sĩ khí đã mất, hiện giờ chỉ còn có cách tập hợp lại số ít trọng trang băng sương kỵ sĩ làm hộ vệ, rồi cùng bọn họ nhằm về hướng tây mà phá vòng vây!
Quang Minh nữ thần, vì cái gì lửa tự nhiên lại bốc lên? Còn chưa đến Hồ Lô sơn cốc, mà năm đại đội chỉ còn lại không quá một ngàn người. Ta làm sao có thể trở về nói công đạo với đoàn trưởng đây?! Vừa phá vòng vây ra ngoài rừng, Tây Khoa nhìn đám thành viên mà trong lòng uể oải suy nghĩ.
Bầu trời bên ngoài sâm lâm, Kiệt Nã Tư dẫn trung đội tinh linh xạ thủ quan sát tình hình trong sâm lâm. Thấy địch quân đã theo hướng tây mà phá vòng vây để chạy đi, thì lập tức về bẩm báo với đoàn trưởng!
Diệp Phong lần này thừa dịp địch nhân sai lầm khi dựng trại nơi này, dĩ nhiên cũng có phần góp sức của cơn gió bắc kia, mà tiến hành kế hỏa thiêu doanh trại. Hắn cũng đã tính tới việc đối phương phá vòng vây. Sau khi nghe bẩm báo xong, hắn liền lập tức xuất lĩnh Liệt Diễm, linh ngưu, bạch lang ba trung đội đến mai phục bên ngoài phía tây sâm lâm, để chờ đối phương chạy khỏi biển lửa mà phục kích, khiến bọn chúng không kịp trở tay!
Hỏa thế trong sâm lâm càng lúc càng lớn, bởi sự hung mãnh vô tình của đám lửa xung quanh, Tây Khoa cùng với bốn gã đại đội trưởng cũng phải nhằm hướng tây mà thoát ra. Đáng tiếc bọn họ lại bị phục kích tổn thất them nhân mã.
Hiện giờ trọng trang băng sương kỵ sĩ chỉ còn lại chín trăm người, tạp hệ kỵ sĩ và xạ thủ tính chung cũng chỉ đến một trăm. Tổn thất có thể nói là cực kỳ thảm trọng!
"Năm đại đội, giờ còn lại không đến một đại đội, ta làm sao có thể giải thích với đoàn trưởng đây…." Đứng ở bìa sâm lâm, Tây Khoa đang đếm số nhân mã còn lại, trong miệng thì thầm.
"Đám cháy này bắt lên từ khi nào, sao đám xạ thủ tuần tra của chúng ta không lên tiếng báo động?" Vừa thoát khỏi hiểm cảnh, đại đội trưởng của trọng trang băng sương kỵ sĩ nghi hoặc.
"Đúng vậy, cái này quả thật có chút quái lạ!" Ba gã đại đội trưởng khi cũng phụ họa theo.
"Thành viên Tư lược đoàn nghe lệnh, giết hết bọn tạp toái này cho lão tử!" Hiện tại bốn gã đại đội trưởng có ý nghi ngờ, Liệt Diễm kỵ sĩ ẩn mình trong bóng tối, phía trước là Diệp Phong đang cúi người đột nhiên đứng dậy hét lớn.
Vì ẩn tàng mai phục mà Liệt Diễm kỵ sĩ phải thu hồi ma sủng. Vừa nghe đoàn trưởng ra mệnh lệnh,đầu tiên chiêu xuất ma sủng phóng hỏa hệ ngũ giai ma pháp "Hỏa diễm liên đạn" nhắm đối phương triển khai một vòng ma pháp oanh tạc, sau đó lập tức lên ngựa phi đến. Linh ngưu chiến sĩ bên trái, cùng lúc ở bên phải ma sủng của bạch lang kỵ sĩ phóng ra phong hệ tứ giai ma pháp "Phong nhận tật vũ", đồng thời từ hai bên nhằm phía quân địch!
"Tư Lược đoàn?!"
Bọn người Tây Khoa đã thấy ba trung đội của Tư Lược đoàn, cùng với ma sủng tập kích phóng ra hỏa cầu và phong nhận để tập kích, đều kinh hãi thất sắc, rồi cố gắng tránh né. Lúc này bọn chúng hiểu được vụ hỏa hoạn lớn này chắc chắc có quan hệ quân địch. Bây giờ bọn họ vừa mới chạy ra biển lửa, người ngựa đều đã mệt mỏi không chịu nổi, căn bản không có khả năng cùng Tư Lược đoàn đối địch!
"Giết chủ soái trước. Các huynh đệ, bắt được đoàn trưởng quân địch thì chúng ta mới có đường sống, lên…" Tây Khoa cất cao giọng hét. Chúng hộ vệ thương đoàn nghe vậy dấy lên hi vọng, khơi dậy tinh thần cùng theo gã hướng về phía trước, để có thể bắt được đoàn trưởng quân địch.
"Giết!"
Khải Đặc ra lệnh, Liệt Diễm kỵ sĩ hình thành trận thế bao vây, kết hợp với linh ngưu chiến sĩ cùng bạch lang kỵ sĩ gầm lên làm hạ sĩ khí địch, rồi anh dũng nhảy vào quân địch, chém giết không ngừng!
"Dát …. dát…"
Trận trận tiếng điêu vang lên, Kiệt Nã Tư dẫn theo tinh linh trung đội từ trên không hạ thấp xuống. Khi quân địch đã vào cự li bắn, thì các mũi tên chân khí mang nhiều màu sắc được bắn ra cực nhanh nhưn mưa trúc. Đồng thời cũng lệnh mỗi thành viên để các ma sủng phóng ra quang hệ tam giai ma pháp "quang minh thần tốc",tứ giai ma pháp "quang minh thần hộ",ngũ giai ma pháp "quang minh thần lực". Gia tốc, gia phòng, gia công làm cho thế công của mỗi thành viên đều nanh hơn mạnh mẽ hơn!
Khi bọn thương đoàn hộ vệ nhìn thấy tinh linh xạ thủ xuất hiện trên không thì trong lòng càng thêm hoảng loạn. Tây Khoa cùng năm tên đại đội trưởng ra sức hạ lệnh, vất vả lắm mới tập hợp được một số băng sương kỵ sĩ làm tiên phong, bọn tạp hệ kỵ sĩ và xạ thủ ở phía sau phụ trợ, hy vọng có thể đột phá vòng vây, để tiến lên trước mà bắt đoàn trưởng của địch nhân!
Đáng tiếc, thứ mà băng sương kỵ sĩ đối mặt chính là ngũ thức trận, triển dực trận, của Liệt Diễm kỵ sĩ cưỡi trên Liệt Diễm tiêu phong mã. Mặc dù có trọng kỵ khải giáp trên người nhưng cũng chịu được những đòn mạnh mẽ từ phương thiên họa kích của Liệt Diễm kỵ sĩ. Huống chi khi bọn họ vừa mới thoát li biển lửa, cả người lẫn chiến mã đều mệt mỏi đến cực độ, còn phải chống lại sự quần công và ma pháp hỏa diễm liên đạn của Liệt Diễm tiêu phong mã!
Cũng là sử dụng cương thiết chế vũ khí, nhưng khi Liệt Diễm kỵ sĩ toàn lực thi triển, phương thiên họa kích hoàn toàn có thể phá hỏng trọng kỵ khải giáp của băng sương kỵ sĩ, gây nên vết thương trí mạng.
"Phách địa thức!"
La Phi dẫn linh ngưu chiến sĩ phân tán bao vây địch nhân, cao giọng hạ lệnh, sử dụng "kinh hồn tam thức", đệ nhị thức, "phách địa thức". Tất cả linh ngưu chiến sĩ hai tay nắm chặt thiết trụ, dụng toàn thân khí lực cùng với một ít chánh khí đã tu luyện nâng thiết trụ lên cao quá đỉnh đầu, liên tục hướng về phía địch nhân mà điên cuồng phóng tới. Trụ ảnh chớp động, xác địch ngã xuống, mặt dất vỡ tan, bụi đất tứ tung, thanh thế kinh người!
"Cuồng mãng xuất động!"
Kiệt Khắc ở cánh bên phải của địch nhân, thấy linh ngưu chiến sĩ đã tấn công, lập tức hạ lệnh sử dụng "Vô Tình Tứ Tuyệt Côn" đệ nhị thức "Cuồng mãnh xuất động". Tất cả bạch lang kỵ sĩ liền nhanh chóng múa động tam tiết cương côn, hợp với tốc độ như gió của tọa kỵ, lại sử dụng thêm một ít ngự phong chân khí. Tay phải vũ lộng tam tiết côn xoay tít trên thân tọa kỵ, làm phát tán ra rất nhiều kình phong mãnh liệt, tạo thành một cơn xoáy cuồng mãnh bao lấy quanh thân tọa kỵ, xông thẳng vào bên trong để lấy tính mạng địch nhân!
Trên không có tinh linh xạ thủ bắn tên xuống, phía trước có Liệt Diễm kỵ sĩ thi triển triển dực trận cùng với hỏa hệ ma pháp của Liệt Diễm tiêu phong mã oanh tạc, lại thêm hai bên có linh ngưu chiến sĩ và bạch lang kỵ sĩ đột nhiên sử dụng võ công và đấu khí công kích.
Đối mặt bốn trung đội chủ lực của Tư Lược đoàn đang toàn lực tung sát chiêu, bọn trọng trang Băng Sương kỵ sĩ và gần một trăm tạp hệ kỵ sĩ cùng xạ thủ cơ bản không thể đột phá vòng vây, bị chém giết đến toàn quân tan rã, kinh hoàng thất thố. Đám tạp hệ kỵ sĩ và xạ thủ không bao lâu toàn bộ bị giết chết!
"Thế này, thế này, làm thế nào có thể? Cương côn của lang nhân sao biến thành tam tiết côn? Thú nhân chẳng phải không thể tu luyện đầu khí sao? Tại sao chúng có võ công mạnh mẽ như vậy, lại còn có thể sử dụng đấu khí?" Tây Khoa cùng bốn gã đội trưởng còn lại, vốn đã từng kiến thức được sự lợi hại của Tư Lược đoàn. Nay lại thấy linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ xuất ra tuyệt chiêu, tất cả đều lộ ra thần sắc khó có thể tin.
"Chúng ta căn bản không phải là đối thủ của chúng, mau chạy đi!"
Dưới sự tấn công điên cuồng của thành viên Tư Lược đoàn, cũng không biết ai đã hô lên như thế, những trọng trang băng dương kỵ sĩ đều kinh hoảng thi nhau bỏ chạy, không dám tiếp tục cùng địch nhân chém giết.
Năm người bọn Tây Khoa giật mình khi thấy tình huống này, đưa mắt nhìn nhau. Tất cả đều hiểu đại thế đã mất, đành phải thừa dịp hỗn loạn trốn khỏi đây, sau này sẽ tìm địch quân báo thù!
Tuy nhiên, Diệp Phong luôn thèm muốn những trọng trang của kỵ binh nên không thể buông tha chúng. Liệt Diễm kỵ sĩ nhanh chóng bao vây bắt sống năm tên đầu sỏ. Bạch lang kỵ sĩ và linh ngưu chiến sĩ chia ra giải quyết toàn bộ băng sương kỵ sĩ chạy trốn. Nguồn: http:// mTruyen.net
"Ây da, vị này không phải lúc trước đã gặp tại Tạp La sâm lâm. Vị đại đội trưởng của xạ thủ đại đội đã rất xem thường chúng ta đó sao?" Diệp Phong đi đến sát bên Tây Khoa, lúc này bị Liệt Diễm kỵ sĩ ấn chặt trên mặt đất không thể nhúc nhích, ra vẻ giật mình cười khẽ. Kỳ thật hắn đã sớm thấy Tây Khoa, chỉ là có cơ hội liền châm chọc hắn.
"Lôi Ân, con mẹ ngươi bớt nói nhảm đi, là nam nhân thì cho lão tử chút thống khoái!" Tây Khoa nhíu mắt nhìn Diệp Phong, phẫn nộ hừ lạnh một tiếng
"Ha ha, ngươi thật sự cũng có phong cách đó!" Diệp Phong gật gật đầu tỏ vẻ tán thưởng, sắc mặt bỗng biến đổi, trong mắt lóe ra một tia hàn quang, nhấc chân phải đá mạnh vào mắt trái Tây Khoa. Nghe hắn đau đớn kêu gào, cười lạnh nói: "Khải Đặc, giao cho ngươi xử lý, để hắn trước khi chết biết là không phải ai cũng có thể đắc tội."
"Hắc hắc, lão đại, loại sự tình này người yên tâm đi, ta nhất định dạy dỗ hắn cẩn thận, rồi đưa hắn đi gặp Minh Thần sau!" Khải Đặc nhìn Tây Khoa cười ác độc.
Diệp Phong hừ lạnh gật đầu, ra lệnh những người còn lại tháo lấy những trang bị của trọng kỵ binh trên người bọn băng sương kỵ sĩ. Lửa lớn ngút trời bao lấy sâm lâm, với sức lửa thế này trang bị bên trong khẳng định đã bị tiêu hủy. Bất quá xét đến việc còn lại đến chín trăm bộ trang bị của trọng kỵ binh ở đây, có thể nói hôm nay cầm thú nam tước chỉ một đòn đánh đã phát tài to.