Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
  3. Chương 99: Triền miên,gia nông pháo,sử phôi mục tiêu
Trước /240 Sau

Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 99: Triền miên,gia nông pháo,sử phôi mục tiêu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau trận động đất, Quang Minh đại lục bị chia cắt ở trung tâm, toàn bộ ma thú tụ tập ở nửa phần của Hỗn Loạn hoang nguyên nằm ở nam đại lục, làm cho nửa phần còn lại của Hỗn Loạn hoang nguyên ở bắc đại lục không còn bị ma thú uy hiếp, các thế lực phạm tội lớn lại có cơ hội phát triển. Trong đó gồm Huyết sát cường đạo đoàn, Mỹ nữ nô đãi đoàn, Tật phong cường đạo đoàn là ba thế lực có tốc độ phát triển thế lực nhanh nhất, nhanh chóng chiếm cứ được những địa điểm có lợi trước tiên.

Sa Khắc Lạp sơn lĩnh nằm tại biên cảnh tỉnh tây bắc của Mạt La đế quốc cùng Thiên Vũ đế quốc và phía đông bên ngoài Hỗn Loạn hoang nguyên. Nơi đây cây cỏ tươi tốt, cảnh sắc động lòng người. Nhưng vì thời gian này ma thú tụ tập hết tại nơi này, biến cảnh trí chỗ này thành phế tích, hoang vu không chịu nổi.

Mấy ngày gần đây, vì Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn đến trú tại phía đông bên ngoài Sa Khắc Lạp sơn lĩnh, mang đến cho chỗ này không ít nhân khí, biên cảnh phía nam Thiên Vũ đế quốc và tây bắc Mạt La đế quốc thu hút không ít lãng khách cùng với một ít phần tử phạm tội chung quanh. Tất cả đều hâm mộ danh tiếng của Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn mà đến góp phần náo nhiệt. Trong đó có cả khách nhân từ hai bên quốc gia đang giao chiến như muốn tránh né tâm tình chiến loạn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Ngay lúc chánh ngọ, bầu trời thoáng đãng, xanh ngút hết cả tầm mắt.

Tại doanh địa phía sau của Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn, chỗ doanh trướng của đoàn trưởng, trên chiếc giường lớn mềm mại, ngọc thủ trắng nõn của Đế Na thì ôm chặt cổ tình nhân, còn cái đùi đẹp thon dài được che bởi một dải lụa hồng mỏng manh trong suốt thì kẹp chặt bên hông hắn. Đồn bộ phong mãn không ngừng hướng lên trên kết hợp với bảo bối của tình nhân đang trùng kích, trong miệng không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ yêu kiều động lòng người. Dung nhan xinh đẹp thành thục lộ xuất thần sắc sung sướng tiêu hồn!

"Trời ơi….tử quỷ, chàng một thời gian dài không thấy mặt mũi đâu, vừa mới đến lại khát khao như vậy, làm người ta thật sự chán ghét ….A…chàng không được dừng lại nha…bại hoại…luôn cố ý trêu chọc thiếp…Hôm nay nếu chàng không bồi tiếp thiếp hết sức…Tuyệt đối thiếp không để chàng rời khỏi đâu…a…"

Diệp Phong toàn thân xích lõa, nằm trên thân thể mềm mại đầy đặn của Đế Na. Hai tay ômlưng nàng, gắt gao cùng ở một nơi tương hỗ hưởng thụ nhục cảm. Khi thì điên cuồng trùng kích, khi thì thong thả trêu đùa làm Đế Na không nhịn được phải mở miệng rên rỉ lên thành tiếng.

Lúc trước vì tình nhân không thể thông qua Truyện Tống trận đến gặp gỡ mình, làm Đế Na bực bội, tịch mịch giống như trước kia. Mỗi ngày nàng đều nuôi hi vọng tình nhân đến càng sớm càng tốt. Hôm nay vất vả lắm Diệp Phong mới tới, nàng nhất định phải hảo hảo triền miên với hắn một phen!

"Hắc hắc, đại mỹ nhân thật sự càng ngày càng quyến rũ, làm lão tử sảng khoái rất thích. Hôm nay nhất định cho nàng sung sướng đến chết!"

Diệp Phong chính đang hưởng thụ hạ thể kiều mĩ của Đế Na, nghe nàng rên rỉ xong lập tức hắc hắc cười xấu xa. Đứng dậy kéo Đế Na rời khỏi giường, đứng trên mặt đất, ra dấu bảo nàng kẹp hai chân vào hông hắn. Miệng rộng ngậm trúng hạt tiểu anh đào bên ngực trái của nàng, mút mạnh trêu chọc. Bên dưới tiểu hòa thượng tà ác hướng lên điên cuồng tấn công. Lần đầu thể nghiêm tư thế loại này khiến Đế Na đạt đến cao trào liên tiếp, miệng không ngừng rên rỉ đầy khêu gợi, cuối cùng phải xếp giáp đầu hàng xin tha!

"Lâu lắm rồi mới sảng khoái với nàng như vậy, hôm nay thật sự là quá tuyệt a!" Diệp Phong đưa toàn bộ tinh hoa quý giá của mình tất cả bộc phát trong cơ thể Đế Na, cánh tay phải ôm nàng đặt lại trên giường, tay trái vuốt ve đồn bộ đầy đặn hoàn mĩ của Đế Na, thoải mái cảm thán nói.

"Ài, đây chính là bi ai của tình nhân. Vĩnh viễn cũng không thể thời khắc nào cũng đi bên cạnh chàng, chỉ có thể cùng chàng hưởng thụ một chút ít thời gian vụng trộm ngắn ngủi mà thôi!" Đế Na chính đang hưởng thụ dư âm sau cao trào, nghe được thanh âm cảm thán của tình nhân, nhỏ giọng thì thầm, ỉ ôi trong lồng ngực Diệp Phong.

"A, nếu nàng muốn thường xuyên ở bên cạnh ta, ta cũng có thể ngẫm lại để tìm biện pháp mà!" Diệp Phong thấy thục nữ mĩ diễm Đế Na trong lồng ngực mình buồn chán thất vọng vì chẳng thể thường xuyên gặp mặt hắn, nên không khỏi tràn ngập cảm giác chinh phục, lộ xuất nụ cười đầy đắc ý.

"Tính ra, ở nhà chàng đã có bốn nữ nhân rồi, còn chưa cộng thêm tiểu tinh linh xinh đẹp chẳng thể thoát khỏi ma trảo của chàng. Thiếp mà đến nữa, khẳng định hai hũ giấm của chàng sẽ uất khí tận trời xanh. Thiếp cũng chỉ cần chàng bỏ ra chút thời gian đến thăm thì thiếp cũng đã thỏa mãn rồi. Đừng có giống lần trước vì việc địa tinh đại lục mà để thiếp chờ đợi mỏi mòn." Gương mặt tuyệt mĩ của Đế Na dán tại ngực Diệp Phong, ôm chặt cổ hắn, sự hưởng thụ cũng được thỏa mãn, nhẹ nhàng lắc đầu biểu đạt ý nghĩ của mình.

"Nàng yên tâm, lần này ta tiến đánh địa tinh đại lục, thu hoạch không phải là ít, lại có được Truyện Tống thủy tinh. Vấn đề Truyện Tống Trận không cần nhắc đến nữa, cam đoan sẽ năng đến tìm nàng!" Diệp Phong mỉm cười nói, đem toàn bộ chuyện phát sinh trên địa tinh đại lục nói cho Đế Na nghe cả.

Diệp Phong đối với tình nhân Đế Na thành thục này, ngoài việc không nói cho nàng biết hắn là người từ địa cầu đến, còn lại không giấu giếm gì cả Bởi vậy chuyện hắn đi địa tinh đại lục, Đế Na cũng đã biết từ trước.

"Trời ơi, hảo đệ đệ, chàng bây giờ thế nào lại có được bốn mươi tám tòa Truyện Tống Trận lại còn một lượng lớn hỏa khí nữa? Tài phú của chàng hôm nay sợ rằng ngoài nam bắc các quốc gia đại lục thì chẳng còn thế lực nào có thể so sánh bằng chàng!" Đế Na vừa nghe tình nhân nói xong, ngẩng đầu kinh hỉ nhìn hắn.

"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Chuyện này không thể đắc ý quá sớm được. Nàng đừng quên chẳng ai rõ được cái thế giới này rộng lớn bao nhiêu cả!" Diệp Phong rít một hơi từ cây Thanh sảng tiêu hồn, tay ôm Đế Na nằm trên giường lớn mềm mại, mắt hướng lên trần của doanh trướng, thoải mái cảm thán một trận.

Đế Na nhìn nhìn dáng vẻ thoải mái của tình nhân, ngọc thủ trắng nõn khẽ trêu đùa tiểu hòa thượng của hắn, nằm trong lồng ngực Diệp Phong suy nghĩ một chút rồi ỷ ôi hỏi: "Bây giờ Thiên Vũ đế quốc cùng Mạt La đế quốc đang chuẩn bị chiến tranh, chàng không tranh thủ vì quốc gia xuất lực mà chiếm cứ địa vị cao hay sao?"

Hạ thân Diệp Phong bị Đế Na hí lộng không nhịn được đã bắt đầu có phản ứng. Nghe nàng hỏi xong, cánh tay phải kéo nàng ôm sát vào lòng rồi luồn tay xuống đồn bộ đầy đặn của nàng miết miết hai lần, hắc hắc cười nói: "Ta đây đã sớm nghĩ đến việc tranh thủ lợi ích từ chiến tranh rồi, cho nên ngoài địa vị quốc vương, những cái khác ta đều không thèm để mắt đếm xỉa đâu!"

"Tử quỷ, vậy ngươi làm quốc vương đi!" Đế Na hiểu được tình nhân hay nói giỡn, nhịn không được nằm trong lòng hắn nhẹ giọng cười duyên.

"Làm quốc vương phải quản lý rất nhiều sự việc, quá mệt mỏi. Ta chỉ thích hậu cung của quốc vương thôi. Hắc hắc, đại mĩ nhân, lại đây, làm một trận nữa với lão công nào!" Diệp Phong cười dâm xấu xa, xoay người nằm lên trên mình Đế Na, tách đôi đùi ngọc thon dài của Đế Na ra rồi cầm hai chân dài trắng nõn của nàng đặt trên vai mình.Tiểu hoàn thượng phía bị nàng đúng đến đã cứng lên, dữ dằn đứng lên thượng mã, tà ác tiến vào làm Đế Na sảng khoái chịu không nổi lại phát ra những thanh âm rên rỉ kiều mị. Những ngón chân trắng trẻo không ngừng vặn vẹo, gương mặt tràn đầy thần sắc tiêu hồn.

Sau khi tinh linh trung đội dò xét Thiên Vũ đế quốc tiến hành tỉnh tây bắc xong, rồi trở về nơi của Tư Lược đoàn. Người một lòng nghĩ đến quốc gia, Tĩnh Hương, liền khuyên bảo tình lang hồi quốc để nghe mệnh lệnh của bệ hạ, chỉ huy Tư Lược đoàn ra chiến trường để cho Thiên Vũ đế quốc thử nếm mùi lợi hại.

Diệp Phong là loại người chỉ nghĩ đến bản thân mình, có khi nào lại trung thành với người khác. Bất quá chiến tranh mang đến cho hắn không ít hảo sự. Hắn nhất định không để lỡ cơ hội. Cho nên khi Tĩnh Hương đề nghị hắn vì quốc gia mà ra sức, tên gia hỏa này lập tức đồng ý nhưng không đáp ứng nghe lệnh từ quốc vương. Trước tiên hắn chuẩn bị tự mình hành động thôi. Nếu không như vậy, quốc vương khẳng định sẽ điều hắn đến dưới quyền điều khiển của Phí Đức - Chiêm Mỗ Tư, là như vậy thì hắn chẳng tự nguyện tham chiến làm gì. Để cả thế giới phải ngạc nhiên về hắn, chẳng cần chờ quốc vương thỉnh thị, như vậy không phải rất tốt hay sao, hắc hắc.

Trải qua một khoảng thời gian nghỉ ngơi lo nghĩ nghĩ, Diệp Phong đã để Mạn Nỗ Ai Nhĩ cùng chú Tạo trung đội chỉ huy địa tinh nô lệ làm cho đa số thành viên Tư Lược đoàn mỗi người một cái tiểu hình không gian đai lưng, chỉ có Kì Lạp Tư cự nhân cùng cự giải chiến sĩ không có trang bị mới. Bởi vì Kì Lạp Tư cự nhân thường xuyên thay đổi giữa hai hình thái nên không cách nào làm được không gian đai lưng. Còn cự giải chiến sĩ cũng đều có hình dáng to lớn khác thường càng thêm không sử dụng được trang bị không gian.

Hỏa khí của Tư Lược đoàn nhiều nhất bây giờ là hỏa thương. Trừ Kì Lạp Tư cùng cự giải chiến sĩ, mỗi thành viên Tư Lược đoàn đều được trang bị hỏa thương cùng đạn dược và không gian đai lưng, khẳng định sau này sẽ có chỗ đắc dụng.

Diệp Phong trong lúc cận thận quan sát chú tạo trung đội cùng hương kì trung đội tại chỗ hoang vu gần Vọng Triều sơn tập luyện pháo thuật, thì đột nhiên nhớ đến kiến thức trong mấy cuốn sách đã đọc được ở địa cầu. Sách nói nòng pháo dài có thể khiến tăng thêm khoảng cách xa thêm khi bắn hỏa pháo, lập tức triệu tập chú tạo trung đội của Mạn Nỗ Ai Nhĩ cùng địa tinh nô lệ nghiên cứu về phương diện này. Kết quả địa tinh nô lệ đã thành công cải tạo cho nòng pháo dài thêm gấp ba lần, khoảng cách bắn hỏa pháo cũng từ hai dặm tăng lên thành năm dặm.

Cải cách hỏa pháo của Tư Lược đoàn khẳng định là cải cách tân kì hạng nhất. Bọn địa tinh nô lệ, am hiểu chế tạo hỏa pháo, đối với sự việc này của Diệp Phong đều rung động không thôi, khó có thể tưởng tượng được chủng tộc của mình nghiên cứu hỏa pháo nhiều năm như vậy lại không tưởng tượng đến chủ ý kia. Trong khi Diệp Phong như thế nào lại có thể nghĩ ra được.

Bọn Lộ Lộ tứ nữ đối với chuyện nam nhân yêu quý của mình có thể nghĩ ra việc này đều thập phần cao hứng, hỏa tinh linh Phỉ Phỉ lại càng thêm bội phục ngưỡng mộ Diệp Phong.

Diệp Phong thấy mình vô tình thành công chỉ do nhớ lại chút việc trong sách đã đọc qua làm mọi người kính nể không thôi, trong lòng không khỏi kêu sảng khoái, chính thức đổi tên hỏa pháo thành gia nông pháo.

Chú tạo trung đội cùng hương kì trung đội làm ra được năm mươi khẩu gia nông pháo, xem như đủ xưng danh là một phần tử của bộ đội chủ lực Tư Lược đoàn. Nghĩ đến chuyện gia nông pháo tung hoành trên chiến trường, thành viên Tư Lược đoàn đều thoải mái vui vẻ muốn cười đến chết.

Việc tiếc nuối duy nhất bây giờ chính là Mạn Nỗ Ai Nhĩ đang tiến hành nghiên cứu độc khí pháo đạn vẫn chưa ra kết quả nên không thể phối hợp gia nông pháo cùng độc khí. Bất quá chủ lực vũ khí của thành viên Tư Lược đoàn tất cả đều được trang bị độc dược trí mạng!

Mặc dù phải dời Truyện Tống chi môn đi, nhưng trú địa bí mật ở Vọng TriềusSơn này cùng với trú địa bí mật tại địa tinh đại lục vẫn được kết nối như trước kia. Cho dù giết Diệp Phong đi hắn ta cũng không buông tha cho cái địa tinh vùng đất quý này. Chỉ cần bọn ngốc địa tinh đình chỉ hành vi ngu muội tìm kiếm bọn hắn thì Diệp Phong lại tiếp tục đi cướp bóc!

Để thuận tiện nhận những thông tinh quan trọng từ Lạc Khắc một cách nhanh chóng, Diệp Phong phái tinh linh xạ thủ quay lại đế đô mang một tòa Truyện Tống Trận cho Lạc Khắc làm lão ta cao hứng không thôi, lập tức bố trí vật này tại mật thất. Gần đây không có việc gì làm, Lạc Khắc rảnh rỗi liền thường xuyên đến trú địa bí mật ở Vọng Triều sơn thăm cháu yêu của mình cùng các cháu dâu tương lai. Nhìn thấy sự phát triển cường hãn của Tư Lược đoàn trong một thời gian ngắn như vậy, Lạc Khắc cực độ vui mừng cho cháu yêu của mình.

Lần này Thiên Vũ đế quốc tấn công tây bắc tỉnh của Mạt La đế quốc đã cơ hồ phái ra hơn một nửa binh lực của cả nước, từ đệ nhất đến đệ tứ quân đoàn cùng ngốc thứu kỵ sĩ đoàn toàn bộ triệu tập dưới sự chỉ huy của Bỉ Luân - Ba Lạc Khắc nguyên soái cùng Bảo La Cách Nhĩ Cáp Đặc đại hoàng tử thống lĩnh. Binh đoàn chia thành bốn lộ tiến công con đường trọng yếu thuộc biên cảnh tây bắc Mạt La đế quốc!

Thông qua tinh linh trung đội dò xét, Diệp Phong cảm thấy tương đối hứng thú với ý định tấn công Khảm Đặc thành của đệ nhị quân đoàn Thiên Vũ đế quốc, quyết định đây sẽ là mục tiêu thứ nhất trên chiến trường của Tư Lược đoàn thực hiện mấy chuyện xấu xa.

~~~~~~~~~~~

"A…"

Làm Đế Na đạt đến đỉnh cao trào, sung sướng muốn chết, Diệp Phong sau đó đưa toàn bộ tinh hoa chủng tử toàn bộ bộc phát trong cơ thể Đế Na, thở ra một hơi tiêu hồn, nằm đè lên nhục thể kiều mĩ của Đế Na hưởng thụ dư âm, miệng lưỡi triền miên ngọt ngào cùng nàng một lúc. Cuối cùng hắn mặc lại quần áo dưới sự hầu hạ của Đế Na.

"Đại mĩ nhân, hôm nay đã được thỏa mãn rồi chứ?" Chuẩn bị rời đi lại thấy Đế Na thay một bộ y phục màu đỏ trông càng thêm khêu gợi, Diệp Phong không nhịn được mỉm cười hỏi.

"Ừm, hôm nay lần đầu tiên chàng lưu lại đến hết một ngày dài đấy!" Đế Na dùng đôi mị nhãn phong tình vạn chủng liếc Diệp Phong, sửa lại cổ áo của hắn một chút, ôn nhu nói: "Chiến trường chính thức không giống như những lần chiến đấu trước của chàng đâu, nhớ cẩn thận nhiều hơn đấy. Đừng quên còn có nữ nhân yêu chàng đang đợi chàng ở đây!"

"Yên tâm đi đại mĩ nhân, ta còn chưa hưởng thụ hết lạc thú của thế giới này sẽ không dễ dàng chết đâu!" Diệp Phong mỉm cười nói trong khí tay hắn luồn xuống đồn bộ Đế Na miết nhẹ một cái, bước chân vào Truyện Tống Trận ở bên trái doanh trướng, tâm trang cao hứng vì nhận được sự quan tâm của Đế Na, hắn đã "thực sự" yêu nàng rồi.

h1.

Quảng cáo
Trước /240 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tinh Hạch Đấu Thiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net