Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Các ngươi tính giở trò gì?. Khai mau!.
Hai con hài nhi hét lên sau khi thoát khỏi sợi roi của Hứa lão gia lúc này mới chú tâm quan sát hiện tượng kỳ lạ đang hiện ra. Chúng không biết đó là gì, chỉ nghĩ là một pháp thuật mới mà tên tiểu tử kia giở ra để đối phó với chúng nhờ sự góp sức của lão già đáng ghét râu trắng. Trận đồ Bát Quái đang mở, tạo thành tám cột sáng rọi thẳng lên trời có những vòng tròn phát sáng bao quanh, nom xa tổng thể ấy y như một cái cột khổng lồ xuyên thấu qua tầng mây. Hai con quỷ nhi không dám lại gần cái cột lạ kì ấy, dường như từ nó phát ra một nguồn năng lượng có sức ép ghê gớm lên bọn chúng, tiến lại gần có khi còn bị hút vào trong, thành thử cứ bay lòng vòng dò xét. Giờ thì chúng không thể tấn công ông lão râu trắng được nữa, chỉ còn mỗi tên tiểu tử kia, đúng rồi, hắn chính là kẻ đã tạo ra cái cột chết tiệt ấy, vậy chỉ cần đánh cho hắn tan tác thì tức khắc cái cột sẽ bị phá huỷ. Hai con quỷ nhi đã nghĩ ngợi như thế, liền lập tức biến thành hai luồng tà khí tím ngắt lao vút xuống phía cậu Khanh đang đứng. Con vàng nhanh chóng lấy đà nhảy tót lên cao một cái, xoay mình quật cái đuôi đầy lửa vào hai bóng đen đang lao vút xuống như thiên thạch. Chúng ré lên một tràng khi đụng phải ngọn lửa Âm Dương vội vàng tách ra thành những mảng khí đen loang lổ, buông lời chửi mắng xối xả:
- Á...á...á..a!. Lại con cẩu chết tiệt!. Dám cản đường bọn ta!.
Đáp lại bọn chúng chỉ có tiếng sủa " gâu gâu gâu " dữ dằn của con chó. Cậu Khanh và Hứa lão gia giờ đây không thể tuỳ tiện giao thức với bên ngoài được nữa, tất thảy đều đã gắn kết với trận đồ. Lúc này Khanh đang tập trung hết sức điều khiển trận đồ Bát Quái, hai mắt cậu sắc bén như lưỡi kiếm, nơi đáy mắt, con ngươi màu nâu nhạt như co lại, hằn lên những vòng tròn có ký tự cổ quái. Vầng trán rộng và vuông toả ra một quầng sáng màu vàng nhạt. Cậu đang cố gắng điều khiển trận đồ phát ra nguồn năng lượng có thể hút lấy hai con quỷ nhi kia vào bên trong nó. Ở phía trước, con chó vẫn đang đứng che chắn cho cậu Khanh rảnh tay thi triển. Hai con quỷ nhi thấy thế thì cáu tiết, lại thét lên chói tai. Con vàng không chờ chúng tấn công mà chủ động nhảy lên quật những cầu lửa về phía chúng. Bọn chúng vừa hao hụt một ít quỷ khí khi chạm phải ngọn lửa ghê gớm ấy, nếu để nó bén vào thì có thể thiêu chết chúng như chơi, nên tỏ ra dè chừng hết sức, nhất thời chưa biết nên tấn công kẻ nào. Muốn tấn công cậu Khanh và ông nội em thì phải bước qua xác con chó cái đã. Bọn quỷ dường như đã hết cách đành làm liều, xông tới quyết chiến với con vàng. Chúng thấy dùng thân thể của hắc báo dễ bề đối phó với con chó hơn bèn thoắt cái lại biến thành hai con báo đen nhảy xuống đứng đối diện với con chó. Lúc ấy, trong đầu cậu Khanh nảy ra một cách bèn dùng giao thức liên lạc với ông nội em và Hứa lão gia. Một người, một tiên kia nghe xong thì không nói không rằng chỉ khẽ gật đầu, dáng vẻ quyết đoán. Ông em ngồi đằng sau liền đưa tay lần mò thứ gì đó trong túi quần rồi khẽ lầm bầm trong miệng:
- May quá, vẫn ở đây!.
Hai con hắc báo rít qua kẽ răng lởm chởm, chĩa đôi mắt xanh lè về phía con vàng. Lập tức chúng đồng loạt phóng tới, giơ chi trước ra cào tới tấp. Con chó nhảy lùi ra sau mấy bước rồi bất ngờ chúi hai chân trước xuống thấp nhổm hai chân sau lên hất mạnh cái đuôi rực lửa về phía trước, phóng ra một luồng lửa có sức nóng hừng hực thổi về phía địch thủ. Bị bất ngờ hai con hắc báo thét lên ghê rợn, vội vã né luồng lửa đỏ rực nhưng không kịp nữa. Ngọn lửa phóng tới xoẹt qua thân thể chúng chốc lát đã lấy đi một mảng da lớn trên thân. Hai con báo rơi bịch xuống đất gào rú điên cuồng, quằn quại vì đau đớn. Đã có ánh lửa nhỏ bén trên lông bọn chúng. Chúng liền khè ra từ miệng những luồng quỷ khí đen kịt thổi vào chỗ đó để dập tắt đốm lửa. Da thịt nhầy nhụa hôi hám chỗ bị lửa liếm qua hở ra toang hoác đang chầm chầm lành lại. Hai con hắc báo thở hồng hộc, gào ầm lên, nhất thời chưa thể lao vào tiếp tục tấn công, cất giọng bất phục:
- Nấy lửa mà đòi thiêu chết bọn ta?. Thật nực cười!. Đợi chúng ta hồi lại, sẽ xé xác, nhai đầu ngươi ra con cẩu ngu xuẩn kia!. Grừ...grừ...!
Cậu Khanh chứng kiến màn giao chiến giữa con vàng và đám hắc báo, nhìn thấy chúng đã bị lửa Âm Dương đả thương, quỷ lực đã suy giảm ít nhiều, chưa thể hồi phục được ngay, đây chính là cơ hội để cậu ra tay hành động. Lập tức Khanh dùng giao thức nói với ông em:
- Chú H, đến lúc rồi. Chú mau giơ nó ra trước mặt để cháu làm phép!.
Ông em nghe giọng cậu Khanh truyền đến bên tai, bèn gật đầu lôi từ trong túi quần ra một lá linh phù vàng, chính là cái trước khi thi lễ cậu Khanh đưa cho ông. Ông em cầm tấm linh phù bằng hai tay giơ ra trước mặt. Ngay sau đó, cậu Khanh lại liên lạc với Hứa lão gia đang yểm tại cửa Khảm trong trận đồ:
- Ông nội, con chuẩn bị đây!.
- Được!. Làm đi!. - Hứa lão gia nhắm mắt quả quyết.
Cậu Khanh đổi tư thế đứng, hơi xoay người lại đối diện với ông em, vận lực từ cánh tay phải truyền linh lực tới tấm linh phù ông em đang giữ bằng hai tay. Ngay sau đó, những nét mực ngang dọc bằng chu sa in trên tấm linh phù bắt đầu phát sáng, hắt ra những tia phổ quang màu vàng. Dường như nguồn năng lượng bị phong ấn trong nó rất lớn nên ông em dù đang giữ chặt bằng hai tay vẫn cứ rung lên bần bật, tấm linh phù bằng giấy trông mỏng manh, ấy thế mà ông phải rất khó khăn mới giữ chắc được nó, nghiến răng nghiến lợi, mồ hôi toát đầy trên trán. Cùng lúc đó, bên trong trận đồ Bát Quái, Hứa lão gia cũng vận khí, gia tăng linh lực, khiến một trong tám cột sáng như phát lên mạnh mẽ hơn hẳn bảy cái cột còn lại, xuyên thấu qua tầng mây. Những vòng tròn với ký tự kì lạ tốc độ xoay vòng cũng thay đổi, lúc nhanh lúc chậm. Cột sáng từ trận đồ dường như đang phát ra nguồn năng lượng khủng khiếp hơn, tác động lên không gian kết giới, cỏ lá bắt đầu như bị cuốn lên bay mù mịt, lả tả trong không trung. Phía cậu Khanh, lá linh phù sau khi bị pháp lực phá vỡ lớp phong ấn, nguồn năng lượng trong nó bắt đầu được giải phóng thoát ra bên ngoài. Ông em cảm thấy sắp không thể giữ nổi nữa bèn nghiến răng gào lên:
- Cậu Khanh, tôi...không giữ nổi nữa...!.
- Được rồi!. Chú nhắm đúng hướng hai con báo kia nhé!.
- Được!.
Vừa dứt lời, luồng sáng chói loà từ trong tấm linh phù ông em đang giữ như bùng nổ, phóng ra bên ngoài nhanh như chớp. Ông em bị một lực phản vô hình đẩy bật ngửa ra đằng sau một cái, liền sau đó, luồng sáng ấy bắn thẳng về phía trước như tia lazer khổng lồ, cậu Khanh vội vã né qua một bên. Nó nhằm hướng hai con hắc báo đang thủ phục quỷ khí phóng tới. Chúng không kịp phản ứng, liền bị luồng sáng chói loà ấy đẩy văng ra đằng sau. Chính là phía cột sáng khổng lồ của trận đồ. Ông em, cậu Khanh nín lặng theo dõi, tất cả diễn ra chỉ trong tích tắc, ai nấy đều hồi hộp vô cùng. Cậu Khanh nhanh chóng trở về tư thế vận khí, điều hoà trận pháp, dùng giao thức truyền tới Hứa lão gia:
- Chúng đang đến, ông nội!.
Ngay lúc ấy, Hứa lão gia đang toạ thiền, hai mắt nhắm nghiền, dáng vẻ bất động. Bỗng quầng sáng kim quang bao quanh ngài phát lên dữ dội, khiến mái tóc, chòm râu và bộ y phục đều toả ra bồng bềnh, phấp phới. Những vòng tròn cổ xoay quanh tám cột sáng bắt đầu gia tăng tốc độ xoay nhanh hơn, toả ra bên ngoài một lực hút vô cùng lớn. Lúc này, hai con hắc báo bị nguồn năng lượng của tấm linh phù bắn ra đẩy tuốt ra đằng sau, đang gào rú ầm ĩ, hai bóng đen nhỏ dần, sắp sửa bị cột sáng khổng lồ đằng sau hút vào trong.