Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Tiêu Tương
Bầu trời đột nhiên sáng rõ, hai luồng ánh sáng chói mắt từ phía xa bay nhanh đến.
Lúc đến gần, Diệp Tuyết mới phát hiện đó là một đôi Thất Thải Phượng Hoàng, chúng phát ra tiếng kêu to thúy… thúy…, lượn vòng trên bầu trời chỗ hai người Diệp Tuyết, màn đêm được chiếu sáng giống như ban ngày.
Quá sủng sốt, nàng không nhịn được mà cảm thán thế giới này thật kỳ diệu.
Lúc trước, khi nàng thấy Hỏa Phượng của Yêu Vương, đã cảm thấy là một Thần Thú vô cùng đặc biệt, còn có Dực Hổ của Ma Quân Lạc Băng kia cũng uy phong lẫm liệt. Nhưng so sánh với hai con Thất Thải Phượng Hoàng trước mắt này, bản lãnh ai lớn ai nhỏ, nàng không biết. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn Nhưng từ cảm giác mà phán đoán, Phượng Hoàng này so với hai thần thú trước đó còn muốn cao hơn một cấp bậc.
Nàng nhìn đến xuất thần, trong lòng Tích Phong lại âm thầm kêu không tốt.
Thất Thải Lưu Ly Phượng Hoàng, trên đời này chỉ có tất cả chừng hai con, một mái một trống, từ trước tới nay vẫn không tách ra. Ngoại trừ có bộ lông vũ rực rỡ nhất thế gian, tiếng kêu to rung động lòng người nhất, còn là Thần Thú ăn thịt hung dữ, hiếu chiến nhất trên đời này. Trong thiên hạ, cho dù là ai, cứ nhìn thấy hai con thần điểu này, đều sẽ tẩu vi thượng sách, chuồn mất, ngay cả hắn cũng như vậy. Nếu không, cũng chỉ có một kết cục là: trở thành quỷ dưới miệng của chúng!
Hắn không biết tại sao đôi Phượng Hoàng này lại xuất hiện ở đây, nhưng hắn biết, bất cứ lúc nào chúng đều có thể phát động tấn công về phía bọn họ.
Vừa thổi sáo ngọc, Tích Phong vừa đến gần Diệp Tuyết.
Hai con Thần Thú nào đó vẫn đang chìm đắm trong tiếng sáo, tiếng sáo im bặt mà dừng lại, sau đó một cánh tay có lực ôm ngang hông nàng, dẫn theo nàng cách xa mặt đất. Tiếng gió gào thét lọt vào trong tai, quất lên mặt khiến mặt nàng đau đớn.
"Chậm một chút......" Theo bản năng, nàng rúc vào trong ngực hắn, cố gắng tìm một nơi khuất gió. Đáng tiếc tốc độ gió thật sự là quá nhanh, thổi trúng ba nghìn sợi tóc đen của nàng khiến chúng bay múa tán loạn, quất lên trên mặt như đang bị dao găm cắt vào: "Thật là đau, chậm một chút......"
"Cố gắng chịu đựng một chút." Thấy trên mặt nàng bị sợi tóc cứa ra vết máu, Tích Phong đưa bàn tay dày rộng ra, che ở trên ót nàng, khiến những sợi tóc dài không còn bay múa lung tung nữa, tốc độ hắn cưỡi gió cũng hơi chậm lại. Nhưng như vậy, Thất Thải Lưu Ly Phượng Hoàng ở phía sau rất nhanh đã đuổi kịp, một trái một phải, kẹp bọn họ ở giữa.
Chúng cùng nhau kêu lên một tiếng, hai con Thần Điểu vươn thẳng cổ lên, một con phun băng, một con khác phun lửa. Die nd da nl e q uu ydo n Quả là sự kết hợp hoàn mĩ, trước tiên đông lạnh con mồi, sau đó lại đến một đám lửa, trực tiếp nướng chín là có thể ăn.
"Đáng chết!" Tích Phong mắng một tiếng, nhanh chóng xoay tròn rồi đáp xuống đất thì một băng một lửa đã nổ tung ngay sát trên đỉnh đầu hắn! Nếu như chậm nửa bước nữa, một đầu tóc bạc của hắn đã bị thiệt thòi rồi.
Một chiêu vừa rồi thất bại, Thất Thải Phượng Hoàng nhanh nhẹn lượn vòng trên không trung hai vòng, rồi lập tức đáp xuống.
Một tay Tích Phong ôm lấy Diệp Tuyết, một tay đưa ra âm thầm vận khí, đợi đến khi Phượng Hoàng tới gần, hắn bổ tới hai con thần thú kia một chưởng......
Tốc độ của Phượng Hoàng nhanh, một chiêu vừa rồi của hắn chỉ đánh trúng cánh nhọn của một con trong đó, giống như gãi ngứa, rơi xuống hai chiếc lông vũ.
Nhưng bởi vì bị Tích Phong tấn công, mỏ của hai con Thần Điểu bỗng trở nên vừa nhọn lại vừa cứng, há hốc miệng, phát ra tiếng kêu "khang khang". Nếu như bị mỏ chim kia mổ trúng, nhất định là ngay cả xương cốt cũng sẽ bị mổ mất một khối lớn!
"Ôm chặt ta, dù thế nào cũng không được buông tay." Miệng Tích Phong vẫn nói như ra lệnh. Lúc nguy hiểm, không thể lại sảy ra một chút sai lầm nào nữa. Ngộ nhỡ lúc này vô ý tách ra khỏi hắn, ngay cả cơ hội giữ lại hắn cũng không có.
Nhanh chóng lao xuống, đến khi sắp tiếp xúc với mặt đất, đột nhiên hắn lại quẹo qua một góc 90 độ, bay thẳng sát mặt đất......
Không ngờ hai con Phượng Hoàng này lại càng nhanh nhẹn hơn, cùng nhau kéo ra một đường ánh sáng 90 độ ở trên không trung, lại thành công đuổi theo bọn họ lần nữa, chúng đè ép ở trên bầu trời......