Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Các ngươi đã vào hết chưa?
Người phụ nữ từ đầu đến giờ mới lên tiếng, từ đầu đến giờ Lê Hỏa chỉ liếc nhìn người này một chút rồi liền quên, trong khi Lê Hỏa rất hay chú ý tới người khác mà lại có thể không chú ý một người từ tiên môn thì thật là lạ, bây giờ Lê Hỏa mới chú ý nhìn người phụ nữ đó, chỉ thấy đó là một người trẻ tuổi khoảng 27-29 tuổi, gương mặt rất bình thường, dáng người rất bình thường... nói chung là mọi thứ đều rất bình thưởng.
Cô ta không thèm đợi mọi người trả lời thì liền đóng cái cửa lại.
Ầm ầm ầm ầm.
" Má cái quái gì vậy, cái cửa đấy phải năng cả chục tấn, mà sao nhìn cô ta đẩy nó dễ dàng thế kia " mặt ngoài của Lê Hỏa thì lạnh nhạt nhưng trong nội tâm thật hoảng sợ nhìn thân hình nhỏ bé đóng hai cánh cửa đó lại, không phải chỉ có Lê Hỏa mà tất cả mọi người đều khiếp sợ về sức mạnh của cô ta, trừ mỗi người đàn ông kia,
- để ta giới thiệu cho các ngươi về hai người bọn ta, ta tên là Phan Quỳnh, các ngươi có thể gọi ta là chấp sư Phan, cố gai kia là Âm Mai, các ngươi có thể gọi là chấp sư Âm.
Phan Quỳnh chỉ vào mình rồi lại chỉ vào Âm Mai.
- kính chào chấp sư Phan cùng chấp sư Âm.
Tất cả mọi người cúi đầu chào hai người.
- ừm tốt lắm, chỉ cần có dẫn nhập bài thì coi như người một nhà rồi, các ngươi bây giờ chỉ cần khảo sát lần cuối chọn ra cấp bậc nữa mà thôi.
Lúc này thì có một vài người muốn lên tiếng hỏi thì.
- thôi được rồi đi nhanh lên.
Chấp sư Âm lên tiếng cắt đứt cuộc nói chuyện.
- hắc hắc được rồi.
Từ chân chân của hai ngươi có một đám mây đen từ từ thoát ra, tạo thành một đám mây cực to, nâng hơn 20 người lên không trung.
___________
Bay liên tiếp hơn 3 ngày, đi qua không biết bao nhiêu dãy núi trập trùng, núi non hùng vĩ, khu rừng tươi tốt, thác nước đồ sộ thì mới đến một thị trấn, nói đứng hơn là một lơi tổ hợp của hàng trăm ngôi nhà, ở đây có một thứ rất thu hút là một con đường bằng đá đen tỏa ra một làn sương nhè nhẹ làm cho con đường đen đó rất là huyền ảo.
Đám mây từ từ hạ xuống gần mặt đất
- đên nơi rồi, nơi khảo sát cuối cùng của các ngươi, cố gắng đừng để thất bại.
Đa phần đám thiếu nam thiêu nữ này đều rất vui mừng nhảy xuống, chỉ có một số ít với vẻ mặt ngưng trọng đi xuống, còn với Lê Hỏa thì vẫn lạnh từ đầu đến cuối.
Lê Hỏa nhìn xung quanh đánh giá mọi thứ, ở đây được cấu tạo như một thị trấn bị cô lập, các tòa nhà đều được xây theo một kiểu bằng gỗ, các con đường đêu được làm bằng đá màu xám, các con đường rất tấp lập vì có rất nhiều người cũng tuổi khoảng chừng 12-19 tuổi, ở đây cũng có một số người tuổi từ 18-50 tuổi mặc đồ màu xám ở ngực có im hình con quỷ sừng trâu không mũi, ánh mắt sắc lạnh được thêu bằng chỉ đỏ, ở ống tay đó có im chữ tạp dịch, họ làm những công việc như quét dọn, khuân vác đồ, nhưng khi Lê Hỏa nhìn họ, cậu không thể không ngưng trọng, trong đó tên nào tên đấy đều khí huyết cực thịnh, cước lực trầm ổn, ánh mắt âm trầm, cơ thể khỏe mạnh, tất cả yếu nhất là luyện thể 4 trọng, có những kẻ không có cả chân khí nhưng đã ngang với Lê Hỏa là thần lực, thậm chí có những kẻ còn hơn, đa phần những người đó đều ở độ tuổi khoảng 35-50.
Lúc này thì có giọng nói vang lên giải thích cho Lê Hỏa.
- đó đều là những đệ tử tạp dịch của Quỷ Thần Tông, họ đều là những kẻ không có linh căn hay linh căn cực kém, có dẫn nhập bài lên được phép ở lại Quỷ Thần Tông tu luyện, công việc của họ là làm việc vặt cho cả tông môn như người hầu vậy, đổi lại tông môn sẽ cho họ đan dược cùng võ công.
Lê Hỏa nhìn lại, thì ra là Vũ Nguyên Bảo, tên này từ lúc bị Lê Hỏa dọa đến nay cứ đi theo cậu, cả lúc đứng trên đám mây nữa cũng đứng sau Lê Hỏa, Lê Hỏa cũng mặc kệ hắn, cậu hơi gật đầu với Vũ Nguyên Bảo rồi lại đánh giá tiếp mọi thứ, Vũ Nguyên Bảo lại đứng sau Lê Hỏa liếc mọi thứ.
Lúc này thì Âm chấp sư lên tiếng nói.
- các ngươi tốt nhất là ở yên trong đây, đừng có mà gây rối mấy trận tự, sau 2 ngày nữa, ngày 15/7 sẽ chính thức bắt đầu khảo sát.
Nói xong cả hai người cưỡi mây bay đi, lũ thiếu niên thấy thế thì háo hức hớn hở mong chờ ngày khảo sát.
Lúc này thì có một giọng nói vang lên phá tan cuộc vui của mọi người.
- cứ vui mừng đi, ta cũng giống các ngươi 20 năm trước cũng tham gia khảo sát nhưng lại không qua chỉ có thể làm khổ sai, các ngươi đừng tưởng bây giờ có 600 người, nhưng thực tế chưa đến 300 người hoàn thành khảo sát, chỉ có thể làm đệ tử tạp dịch như bọn ta, kể cả hoàn thành khảo sát đi chăng nữa thì cũng chỉ có gần 100 người có tư chất tuyệt hảo được chọn để bồi dưỡng, còn lại hai trăm người kia thì kẻ không có linh căn hoặc thấp được điều đi làm đệ tử tạp dịch, những kẻ có linh căn khá hơn thì được làm đệ tử ngoại môn, vất vả khó khăn để kiếm tài nguyên tu luyện, hắc hắc cứ háo hức đi rồi tuyệt vọng.
Người nói là một tên trung niên tuổi tầm 40, cơ thể to khỏe như voi, thân cao 2m2 là ít, cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt chữ điền, râu ria lồm xồm, ánh mắt hung ác, nhìn qua rất dọa người.
Mấy tên thiếu nam thiếu nữ nghe thế thì nhút nhát sợ hãi, đúng là lũ công tử bột, dĩ nhiên là cũng có những kẻ khinh thường không thèm để ý, trong đó có 4 tên luôn luôn dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Lê Hỏa.
Lê Hỏa mặc kệ lời đe dọa của hắn, bây giờ Lê Hỏa đang đánh gia sức mặt của tên to con đấy, hắn ta ít nhất phải là luyện thể lục trọng thần lực, mạnh hơn Lê Hỏa nhiều," chỉ cần ở lại Quỷ Thần Tông đều có khả năng đặt được sức mạnh" đấy là những gì mà Lê Hỏa nghĩ.
- Được rồi không dọa các ngươi nữa, ta là người dẫn đường, tên Mặc Điền, đi theo ta.
Nói xong hắn ta đều đi, lú thiếu niên thiếu nữ vội vàng đuổi theo.
Tên Mặc Điền dẫn đám Lê Hỏa đến một dãy nhà gỗ, khi đi theo tên Mặc điền này Lê Hỏa cũng đã gặp không ít kẻ đến trước, đa phần lũ đó đều tập hợp vào một chỗ.
- các ngươi tùy tiện tìm một căn nhà mà ở, hai người một căn nhà, nhờ là chỉ được đi trong khu vực này, nếu như tùy tiện đi ra khỏi đều bị mất quyền khảo sát.
Nói xong hắn ta liền bỏ đi kệ lũ gà con kia.
Lê Hỏa tùy tiện đi vào một căn nhà mặc kệ bọn họ thích ở cùng hay không, nói đùa chứ mấy tên đó bị Lê Hỏa dọa sợ mẹ nó rồi ai mà dám ở cung với Lê Hỏa chứ, chả may Lê Hỏa điên lên thì chết.
Lê Hỏa mở cửa một căn phong ra, bên trong khá đơn sơ, hai cái giường hai bên, ở trên đặt hai túi lương khô cho hai ngày, có một cái bàn cùng hai cái ghế ở giữa phòng, bên trên để một bình nước lớn, nơi này cũng không hơn căn phòng hồi Lê Hỏa ở Mặc gia là mấy.
Lê Hỏa tùy tiện ngồi xuống một cái giường mà tu luyện, ở lơi này nguyên khí thật nồng đầm, mỗi lần hít thở đều làm ta có cảm giác thoải mái khó tả, thật là một nơi thánh địa tu luyện.
Lê Hỏa ngồi tu luyện một lúc thì có người đẩy cửa đi vào, Lê Hỏa chỉ liếc nhìn một cái rồi thôi, hóa ra đó là Vũ Nguyên Bảo, tên này giờ cứ như đệ của Lê Hỏa vậy.
Hai ngày này ngoại trừ đói thì ăn, khát thì uống, mỏi thì ngủ ra thì Lê Hỏa không hề bước chân ra khỏi phòng, hoàn toàn đặt thời gian vào tu luyện.
Thời gian này các thiếu nam thiếu nữ có người giống Lê Hỏa cả ngày không bước chân ra khỏi nhà, có người thì đi ra ngoài đi dạo, kết giao bằng hưu, nói chuyện rôm rả chuyện gì đó, Vũ Nguyên Bảo cũng hay đi ra ngoài, Lê Hỏa cũng mặc kệ, không phải Lê Hỏa không muôn đi ra mà là không thích, vì cậu cảm tưởng lũ kia không ai cùng đảng cấp với cậu để mà kết giao, mà hai hôm nay Lê Hỏa cũng phát hiện tên Vũ Nguyên Bảo này cũng đã khí cảm, ở cái tuổi này mà đã khí cảm thì không tồi chút nào, tu chất không kém Lê Hỏa là mấy.
Cứ thế thời gian khảo sát đã tới, 15/7.
Lê Hỏa đang ngồi tu luyện thì có một tiếng nói vang vọng trên tai.
- đến thời gian khảo sát rồi, tất cả thí sinh mau tập hợp trước con đường đen.
Lê Hỏa mở mắt tỉnh dậy, vớ lấy thanh đao treo ở đuôi giường, gắt bên hông, hít thở một hơi thật sâu và đi ra, Vũ Nguyên Bảo cũng bước đi theo Lê Hỏa.
Khi đi ra thì Lê Hỏa thấy một dòng mấy trăm người đang tụ về trước con đường đen, cậu cũng hòa đi theo.
Khi đên trước con đường đó thì Lê Hỏa thấy Một Lão già tuổi phải 70, nhưng gương mặt hồng hào, cơ thể đầy sinh lực đang cưỡi trên một đám mây đen.
- ta là Mộc Quỷ, các ngươi có thể gọi ta là Mộc Lão, bây giờ ta sẽ giới thiệu về cuộc thi.
Tất cả mọi người nghe thế thì nghiêm túc hẳn lên, Lê Hỏa cũng vậy.
- hiện tai bây giờ có 532 thí sinh có mặt tại đây, 68 người khác có thể là những người có ý đồ xấu hoặc là chưa đến lên đã bị loại, các thi sinh bây giờ chỉ việc đi hết con đường này, Leo lên những bậc thang đến khu vục khảo sát tư chất là hoàn thành chặng thi này, nếu như không hoàn thành chặng thi thì chỉ có thể làm đệ tử tạp dịch, còn 20 phút nữa là đến giờ các thi sinh hãy chuẩn bị.
Mộc Lão lấy một cái đồng hồ cát ra, đợi cho nó chảy hết, Lê Hỏa liếc nhìn các thí sinh một lượt thì thấy có mấy đám vây quanh một người, chắc là mấy người đó có gia cảnh cao hay tư chất cao đại loại thế, còn có không ít người tự tụ tập vào nhau mà đứng, những kẻ này là những kẻ có cảm giác mình sẽ không được nhận vào ngoại môn lên mới kéo bè kết cánh kiểu đó để nếu mà có kẻ trong nhóm vào được ngoại môn thì còn có chỗ dựa không bị người bắt nạt.
Dĩ nhiên là có không ít người tự tin đứng một mình, trong đó có Lê Hỏa, cũng không hăn vì Lê Hỏa còn có một cái đuôi.
Cái đồng hồ cát từ từ chảy hết, cuốn theo thời gian trôi đi, 20 phút đã qua, cuộc khảo sát bắt đầu.
- đi.
Mộc lão hét lên đầy nội lực, đám thi sinh nghe thế thì điên cuồng chạy, không ít kẻ dùng khinh công chạy dẫn đầu, nhưng Lê Hỏa lại vẫn đi bộ mà tiến lên, cậu là kẻ duy nhất, à không còn có cái đuôi nữa là nhưng kẻ đi bộ trên con đường đá đen này, cuộc đua mới bắt đầu sao phải vội, Mộc lão cũng bất ngờ nhìn Lê Hỏa, ánh mắt của ông ta lóe lên sự thú vị.