Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ma Thần Máu
  3. Chương 112: Giúp Tử Tử
Trước /546 Sau

Ma Thần Máu

Chương 112: Giúp Tử Tử

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mụ nhện đang tiêm nọc độc vào người bọ ngựa, ở trạng thái này mụ ta không thể di chuyển được.

Mũi giáo cắm thẳng vào thân thể cô gái phía trêи cái đầu nhện.

"Ầm!!" - Mũi Thương Tần rung lên phá vỡ không gian xung quanh, thân thể của cô gái cũng bị nổ tung, biến thành thịt nát văng khắp nơi.

Con nhện sau khi bị mất phần thân thể Bán Thánh Hóa thì nó gục xuống đất không cựa quậy được nữa. Đối với sinh vật Bậc 5 đã Bán Thánh Hóa thì phần thân thể đó vô cùng quan trọng, nếu bị phá hủy thì cũng giống như bị chặt mất đầu vậy.

Tôi tiến lại gần xác Nữ Hoàng Góa Phụ Đen, cái xác nhện của cô ta đã thực sự chết, nhưng chiếc đầu cô gái ở dưới đất đột nhiên mở mắt.

"Cô còn sống sao?"

Tôi vội vàng nhảy lùi ra xa, sợ con nhện đột nhiên sống lại.

Nhưng xác nhện vẫn im lìm, chỉ có cái đầu cô gái là còn sống, cái xác nhện không thể cử động khi không có đầu.

Tôi lượm đầu của Nữ Hoàng Góa Phụ Đen lên, mắt cô ta nhìn tôi trừng trừng đầy căm tức, môi cô ta mấp máy nhưng không phát ra âm thanh gì cả do không có thanh quản.

Nhìn kỹ cái đầu một lúc rồi tôi cất nó vào không gian.

Tôi nhìn con bọ ngựa, khi nhìn gần trông nó rất giống một cô gái, nếu mà nó giống mấy con bọ ngựa bình thường, thì bây giờ tôi sẽ dùng Thương Tần đâm chết nó, nhưng trông nó lại giống một cô gái thuộc tộc ma quỷ kỳ dị nào đó hơn là bọ ngựa.

"Xử lý sao đây ta."

"Dù sao cũng nhờ nó mà mình thoát chết, cứu nó vậy."

Tôi cắt tay mình nhỏ máu vào vết cắn trêи người con bọ ngựa, vết thương nhiễm nọc nhện đã biến thành màu đen, đang nhanh chóng lan ra, nhưng khi dòng máu của tôi rơi vào vết thương thì nó ngưng không lan ra nữa.

Nhưng cũng chỉ vậy thôi, con bọ ngựa này là sinh vật Bậc 5 Cấp 9, máu của tôi không thể trị hết vết thương trêи người nó được.

Sau một lúc vết thương trêи người nó lại nứt ra, bắt đầu lan rộng ra tiếp. Con bọ ngựa phát ra những tiếng kêu đau khổ.

Nó mở trừng mắt ra nhìn tôi.

"Nếu tao cứu mày bằng cách này, thì khi xong đừng ăn tao đấy." - Tôi nói với nó, hy vọng nó hiểu được tiếng của quỷ.

Tôi lấy ra lưỡi hái, tự chặt cánh tay trái của mình xuống.

Tôi để cánh tay lên vết thương của con bọ ngựa.

"Hóa Huyết!!" - Kỹ năng này sẽ biến cơ thể tôi thành máu, loại máu này còn tốt hơn máu trong người tôi.

Cánh tay tôi dần tan chảy thành một loại máu đỏ tươi óng ánh. Lần này thì vết thương trêи người con bọ ngựa bắt đầu khép lại. Sau khi hấp thu toàn bộ cánh tay tôi, mọi vết thương trêи người nó đã được chữa khỏi.

Con bọ ngựa đứng dậy nhìn tôi, nó chập chập hai lưỡi đao của nó vào nhau, tia lửa văng tung tóe.

"Này này, tao vừa cứu mày đấy, không nên lấy oán trả ơn chứ." - Tôi sợ hãi lùi lại, nhìn con bọ ngựa giống như đang mài đao cho sắc để xé thịt tôi ấy.

Con bọ ngựa lúc lắc cái đầu, rồi lại gật gù, nó dùng lưỡi đao gãi gãi đầu.

"Cám ơn ngươi đã cứu Tử Tử (Cái Chết Màu Tím)" - Một giọng nói dễ nghe như của bé gái 13 14 tuổi vang lên từ miệng con bọ ngựa.

"Em biết nói sao?" - Tôi vô cùng ngạc nhiên, con bọ ngựa này rõ ràng là chưa tiến hành Bán Thánh Hóa, mục đích của nó là Phong Thánh Vị, ấy vậy mà nó lại biết nói chuyện, hơn nữa rất rõ ràng trôi chảy.

"Tử Tử ba mươi ngàn năm tuổi rồi đấy, đừng gọi Tử Tử là em." - Tử Tử thở phì phì nói, từ hai khí quản của nàng những tia lửa điện màu tím nổ tanh tách.

"Anh năm mươi ngàn tuổi rồi đấy, gọi vậy đúng rồi."

Tử Tử nghiêng cái đầu, nàng dùng lưỡi đao gãi đầu của mình, trông khá là buồn cười.

Giờ thì tôi có thể xác định Tử Tử chỉ thông minh ngang một đứa trẻ.

Bỗng Tử Tử phát ra uy áp, nàng đột nhiên biến thành khổng lồ, dùng móng vuốt tóm lấy tôi ném vào miệng.

"Anh đùa thôi, đừng căng thẳng vậy chứ, thịt anh không ngon đâu."

Nhưng tốc độ của nàng rất nhanh, tôi bị ném vào miệng nàng. Nhưng tôi nhận ra điều kỳ lạ, bên trong miệng nàng không có răng hay cuống họng, nó hoàn toàn là một căn phòng trống, phía đối diện giống như một tấm kính trong suốt.

Hóa ra Tử Tử không ăn tôi, vì lý do nào đó mà nàng giấu tôi vào không gian của nàng mà thôi.

Tôi có thể nhìn qua tấm kính để thấy bên ngoài.

Một con rết khổng lồ đang bò tới rất nhanh. Tử Tử và con rết bắt đầu đánh nhau, những lưỡi đao của nàng cắt ra nhiều vết thương lớn trêи người con rết, còn con rết thì miệng phun khí độc màu xanh, nhưng bị lớp giáp màu tím của Tử Tử cản lại.

"Khè..." - Con rết há mồm phun ra một ngọn lửa đen, ngọn lửa bắt dính khói độc, toàn bộ khu vực mấy ngàn mét xung quanh bốc cháy dữ dội, ngọn lửa này vô cùng kinh khủng, nó khiến cây cối xung quanh đang vô cùng xanh tươi biến thành héo úa, khô quắt queo rồi bốc cháy điên cuồng.

Lửa dường như là khắc tinh của Tử Tử, trông nàng vô cùng thống khổ khi bị ngọn lửa thiêu đốt.

"Tử Tử, em chém vào mắt con rết." - Tôi hét lớn từ bên trong không gian.

Tử Tử làm theo lời tôi, nàng vung đao chém thẳng vào mắt con rết.

Con rết bị mù mắt lồng lộn lên, nó nháo nhào xoay tròn, quằn quặn trong biển lửa.

"Em chém mạnh vào đốt ngấn lõm nối đầu và cổ nó."

Lưỡi đao của Tử Tử lóe ánh sáng tím, một nhát cắt cực nhanh cực ngọt chém vào khớp nối của con rết, làm đầu nó đứt lìa một nửa.

"Em chém thêm phát nữa."

Tử Tử vung đao, chém đứt hẳn đầu con rết, cái xác không đầu của con rết vặn vẹo co giật liên tục.

Tôi dùng Con Mắt Của Quỷ Máu quan sát xác nó, một con rết nhỏ hơn đang ngưng tụ lại bên trong cái xác.

"Em đâm mạnh vào đốt thân rết thứ năm đi."

Tử Tử răm rắp làm theo lời tôi nói, lưỡi đao của nàng xuyên thấu đốt thân rết.

Lúc này con rết co quắp lại rồi gục hẳn, nó chưa kịp Bán Thánh Hóa thì đã bị giết chết.

"Thả anh ra đi." - Tôi yêu cầu.

Cánh cửa kính mở ra, tôi liền nhảy ra ngoài.

Tử Tử cũng thu nhỏ cơ thể lại.

Bây giờ trêи người nàng có nhiều vết cháy xém.

Tôi đi lại gần xác của con rết, nó to khủng khϊế͙p͙, toàn thân là lớp vỏ đen tuyền cứng rắn.

Tôi kiếm khúc thân rết bị đâm thủng hồi nãy, đâm tay mình vào bên trong.

Bên trong là một cô gái còn chưa thành hình, nàng ta mới chỉ có một nửa khuôn mặt, nửa còn lại là máu thịt, giữa ngực nàng ta là một lỗ hổng lớn do Tử Tử gây ra.

"Suối Máu!" - Tôi sử dụng kỹ năng của mình, hút khô xác chết của con rết, ngưng tụ được rất nhiều những viên ngọc máu màu xanh.

Tôi chỉ ăn một viên, số còn lại tôi đưa cho Tử Tử.

"Em ăn vào đi."

Tử Tử dùng móng vuốt cầm mấy viên ngọc máu ngắm nghía, sau khi xác định là ăn được thì nàng bỏ hết vào miệng, những vết cháy xém trêи người nàng biến mất, lớp giáp lại óng ánh như cũ.

Tử Tử dù biết nói, nhưng nàng không thông minh cho lắm, khi đánh nhau toàn cậy mạnh, chém lung tung lên lớp giáp của kẻ thù, nên phải rất lâu nàng mới giết được đối thủ.

Nhưng dưới sự chỉ dẫn của tôi, nàng chém vào điểm yếu là có thể kết liễu đối thủ chỉ với vài nhát chém.

Tôi cũng rút máu luôn hai cái xác nhện.

"Tử Tử cho anh đấy." - Tử Tử cầm một viên hạch tâm đưa cho tôi, nó giống như một trái tim lớn ba mươi cm bằng đá quý màu đen, bên trong có một vòng xoáy nước đang chuyển động.

Đây là lần đầu tiên tôi có được một viên hạch tâm, mà lại còn là hạch tâm của côn trùng Bậc 5 Cấp Cao nữa chứ, nó thực sự rất quý giá, nếu đem đổi lấy đá năng lượng thì đổi được 5-7 đá 9, hoặc vài ngàn đá 6, nhiều gấp mười lần số đá năng lượng tôi có. Số lượng đá lớn như vậy đủ để bất cứ sinh vật nào tiến hóa thành Bậc 5 Cấp 1.

Nhưng tôi hiện tại không sử dụng nó được, bắt buộc phải đợi đến khi tôi Bậc 4 Cấp 9 thì mới có thể ăn nó để đột phá giới hạn.

"Cám ơn Tử Tử." - Tôi cảm động muốn khóc, Tử Tử đang trong quá trình Phong Thánh, cần rất nhiều năng lượng để có thể Thánh Hóa thành công, vậy mà nàng vẫn muốn chia sẻ cho tôi.

"Chỉ khi giết chết toàn bộ côn trùng Bậc 5 thì mới là thời điểm Phong Thánh, anh hãy tiếp tục giúp Tử Tử giết kẻ thù." - Tử Tử nhìn tôi một lúc rồi nói.

"Tốt, anh sẽ giúp em."

Tử Tử lại biến thành khổng lồ, đem tôi đưa vào không gian của nàng.

Côn trùng Bậc 5 trừ khi tiến hành Bán Thánh Hóa thì mới có một chút trí tuệ, không thì tụi nó vẫn chỉ là mấy con sâu ngu ngốc, đánh nhau dựa vào bản năng săn mồi là chính.

Tôi có kinh nghiệm hàng chục năm đi săn trong rừng, các điểm yếu của mỗi loài côn trùng tôi đều biết hết.

Ví dụ như nhện sợ lửa, bọ hung sợ bị đâm khi đang vỗ cánh, rết sợ bị chém vào khe đốt,....

Những kiến thức này tôi đều chỉ cho Tử Tử, thực sự nàng rất mạnh, trong các loài côn trùng thì bọ ngựa là loài nhanh thứ hai, chỉ thua mỗi chuồn chuồn. Dựa vào lưỡi đao siêu sắc bén ở tay, Tử Tử dễ dàng cắt chém tất cả các kẻ thù nàng gặp, thậm chí những loài chậm chạp còn không chạm được vào người nàng thì đã chết.

Trong mấy tháng này nàng giết được hàng trăm côn trùng Bậc 5 Cấp Thấp, hàng chục Cấp Trung, năm con Cấp Cao.

Số lượng Bậc 5 Cấp Cao tham gia Thánh Hóa lần này là gần 100 tên, trước đó Tử Tử giết được 3, cộng thêm khi gặp tôi 3 tên, trong thời gian này 5 tên nữa. Số hạch tâm thu được nàng định chia cho tôi một nửa, nhưng tôi từ chối, nếu để nàng ăn hết thì tỉ lệ Thánh Hóa sẽ cao hơn.

Bây giờ đã là thời điểm mấu chốt của lễ Phong Thánh, các sinh vật Bậc 5 Cấp Thấp, Cấp Trung đều đã chết gần hết hoặc tiến hóa thành Bậc Cao.

Trừ Nữ Hoàng Góa Phụ Đen ra thì vẫn còn bốn vị nữ vương nữ hoàng khác là Nữ Hoàng Ong Vò Vẽ, Nữ Vương Bọ Cạp Đen, Nữ Hoàng Rết Ngàn Đời, Nữ Hoàng Thiên Tinh Kiến.

"Không biết Tử Tử có đánh lại họ không nữa, những loài này đều là những loài côn trùng mạnh nhất trong Thánh Trùng Tộc."

Tử Tử đang đi tìm kiếm con mồi tiếp theo, càng giết được nhiều côn trùng thì tỉ lệ Phong Thánh thành công của nàng sẽ càng cao.

"A...a...ư...ư..." - Bỗng một âm thanh quen thuộc vang lên từ một hang động phía xa.

"Híc, không ngờ ở cái nơi toàn xác côn trùng này mà cũng có gái."

Hơn một năm ở với mấy nàng Mị Ma, ngày nào cũng được âu yếm hưởng thụ cơ thể của họ. Còn giờ thì tôi đang lưu lạc giữa một chiến trường đẫm máu của côn trùng.

Vài tháng không được gần gũi phụ nữ làm tôi hết sức khó chịu, giờ lại còn phải nghe âm thanh ɖâʍ đãng này, cái thế giới này rõ ràng là đang chơi đểu tôi.

"Tử Tử, em tiến hành ngụy trang rồi tiến vào do thám đi." - Tôi nói với Tử Tử, nàng có một kỹ năng ngụy trang rất tốt, hoàn toàn có thể ẩn mình vào môi trường, không thể phát hiện ra màu sắc hay nhiệt độ của nàng khi nàng ngụy trang.

Lớp giáp của Tử Tử dần dần biến thành màu của đất đá xung quanh, hoàn toàn trùng màu với môi trường.

Nàng di chuyển vô cùng chậm vào bên trong hang động.

Âm thanh rêи rỉ của hai cô gái đang không ngừng vang vọng.

Đập vào mắt tôi là thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ gợi cảm của hai vị nữ vương nữ hoàng.

Nữ Vương Bọ Cạp Đen là một cô gái khoảng hai mươi tuổi, nàng ta đã tiến hành Bán Thánh Hóa, ở Bậc 5 Cấp 9 thì cơ thể nàng ta đã 90% biến thành hình dạng Thánh Tộc, chỉ 10% là hình dạng côn trùng, toàn thân nàng là da thịt trắng muốt, bộ ngực vun cao, vòng eo thon gọn, một chiếc đuôi bọ cạp mọc ra từ ʍôиɠ nàng, nhưng cái đuôi đó lại càng làm nàng ta trông khuyến rũ hơn.

Nữ Hoàng Ong Vò Vẽ thì càng xinh đẹp nàng trông như một thiếu nữ đôi mươi, mắt ngọc mày ngài, miệng mũi xinh xắn, mái tóc đen dài óng ả. Trêи lưng nàng là một đôi cánh xanh biếc mỏng dính .

Cả hai cô nàng này đều đang cởi trêи bụng hai tên côn trùng Bậc 5 Cấp Cao đã Bán Thánh Hóa. Một tên có lẽ là bọ hung, vì trêи đầu hắn ra có một cái sừng dài, tên còn lại chắc là chuồn chuồn hoặc ruồi, vì hắn ta có một cặp cánh mỏng và ít lông tơ trêи người.

Ánh mắt của hai tên côn trùng này đều đờ đẫn, nét mặt ngu dại, có lẽ chúng đều đã ngấm độc từ hai cô gái, và giờ đang bị họ ăn thịt bằng cách làʍ ȶìиɦ.

Quảng cáo
Trước /546 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Giáo Chủ, Phu Nhân Bảo Ngài Phải Đi Làm Ruộng

Copyright © 2022 - MTruyện.net