Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Những ngày tiếp theo Ác Quỷ Máu cùng hai người Thi Thi Long Nữ ở lại trên Bắc Minh đảo du lịch.
Ban ngày ngắm mặt biển, ban đêm ngắm trăng sáng, cuộc sống tương đối vui vẻ.
Long Nữ lúc này nằm trong lòng Ác Quỷ Máu, ánh mắt nàng nhìn về phía chân trời xa xôi, giống như đang mong chờ thứ gì đó.
"Huyết! Sao chàng nói ba đến năm ngày là có cá đến? Bây giờ đã là hơn một tuần rồi, vẫn chẳng có con cá nào cả!" - Long Nữ ánh mắt mang theo một tia lo lắng, ngẩng đầu lên hỏi.
"Chậc...!Ta cũng không biết nữa, để ta xem thử mấy tên này bơi đến đâu rồi." - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu.
Bàn tay nó vung ra trước mặt, mở ra một màn hình ánh sáng.
Khung cảnh bên trong hỗn loạn vô cùng, bốn phía đều là nước biển xanh biếc.
Trong biển nước mênh mông là hàng trăm bóng đen to lớn, chúng ẩn mình trong làn nước đuổi theo một chiếc thuyền trên mặt biển.
Vài gã tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đang loay hoay phòng thủ chiến thuyền, tế ra pháp bảo tấn công đàn cá bên dưới.
"Mấy con cá này thật là thiếu chuyên nghiệp, vậy mà lại đi đuổi bắt Linh Tộc."
"Xem ra nàng phải đợi thêm mấy hôm nữa rồi." - Ác Quỷ Máu khẽ vỗ về Long Nữ trong ngực.
Cô nàng liền giãy nảy lên, hai tay ôm chặt cổ Ác Quỷ Máu.
"Huyết! Như vậy là chàng lừa thiếp đúng không? Rõ ràng nói thiếp ngủ với chàng sẽ dẫn thiếp đi săn."
"Bây giờ một con cá cũng không có, chàng nói xem thiếp phải làm gì đây?" - Cô nàng cười mị mị hỏi, nơi khóe miệng lộ ra hai chiếc nanh nhọn.
"Nàng thật là...!Được rồi...!Ta sẽ đi bắt cá cho nàng ngay bây giờ..." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười gượng gạo.
Long Nữ liền cười híp mắt, đôi nanh nhọn cũng biến mất.
"Ô...! Thiếp biết chàng sẽ không lừa dối thiếp mà, vậy bây giờ chúng ta đi luôn đi." - Cô nàng nhanh chóng đứng dậy, dùng tay kéo Ác Quỷ Máu.
Thi Thi lúc này đang ngủ rất ngon, bộ ngực khẽ phập phù kèm theo tiếng thở nhè nhẹ.
Ác Quỷ Máu khẽ bế nàng lên tay, động tác nhẹ nhàng như nâng trứng để không đánh thức mỹ nhân.
"Huyết! Bây giờ một chiếc thuyền cũng không có, chúng ta đi săn kiểu gì? Chẳng lẽ lại biến thành bản thể rồi vỗ cánh bay?"
"Tất cả đều là tại chàng, tự nhiên muốn đi du lịch, muốn đợi cá tự mình chui đầu vào rọ.
Thiếp vốn dĩ đã cảm thấy sai sai rồi, mấy con cá kia đều là Hải Thú sống mấy vạn năm, cho dù trí tuệ không bằng chúng ta thì cũng không tự chui đầu vào lưới được." - Long Nữ liếc sắc quỷ một cái rồi bĩu môi nói.
"Hừ! Ai nói nàng là không có thuyền? Ta chuẩn bị hết rồi.
Ta chỉ là muốn có một khoảng thời gian vui vẻ bên cạnh nàng và Thi Thi, nhưng nàng chẳng chú tâm gì cả." - Ác Quỷ Máu sắc mặt trầm xuống, tiếng thở dài phát ra từ trong cuống họng.
Thi Thi đang ngủ thì bị tiếng nói chuyện đánh thức, hai viên ngọc lục bảo khẽ xao động.
"Huyết, chàng đừng giận..." - Cô vợ nhỏ dùng tay vuốt ngực Ác Quỷ Máu, âm thanh ôn nhu vô cùng.
"Xin lỗi Thi Thi, khiến nàng tỉnh ngủ rồi." - Ác Quỷ Máu thấy Thi Thi thức giấc liền thấp giọng vỗ về nàng.
Sau đó nó đặt nàng xuống đất, dùng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng.
"Bây giờ chúng ta đi săn cá, ta mới nhặt được một chiếc thuyền bay, nội thất bên trong rất tốt."
"Lát nữa ta với nàng ngồi ở mạn thuyền uống trà hóng gió." - Ác Quỷ Máu vui vẻ trò chuyện với Thi Thi, không thèm để ý đến Long Nữ ở bên cạnh.
Cánh tay nó vung lên mở ra cánh cổng không gian, từ bên trong khe nứt một con thuyền bạch ngọc bay ra ngoài.
Thuyền nhỏ chỉ bằng nắm đấm, nhưng khi vừa bay xuyên qua cánh cổng thì nhanh chóng biến lớn.
Chẳng bao lâu đã hóa thành một chiếc phi chu dài hơn trăm trượng, lớp vỏ được chế tạo từ một loại ngọc quý, trên thân thuyền khắc đầy những trận văn có tác dụng phi hành và bảo hộ.
Ác Quỷ Máu ôm eo Thi Thi, khẽ đạp chân xuống đất nhảy lên trên thuyền, Long Nữ thấy vậy cũng nhanh chóng theo sau.
Bên trên sàn thuyền khá rộng rãi, gần mạn thuyền có một bộ bàn ghế đá, bốn phía có rất nhiều kệ để đồ bên trên đặt những món đồ trang trí đẹp mắt.
Chỉ là trên thân thuyền có một loại mùi vị rất kỳ quái, phẳng phất giống như mùi máu tươi, lại giống như mùi của xác chết, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy vài vết máu khô nằm vương vãi trong những góc khuất của sàn thuyền.
Vài tia oán niệm quanh quẩn trên sàn thuyền, ảm đạm bay qua bay lại thỉnh thoảng lại phát ra tiếng thở dài bi ai.
Ác Quỷ Máu khẽ nhíu mày, bàn tay vung mạnh tạo ra một làn huyết quang quét qua toàn bộ con thuyền, đem khí tức của những tu sĩ xấu số xóa bỏ.
Làn huyết quang đi đến đâu thì những bóng xám tan biến đến đó, những vết máu khô cũng hóa thành khói đen tiêu tán.
Ác Quỷ Máu lại ra sức một hồi, đem cả con thuyền chùi rửa sạch sẽ, khiến nó giống như một con thuyền mới vừa xuất xưởng.
"Huyết! Thuyền đẹp quá! Chàng lấy ở đâu vậy?" - Long Nữ rất thích con thuyền này, khẽ chớp đôi mắt hỏi.
"Ta cũng không biết nữa, là do mấy tên phân thân lượm được." - Ác Quỷ Máu qua quít trả lời, cánh tay khẽ vẫy khởi động các trận pháp trên thuyền.
Long Nữ bị đối xử lạnh nhạt, liền biết Ác Quỷ Máu đang giận mình.
Tên sắc quỷ này không biết sợ hãi, cũng không bao giờ tức giận ra mặt.
Mỗi khi chán ghét nữ nhân nào thì sẽ dần dần lạnh nhạt với nàng ta, nói chuyện ít dần, cũng ít khi đến thăm.
Cuối cùng là hoàn toàn bỏ mặc, trừ khi nữ nhân đó gặp nguy hiểm đến tính mạng, nếu không nó sẽ chẳng bao giờ xuất hiện trước mặt nàng.
Sau một lúc con thuyền đã được khởi động, những cánh buồm căng phồng đón gió.
Bốn phía thuyền xuất hiện một vòng tròn bảo hộ, những trận pháp phi hành đem thuyền nâng lên cao, cách mặt nước biển khoảng hơn trăm trượng.
Ác Quỷ Máu vung mạnh cánh tay, ra lệnh cho con thuyền khởi hành.
Bạch Ngọc Phi Chu rít gào trong không trung, tỏa ra hào quang chói lọi phóng vụt qua bầu trời hướng về phía đông bay đi.
Tốc độ phi hành của con thuyền nhanh vô cùng, mỗi một giờ bay được ba bốn trăm dặm.
Nhưng bởi vì có trận pháp bảo hộ nên gió thổi cũng không mạnh, Ác Quỷ Máu ngồi xuống bàn đá bên mạn thuyền, cầm lấy chiếc ấm ngọc pha trà.
Chỉ một lúc sau đã rót ra ba ly trà nóng, nước trà có màu nâu đỏ tỏa ra hương thơm dịu ngọt.
"Thi Thi thân yêu, nàng uống thử loại trà này xem.
Loại trà này gọi là Trà Hồng Hải, dùng bột Huyết San Hô xay nhuyễn trộn với Lăng Thảo vạn năm, vị vừa đắng lại vừa ngọt rất thú vị." - Ác Quỷ Máu tươi cười giới thiệu, đem tách trà đưa cho Thi Thi.
Nàng vui vẻ tiếp lấy, chậm rãi uống từng ngụm nhỏ, trên môi nở nụ cười ngọt ngào vui vẻ.
"Ân...!Trà này rất ngon, hình như là sản vật dưới đáy biển đúng không?" - Thi Thi khẽ hỏi.
"Hắc hắc, nàng thật là thông minh.
Đây đúng là đặc sản dưới đáy biển, hơn nữa còn trân quý vô cùng, mấy tên Hải Hoàng cũng không mấy khi được uống." - Ác Quỷ Máu gật đầu khen ngợi.
Long Nữ ở bên cạnh nhìn Ác Quỷ Máu và Thi Thi vui vẻ trò chuyện, còn mình thì bị cho ra rìa.
Tách trà thứ ba Ác Quỷ Máu cũng không đưa cho nàng như mọi lần, mà để nó nằm ở giữa bàn.
"Huyết...!Thiếp biết sai rồi...!Chàng đừng giận thiếp nữa..." - Long Nữ chủ động cầm lấy cánh tay của Ác Quỷ Máu khẽ lay, giọng nói nũng nịu vô cùng.
"Nàng nói gì vậy? Sao ta lại giận nàng chứ?"
"Đúng rồi, trà của nàng sắp nguội rồi, nếu nó nguội thì uống không ngon nữa đâu." - Ác Quỷ Máu tươi cười trả lời, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, giọng nói cũng vô cùng kỳ quái không ôn nhu ấm áp như thường ngày.
Long Nữ bị ánh mắt của nó làm cho sợ hãi, thân thể khẽ run lên.
"Chàng đừng như vậy, đừng lạnh nhạt với thiếp.
Vừa nãy thiếp chỉ giỡn với chàng, sau này thiếp sẽ nghe lời chàng..." - Cô nàng líu ríu nói, gương mặt u buồn rươm rướm nước mắt.
Ác Quỷ Máu thấy vậy liền mềm lòng, đem thân thể mềm mại của Long Nữ ôm lấy.
"Ta cũng không phải là không cho nàng ăn, chỉ là gặp phải sự cố ngoài ý muốn.
Đôi khi nàng cũng cần phải kiềm chế cơn đói của mình, nàng ăn càng nhiều thì tiến giai càng nhanh.
Nhưng tu vi càng cao lại càng cần nhiều thức ăn hơn, thế giới này lại không có nhiều thức ăn như vậy."
"Sau lần đại chiến giữa Hải Tộc và Linh Tộc này, ta cũng không biết đi đâu tìm thức ăn cho nàng nữa.
Đến khi đó ta bắt buộc phải phong ấn nàng lại, để nàng ngủ một giấc thật dài.
Chờ khi nào ta đến Tiên Giới sẽ đánh thức nàng dậy." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói, trong ánh mắt chớp động liên tục.
"Không! Thiếp không muốn bị phong ấn! Chàng mau nghĩ cách khác đi!" - Long Nữ nghe vậy thì biến sắc, lập tức lên tiếng kháng nghị.
Cô nàng nhe nanh nhìn Ác Quỷ Máu, dáng vẻ hung dữ vô cùng.
Vẻ mặt đáng yêu tội nghiệp vừa nãy đã biến mất từ lúc nào.
"Còn một phương án khác là ta đưa nàng đến Yêu Giới, nơi đó Yêu Tộc đông đảo nàng có thể tùy ý săn giết.
Nhưng các thế lực của Yêu Giới rất phức tạp, lũ Yêu Thánh nơi đó đều có tu vi sánh ngang với Quỷ Thần."
"Nàng kiểu gì cũng sẽ bị bọn chúng phát hiện, một tên nàng có thể đánh lại.
Nhưng ba bốn tên cùng ra tay thì nàng chắc chắn sẽ thua.
Sẽ bị chúng lột da lóc vảy, biến thành món Long Nữ chiên xù.
Ta lúc đó cũng không có cách nào báo thù cho nàng." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói.
Long Nữ da đầu tê dại, sắc mặt cũng trầm xuống.
Nàng biết Ác Quỷ Máu không phải đang nói giỡn, nếu nàng một mình đi đến Yêu Giới nhất định sẽ bị người giết chết.
"Huyết! Vậy chàng nói thiếp phải làm như thế nào đi! Chỉ cần không phong ấn thiếp, thiếp sẽ nghe theo chàng." - Gương mặt mỹ nhân lại thay đổi, nanh vuốt đều biến mất một lần nữa biến thành điềm đạm đáng yêu.
Ác Quỷ Máu nhìn Long Nữ lật mặt liên tục, trong lòng cảm thấy rất buồn cười, nhưng lúc này lại phải biểu hiện gương mặt nghiêm túc.
"Nàng phải học cách kiềm chế cơn đói của mình.
Chỉ được ăn một lượng thức ăn vừa đủ để duy trì sức mạnh, không được ăn hết trong một lần như trước."
"Sau này ta sẽ thu mua linh thạch cho nàng ăn, ta biết linh thạch rất cứng ăn cũng không ngon, nên thỉnh thoảng sẽ cho nàng uống máu của ta.
Như vậy nàng sẽ không cần phải ngủ say, nhưng điều kiện tiên quyết là nàng phải kiềm chế được cơn đói của mình."
Long Nữ nghe vậy lông mày nhíu chặt, vừa nghĩ đến việc sau này không được ăn thỏa thích, cái bụng nhỏ của nàng lại kêu rột rột, sắc mặt tràn ngập vẻ u ám.
"Huyết! Hay là chúng ta đem cái thế giới này ăn sạch, sau đó đi đến thế giới khác.
Vũ trụ này có hơn mười tỷ thế giới lớn nhỏ, dù mỗi năm ăn một thế giới thì cũng đủ ăn một tỷ năm." - Long Nữ trong đầu xuất hiện một tia linh quang, vội vàng đem ý nghĩ nói ra.
"Khục...nàng đúng là lòng tham không đáy, chỉ cần ăn không cần mạng sống.
Mỗi một thế giới đều có một thần linh cai quản, bên trên còn có chí cao thần và thần vũ trụ.
Trước kia ta là Chúa Quỷ, ta lúc đó không sợ bọn chúng nên ghét thế giới nào thì hủy diệt thế giới đó."
"Nhưng bây giờ ta chỉ là một tên tiểu quỷ thôi, bắt nạt mấy gã tiểu tu sĩ thì còn được.
Nếu đụng trúng thần linh như Thiên Ma, Tiên Vương, Yêu Thánh thì chỉ có thể quay đầu bỏ chạy.
Chúng ta bây giờ mà đi hủy diệt thế giới, nhất định sẽ bị mấy tên đó truy sát.
Kết quả ta sẽ thành món Huyết Quỷ chưng đường phèn, nàng biến thành món Bạch Long nướng nguyên con." - Ác Quỷ Máu liền trêu chọc.
Long Nữ nghe vậy trong đầu tưởng tượng cảnh mình bị một cái cây đại thụ xỏ xuyên từ đầu đến đuôi, đem nướng trên miệng núi lửa.
Bỗng chốc da đầu nàng tê dại, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
"Được rồi...!Chàng không cần hù dọa thiếp nữa.
Sau này nếu không có thức ăn thì thiếp sẽ ăn linh thạch lót dạ." - Long Nữ cuối cùng cũng bị Ác Quỷ Máu uốn nắn thành công, đồng ý làm theo phương án của nó.