Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dịch giả: Diệp Thiên Phong
Biên: hungprods
Tại lối vào tầng cao nhất của lầu các, nam tử họ Đồng đang ngồi trên một cái ghế, quan sát mặt gương đồng cực lớn treo trên vách tường đối diện.
Gương đồng này có hình vuông, mép được bọc hoàn toàn bằng đồng đỏ, trên mặt chiếc gương rõ ràng đang hiện lên hình ảnh một biển sương mù màu trắng.
Đây đúng là cảnh tượng bên ngoài gian nhà đá của Liễu Minh.
“Không ngờ lại tạo ra thanh thế lớn như vậy, xem ra vị Liễu sư điệt này thực sự có ý định ngưng Sát thành Cương ở chỗ này rồi. Không biết hắn sẽ dùng loại Chân Sát Khí gì, hiện giờ nắm chắc được mấy phần?” Nam tử áo trắng nhìn qua hình ảnh trong gương đồng, miệng thì thào nói, bộ dáng tràn đầy hứng thú.
Theo thời gian trôi qua, biển sương mù dường như tiếp tục mở rộng hơn một chút, mãi cho đến nửa tháng sau, biển sương mù trên không trung gian nhà đá thậm chí đã lớn gấp mấy lần, gần như che kín gần nửa bầu trời của Linh Trì.
Vào sáng sớm một ngày kia, biển sương mù màu trắng đột nhiên cuồn cuộn chuyển động, lấy gian nhà đá làm trung tâm, bắt đầu co rút lại thành một đoàn.
Đến trưa, một đoàn sương mù màu trắng biến ảo thành hình giống như một cái phễu ngưng tụ phía trên không trung của gian nhà đá, sau đó dưới sự chuyển động điên cuồng, nhanh chóng chui vào trong gian nhà đá.
Tại tầng cao nhất của lầu các, qua tấm gương đồng, nam tử áo trắng quan sát toàn bộ một cách chăm chú, thần sắc bất giác trở nên ngưng trọng, mắt cũng không chớp lấy một cái.
Tại thời điểm nhìn thấy gần như hai phần ba lượng sương mù màu trắng đã chui hết vào trong gian nhà đá, bỗng nhiên từ trong đó lại truyền ra một tiếng nổ mạnh long trời lở đất.
Cả gian nhà đá rung chuyển, lượng sương trắng còn lại lập tức tán loạn, động thời có vô số tia sáng màu trắng từ trong gian nhà đá bắn ra bốn phương tám hướng, sau đó lại lần lượt nổ tung hóa trành sương trắng tỏa ra xung quanh như trước.
“Quả nhiên đã thất bại, không thành công hóa lỏng Chân Nguyên. Một bước ngưng Sát thành Cương này cũng không phải dễ dàng làm được như vậy, với tư chất của ta năm đó mà cũng phải thử đến lần thứ hai mới miễn cưỡng thành công.” Nam tử áo trắng nhìn thấy cảnh này, thì thào tự nói, trên mặt không lộ ra chút bất ngờ. nào
Man Quỷ Tông nhiều đệ tử như vậy, những năm gần đây có thể tu luyện tới cảnh giới Linh Đồ Đại viên mãn đương nhiên không ít, nhưng người thật sự thành công tiến giai thành Linh Sư lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Vậy nên, khi gã thấy Liễu Minh ngưng Sát thất bại, bộ dáng đương nhiên có vẻ ‘nhìn nhiều thành quen’.
Ngay khi nam tử áo trắng bắt đầu nghĩ tới việc Liễu Minh có rời khỏi gian nhà đá trước thời hạn hay không, trong gương đồng bỗng nhiên xuất hiện một màn khiến cho gã kinh ngạc.
Chỉ thấy những đám sương trắng từ trong gian nhà đá tản ra trước đó bỗng nhiên xoay tròn rồi ngưng tụ lại, chậm rãi bay về phía gian nhà đá.
Trong khoảnh khắc, một biển sương trắng mông lung lại ngưng tụ thành hình, sau đó bắt đầu xoay tròn một lần nữa.
“Ngưng Sát lần thứ hai, thảo nào Liễu sư điệt lại tự tin tiến vào Linh trì như vậy, thì ra hắn đã chuẩn bị hai phần Chân Sát Khí cùng loại, cái này chỉ sợ tốn không ít Linh Thạch a.”
Nam tử áo trắng nhìn thấy cảnh này có chút bất ngờ.
Mặc dù việc một lần chuẩn bị đến hai phần Chân Sát Khí dùng để đề cao tỷ lệ đột phá là thủ đoạn được không ít người khi tiến giai Linh Sư thương xuyên sử dụng, thế nhưng phần lớn đều là lực bất tòng tâm.
Tuy nhiên điều này cũng làm cho vị Đồng sư bá này thực sự có thêm vài phần mong đợi với Liễu Minh.
Vậy là một màn lúc sáng lại bắt đầu diễn ra, chỉ có điều biển sương mù được ngưng tụ ra lần này lại lớn hơn so với lúc trước một vòng.
Sau mấy canh giờ, khi lượng sương mù bên ngoài chỉ còn sót lại rất ít, lại có một âm thanh trầm đục vang lên, theo sau đó là vô số tia sáng trắng từ trong gian nhà đá bắn ra bốn phía, nam tử áo trắng lại khẽ thở ra một hơi thật dài, trên mặt tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Vừa rồi, gần như toàn bộ biển sương mù đã chui vào trong gian nhà đá, chỉ còn lại khoảng một phần mười tán loạn ra ngoài.
Như vậy, trong mắt nam tử mặc áo bào trắng, vị Liễu sư điệt này cách ngưng Sát thành công gần như chỉ một chút nữa thôi, đương nhiên là một việc cực kì đáng tiếc.
Thế nhưng sau một khắc, xung quanh gian nhà đá có tiếng ‘ông ông’ vang lên, tất cả sương trắng tán loạn bốn phía lần nữa cuồn cuộn ngưng tụ lại, nam tử áo trắng lập tức trợn mắt há hốc mồm.
“Ngưng Sát lần thứ ba! Không thể nào, trong tay hắn không ngờ lại có đến ba phần Chân Sát Khí cùng loại, xem ra bất luận là tinh thần hay là thân thể hắn thật sự có thể chịu đựng được!” Sau khi phục hồi lại tinh thần, sắc mặt của vị Đồng sư bá này lại có chút âm tình bất định.
Tuy nhiên sau mấy canh giờ trôi qua, biển sương mù lần này lại lại lớn hơn so với trước một vòng, toàn bộ đều cuồn cuộn chui vào trong nhà đá, ngay cả một chút cũng không lưu lại bên ngoài, trong gian nhà đá lập tức truyền ra tiếng thét dài của Liễu Minh, bay thẳng lên chín tầng mây, cấm chế bao phủ trên không hạp cốc không ngờ lại có vẻ như không thể che đậy toàn bộ.
Cùng lúc đó, hơn phân nửa đệ tử đang đi bộ hay là đang phi hành, thậm chí là đang bế quan tu luyện bên trong Man Quỷ Tông, đều cùng lúc nghe được tiếng thét của Liễu Minh, tất cả đều kinh hãi nhìn về nơi phát ra tiếng thét.
Kết quả là sau một khắc, một cột sáng khổng lồ từ giữa hai ngọn núi phóng thẳng lên trời, cao tới ba bốn nghìn trượng, mặt ngoài tỏa ra ánh sáng màu lam mờ mịt, bên trong có thể mơ hồ thấy được từng điểm sáng chớp động, tựa như là những ngôi sao lấp lánh vậy.
“Cương Khí tiết ra ngoài!”
“Ngưng Sát thành Cương!”
“Có người thành công tiến giai Linh Sư!”
Không ít đệ tử Man Quỷ Tông vừa nhìn thấy cảnh này liền nghẹn ngào hô lên.
Một vài người thuộc cao tầng của Man Quỷ Tông sau khi nhìn thấy cảnh này lại càng giật mình, trước sau rời khỏi động phủ, phóng đến hạp cốc.
Chỉ một lát sau, tại lối vào lầu các trước hạp cốc, một đám mây trắng vừa hạ xuống đất, một nữ tử cực kỳ xinh đẹp xuất hiện trước cửa chính, ngẩng đầu nhìn về phía cột sáng màu lam chớp động trên không trung hạp cốc phía xa xa, không tài nào che giấu được vẻ kinh ngạc trên mặt.
Nàng đúng là Lâm Thải Vũ của chi Quỷ Vũ.
Mà nàng ta chưa kịp nhấc chân đi tới lầu các, trên bầu trời liền vang lên tiếng xé gió, lại có hai người cưỡi mây bay tới, sau mấy cái chớp động đã đứng bên cạnh nữ tử.
Là một đạo sĩ trung niên và một nam tử có dáng vẻ thư sinh, đúng là đạo sĩ họ Trương của chi Huyền Phù và Sơn chủ Sở Kỳ của chi Âm Sát.
Sau khi hai người nhìn về phía cột sáng trong hạp cốc, thần sắc đều lộ vẻ cực kỳ kinh ngạc.
“Lâm sư muội, ngươi tới nhanh thật, không lẽ người vừa đột phá là đệ tử của chi Quỷ Vũ sao?” Sắc mặc Sở Kỳ ngưng trọng, hỏi Lâm Thải Vũ.
“Nếu thật là thế thì tốt rồi. Ta đến nhanh chẳng qua là vì trước đó phải xử lý một số chuyện ở gần đây, đương nhiên là người đầu tiên đến nơi này. Ngược lại ta lại hoài nghi người ở bên trong là đệ tử của chi Âm Sát các ngươi.” Lâm Thải Vũ hừ lạnh trả lời.
“Gần đây đệ tử đạt tới cảnh giới Linh Đồ Đại viên mãn trong chi Âm Sát chúng ta cũng có mấy người, nhưng hơn phân nửa trong đó đã thử đột phá, hai người còn lại thì đang bế quan tích lũy, người ở trong đó chắc chắn không phải là người của Âm Sát Sơn.” Sở Kỳ nghe vậy liền lắc đầu đáp.
“Nếu không phải là đệ tử của hai chi các ngươi, chi Huyền Phù của chúng ta lại càng không thể. Trong thời gian gần đây, bản chi cơ bản là không xuất hiện đệ tử Linh Đồ Đại viên mãn.” Đạo sĩ họ Trương thở dài nói.
Ngay khi ba người đang đầy bụng nghi vấn, bầu trời ở phía xa lại có vài vị Linh Sư tiến đến, hầu hết đều cảm thấy khó hiểu với thiên tượng ở trong hạp cốc, không biết là người phương nào đột phá Ngưng Dịch kỳ thành công.
Một trong số những người này đúng là Khuê Như Tuyền.
Chỉ có điều, khuôn mặt của vị Sơn chủ chi Cửu Anh lúc này lại tràn đầy vẻ kinh nghi.
Hắn đương nhiên biết rõ, người đang ở trong Linh Trì lúc này chính là đệ tử bản chi - Liễu Minh, nhưng đối với việc người vừa đột phá kia có phải là Liễu Minh hay không, hắn ngay cả nửa điểm tin tưởng cũng không có.
Dù sao trong suy nghĩ của hắn, với tư chất ba Linh Mạch của Liễu Minh, gần như đã xác định khả năng tiến giai Linh Sư là xấp xỉ bằng không.
Tuy Khuê Như Tuyền trầm mặc không nói, nhưng sắc mặt khác thường của hắn đã khiến Sở Kỳ - Sơn chủ Âm Sát Sơn chú ý. Lúc này, thần sắc gã hơi đổi, bỗng cất tiếng hỏi:
“Khuê sư huynh, từ lúc huynh tới đây tiểu đệ vẫn không thấy huynh nói lời nào, liệu huynh có biết đệ tử vừa đột phá tới cảnh giới Linh Sư trong Linh Trì là ai hay không?”
“Cái này …” Khuê Như Tuyền nhíu mày, đang không biết trả lời như thế nào thì trên bầu trời lại vang lên tiếng xé gió, một lão giả mặc áo gai cưỡi mây bay đến.
Chính là chưởng môn Man Quỷ Tông.
Kể từ đó, đám người Sở Kỳ, Khuê Như Tuyền lập tức dừng trò chuyện, vội vàng tiến đến chào hỏi.
“Haha, thật sự là trời phù hộ cho Man Quỷ Tông chúng ta, ngắn ngủi trong vòng ba năm, trước có hai người Cao Trùng, Dương Càn tiến giai Linh Sư thành công, giờ lại có thêm một đệ tử nữa tiến vào cảnh giới Ngưng Dịch, đây thật là một chuyện đáng mừng. Đúng rồi, mấy vị sư đệ có biết là đệ tử nào đột phá bình cảnh không?” Sau khi Chưởng môn Man Quỷ Tông hạ xuống, mặt mũi liền tràn đầy mừng rỡ hỏi.
Đối với hắn, trong giai đoạn đại chiến với Hải tộc cực kì quan trọng này, chỉ cần trong tông xuất hiện thêm một vị Linh Sư, cũng có thể giúp cho tông môn tăng thêm một phần thực lực.
“Chưởng môn sư huynh, mấy người chúng ta cũng vừa mới đến, cũng không biết người này là đệ tử của chi nào?” Lâm Thải Vũ nghe vậy, cười khổ trả lời.
“Nếu đã như vậy, chúng ta nên trực tiếp vào hỏi Đồng sư đệ xem thế nào. Trong tay hắn có Linh khí Quan Thiên Cảnh, có thể tùy thời quan sát hết thảy mọi động tĩnh bên trong Linh Trì.” Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy, nhướng mày trả lời.
Hiển nhiên đám người Khuê Như Tuyền gật đầu đồng ý, tiếp đó mọi người lập tức đều tiến vào trong lầu các.
“Thì ra là Chưởng môn và mấy vị sư huynh, sư đệ hữu lễ!” Lúc mọi người vừa mới tiến vào đại sảnh của lầu các, nam tử áo trắng dường như cười mà không phải cười từ trên lầu đi xuống.
“Đồng sư đệ, ngươi tới thật đúng lúc. Ngươi có biết người vừa ngưng Sát thành công là đệ tử của chi nào không? Nhìn thiên tượng Cương khí tiết ra ngoài có chút bất phàm, hẳn không phải là một đệ tử bình thường a.” Chưởng môn Man Quỷ Tông vừa thấy nam tử áo trắng liền trầm giọng hỏi.
“Xem ra mọi người đến đây đều vì hỏi thăm việc này. Chuyện này đơn giản, người vừa ngưng Sát thành Cương là đệ tử của chi Cửu Anh, là một vị tên là Liễu Minh.” Nam tử áo trắng nghe vậy liền mỉm cười, dứt khoát trả lời.
“Thật sự là Liễu sư điệt?” Khuê Như Tuyền vừa nghe xong lời này, nét mặt lập tức lộ rõ vẻ vui mừng, xen lẫn trong đó là một chút nghi ngờ.
“Cái gì, là đệ tử thuộc chi của Khuê sư huynh? Cái tên Liễu Minh này sao lại nghe quen tai thế nhỉ, không lẽ lại chính là tên đệ tử mà trước đây không lâu Chung sư muội thông báo khôi phục danh tính vốn có?” Sau khi Sở Kỳ nghe xong, vốn là hơi giật mình, sau đó lại như bừng tỉnh đại ngộ, thần sắc tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Người mà các ngươi nói không lẽ chính là tên đệ tử lúc trước gọi là ‘Bạch Thông Thiên’?” Chưởng môn Man Quỷ Tông vân vê chòm râu một lúc cũng lập tức giật mình hỏi.
Vì chuyện của Cao Trùng, cho nên hắn vẫn luôn luôn chú ý với những tin tức liên quan đến Liễu Minh.
Mấy vị Linh Sư khác nghe xong, thần sắc mỗi người lại khác nhau.
“Chưởng môn sư huynh nói không sai, đích thật là vị Liễu sư điệt này, chỉ có điều hiện tại hắn vừa mới đột phá bình cảnh thành công, cần ít nhất nửa năm để củng cố cảnh giới. Dựa theo lệ cũ của bổn tông, chỉ cần là người mới đột phá Ngưng Dịch kỳ, đều được sử dụng Linh Trì miễn phí trong vòng một năm, e rằng trong thời gian ngắn hắn sẽ không ra ngoài.” Nam tử áo trắng trợn mặt nhìn mấy người một lượt rồi nói như thế.